Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe tiếng khóc của Triệu Hiểu Hạm, Long Dực vội vàng an ủi: "Rất nhanh thôi, sau khi tìm được Huyết Liên hoa huynh và Dã thầy thuốc sẽ lập tức trở về. Hiểu Hạm, muội đừng khóc, chân của muội sắp khỏi, phải vui lên mới đúng. Huynh đã hứa với muội, sau này sẽ đưa muội đi du ngoạn khắp thế giới, huynh nhất định sẽ không để muội thất vọng ...”

Hắn cảm giác được, Hiểu Hạm đã mất người thân nhất trên đời nên đối với mình đã sinh ra nhu cầu nương tựa rất mạnh, có thể ở trong suy nghĩ của nàng muốn lấy mình làm chỗ dựa cả đời của nàng, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn địa vị này ai cũng không có biện pháp thay thế.

Dỗ dành qua điện thoại khá lâu, Triệu Hiểu Hạm lúc này mới chịu nín khóc, chỉ là thúc giục Long Dực nhanh trở về, Long Dực luôn miệng đáp ứng nàng.

Sau khi gác máy, Long Dực nhìn Chư Cát Dã bên cạnh lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, Chư Cát Dã cười nói: "Hiểu Hạm cô nương thực đáng yêu quá! Chư Cát Dã ta không có con cái, tại Hằng Sơn khi thấy lão già Thất Tâm cư sĩ kia nhận Ngưng Tuyết cô nương làm nghĩa nữ, trong lòng đã phát ngứa rồi. Không bằng sau khi trở về Trùng Khánh, ta bèn nhận Hiểu Hạm làm nghĩa nữ, tới lúc già rồi để cho nàng chiếu cố ta. Ha ha, tiểu Long, ngươi nói chuyện này được chứ?"

"Cái này hả, lão phải đi về mà hỏi Hiểu Hạm chứ, ta sao có thể làm chủ thay nàng." Long Dực cười nói.

"Nói lời vô nghĩa!" Chư Cát Dã trừng mắt nói: "Bây giờ trừ ngươi ra, ai còn có thể làm chủ được Hiểu Hạm cô nương? Nàng chỉ sợ cũng chỉ nghe một mình ngươi nói thôi. Hắc hắc, ta mặc kệ, dù sao chuyện này cũng đặt ở trên người ngươi, sau khi trở về ngươi nếu không giúp ta nói chuyện, đừng trách Chư Cát Dã ta trở mặt vô tình, cắt áo đoạn nghĩa!"

"Ta choáng! Hậu quả nghiêm trọng như vậy á? Kỳ thật cô nương đáng yêu trên đời nhiều lắm, lão có thể nhận được đến mười, một trăm người làm nghĩa nữ ấy chứ, vì sao cứ phải là Hiểu Hạm thì mới được?"

"Ta chỉ nhìn trúng cái tiểu cô nương Hiểu Hạm này. Ta muốn nàng làm nghĩa nữ của ta! Ngươi rốt cuộc có giúp ta hay không?"
"Giúp! Giúp! Việc này cứ để cho ta. A a, kỳ thật Hiểu Hạm có thể có cha nuôi yêu mến, ta cầu còn không được đây. Bất quá lão nếu đối với nàng không tốt, không chuẩn mực với nàng ta sẽ phế đi người cha nuôi là lão." Long Dực cười nói.

"Làm nghĩa nữ của ta, ta khẳng định chắc chắn đối tốt với nàng! Ta muốn đem một thân bản lĩnh này tất cả đều dạy cho nàng, ta muốn đem tiền lương hàng năm cũng giao cho nàng, ta muốn cho nàng vui vui vẻ vẻ, vô ưu vô lo...” Chư Cát Dã càng nói tinh thần càng phấn chấn, không còn nửa điểm bộ dạng trọng thương mới khỏi.

Long Dực nói: “Chưa nói chuyện sau này vội, quan trọng nhất trước mắt là phải trị khỏi chân của Hiểu Hạm. Như vậy nàng mới có thể thực sự có được tâm tình vui vẻ cùng người khác, mới có thể cả đời hạnh phúc."

Nói tới chữa chân, không khỏi lại nghĩ tới chuyện tìm kiếm Huyết Liên hoa. Tối hôm qua hai người suốt đêm không ngủ, Long Dực vì để cho thương thế của Chư Cát Dã sớm khôi phục một chút. Khi sử dụng Tự Dũ thuật hao phí cơ hồ toàn bộ linh khí, mà Chư Cát Dã thương thế mới vừa bình phục, thể lực cũng là cực kỳ yếu ớt, phải tranh thủ thời gian đem trạng thái và thể năng nhanh chóng điều chỉnh lại mới đi được.

Ở lại trong tổng bộ địa phương của tập đoàn Phong Vân, mặc dù áo cơm không lo, nhưng vì không để cho nhân viên thêm phiền toái, Long Dực cùng Chư Cát Dã hai người lại cùng nhau tới khách sạn ở.

Ăn sáng xong. Sau khi trở về phòng điều tức nửa ngày, linh khí Long Dực tối hôm qua hao tổn hoàn toàn khôi phục lại, vì vậy buổi chiều lại tiếp tục dùng Tự Dũ thuật trị liệu thương thế cho Chư Cát Dã.

Tự Dũ thụât đối với vết thương cũ không có tác dụng, nhưng đối với vết thương mới hiệu quả điều trị lại thần tốc, vô luận nội thương ngoại thương, đều có thể nhanh chóng chữa trị bù lại. Trải qua lần trị liệu này, thương thế của Chư Cát Dã lại tốt thêm ba phần, thực lực đạt được bảy thành của trình độ bình thường.

Đêm đó hai người nửa đêm đầu điều tức phục hồi. Nửa đêm sau ngủ say một giấc, ngày hôm sau dậy tinh thần sảng khoái vô cùng.

"Hôm nay nên làm chút ít việc." Chư Cát Dã nói.
"Đợi ngày mai đi." Long Dực nói: "Theo tình huống trước mắt của lão thì mai thương thế sẽ khỏi hẳn và phục hồi như bình thường."

Chư Cát Dã cười nói: "Ta đã không có việc gì. Hôm nay chúng ta không làm cái gì khác, cũng chỉ liên lạc thêm một vài người trợ giúp, thêm vài trang bị mang theo, ngày mai tiếp tục tới Gia Nhĩ hồ Khô Lâu cốc."

"Người giúp dễ tìm, chúng ta có thể điều động thành viên Phong Hổ, Long Vân trong nội địa của La Tư quốc, còn như trang bị... Dã thầy thuốc, lão xem còn cần phải trang bị cái gì đi?"

"Tốt nhất mang theo vài thứ vũ khí." Chư Cát Dã nói: "Cự mãng kia mặc dù bị ngươi toàn lực đánh lui, nhưng chỉ bị một chút thương nhẹ mà thôi, rất khó đối phó! Ta nghĩ lần sau khi chúng ta lại tới, nói khẳng định còn sẽ bị người khống chế chặn đường của chúng ta. Thua một lần thêm một trí a (nguyên văn: Cật nhất khuy trường nhất trí), chúng ta cũng không thể lại cứ bằng tự thân thực lực cùng nó cứng đối cứng, nên trước hết dụ nó ra, sau đó Mộ Tường, Mộ Phượng ở trên bờ dùng súng bắn chết nó!"

Long Dực gật đầu nói: “Ân, như vậy cũng tốt, tiết kiệm cho chúng ta rất nhiều sức lực. Nhưng mà vũ khí thì kiếm ở đâu?"

Chư Cát Dã nói: "Ở La Tư quốc, vũ khí buôn lậu tràn lan, chỉ cần ngươi có tiền, rất dễ dàng có thể kiếm được vài kiện. Ta vốn là muốn cho người của Tập đoàn Phong Vân chúng ta đi chuẩn bị, nhưng lại không muốn phiền toái bọn họ, mà Mộ thị huynh muội ở chỗ này đã lâu, khẳng định quen thuộc "đường đi lối lại" trong này, tiểu Long, ngươi bây giờ hãy liên lạc với họ, bảo họ hỗ trợ."

"Cái này được không? Buôn lậu vũ khí là vi phạm pháp luật a, sẽ không liên lụy bọn họ chứ?" Long Dực do dự nói.

"Hỏi trước đi, nếu thật sự không được, cũng chỉ có chúng ta chính mình đi làm thôi."

Long Dực quay số điện thoại của Mộ Tường, nói ra việc vũ khí, vốn cho rằng sẽ khiến bọn hắn thấy khó xử, không thể tưởng được Mộ Tường một hơi đáp ứng, vỗ ngực thề thốt ngày mai thời điểm lại tới Gia Nhĩ Hồ, nhất định sẽ tìm vài kiện vũ khí “bảo bối”, tuyệt sẽ không làm cho Long Dực cùng Chư Cát Dã thất vọng.
Sự tình liên quan đến vũ khí không cần lo lắng nữa, kế tiếp chính là phải tìm vài tên thành viên Phong Hổ, Long vân tổ thực lực siêu cường, hiệp trợ phối hợp hai người tìm kiếm Huyết Liên hoa.

Chư Cát Dã thân là Phong Hổ tổ đặc cấp thành viên trong tập đoàn Phong Vân, với thực lực thuộc hạ đặc năng của tổ chức và sự phân bổ tại các quốc gia trên thế giới đều thuộc như đường chỉ trong lòng bàn tay, hắn suy nghĩ một chút rồi nói ra với Long Dực tên của sáu người, sáu người này đang ở cảnh nội La Tư quốc phụ trách công tác bảo vệ, tất cả đều là nhất cấp thành viên của Phong Hổ, Vân Long Tổ.

Vì thành viên của hai tổ chức đặc năng chỉ tiếp thụ sự chỉ huy trực tiếp của Nhâm Đạo Viễn điều phái, cho nên Long Dực sau khi ghi lại, lập tức gọi điện thoại cho Nhâm Đạo Viễn đang Trùng Khánh, sau đó Nhâm Đạo Viễn liền phân biệt cấp cho sáu thành viên, yêu cầu bọn họ trong vòng nửa ngày nhanh chóng tới tổng bộ địa phương của Phong Vân tập đoàn tại thành phố Bảo La, tùy thời nghe Long Dực, Chư Cát Dã hai người sai khiến.

Sáu gã nhất cấp thành viên mà Chư Cát Dã đã chọn, tại đại tụ hội ngày đó cũng đã lộ diện qua, sau khi tụ hội kết thúc liền lập tức lên máy bay trở về vị trí công tác, tự nhiên đều biết Long Dực.

Tất cả sắp xếp đã xong, chỉ chờ ngày mai tiếp tục chinh phục Gia Nhĩ hồ.
Buổi trưa cùng ngày, sáu gã nhất cấp thành viên quả nhiên kịp thời tới Bảo La, Long Dực cùng Chư Cát Dã vội đi gặp mặt bọn họ. Sáu người này tuổi đều khoảng ba mươi, từng ánh mắt chứa tinh quang, thần khí tràn đầy, Long Dực xem trong mắt, trong lòng vui mừng, nghĩ thầm sáu người này tổng hợp thực lực đủ để so với hai vị đặc cấp thành viên, lần này đi Gia Nhĩ hồ nhất định sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Đang chuẩn bị cùng sáu gã nhất cấp thành viên đi khách sạn ăn cơm uống rượu, Mộ Tường lại bỗng nhiên gọi điện thoại tới, nói muội muội Mộ Phượng buổi sáng trong lúc vô tình tiết lộ sự tình bốn người đi Gia Nhĩ hồ, sau khi sư phụ Đường Nghĩa Nhân biết được, nói người bản thân đối với Gia Nhĩ hồ Khô Lâu cốc có điều hiểu rõ, biết Long Dực cùng Chư Cát Dã từ trong tay Huyết Thủ Đảng cứu tính mạng đồ đệ Mộ Tường của mình, nếu hai người nguyện ý, ông nguyện được trợ giúp theo khả năng của mình.

Long Dực nghe xong mừng rỡ, vì vậy nhờ Mộ thị huynh muội mời sư phụ cùng tới ăn cơm, mọi người ngồi vào bàn ăn sẽ cùng trao đổi sau. Mộ Tường cũng thuận miệng đáp ứng.

"Thật tốt quá, Mộ đại ca nói sư phụ hắn biết chút ít sự tình của Khô Lâu cốc." Sau khi gác điện thoại, Long Dực hưng phấn nói với bọn người Chư Cát Dã.

Chư Cát Dã gật đầu nói: "Ân, biết một chút chung quy so với không biết gì đã là tốt quá, nhiều ít khiến cho chúng ta trong tâm có cơ sở. Chỉ là kỳ quái, sư phụ hắn như thế nào lại biết sự tình nơi đó? Chẳng lẽ lão đã tới qua Khô Lâu cốc?"

Nhà hàng lớn "Long Sĩ đầu", đây là một cái nhà hàng tốt nhất trong khu Đường Nhân Xã, những nhân vật phú quý nổi tiếng vì biểu hiện giá trị bản thân, chơi bời xa xỉ, bình thường đều coi nơi này trở thành nơi giao bằng hội hữu. Khách sạn ngoại trừ trang trí xa hoa, phục vụ trình độ cao ra, còn từ trong nước cố ý mời tới vài vị đầu bếp hàng đầu, thức ăn làm ra thật đẹp đẽ ngon lành, cho nên cho dù rượu và thức ăn rất đắt, khách hàng vẫn đông như thường.

Long Dực, Chư Cát Dã cùng với sáu gã nhất cấp thành viên Phong Hổ, Vân Long tổ sớm tới nhà hàng Long Sĩ đầu, đặt một cái bàn lớn, sau khi liên lạc điện thoại cùng Mộ Tường, Long Dực nói cho hắn địa điểm dùng cơm. Không qua bao lâu, Mộ thị huynh muội cùng vói một vị bạch phát lão giả cùng tới.

Mộ Tường vẫn là một thân trang phục màu đen trên núi, bạch phát lão giả mặc một bộ tranh phục thời Đường rộng màu trắng gạo, mặt mũi hiền lành, chắc hẳn chính là sư phụ Đường Nghĩa Nhân của Mộ thị huynh muội, dựa vào cảm ứng khí sóng, Long Dực biết thực lực của lão so với Chư Cát Dã hơi kém một bậc; Mộ Phượng hôm nay ăn mặc đặc biệt bắt mắt, áo gió ngắn, quần jean màu đen, giầy thể thao, phối hợp với trên là khăn lụa dài màu hồng cánh sen, một bộ tóc dài đen như thác nước duỗi ở hai vai, gọn gàng chăm chú lộ ra vài phần nghịch ngợm và hoạt bát.

Mộ Tường đem sư phụ Đường Nghĩa Nhân cùng Long Dực, Chư Cát Dã hai người giới thiệu cho nhau, với Long Dực ngại ngùng cười cười nói: "Long sư phụ! Mộ Phượng muội cũng không phải cố ý tiết lộ bí mật, lúc chúng ta cùng sư phụ ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm, lời tiếp lời liền đem sự tình của chúng ta thuận miệng nói ra, nàng vẫn là một tiểu hài tử, người không lạ tính khí của nàng chứ?"

"Long Dực, rất xin lỗi a!" Mộ Phượng ở một bên dè dặt xin lỗi, một đôi tay nhỏ bé sáng bóng loay hoay đan lại với nhau, lại có chút khẩn trương mất tự nhiên.

Long Dực khẽ cười, nói: "Cái này cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm, nói thì đã nói, không sao mà."

"Thật sự không việc gì chứ? Ngươi không giận ta ư?" Mộ Phượng xúc động hỏi.

Long Dực cười nói: "Ta cũng không phải người bụng dạ hẹp hòi, không cần thiết phải vì một điểm sự tình nhỏ đó mà tức giận?"

Mộ Phượng vỗ tay vui vẻ nói: "Ta đã biết mà, ngươi tướng mạo bụng dạ thoáng đạt, đại nhân không chấp tiểu nhân, nhất định sẽ không tức giận. A a, lúc này ta mới yên tâm được."

Trong những người này, lấy sư phụ Đường Nghĩa Nhân của Mộ thị huynh muội tuổi cao nhất, Chư Cát Dã tiếp theo, sau đó là sáu gã thành viên của Phong Hổ, Vân Long tổ, tiếp sau là Mộ Tường, Long Dực, Mộ Phượng. Vốn dựa theo thân phận, Long Dực phải là ngồi ở vị trí bên trên cùng, nhưng hắn dứt khoát lấy tuổi tác bối phận sắp xếp chỗ ngồi, kết quả là mình cùng Mộ Phượng ngồi ở phía ngoài nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK