Diệp Phi Linh cúi đầu vâng một tiếng, cũng là nhìn vị trưởng lão nọ thở dài.
- Ta đã nhìn thấy ngươi có hai cái võ hồn !
Diệp Phi Linh gật đầu, Hạo Thiên Tông giăng kết giới bảo vệ tông môn không có nghĩa sẽ che luôn cả tầm nhìn, hẳn là chuyện bên ngoài bọn họ đều đã thấy được.
- Ngươi cùng Đường Tam tới đây, hẳn là quan hệ không tồi ? Chúng ta đều nhìn ra được, nhưng ta kỳ thực rất tò mò hai người các ngươi là quan hệ gì đấy ? Người yêu sao ?
Diệp Phi Linh nhìn nữ trưởng lão tò mò, lập tức lắc đầu phủ nhận.
- Không phải, ta cùng hắn là sư huynh sư muội đồng môn, chúng ta cùng nhau bái một người làm thầy !
- Ra là vậy !
Vị trưởng lão kia gật gù, đối với Diệp Phi Linh thành thật tỏ vẻ đã hiểu. Đường Tam đưa nàng tới đây, hóa ra là muốn đợi nàng trở về thưa chuyện cho sư phụ.
Tình huống của hắn có chút đặc biệt, hiện tại là đối tượng truy lùng của Võ Hồn Điện, một đường đi tới đây chắc là không dễ dàng.
Nhưng nữ hài này chắc hẳn phải biết, một khi bước vào lãnh địa của Hạo Thiên Tông cũng là tương đương với tuyên chiến Võ Hồn Điện rồi chứ ?
Trưởng lão đem theo nghi vấn hướng đến các vị trưởng lão khác, trong lòng suy đoán tới lui. Bọn họ ẩn cư trong núi sâu, coi như là cắt đứt với thế ngoại, thế nhưng hàng năm vẫn thăm hỏi tin tức với Đường Nguyệt Hoa, có chút chuyện vẫn là biết rõ.
Đường Tam tiếp nhận nghi thức, hoàn toàn trở thành tộc nhân của Hạo Thiên Tông, thế nhưng có một chuyện mà Đường Hạo canh cánh trong lòng, hắn vẫn chưa thể thay cha hoàn thành tâm nguyện.
Hắn khẩn cầu mong muốn được phép thay cha tế bái gia gia.
Diệp Phi Linh nhìn Đường Tam nghiêm cẩn quỳ ở dưới sàn, sắc mặt các vị trưởng lão đều là giật mình, nhưng mà ngoại trừ Đường Khiếu sắc mặt khá hơn một chút, những người còn lại đều là trầm xuống.
- Không thể ! Bởi vì cha ngươi đã sai, ngươi còn chưa đủ tư cách bái tế lão tông chủ. Lúc trước ngươi đã nói, cha ngươi làm sai chuyện, ngươi sẽ thay hắn nhận lỗi với tông môn ? Đúng vậy không Đường Tam ?
Đại trưởng lão là người đầu tiên lên tiếng, lão mặc dù rất thưởng thức tài năng của đứa bé này, thế nhưng chuyện kia lại không phải là chuyện đùa.
Mặc dù bọn họ có tâm muốn để Đường Tam làm vậy, nhưng vẻ mặt không cam lòng trước khi chết cùng thống hận đau khổ của tiền nhiệm tông chủ, bọn họ cũng không dám trái ý.
- Hừ, thằng nhãi này bá nghiệp đầy mình, Đại trưởng lão muốn nói thì cứ nói, úp úp mở mở như thế chúng ta đều không quen !
Lục trưởng lão tính tình nóng nảy, đối với chuyện Đường Tam thay cha nhận tội ban đầu còn có chút không phục, nhưng khi nhìn thấy hai khối hồn cốt Đường Tam dâng lên đều đã tiêu tan oán hận mất phân nửa. Hiện tại Đường Tam coi như đã vượt qua kiểm tra, thực lực kỳ tài đều đã tỏ rõ, mấy người bọn họ đều dốc lòng mong đợi truyền thụ bí kỹ cho Đường Tam, tuyệt đối không có nửa phần oán hận.
Chuyện kia ... tiền nhiệm tông chủ trước lúc chết chính là như vậy, hiện tại Đại Trưởng Lão úp mở có ý gì ?
Thế nhưng ánh mắt Đại trưởng lão thủy chung vẫn hướng đến Đường Tam, giống như đang chờ đợi câu trả lời của hắn.
- Đúng vậy, thưa các vị trưởng lão !
Đường Tam cung kính chắp tay, đối với ý tứ của Đại trưởng lão đã hiểu rõ. Sợ rằng chờ đợi hắn ở phía sau còn có nhiều thứ khó khăn hơn, nhưng hắn tin rằng chính mình có thể chịu đựng được.
- Đã như vậy, chúng ta yêu cầu ngươi thay tông môn làm ba chuyện. Chỉ cần ngươi làm tốt ba chuyện này, không những ngươi có thể thứ tội thay cha ngươi, chúng ta còn có thể cho cha ngươi một lần nữa trở về tông môn, cùng ngươi tế bái lão tông chủ !
- Ta nguyện ý !
Đường Tam lập tức đồng ý. Tâm nguyện cả đời của cha hắn, Đường Tam nhất định sẽ dốc tận tâm tận lực hoàn thành.
Diệp Phi Linh ở bên ngoài đợi, những gì từ bên trong sảnh đường nàng đều nghe tới rõ ràng.
Ba điều kiện này nàng có nhớ mang máng, một cái trong đó chính là có được thập vạn niên hồn hoàn. Điều kiện này không khó, nàng có không gian trong tay, tới đó giết hai đến ba đầu hồn thú cùng chủng loại trên vạn năm tu vi gộp lại là đủ.
Không ngoài trí nhớ của nàng, Đại trưởng lão thanh âm đều đều ban bố điều kiện, cái nào cũng khiến nàng khiếp sợ.
Thứ nhất, trong vòng mười năm phải đột phá lên Hồn Đấu La.
Thứ hai, trong vòng mười năm phải giết chết một Phong Hào Đấu La của Võ Hồn Điện, bất kể phương thức gì.
Thứ ba, cũng chính là điều kiện mà Diệp Phi Linh vừa nghĩ đến, có một cái thập vạn niên hồn hoàn.
Đường Tam sắc mặt ngưng trọng, ba cái điều kiện này, cái nào cũng vạn phần khó khăn.
Nhưng mười năm, hắn có Đường Môn, vậy thì ngoại trừ cái điều kiện cuối cùng là khó khăn nhất, hai cái trên đều có khả năng làm được. Uy lực của Đường Môn có thể đồ sát cả Phong Hào Đấu La, hơn nữa không quản phương thức gì, có nghĩa là hắn còn có thể mượn nhờ ngoại lực.
So với người khác, hắn thâm tâm còn thống hận Võ Hồn Điện gấp vạn lần, nếu đây là điều kiện, hắn vô cùng nguyện ý.
- Được, ta chắc chắn sẽ làm được !
Đường Tam cơ hồ cắn răng nói ra những lời này. Hắn phải làm được ba việc này, vì cha mẹ, vì chính mình và vì tông môn.
Đường Khiếu nhìn tới Đường Tam quyết tâm, hạ giọng phân phó người an bài một chút, sau đó lại nghĩ tới Diệp Phi Linh ở bên ngoài, quyết định đưa người vào.
- Đưa cả đứa bé kia vào đi !
Các vị trưởng lão lúc này nhận được Đường Tam đáp ứng, mới nhớ tới còn có khách mời đứng đợi ở bên ngoài.
Diệp Phi Linh ngoan ngoãn có lễ, lần lượt tiến đến chào hỏi mọi người, sau đó tự mình khai báo tên họ, rồi lại lui về đứng phía sau Đường Tam, thủ hộ bên cạnh người hắn.
- Không nghĩ ra cũng là một cái kỳ tài, vừa rồi Tam trưởng lão đều đã nói cho chúng ta biết, ngươi có song sinh võ hồn ?
Tứ trưởng lão lên tiếng hỏi thăm. Diệp Phi Linh không dám giấu diếm, đồng thời xuất ra hai cái võ hồn, nhưng cũng không có phóng xuất hồn hoàn.
Hạo Thiên Tông trăm năm khó gặp được song sinh võ hồn, ngoại trừ nhìn thấy Bỉ Bỉ Đông là một cái, còn lại chưa từng nghĩ cơ duyên sẽ xuất hiện trên người tộc nhân của mình. Nay lại thấy thêm một cái song sinh võ hồn nữa, thật sự là dễ gặp người tài.
Hạo Thiên Tông đã lâu không xuất sơn, không nghĩ tới bên ngoài thiên tài lại nhiều đến vậy.
Đường Tam nhìn sư muội, nàng chỉ kém hắn hai năm thời gian, tốc độ cũng đã tiến vào cấp bậc Hồn Vương, so với hắn lại càng đại tài không kém.
Hôm nay mang nàng đến đây, một mặt là để Diệp Phi Linh tùy thời nhặt xác, mặt thứ hai là chứng minh cho Hạo Thiên Tông thấy, thế giới bên ngoài đã thay đổi rất nhiều. Dựa trên tài năng của hắn khiến cho Hạo Thiên Tông buông bỏ thù oán với cha là điều không thể, nhưng có Diệp Phi Linh thì lại khác.
Hạo Thiên Tông cực kỳ coi trọng nhân tài.
Điểm này hắn nhìn ra rất rõ, càng là nội môn ẩn thế, thực lực càng phải cao cường, giống như Đường Môn năm đó phân ra nội môn chính thống, thực lực nội môn cùng ngoại môn như bầu trời cùng đáy vực.
Diệp Phi Linh cẩn trọng có lễ, rất nhanh liền đoạt được các vị trưởng lão yêu thích, đặc biệt là vị Tam trưởng lão kia dưới gối không có người kế tục, có ý muốn nhận Diệp Phi Linh bái nhập môn hạ.
Diệp Phi Linh không nghĩ ra chính mình được ưu ái như vậy, sau mấy giây sửng sốt lập tức hồi thần, cẩn trọng quỳ xuống bái Tam trưởng lão làm sư phụ.
Nàng chỉ là có thêm nhiều một cái sư phụ, cũng không phải là buông bỏ Đại Sư, cho nàng thêm cường đại trợ lực càng tốt, nàng cầu còn không được.
Đường Khiếu nhìn Tam trưởng lão nhanh tay, trong lòng bất lực mà không nói được gì.
Hắn cũng nhìn ra được trên người Diệp Phi Linh có bí mật. Nữ hài này không nói liền tốt, làm hắn nhớ tới A Ngân thời còn trẻ, trong lòng lại có điểm ưa thích, còn muốn nhận nàng làm nghĩa nữ.
Đáng tiếc là Tam trưởng lão chặn đường, thôi thôi, nàng ta tính tình thiên hạ bất loạn, có người dưới gối phụng mệnh cũng tốt.
Dựa theo ý chỉ của Đường Khiếu, Đường Tam bắt buộc phải ở lại nơi này tu luyện hai năm, trong khi đó Diệp Phi Linh thì không cần đãi ngộ như vậy. Tam trưởng lão cho phép nàng tự do thăm thú phong sơn, nếu có việc bận thì có thể cầm theo tín vật trở về trước.
Đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là đánh bại ba người gác cổng.
Diệp Phi Linh nhìn tới ba cái nam nhân tương tự nhau, chính là Đường Long cùng huynh đệ của hắn, một người gọi Đường Thiên, người còn lại gọi Đường Ngọc. Đánh bại ba người này là nàng có thể tùy ý ra vào Hạo Thiên Tông, bởi vì ý tứ của sư phụ cũng cho rằng nàng là phụ trợ hệ, đánh không lại thì ở lại đây mà tu luyện.
Đường Tam phì cười một tiếng. Tam trưởng lão lựa chọn sư muội, tính tình hai người có điểm tương đồng đấy, chính là chơi xỏ người khác mà không biết.
- Chúng ta đánh đấy !
Ba cái huynh đệ nghe nói Diệp Phi Linh là phụ trợ hệ, hơn nữa còn là con gái, giọng điệu tuy rằng mềm mỏng đi đôi chút, thế nhưng uy lực liền không kém chút nào.
Mới có ba cái Hồn Đế, Diệp Phi Linh trong lòng nhủ thầm, không vượt qua được ba người bọn họ, nàng thế nào đối xứng được với Đường Tam, như vậy quyền lợi có được song sinh võ hồn chẳng phải là uổng phí hay sao ?
- Tốt, đánh liền đánh !
Diệp Phi Linh phóng xuất võ hồn, đối với ba huynh đệ Đường Long tận lực tránh đi chùy kích. Nàng không phải đến đây chịu tội, đương nhiên có thể phản kích lại ba người này.
Đệ tứ hồn kỹ : Mê Cầm !
Theo thanh âm cầm kỹ phảng phất, trong hư vô mang theo làn sương trắng kéo ra phủ tới ba huynh đệ. Ba người bọn họ đồng thời thất thần, bởi vì bọn họ trong lòng có tạp niệm.
- Thua rồi sao ?
Tam trưởng lão hì hì cười, đối với Tứ trưởng lão điều động ba cái huynh đệ Đường Long xòe tay đòi quà.
- Hừ, thua ngươi một chung trà này, lát nữa nhất định sai ba tên bọn hắn mang tới cho ngươi dùng !
Đường Long cùng hai huynh đệ trong mộng tỉnh lại, phảng phất đối với bọn họ không phải là mơ, chính là mê ảo qua sương khói khiến bọn họ không dứt ra được.
Đây không phải là Diệp Phi Linh mạnh miệng. Thực lực của nàng thua kém ba người này rất nhiều, nhưng so về chất lượng hồn hoàn cùng hồn kỹ, chính là hơn hẳn một cái cấp bậc.
- Võ hồn thứ hai bốn cái hồn hoàn đều là phẩm chất xuất sắc, Tam muội ngươi mắt nhìn không tệ !
Đại trưởng lão híp mắt cười, vuốt râu trắng đạm nhiên nói. Sáu người bọn họ ở trên lầu các nhìn xuống, muốn thử xem Diệp Phi Linh có đáng giá kết giao hay không.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK