Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng đăng xuất rồi.

Độc Cô Bác cảm nhận hơi thở Diệp Phi Linh hoàn toàn biến mất, những cảm xúc của nàng hoàn toàn yên lặng. Sự yên lặng này khiến cho tâm trạng của hắn ngập lên nỗi cô đơn, giống như việc quen thuộc có nàng bên cạnh đã thành một loại tưởng nhớ.

- Cha !

Quả trứng lăn tròn trong lòng hắn, giống như muốn xua tan đi cái cảm giác ảm đạm này.

- Yên nào, chúng ta đi thăm bạn tốt của cha !

Độc Cô Bác xoa xoa quả trứng, phi tốc chạy đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Nơi này bốn phía đều giăng hoa hồng đỏ rực, phảng phất như muốn nhuộm đỏ cả một phiến rừng.

Biết ngay là tiểu tử này trọng sắc khinh bạn !

Độc Cô Bác trong lòng thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không có suy xét tới chính mình. Đường Tam ngàn năm đợi Tiểu Vũ, hắn mới có vài tháng liền tú sủng phu nhân còn trách ai.

- Đã lâu không gặp, Độc Cô tiền bối !

Tiểu Vũ hì hì cười, từ xa đã phát hiện khí tức người bạn tốt này của Tam ca tiến đến.

Độc Cô Bác gật đầu một cái, cũng không có nói gì thêm, lẳng lặng đưa ánh mắt nhìn về Đường Tam.

Đường Tam còn đang bận tụ họp với Sử Lai Khắc học viện, chưa thoát thân được.

- Đây là ... hậu bối của Medusa sao ?

Tiểu Vũ nhìn tới quả trứng trước mặt Độc Cô Bác, trong lòng lập tức cảm thấy thân thiết. Đồng dạng là hồn thú, hơn nữa quả trứng này cũng không che giấu khí tức, nàng dĩ nhiên cảm nhận được.

- Chào tỷ tỷ xinh đẹp !

Quả trứng lắc lư lắc lư đầy vui vẻ. Độc Cô Bác gật đầu thêm một cái nữa, đây đích thực là trứng Medusa không sai.

- Miệng còn rất ngọt, ta có thể cùng nàng chơi một lát không ?

Tiểu Vũ hóm hỉnh cười. Độc Cô Bác dĩ nhiên đồng ý, hắn vốn đang muốn cùng Đường Tam uống một chút, lập tức giao quả trứng đưa cho Tiểu Vũ.

Tiệc tùng liền không thể thiếu mấy cái bạn cũ, Độc Cô Bác đã gia nhập, cố nhiên không thể thiếu Sử Lai Khắc Học Viện.

Tiểu Vũ nhìn quả trứng lăn tới lăn lui trên người mình, gọi một cái liền ngoan ngoãn trả lời, tất nhiên cực kỳ ưa thích.

- Ha hả, thực là một đứa bé ngoan. Ta rất tò mò muốn biết mặt mẹ của cháu a, thế nào, nhóc con có muốn cùng ta đi tìm mẹ không ?

Quả trứng lắc lắc đầu. Cha nói không được làm phiền mẹ, dù nó cũng muốn như vậy.

- Ôi chao, thật là đáng yêu quá đi mất ! Tiểu Vũ !

Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh đồng thời bước tới. Thời điểm này mấy cái nam nhân tề tựu, bọn họ cũng không tham gia chuyện riêng của đám nam nhân, qua bên này trước nhìn Tiểu Vũ một cái.

- Đến rồi đó à ? Vinh Vinh ? Trúc Thanh !

Tiểu Vũ hân hoan gọi tên. Những người bạn từ rất lâu nàng vẫn luôn nhớ đến từ lúc nằm trong bọc.

- Ngươi tỉnh lại muộn quá đó, lỡ nhất bao nhiêu trò vui rồi !

Dĩ nhiên dựa vào thời gian trong trò chơi và hệ thống phân bố nhiệm vụ, bọn họ tỉnh lại sớm cũng đã tham gia rất nhiều, Trữ Vinh Vinh còn kiếm được không ít đồ chơi thú vị đâu.

- Đây là bảo bối nhà Độc Cô tiền bối sao ?

Trữ Vinh Vinh cực kỳ tinh mắt, sớm đã nhìn thấy đồ án Medusa hiện trên vỏ trứng. Dạo gần đây Đấu La Thế Giới NPC bàn tán không ít đâu, bây giờ nhìn tới nàng cũng mới tin là thật.

Ai biết - Độc Cô Bác nghiêm khắc độc đoán như vậy lại nảy sinh tình cảm a ?

Lại còn là với một cô gái trẻ tuổi hơn cả bọn họ nữa.

- Chào tỷ tỷ xinh đẹp !

Quả trứng mang tới thanh âm trẻ con cào tới ruột gan mấy cái nữ nhân đều tâm động.

- Đáng yêu quá đi mất, ta thật muốn ôm nàng về nhà chăm sóc !

- Không được đâu, Độc Cô tiền bối hiếm lắm mới có người chăm sóc, ngươi không định chia đôi bọn họ a !

Dù sao đứa bé này cũng là vật phẩm nhiệm vụ, bọn họ đều rõ ràng quá trình đạt được, chỉ là ...

Những người đứng ở đây, ngoại trừ Tiểu Vũ thì tất cả đều không có một đứa bé nào.

Vậy nên trong lòng bọn họ cũng rất mong chờ tương lai của mình.

Đường Tam đã nói, lần này nếu thành công di dời thế giới, cuộc sống của bọn họ sẽ khác.

Lẽ dĩ nhiên, chính là đi theo sợi dây định mệnh mà Đường Gia Tam Thiếu đã xây dựng, bọn họ chỉ là sẽ có thêm một phần kết chính mình được lựa chọn.

Bởi vì ...

Không lâu nữa ....

*****

Được Trương gia ngầm phân phó, Diệp Phi Linh bắt đầu tiến vào thực thi nhiệm vụ quan trọng.

Trương Thần tìm thêm được mấy cái nhân lực nữa, bắt đầu đào tạo toàn bộ đám người có thể tu luyện, một mặt đem dung dịch thay đổi trí nhớ cải tạo lòng trung thành, mặt khác lại đem Tử Hàm bồi dưỡng đi lên.

Tô Minh cũng là một cái trọng yếu, bởi vì hắn IQ cao, tốc độ làm việc rất nhanh, so với Tử Hàm còn tốt hơn một chút, nhưng là Trương Thần đã cân nhắc quá việc bồi dưỡng người, lại cảm thấy nữ nhân bớt nháo sự hơn nhiều.

Dù sao bên cạnh có hai cái mỹ nhân bầu bạn cũng tốt, sống làm đại đương gia, chết thành quỷ phong lưu, cũng không cần để thiên hạ bồi hắn mỹ danh đoạn tụ làm cái gì.

Diệp Phi Linh lúc này ở trong thành phố, cũng tuyệt nhiên không dám đi đến phố đồ cổ, một là Trương Gia không phân phó nàng chạy đến, hai là nàng đã lĩnh giáo được sự lợi hại của đám ma quái kia.

Đều không phải người.

Mặc dù tu luyện công pháp khiến lá gan nàng lớn hơn không ít, nhưng là Diệp Phi Linh biết rõ, chỉ cần chính mình không cẩn thận, mất mạng là chuyện nhỏ, liên lụy Tử Hàm là chuyện lớn.

Nàng một thân một mình, sống sao cũng được, nhưng bạn tốt vẫn còn gia đình, tới đó cha mẹ nàng sẽ thương tâm.

Mất đi người thân là cảm giác gì, Diệp Phi Linh đã từng trải qua, sẽ không để Tử Hàm bước vào con đường giống như nàng.

Ngày hôm nay, bước đi giữa trời gió nhẹ, mưa lất phất bay khiến tim nàng đập nhanh hơn một chút, muốn mau chóng xong việc thật sớm để trở về.

- Mục tiêu chuyển động hướng năm giờ, cẩn thận !

Tai nghe báo tới tin tức, Diệp Phi Linh khóe môi cong cong cười.

Hiện tại mắt nàng tinh tường hơn nhiều, liếc mắt một cái liền có thể thấy đối phương trốn vào trong ngõ nhỏ. Cố nhiên hắn không phải là trốn nàng, bởi vì Diệp Phi Linh đã đổi quần áo tận ba lần.

- Đã biết !

Thanh âm người dẫn đường cẩn thận nói rõ vị trí đối phương, Diệp Phi Linh bình thản đi tới, đối với người vừa trốn vào trong ngõ nhìn quanh.

Nơi này là ngõ cụt. Muốn chạy, hoặc bay lên trời, hoặc chui xuống đất .

Nhìn mảng tường gạch màu đỏ còn mới, trên đó còn có dấu vân tay vừa ấn, Diệp Phi Linh đảo mắt một chút, trên đầu còn gắn camrera ? Tốt lắm, nàng chính là đợi camera, bởi vì lúc này dưới tán ô đã đeo một cái khăn bịt mặt.

Đối phương là một cái người xảo trá, lại đem cơ mật công ty bán cho ngoại quốc, còn mệt bọn họ ngụy trang nơi này thành một bức tường gạch.

Ruỳnh một tiếng, Diệp Phi Linh chỉ dùng một thành công lực, đem tường nổ nát.

Bên trong tường lập tức hiện ra lỗ thủng cực lớn, Diệp Phi Linh nhàn nhã bước vào. Đều đã đem mặt mũi cùng tóc tai bịt tốt, hiện tại cũng không cần cố kỵ.

Đối phương chui vào nơi này, nhưng cũng chưa kịp rời đi, chỉ mới nghĩ đến đem cặp tài liệu để vào tủ, sau đó cùng với người ngoại quốc giao dịch.

- Ngươi là ai ?

Diệp Phi Linh không có ý định giải thích, trước tấn công đem người chế trụ, sau lại nhét thuốc vào miệng hắn.

Công ty phân phối thuốc lòng trung thành. Uống vào, liền cả đời chỉ có thể thành thật cùng với Khải Thiên công ty.

Đây là sản phẩm của người thần bí, Trương Thần nói cho nàng biết, cũng đặc cách giao cho nàng quyền lợi sử dụng cái này.

Nhưng Diệp Phi Linh nghĩ, thuốc này quý giá như vậy, vì sao phải dùng trên người bọn họ ?

Trương Thần cười một cái, chỉ đơn giản đáp :

- Thay vì giết đi một người, thì biến họ thành người của mình sẽ tốt hơn !

Đạo lý này đương nhiên đúng, Diệp Phi Linh nghĩ tới Khải Thiên Công ty giàu mạnh như vậy, hẳn cũng từ thuốc này sinh ra.

Nhưng là nàng không biết, thuốc này không phải là vô hạn, bởi vì tân sinh hệ thống thiếu hụt, hơn nữa Đường Tam tâm tư đều đặt vào hồi sinh Đấu La Thế Giới, cho nên cũng không quá chú ý đến ngoại lai tiến đến phá hủy công hiệu của thuốc.

Lâm Mộc Mộc ngồi trên tòa cao ốc, nhấm một miếng bánh bơ, nhìn Diệp Phi Linh nhanh chóng rời khỏi căn phòng bí mật, đeo lên một tấm kính .

[Hệ Thống] : Ký chủ, nàng vận mệnh cùng thế giới này bất đồng.

Đương nhiên Lâm Mộc Mộc cũng nhìn ra, dưới mắt kính, toàn thân Diệp Phi Linh tản ra một màu huyết dụ đỏ rực, nhưng là xung quanh có một con rồng vàng quấn quanh thân nàng, cho nên một đám khói đen đi lòng vòng quanh nàng không có cách nào xông vào trong.

- Nàng có long mạch quấn quanh, đương nhiên không sợ vận mệnh nàng tản ra, còn có công pháp của Trương gia đang dần dần hấp thu cái màu đỏ kia, nếu như không gặp bất trắc gì, thậm chí còn có thể đứng lên đỉnh cao thế giới này !

Lâm Mộc Mộc chép miệng. Diệp Phi Linh này nếu không có con rồng vàng kia, thật là một hồi tai họa đấy, nhưng không rõ nàng dùng cách gì khiến cho kim long hộ thân, bớt được một hồi tai ương.

- Đám quấn quanh kia có phải có người điều khiển không ?

Lâm Mộc Mộc nhìn tới làn khói đen bò quanh Diệp Phi Linh. Thứ này người ngoài không nhìn thấy, ngay cả nàng còn phải đổi đạo cụ cũng mới xem rõ được, chuyện kỳ quái thường khiến người ta tò mò, nhưng là còn phải tìm tới nhiệm vụ.

[Hệ Thống] : Ký chủ, ngươi sợ ư ? Đem Bích Kiếm chém xuống, lập tức liền có thể diệt trừ hậu hoạn.

Lâm Mộc Mộc cười cười, dĩ nhiên nàng không sợ làn khói đen này, cái mà nàng lo lắng là ba cỗ thi thể kia, lâu như vậy, toàn bộ đều đã thành tinh rồi, chỉ sợ chúng gây ra biến động.

Còn có tù nhân kia đem trò chơi đánh cắp dữ liệu, nàng cũng phải đẩy nhanh tốc độ lên mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang