Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trữ Vinh Vinh rời đi, cũng là đem thư gửi tới các vị sư phụ.

Đại Sư đọc thư, trong lòng cũng sửng sốt. Hắn ở trong gia tộc nhiều năm, cũng chưa từng nghe thấy chuyện Cửu Tâm Hải Đường thức tỉnh võ hồn lần thứ hai.

Đây là điều đương nhiên.

Cửu Tâm Hải Đường người ít sức nhỏ, toàn bộ đều là phụ trợ hệ, lại không có đại năng trợ giúp, cho dù có thể thức tỉnh võ hồn lần thứ hai cũng không mấy ai nguyện ý hỗ trợ.

Chỉ trừ lúc cần khôi phục thương thế, bọn họ mới nhớ tới Cửu Tâm Hải Đường.

Cho nên cái gia tộc này ở Đấu La Đại Lục tồn tại giống như là lánh đời gia tộc, nhưng từ khi Diệp Tát Khắc nắm quyền gia chủ, dựa vào việc Tuyết Thanh Vân bái hắn làm sư phụ, Cửu Tâm Hải Đường lập tức bành trướng nhân mạch, trở thành một trong bát đại gia tộc nắm quyền lực nhiều nhất tại Thiên Đấu Đế Quốc.

Hiện tại Cửu Tâm Hải Đường đã bộc lộ bí mật, võ hồn có thể thăng cấp, hồn kỹ liền có thể tiến hành trị liệu với số lượng lớn. Chuyện này liên quan rất lớn đến nội tình của Đế Quốc, bởi vì phụ trợ trị liệu hệ tính năng cường đại như vậy, vô luận là gia tộc nào cũng muốn tới lôi kéo quan hệ.

- Thế nào, ý tứ nhị đồ đệ là muốn chúng ta đón nàng hay là trợ giúp nàng ?

Phất Lan Đức chưa kịp đọc thư, cùng với Thủy Vân Vũ sắp xếp tài liệu. Gần đây học viện xảy ra cố sự lớn, Đại Sư không đồng ý chuyện Thiên Thủy học viện tiến hành dạy học riêng lẻ, hắn yêu cầu Thủy Vân Vũ kết hợp các học sinh học tập chung thành một nhóm.

Thủy Băng Nhi nghĩ đến mặt lợi hại của Thất Quái Sử Lai Khắc, đối với phương án của Đại Sư lập tức đề nghị Thủy Vân Vũ xem xét. Thủy Vân Vũ cùng Đại Sư đấu ba tầng, cuối cùng thử nghiệm phương án Đại Sư đưa ra, quả nhiên tình thế tốt hơn hẳn.

Cho dù không phục, nhưng dựa trên mặt lợi ích chung của học viện, nàng tất nhiên vẫn đồng ý. Đại Sư người này về mặt hồn lực thì không làm sao cả, nhưng kiến thức lý giải của hắn đúng là không thể địch lại.

Thủy Băng Nhi sở dĩ nhanh chóng hỗ trợ như vậy, chính là vì nghĩ đến Đường Tam. Sư phụ của hắn, quả nhiên có chỗ bất phàm, chẳng trách Đường Tam đem thực lực đánh cho Võ Hồn Điện đều ngậm miệng.

Trở lại với ba vị sư phụ, Đại Sư lúc này mới nhẹ giọng nói.

- Tất nhiên là toàn lực hỗ trợ nàng, trong thư con bé nói bản thân cũng bốn mươi tám cấp rồi, ta nghĩ liền có thể tiến hành săn hồn hoàn !

Ra là vậy.

Liễu Nhị Long nhấp một ngụm trà, ngày tới lập tức đến đón nhị đồ đệ, còn lão công cùng lão đại tranh thủ xem xét tình huống thu thập.

Đại Sư nghĩ tới Diệp Phi Linh nhắn nhủ trong thư, trong lòng càng thêm nặng nề.

Đồ đệ nói nàng chuẩn bị tới Thất Bảo Lưu Ly Tông đáp ứng hứa hẹn, lúc đó hắn nghĩ nàng là con riêng, bởi vì nàng hướng tới đường lui phía sau.

Không nghĩ bây giờ lại thành tình huống khó xử. Diệp Phi Linh ung dung như vậy, hẳn là đã sớm nghĩ ra đối sách hoàn thành mọi chuyện, lúc này lựa chọn rời đi như vậy, đối với con bé không biết là tốt hơn hay tệ hơn ?

Bất qua đây cũng không phải là điều hắn lo nghĩ, bởi vì lúc này hắn phát hiện Diệp Phi Linh đem tới tin tức mật báo.

Đường Tam, hắn sắp trở lại rồi !

*******

Ngân Quyết tới Diệp gia làm khách, ở lại mấy ngày cũng không là vấn đề.

Diệp Phi Linh đối với người họ hàng này kỳ thực không hứng thú, ngoài mặt tỏ ra không quan tâm, nhưng sau lưng chính là dè chừng.

Ngân Quyết nhìn đứa bé này ăn ngon uống tốt, cũng không tỏ ra bị bệnh như tin tức, hẳn là em rể tiến hành trị liệu đầy đủ cho nàng, hiện tại hắn xem ra tới đây có chút phí công.

Chuẩn bị thêm vài người ở nơi này hạ thủ xem sao.

Diệp gia hiện tại quá nửa là người của Ngân gia, chỉ cần đem đứa bé này diệt trừ hậu hoạn, về sau Võ Hồn Điện có biết, đó cũng là chuyện đã rồi.

Giáo Hoàng thưởng thức đứa bé này, cũng vì nó là song sinh võ hồn.

Ngân Quyết nghĩ đến song sinh võ hồn, trong lòng có điểm đau nhức. Chuyện tốt đều rơi vào tay Diệp gia, nếu không phải hắn hy sinh em gái gả đến đây, có lẽ còn không biết có chuyện tốt bực này.

Diệp Phi Linh chăm chú ăn tối, cũng không quá mức chú ý Ngân Quyết nói cái gì. Ngân Ngọc một hai câu lại châm chích nàng, Diệp Phi Linh cũng chỉ nhẹ giọng vâng dạ, hoàn toàn không có ý tứ nổi nóng.

Ngân Ngọc buồn bực, sai người mang vào một món ăn mới. Cả bàn ăn thoáng chốc bị dọa sợ, bởi vì món ăn mới này có mùi cực kỳ khiếp khủng.

Đậu Hũ Thối Phố Ăn Uống !

Diệp Phi Linh nháy mắt nhận ra, bất quá lại tỏ vẻ như không biết gì, chỉ cố ý kinh ngạc nhìn Ngân Ngọc đẩy về phía nàng.

- Ta nghe nói món này rất tốt cho người mới ốm dậy, còn cố ý nhờ người mua đến, con ăn đi !

Diệp Phi Linh trong lòng có chút nín cười. Khi không tỏ ra thân thiện, thân thiện là muốn ép nàng vào tình thế khó xử.

Nói trắng ra, ở thế giới này nếu không có thực lực cùng quyền lực, nàng tất phải chịu đựng những thứ này, ngậm miệng mà sống.

Nhưng là ..

Diệp Phi Linh phong bế hô hấp, duỗi nĩa cắm vào một miếng đậu hủ thối, bỏ vào miệng ăn thử. Cái mùi thối kinh thiên động địa này thật hết cách, nhưng vị thì ... cũng không tính là khó ăn, chỉ là mặn hơn của Nhị ca một điểm.

Diệp Linh Linh xấu hổ. Mẹ nàng ... đây là cố ý, vì sao không thể thống khoái chặt đẹp đứa em gái này một chút ?

Ngân Quyết nhìn bàn ăn tràn ngập mùi thối, tâm tình liền hỏng bét. Dẫu biết là em gái mình ngu, nhưng không ngờ ngu như vậy, hắn trừng mắt nhìn Ngân Ngọc, lau miệng rời khỏi phòng ăn.

Ngân Ngọc giống như đánh vào bịch bông, hiện tại đang là bữa cơm, thoáng bị anh trai trừng mắt, tức giận không có chỗ phát tiết.

Diệp Linh Linh nhìn mẹ mình khó chịu, trong lòng thở dài một tiếng. Bác đã đến, tức là muốn đem Diệp Phi Linh xử lý, nàng sẽ không nhúng tay.

Diệp Tát Khắc trong lòng nghẹn khuất, nhìn Ngân Ngọc nổi đóa thật sự muốn vỗ bàn. Nữ nhân này ở trên bàn cơm làm ra hành động đáng xấu hổ như vậy, có còn để gia chủ là hắn vào mắt hay không ?

Chỉ có Diệp Phi Linh nhàn nhã ăn tiếp. Thịnh tình này của phu nhân, nàng nhất định phải ăn cho hết, sau đó còn phải chân thành cảm ơn bữa ăn này.

Đã lâu không ăn đậu hủ thối, không biết Nhị ca dạo này thế nào ?

Một bữa cơm, mỗi người một tâm tư. Ái Mạc Tâm ở trong phòng chăm sóc nàng, ngược lại khiến Diệp Phi Linh an tâm không ít.

Đêm nay, chính là một cái thời cơ.

Diệp Phi Linh vừa mới trở về phòng lập tức thay đồ, hôm nay ủy khuất Giáng Châu thế chỗ, nàng phải tự mình thám thính chút chuyện. Trước mắt, chính là đột nhập vào phòng phu nhân.

Diệp Tát Khắc bực đến nỗi không buồn ở nhà, dứt khoát vào cung phụ việc.

Chính lúc đó, Ngân Quyết cùng Ngân Ngọc từ dưới phòng khách đi lên tầng. Trong phòng Ngân Ngọc bài trí cực kỳ trang nhã, thế nhưng không hiểu vì sao lại toát ra mùi thum thủm của đậu hũ thối.

Ngân Quyết thực phiền muốn chết, uống qua bốn lần nước trà, thế nào cũng không xua tan được cái mùi vị kinh khủng kia.

Ngân Ngọc cũng là khó chịu. Vốn là muốn chèn ép Diệp Phi Linh, thế nào lại nhìn nàng lại nhàn nhã tùy ý như vậy ?

Diệp Phi Linh nấp ở bụi cây ngoài ban công, tận lực nghe xem hai người này nói cái gì.

- Muội muội, ta nói lại, đây là lần cuối cùng ta giúp muội xử lý chút chuyện nhỏ này, đừng có làm ra những hành động ngu xuẩn như vậy nữa, đều đem mặt mũi của ta ném xuống đất rồi !

Diệp gia quá nửa là người của Ngân gia cũng không đảm bảo được chuyện hôm nay sẽ không truyền ra ngoài. Mẹ kế chèn ép con riêng, cho dù là chuyện thường thấy thì không sao, nhưng hiện tại ... Giáo Hoàng đã chú ý đến đứa con riêng này.

- Anh trai, ngươi không thấy thật khó chịu sao ? Vì cái gì mà ta phải chịu đựng một đứa con riêng như nàng ? Hôm nay Áo gia cũng tới rồi, ngươi còn không rõ vì sao ư ?

Ngân Quyết vuốt đầu.

Ngọc gia không tỏ thái độ, ngược lại Áo gia chìa tay hỗ trợ, chuyện này .... nằm ngoài dự đoán của hắn.

Trên hết là hắn không biết được chuyện đứa cháu riêng kia còn lôi kéo được cả tình cảm với Áo Tư La.

- Ngân Ngọc, chuyện này cứ để ta xử lý !

Hắn không muốn nói quá nhiều, có chút chuyện nữ nhân đều thật phiền phức.

Ngân Ngọc lại không nghe lời, bộ dáng bùng nổ phẫn hận.

- Anh trai, ta còn phải chịu đựng đến bao giờ ? Con gái ta tốt đẹp như vậy, vì sao thiên hạ đều nhìn vào '' nàng '' mà sống ?

Ngân Ngọc nói đến '' nàng '', thanh âm đay nghiến đặc biệt rõ ràng. Diệp Phi Linh ở bên ngoài nghe tới, trong lòng có chút phiền.

- Ngân Ngọc, ta đã nói ngươi ngẩng cao đầu, trong lòng vẫn còn ghi hận Trần Phi làm cái gì ? Nàng không phải đều đã chết rồi sao ?

Ngân Quyết trầm giọng nói. Ngân gia sinh ra em gái hắn, vì sao lại cứ phải hơn thua với một nữ nhân đã chết ?

- Ha ha, anh trai, cho dù nữ nhân kia chết, ta vẫn không vui ! Ta nghe lời ngươi đẩy hết trách nhiệm cho Độc Cô Bác, nhưng cuối cùng tại sao Diệp Tát Khắc vẫn nhận đứa bé kia làm con hắn ?

Ngân Quyết nhấp một ngụm trà. Cái vấn đề này hắn cũng rất muốn biết, đâu phải chưa từng nghĩ đến Diệp Phi Linh là con gái Độc Cô Bác cùng với Trần Phi không chừng.

Nhưng Diệp Tát Khắc một lòng vì đứa con gái này như vậy, thật khiến hắn tin rằng đứa bé này chính là con gái của em rể cùng vợ trước. Chuyện năm đó, chính hắn một tay thao túng, ép Ngân Ngọc kêu đau khó sinh, ở bên ngoài tìm người phối hợp, khiến cho Diệp Tát Khắc không tiếp bất kỳ người nào.

Mà tại thời điểm đó, Trần Phi đứng ra nhận trách nhiệm chuyện này, hắn thành công kết thù giữa Diệp gia cùng Độc Cô gia, ở một bên cười nhạt.

Diệp Phi Linh ở bên ngoài kinh sợ. Đẩy trách nhiệm cho Độc Cô Bác, đây là có chuyện gì ?

Chẳng lẽ ... cha cùng lão già kia ân oán đều bắt đầu từ Ngân gia ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK