Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Trí Thông” Từ Tâm mắt thấy tiểu tăng bị thương gọi mình, liền nhớ lại 14 năm trước hắn nhận nuôi đứa trẻ đáng thương này, lúc đó hắn mới có 5 tuổi, không khỏi đau lòng.

Trong lúc nguy cấp, một cỗ vô hình khí công từ trên không xuất ra, bắn trúng trường kiếm của tên môn hạ Thanh Y môn làm nó gãy làm đôi.

Thì ra người ra tay cứu tiểu tăng Trí Thông một mạng là Long Dực.

Lúc đó, Long Dực vẫn ẩn thân trên cây, trông thấy Trí Thông tiểu hòa thượng rơi vào nguy hiểm, liền thi triển Ngự Không Thuật bay ra, thân tại không trung liền thi triển Tụ Nguyên Thuật sử chiêu "Phong Chùy", chấn gãy trường kiếm của môn hạ Thanh Y môn.

Long Dực lúc này đột nhiên hiện thân, hai bên đang giao chiến đều cảm thấy kinh ngạc vô cùng, tạm thời dừng tay nhìn về phía hắn.

Từ Tâm mặc dù không biết Long Dực là ai nhưng thấy hắn đánh gãy trường kiếm của địch thủ, liền nghĩ rằng hắn là bạn hơn là địch, hơn nữa xem thân thủ của hắn vừa rồi thì tu vi của hắn tựa hồ cao thâm khó lường, lúc này Từ Bi Tự gặp phải đại địch, có người này ra tay tương trợ, thế cục có lẽ sẽ chuyển biến.

Từ Tâm đang muốn mở miệng nói chuyện, thì đột nhiên cảm thấy chóang váng, thân thể tiếp đó đứng không vững, suýt nữa ngã xuống, biết là mất máu và hao tổn chân khí quá nhiều, liền cuống quít khoanh chân ngồi xuống, vận công điều tức.

"Các hạ là cao nhân phương nào? Có thể cho biết quý danh!" Phí Lãnh trừng mắt nhìn Long Dực hỏi.

"Ta không phải cao nhân gì đâu, ta gọi là Long Dực!" Long Dực vừa mới nói ra tên liền cảm thấy hối hân, đó là quên lời dặn dò của nghĩa phụ hắn đừng để lộ thân phận.

"Long Dực?" Phí Lãnh mày nhíu lại.

Hắn trông thấy Long Dực ăn mặc trang phục bình thường và cũng không cảm ứng được đặc dị khí công phát ra trên người Long Dực, liền nghĩ hắn nhìn như thế nào cũng không có chỗ giống cao nhân a, nhưng hắn vừa rồi kích gãy trường kiếm của sư đệ, sử dụng thủ pháp gì mình cũng không thấy rõ, chẳng lẻ hắn đã đạt tới cảnh giới tàng xảo lộ chuyết, phản phác quy chân rồi sao?

"Không khả năng! Tuyệt đối không khả năng! Ta khổ tu gần ba mươi năm, còn chưa đạt đựơc cảnh giới có thể làm cho tinh khí nội liễm nữa, còn tên tiểu tử này nhìn qua cũng bất quá hai mươi tuổi là cùng, cho dù có tu luyện từ trong bụng mẹ đi nữa thì cũng chỉ có hai mươi năm tu vi thôi, hắn làm thế nào có thể đạt được cảnh giới đó chứ? “ Phí lLãnh trong lòng thầm nghĩ.

Thật ra Phí Lãnh nào biết rằng cách Long Dực tu luyện linh lực rất khác biệt với giới võ giả tu luyện nội công. Tu luyện linh lực phải hấp thu thiên địa linh khí, còn tu luyện nội công phải do ngộ tính và thể chất của bản thân.

Trước kia, Long Dực đạt cảnh giới sơ cấp linh lực, từ đó đã cố gắng khổ tu võ công rồi, hiện tại đạt cảnh giới trung cấp linh lực, nếu tính toán thì có lẽ đã có trăm năm công lực.

Phí Lãnh nghĩ thầm giờ phút này Từ Tâm đã không còn năng lực tái chiến nữa, chỉ còn lại đám đệ tử của Từ Bi Tự mà thôi, không đủ phản công, chỉ cần giải quyết thêm tên tiểu tử trước mắt này nữa là xong, sau đó sẽ lục soát toàn tự, không sợ không tìm ra Xích Huyết Linh Giới.

Phí Lãnh thật sự muốn giải quyết nhanh, không muốn dây dưa cùng Long Dực, do đó xuất chiêu trước, năm ngón tay trên hữu chưởng vận Quỷ Trảo Thủ toàn lực hướng Long Dực chém ra, năm đạo u lục hàn mang như sao sao băng vụt trên bầu trời đêm nhanh như thiểm điện, chia ra tấn công vào năm bộ vị trên thân thể của Long Dực: mắt, cổ, ngực, bụng, chân.

"Thí chủ mau tránh ra!" Từ Tâm mặc dù đang ở một bên vận công liệu thương, nhưng vẫn một mực lưu ý động tĩnh, vừa thấy Phí Lãnh đột nhiên ra tay, liền lớn tiếng nhắc nhở Long Dực.

Từ Tâm hảo tâm nhắc nhở, nhưng Long Dực lại dường như không nghe thấy, vẻ mặt nhàn nhã giống như đi dạo, thân thể không động, năm đạo lục mang mà Phí Lãnh phát ra bay đến trước người Long Dực lập tức phát ra tiếng "Phốc phốc", sau đó biến mất, tựa như đá rơi xuống biển vậy.

Nhìn thấy tràng cảnh này, Từ Tâm không khỏi thất kinh, còn Phí lãnh thì vẻ mặt hiện lên vẻ lo lắng.

Phí Lãnh nghĩ rằng trong thiên hạ, có thể đứng bất động tiếp Quỷ Trảo Thủ do mình toàn lực phát ra, ngoại trừ sư phụ Thanh Y Thần Tôn thì không có ai có thể, không ngờ tên tiểu tử trước mắt này lại có khả năng như vậy, chẳng lẻ tu vi của hắn ngang ngửa với sư phụ sao? Vậy thì kế hoạch chiếm lấy Xích Huyết Linh Giới lần này sẽ hỏng rồi.

Mặc dù đối với Long Dực có vài phần sợ hãi, nhưng Phí Lãnh không cam lòng chưa đánh đã bại, hắn lại sử ra Quỷ Trảo Thủ phối hợp cùng với thân pháp độc môn Quỷ Ảnh Huyễn Hình điên cuồng công kích tới, hy vọng đánh nhanh thắng nhanh.

Đáng tiếc, Quỷ Trảo Thủ mặc dù lợi hại, nhưng gặp phải Tụ Nguyên Thuật của Long Dực thì vô phương phát huy, còn thân pháp Quỷ Ảnh Huyễn Hình dù xuất thần nhập quỷ, biến hóa vô phương nhưng cũng gặp khắc tinh Thần Túc Thông - Ngự Không Thuật, như đứa trẻ đấu với người trưởng thành, không đáng nhắc tới.

Long Dực cùng Phí Lãnh giao thủ, thi triển Tụ Nguyên Thuật tiến hành công thủ, lúc này cảm giác được các dị thuật đã luyện được thu phát rất tự nhiên, tuỳ tâm sở dục, không khỏi mừng rỡ.

Long Dực lúc bắt đầu đánh thì công ít thủ nhiều, sau đó lại công kích nhiều hơn, linh lực theo đó dần dần đề thăng, tất cả mọi người tại đây đều cảm nhận được trên người hắn phát xuất ra một loại sát khí bài sơn đảo hải, đều cảm thấy hoảng sợ.

Từ Tâm thấy Phí Lãnh thế công đã loạn, biết hắn sắp bại chờ cơ hội bỏ chạy, đang muốn lên tiếng nhắc nhở thì đột nhiên thấy thân thể của Phí Lãnh bay về phía sau.

Cùng lúc đó, Long Dực sử chiêu Phong Nhận chém về phía Phí Lãnh, một cỗ đao hình khí lưu gần như vô hình xuyên không liệt khí bay nhanh tới chém vào lưng Phí Lãnh, làm xuất hiện một vết thương dài.

"Họ Long kia, ngươi nhớ kỹ, mối nhục hôm nay lão tử nhất định trả lại cho ngươi gấp bội" Phí Lãnh trúng đao khí của Long Dực bị thương nặng, không khỏi căm phẫn nói, sau đó huýt sáo ra hiệu cho bọn sư đệ rồi bỏ đi.

Chỉ huy môn hạ Thanh Y môn lần này là đại sư huynh, thấy hắn rút lui thì người nào còn dám ở lại. Trong chớp mắt bọn chúng đã rút lui không còn thấy bóng dáng.

Từ Bi Tự rốt cục cũng trở về sự yên tĩnh vốn có.

"A di đà phật, Long thí chủ trượng nghĩa tương trợ, giúp cho tiểu tự bình an, lão tăng thay mặt tăng chúng toàn tự cảm tạ đại ân." Từ Tâm khó khăn chuyển thân đứng lên, bước tới trước mặt Long Dực, thi lễ nói.

Long Dực cuống quít hoàn lễ, rồi nói "Lão thiền sư, không cần khách khí. Ah, vết thương của ngài vẫn còn chảy máu kìa”

"Khư khư một vết thương nhỏ, làm sao lấy mạng của lão tăng đựơc, làm phiền thí chủ lo lắng" Miệng nói như vậy nhưng lúc này thân thể đã đứng không vững.

"Sư phụ, con dìu sư phụ vào nghỉ ngơi" Tiểu tăng Trí Thông được Long Dực cứu trước đó tiến lên đỡ lấy Từ Tâm, vẻ mặt lo lắng ân cần nói.

"Không việc gì đâu" Từ Tâm mỉm cười lắc đầu.

Long Dực thấy cánh tay trái bị kiếm đả thương của lão tăng chảy máu không ngừng, liền nói: "Lão thiền sư, chúng ta nhanh vào trong, ta giúp người trị thương”

Nói xong, cùng Trí Thông dìu Từ Tâm vào trong phòng.

Cáctăng nhân còn lại cũng tản đi, họ chia làm ba nhóm, một nhóm giúp đỡ người bị thương, một nhóm dọn dẹp tự viện, và một nhóm canh giữ ngoài phòng của Từ Tâm, đề phòng có người quấy nhiễu.

Dìu lão tăng vào giường, Long Dực ngồi ở phía sau, vận toàn bộ linh lực, thi triển Tự Dũ Thuật chữa thương cho lão.

Trải qua chừng 1 canh giờ, miệng vết thương của Từ Tâm đã khép lại hơn phân nửa, sắc mặt cũng hồng hào lại đôi chút. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK