Học Viện Sử Lai Khắc.
Diệp Tát Khắc cả người sầu lo, cũng là gầy đi một vòng.
Hắn đem toàn bộ chứng cứ xem xét, cuối cùng mới biết đến một cái bí mật cuối cùng kia.
Ngân gia là một đám khốn kiếp, lại đem hắn trở thành con rối như vậy.
Cảm giác mắc nợ chồng chất, Diệp Tát Khắc là thấy thực có lỗi với một vài gia tộc nhỏ khác.
Nhưng với Độc Cô Gia, lại là áy náy.
Nhiều thêm một phần phức tạp.
Bởi lẽ chuyện này còn có liên quan đến Trần Phi.
Diệp gia mất đi sự ủng hộ của các gia tộc nhỏ, lâm vào nguy cơ khốn cùng, Ngân gia lúc này lại duỗi một bộ mặt đến nói chuyện tốt.
Gia tộc không có người bảo hộ, cấp thiết ép hắn cưới gấp Ngân Ngọc.
Mà căn bản hắn cùng Độc Cô gia còn cùng cử hành hôn lễ một ngày.
Chuyện trong đó ý vị không rõ, Ngân Ngọc còn cùng Đại Công Chúa là bạn tốt nhất.
Diệp Tát Khắc một mặt khó nói hết.
Hắn là bị người hầu phát hiện cùng với Ngân Ngọc ở bên nhau, trên người nàng không một mảnh vải.
Xấu mặt cũng đành thôi, nhưng hắn lúc đó cũng chưa có làm gì Ngân Ngọc, ngược lại là bị gia tộc ép đến xin lỗi Ngân gia.
Sau đó thuận lý thành chương kết hôn cùng Ngân Ngọc.
Diệp Tát Khắc không còn nhớ rõ thanh danh của Độc Cô Bác lúc đó như thế nào.
Thời điểm hai nhà kết hôn đều không thể chính thức dự lễ, lúc đó còn khách khí gửi lễ vật chúc mừng.
Chính là so với hắn, Độc Cô Bác có phần ung dung hơn.
Bởi lẽ công chúa đã chết.
Gia tộc bên ngoại cường đại cũng không quá ảnh hưởng Độc Cô gia, trong khi đó Diệp gia dần dần suy sụp đến mức phải nhận viện trợ từ nhà vợ.
Mãi cho đến khi hắn trở thành ân sư của nhị hoàng tử, tình hình lúc này mới khá hơn.
Nói trắng ra hắn còn có phần hâm mộ Độc Cô Bác, không cần có nữ nhân bên mình, mọi chuyện muốn làm còn có thể đơn giản hơn nhiều.
Chính là chuyện giữa hai nhà.
Đều đã xé rách mặt, hiện tại muốn vãn hồi đều không thể vãn hồi được.
Diệp Tát Khắc thoáng nhớ lại lúc Ngân Ngọc khó sinh, hắn bị hầu gái vây quanh, hơn nữa hầu gái trưởng nói tình hình của Ngân Ngọc không tốt.
Bởi vì nàng là người bình thường.
Nhưng ngẫm lại huyết mạch Cửu Tâm Hải Đường trước giờ luôn là bình an chào đời.
Diệp Tát Khắc có cảm giác không muốn tin, nhưng những gì hắn đang cầm trên tay lại khiến hắn không thể không tin sự thật trắng trợn này.
Ngân gia nhận tiền từ Võ Hồn Điện sắp xếp, mục tiêu là vị trí ở Thiên Đấu Thành.
Củng cố sức mạnh, tùy thời là nơi phát động chiến tranh cho người bên trên.
Tiền đề là đem Diệp gia thu thập.
Diệp Tát Khắc trong lòng cảm giác có chút đắng chát, người vợ bao lâu đầu ấp tay gối, kẻ luôn miệng nói yêu hắn, một nữ nhân bình thường nhìn qua không có chút sức lực nào.
Cuối cùng lại là người cầm giữ tất cả bí mật này.
Tiến về Diệp gia, đem từng người thu thập cùng thay thế.
Còn có ... lúc đó cũng không phải là tình cờ.
Diệp Tát Khắc là người có trách nhiệm, cũng không thể hướng thanh danh tiểu thư Ngân gia phủi sạch, cho nên từ bỏ cùng Trần Phi kết hôn, cưới nàng.
Lại muốn qua vài năm đem Ngân Ngọc phế đi, nhưng cuối cùng khiến cho Trần Phi rời khỏi hắn đi mất.
Nhìn đến tên quản gia mặt đầm đìa máu kể ra từng tội ác của Ngân Quyết, Diệp Tát Khắc hận không thể xẻo thịt anh vợ ngay lúc này.
Diệp Phi Linh bình tĩnh đứng ở một bên, kết quả không khác so với những gì nàng dự liệu.
Ngân gia đã lên thuyền phản bội Thiên Đấu Đế Quốc từ lâu, nhưng lại không có quyền lực gì nổi trội, trực tiếp tính kế Diệp gia để nâng cao địa vị.
Bao gồm cả việc hạ thuốc Ngân Ngọc cùng Đại Công Chúa.
Lúc đó là hạ thuốc Công Chúa để ... ép nàng cùng Bạch Kim Giáo Chủ xảy ra chuyện.
Không rõ thế nào người chịu trận lại thành Độc Cô Bác.
Diệp Phi Linh hơi chút nhíu mày, Độc Cô Bác cùng Diệp Tát Khắc đều có khả năng giải trừ xuân dược, thế nào lại có thể dính bẫy mưu đồ cấp thấp này.
Có chăng là chuyện mẹ nàng bị đẩy ra bên ngoài đối đầu Độc Cô Bác.
Lúc ấy bà mới chỉ có hơn bốn mươi cấp, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió như vậy, lại là chuyện mà Diệp Tát Khắc cả đời cũng không thể ngờ được.
Ngân Quyết chính là muốn Trần Phi chịu tội thay Ngân Ngọc.
Diệp gia lâm vào thế bí, cấp thiết cần có người đứng ra xử lý chuyện này, một mặt cấp cho Độc Cô gia một cái công đạo, một mặt lại phủi sạch trách nhiệm liên quan đến Diệp gia.
Trần Phi chính là lựa chọn tốt nhất.
Diệp Phi Linh nhìn cha đau buồn, có điểm muốn nói lại thôi. Chuyện giữa hai gia tộc phải do người đứng đầu của hai gia tộc đồng thời giải quyết, nàng chỉ là một cái ngoại nhân, lời nói không đáng một xu.
- Cha ..
Diệp Tát Khắc vèn mắt có chút đỏ, vừa là tức giận, cũng là tội nghiệp chính mình.
Bị người khác xoay thành con rối, là ai thì cũng không dễ chịu.
- Ta đời này hối hận nhất chính là không bảo vệ được mẹ con cho tốt !
Diệp Tát Khắc đột nhiên ôm lấy con gái, nước mắt cứ thế trào ra. Diệp Phi Linh nhẹ vỗ vai cha, nàng cũng không biết lúc này phải nói cái gì, chỉ có thể an ủi hắn một chút như vậy.
- Cha, người bình tĩnh một chút, mọi chuyện qua rồi, qua rồi ...
Diệp Phi Linh dịu giọng vỗ về. Diệp Tát Khắc trạng thái không ổn định nàng hiểu được.
Người bên cạnh đâm sau lưng, cả đời này chính là vết thương sâu nhất. Đàn ông không dễ rơi lệ, nhưng khi thế giới chính mình sụp đổ, nước mắt lại là một sự giải thoát.
Diệp Tát Khắc khóc ra, có lẽ còn có thể giải tỏa tâm tình, bằng không hắn cứ nghẹn ở trong lòng, chính là sẽ sinh bệnh.
- Phi Linh, ta hối hận biết bao ... Nếu ta luôn ở cạnh mẹ con, có lẽ mẹ con cũng không bị đám người đó hại chết !
Đẩy Trần Phi làm con dê thế tội, lại đổ tội lên Độc Cô gia.
May mắn là con gái hắn còn sống.
Diệp Tát Khắc trong lòng sầu não, Trần Phi trên người có bí mật, nhưng nàng ấy cấp bậc còn thấp, không thể đối địch với Độc Cô gia.
Hắn cũng không rõ tình huống là như thế nào, nhưng cuối cùng Diệp gia bình yên vượt qua sóng gió.
- Cha, hiện tại Diệp gia đã không còn người chống đỡ, lúc này cha có muốn trở về không ?
Diệp Tát Khắc buông nàng ra, lập tức thận trọng nghĩ lại.
Diệp gia lúc này như rắn mất đầu, trừ bỏ Diệp Linh Linh là đáng giá, toàn bộ hắn đều có thể từ bỏ.
Trong đó cũng bao gồm Ngân Ngọc.
Đối với hắn, có lẽ còn chút luyến tiếc cùng thương hại, nhưng nàng tồn tại lại là một cây đinh độc găm vào lòng.
Diệp Phi Linh nhìn Diệp Tát Khắc ổn định, nhẹ thở ra một hơi.
Người như cha, rất nhanh có thể ổn định lại liền tốt.
Diệp Phi Linh tính toán không để quản gia Ngân gia chết sớm như vậy, lập tức đem người đi, dặn dò Diệp Tát Khắc nghỉ ngơi cho tốt.
Cuối cùng mới đến gặp các vị sư phụ.
Lúc này đã là nửa đêm, Đại Sư cùng Liễu Nhị Long còn chưa ngủ.
Thủy Vân Vũ đột nhiên phát tác, cả bốn người giằng co sức lực mới đem hàn khí áp chế xuống.
Diệp Phi Linh lúc này vừa tới, chính là một cọng rơm nhỏ.
- Sư phụ, Thủy sư mẫu xảy ra chuyện gì nha ?
Nàng vừa bước đến gần phòng liền cảm thấy khí lạnh tuôn trào, bên ngoài cửa thậm chí còn phủ một lớp băng mỏng. Diệp Phi Linh cộc cộc gõ cửa phòng, lúc này Đại Sư mới bước ra ngoài mở cửa.
Trong phòng nhiệt độ cực thấp.
Thủy Vân Vũ ngồi ở trên giường minh tưởng, dưới sàn còn có vết máu đông cứng, không khí lạnh lẽo đập vào mặt làm Diệp Phi Linh rét run.
- Ngươi tới rồi, mau vào xem nàng có chuyện gì. Vừa mới rời bữa tiệc không bao lâu trở về liền thành như vậy, ta thật sự đau lòng !
Diệp Phi Linh gật đầu, lại xem Liễu Nhị Long sắc mặt không quá tốt, thuận tiện nhắn các vị sư phụ đói bụng.
Phất Lan Đức nghĩ đến lão bà mình ở bữa tiệc cũng không có ăn qua cái gì, vội vàng chạy đi chuẩn bị. Đại Sư tiếp bước theo sau, hoàn toàn để không gian riêng cho mấy người các nàng.
Diệp Phi Linh nghĩ nghĩ, viện trưởng nấu nhiều thịt một chút, tăng thể lực.
- Sư mẫu, người mệt mỏi lắm không ? Thủy sư mẫu phát tác, hồn lực lạnh như vậy tiến vào cơ thể ngài sẽ làm ngài phản ứng xung khắc ?
Liễu Nhị Long gật đầu. Xác thực là thuộc tính xung khắc, cơ thể nàng giống như bị hàn khí xâm nhập, nếu không phải cấp bậc hai người không kém nhau mấy, chắc chắn là sẽ bị thương nặng.
Diệp Phi Linh cầm tay Liễu Nhị Long, hàn khí của Thủy Vân Vũ xác thực nghiêm trọng, Liễu Nhị Long là hỏa thuộc tính, nhưng bàn tay lạnh ngắt như thế này ...
Sợ là muốn ướp viện trưởng thành thịt gà đông lạnh.
Hơn nữa phát tác như thế này qua vài năm thời gian sẽ thường xuyên hơn, thẳng đến khi Thủy Vân Vũ năm mươi tuổi.
Lúc đó nếu không có gì bảo mệnh, chắc chắn sẽ chết.
- Sư mẫu, chúng ta lại thử một lần như lúc trước, sau đó thì ... khụ, ta tìm được một cái bí pháp có thể hút đi hồn lực đối phương, nếu sư mẫu nguyện ý, tới đó ... ngài cùng viện trưởng thử xem sao !
Diệp Phi Linh nghĩ đến lý do có được song tu công pháp, quả thực không có lời nào để nói ra cái này, lát nữa lại phải đem chính mình thu hút sự chú ý, thật sự rối rắm.
Trước tiên đem vấn đề của Thủy Vân Vũ giải quyết, còn về sau có sử dụng công pháp hay không là tùy bọn họ.
Đại Sư cùng Phất Lan Đức chuẩn bị tốt đồ ăn, lúc này trở về phòng cũng đã sang ngày mới.
Căn phòng thoạt nhìn có vẻ ẩm ướt, nhưng là nhiệt độ hạ thấp xuống rất nhiều, trong không khí không còn hàn sương lượn lờ như trước.
Thủy Vân Vũ cùng Liễu Nhị Long sắc mặt khá tốt, cũng không có tái nhợt như trước, ngược lại là Diệp Phi Linh đói meo, cả tối cùng Ngọc Thiên Tâm khiêu vũ, uống qua chút rượu, sau đó lại bồi Diệp Tát Khắc xử lý chuyện nhà, hiện tại chính là da bụng dán da lưng.
Lúc trước Diệp Phi Linh xử lý tình huống, Liễu Nhị Long cùng Thủy Vân Vũ đều nói rõ với lão công của mình, nhưng lần này nhị đồ đệ lại đem công pháp chỉ dạy, hai nữ nhân nghĩ tới lúc sau còn phải muốn lão công trợ giúp, bắt đầu mặt đỏ tai hồng.
Quá xấu hổ rồi !
Diệp Phi Linh làm như không thấy, ngồi xuống bên cạnh Đại Sư, hì hì cười.
- Sư phụ, sư mẫu, mọi người ăn sáng nha !
Ăn no mới có sức song tu nha, không no chính là cả hai đều đói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK