- Là trực hệ, thưa Sát Lục Chi Vương vĩ đại !
Diệp Phi Linh không khỏi nịnh nọt thêm một chút. Đường Thần hỏi nàng cái này, mặc dù không rõ mục đích, nhưng hẳn không phải là chuyện xấu.
- Như vậy đi, ta sẽ không giết ngươi, đổi lại ngươi phải một mình rời khỏi đây !
Hạo Thiên Tông cùng Cửu Tâm Hải Đường từng có ân huệ, dù sao cũng là trực hệ huyết mạch, mặc dù nàng tới đây không phải để nương náu Sát Lục Chi Đô, nhưng bởi vì năng lực của Cửu Tâm Hải Đường tương khắc với nơi này, vẫn là để nàng rời khỏi đây thì tốt hơn.
- Là, Sát Lục Chi Vương vĩ đại, ngài ... có gì cần căn dặn không ?
Diệp Phi Linh nghe tới thanh âm đuổi người, buồn bực nói. Sát Lục Chi Vương này vì cái quái gì đuổi mình, nàng còn chưa kịp ngồi nóng mông.
Sát Lục Chi Vương thấy nàng hỏi như vậy, hừ lạnh một tiếng. Diệp Phi Linh bỗng nhiên rét run người.
- Ngươi muốn cầu xin điều gì ?
Thanh âm mang theo hàn ý xuyên thấu vào cơ thể, Diệp Phi Linh cảm giác chính mình giống như sắp đóng đá.
Vào lúc này, bông hồng trên tay nàng bỗng nhiên phát sinh dị tượng. Vốn dĩ đóa hồng này là hướng về Đường Thần mà đến, lúc này đột nhiên biến thành mũi tên hướng thẳng về ngực hắn mà phóng tới.
Sát Lục Chi Vương đáy lòng lạnh toát.
Đây ... là gì.
Diệp Phi Linh trong đầu hiện lên câu hỏi tương tự.
Bỗng nhiên đóa hồng biến thành dạng này, không rõ vì sao bông hồng tự biến thành như vậy.
Diệp Phi Linh còn đang tìm cách tiếp cận Sát Lục Chi Vương đem bông hồng cài vào ngực hắn, may mắn thay tự bông hồng phi tới, nàng không cần ra tay.
Nhưng là nữ tử đeo mạng che mặt kia cũng nhìn thấy. Nàng ta lập tức bỏ chạy ra ngoài, lúc này Tình Minh không kịp động tay.
Rắc rối lớn rồi !
Diệp Phi Linh nhìn bông hồng biến hóa, những cánh hồng màu đen chậm rãi sáng lên, giống như đem huyết dịch Sát Lục Chi Vương hút tới, từng cánh hồng đen chuyển sang đỏ sậm lên một màu yêu diễm.
- Ngươi .. khụ .. ngươi ...
Sát Lục Chi Vương bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt, một loạt hình ảnh bỗng nhiên hiện lên, thoảng qua tâm trí ông ta một cơn sóng xanh nhàn nhạt.
Sóng ...
Phải rồi, là sóng ... còn có cát vàng ...
Ánh nắng dào dạt nhuộm lên một hòn đảo thần bí rực rỡ.
Đôi cánh ...
Sáu cánh ... Sáu cái cánh trắng bay là là trên mặt biển, ba người đứng nhìn nhau.
Tam vị chí cực đứng giữa tinh không, mỗi phương đều đại diện cho quyền năng của chính mình, cả ba đối đầu nhau cứng đối cứng ...
Nhìn thấy Sát Lục Chi Vương muốn ngã xuống, Tình Minh tự động chạy đến đỡ ông ta ngồi lên ghế cẩn thận.
Vào lúc này, bỗng nhiên mũ áo choàng tự nhiên rơi xuống, để lộ khuôn mặt một cái nam nhân trung niên.
Diệp Phi Linh nhìn tới, quả nhiên là Hạo Thiên Tông xứng thực. So với Đường Hạo thì nhiều thêm một nét tàn độc, còn có cả đầu tóc đã nhuốm bạc.
- Ngươi ... ngươi là gì của nàng ấy ?
Sát Lục Chi Vương không ngốc, nhưng mọi nghi ngờ hiện tại đều đổ dồn lên Diệp Phi Linh.
- Người ngài nhắc đến là ai vậy ?
Diệp Phi Linh ngẩn người. Không phải là ông ta cũng biết đến Tước Thần chứ ?
Hộc hộc thở mấy tiếng, Sát Lục Chi Vương lắc lắc đầu cho tỉnh táo. Thật kinh hoàng, vào lúc hắn sắp sửa giết chết đứa trẻ này, bỗng nhiên có một luồng uy áp kinh khủng đè xuống, còn khiến hắn nhớ lại một phần quá khứ đã lãng quên từ rất lâu.
Uy áp này, giống hệt như năm đó hắn cùng Ba Tái Tây so đấu. Một luồng uy áp muốn ép hắn nằm bẹp dưới mặt đất, đem bản thân hắn giống như là bùn đất mà dẫm lên.
Nhưng cũng vì vậy mà hắn đã tỉnh táo hơn. Đứa trẻ này ... vậy mà trên người có đại cơ duyên, giết không được.
So với hai cái Sát Thần kia còn khủng khiếp hơn, chính là nàng có được sự hậu thuẫn như vậy. Hoặc nàng là người kế thừa của Ba Tái Tây, hoặc nàng ... chính là người tiếp nhận được mệnh cách tương tự.
Diệp Phi Linh thần sắc khó hiểu. Đường Thần đột nhiên hỏi nàng một câu kỳ lạ, vốn tưởng chính mình bị ông ta ép chết rồi, không ngờ bông hồng còn có công dụng này.
Vào lúc này, Đường Thần ngẩng đầu nhìn lên.
- Ngươi ... đã nhận được truyền thừa ?
Diệp Phi Linh liền hiểu, Đường Thần hiện tại hẳn là đã tỉnh táo.
- Đúng là như vậy !
Thở dài một hơi buồn bực, Đường Thần có chút mất mát nhìn tới. Nàng còn trẻ như vậy, bộ dáng còn chưa tới thành niên đã có được truyền thừa, hắn mất vài trăm năm mới đạt tới cảnh giới này, vẫn luôn không đột phá được, hơn nữa còn ở lại nơi này trầm mê mấy chục năm, vốn dĩ đã tràn vào sa đọa, không nghĩ tới cuối cùng lại bị một đứa nhóc con đánh thức.
- Ngài không phải vẫn luôn muốn tìm kiếm cách đột phá giới hạn sao ? Cho dù đã trải qua Hải Thần Đảo tẩy lễ, thì con đường lên thần vẫn là ở nơi đó, vĩnh viễn sẽ tồn tại ở nơi đó !
Diệp Phi Linh mang theo bộ dạng nghiêm túc, nhưng thực chất lại là lừa đảo cùng cố ý nói.
- Ngươi .. quả thực, ta sớm nên tới đó một lần nữa, không nghĩ ra ngươi lại tinh mắt như vậy, là tìm ở đâu tới tư liệu Hải Thần Đảo ?
Diệp Phi Linh rũ mắt.
- Ta nghe Đường Hạo thúc thúc nói tới gia tộc có một cái bản đồ, nếu ngài đã tỉnh lại, không bằng có thể cùng ta đi tới Hải Thần Đảo ?
Đường Thần chớp mắt nhìn. Lá gan thật lớn, lại dám mời một cái bán thần đi cùng mình ?
Nàng không sợ hắn giết chết nàng ngay lập tức hay sao ?
Bất quá lúc này hắn lại nghe đến tin tức quen thuộc. Họ Đường tại Đại Lục rất ít người có, duy chỉ một cái Hạo Thiên Tông là Đường Hạo.
- Ngươi cùng Hạo Thiên Tông có quen biết sao ?
Diệp Phi Linh gật đầu, cũng không có giấu diếm cái gì, trực tiếp kể về Đường Tam với thân phận đứa bé mất mẹ, mọi chuyện bắt đầu từ Thánh Hồn Thôn.
Đường Thần nghe tới Võ Hồn Điện hành động, trong lòng nổi lên tức giận. Chính là tức giận thì tức, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào mọi việc.
Năm đó cùng với Thiên Đạo Lưu kìm hãm nhau, hắn lựa chọn trầm mê giết chóc, còn Thiên Đạo Lưu mang tới ban phát truyền thừa huyết mạch Lục Dực Thiên Sứ, đạo bất đồng tương vi mưu, hai người còn cùng thích một người, mặc dù coi nhau là kẻ thù, nhưng lại tựa như thưởng thức lẫn nhau hành động.
- Vậy nên ngươi tới đây chỉ là để đợi tôn tử của ta tiếp nhận Sát Thần Lĩnh Vực ?
Diệp Phi Linh gật gật đầu, cái này là mục đích ban đầu của nàng, ngẫu nhiên trong đó còn có ngăn chặn Hồ Liệt Na phát sinh tình cảm, còn Tình Minh chính là dị loại.
Đương nhiên lời này là không thể nói ra.
- Hừm, nếu sớm biết ngươi có tầng quan hệ này, ta có thể thả cho ngươi một đường đi, nhưng hiện tại đã muộn, vừa rồi trong lúc ta mất cảnh giác, con tiện nhân kia đã tìm người phá cổng thành rồi !
Dị loại mang tâm tư phản bội này, hắn dĩ nhiên luôn luôn cảnh giác, nhưng là trong tay không có lấy một người hữu dụng.
- Ngài có cần diệt trừ hậu hoạn không ?
Tình Minh lúc này tự nhiên phát sinh một cái nhiệm vụ.
Nhưng lại là nhiệm vụ tổ đội.
Cổng thành, nói trắng ra là đám người đó dù có làm gì cũng không chạy ra được khỏi Sát Lục Chi Đô, nhưng bây giờ dẫn người công phá nơi này, toan tính giết hai cái tiểu bối vì tưởng Sát Lục Chi Vương đã bị giết chết.
Nữ nhân đeo mạng che mặt kia đã đợi từ lâu, đợi lâu lắm rồi.
Vốn dĩ đi theo hầu hạ Sát Lục Chi Vương chính là bởi vì tin rằng hắn là chí cực tồn tại, không nghĩ hiện tại ông ta liền bị giết chết.
Mà hai cái người kia, nhìn thế nào cũng chỉ là một cái Hồn Đế cùng Hồn Tôn. Kiến nhiều đè chết voi, trước dẫn người giết cả đôi bọn họ, tiếp đó lại tiếp quản Sát Lục Chi Đô này, còn sợ không đè đầu thiên hạ được sao ?
Rồi có ngày nàng ta cũng có thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời tươi đẹp bên ngoài, sau đó dẫn theo Sát Lục Chi Đô tiến ra bên ngoài thảo phạt.
- Không cần !
Sát Lục Chi Vương bóp bóp trán. Con tiện nhân kia bỏ thứ gì đó vào trong huyết trì, dần dà khiến chính hắn đã mất đi cảnh giác với nàng ta.
Mà không, đằng sau lớp mạng sa đó, chính là bộ dáng sáu phần tương tự giống như '' nàng''.
Bởi vì gương mặt đó khiến chính mình xúc động, cho nên đã che đi, nhưng là lại không thể che đi được dã tâm của nàng ta.
Điểm này lại khác với nàng ấy.
Sát Lục Chi Vương thở dài.
Diệp Phi Linh nhíu mày, hẳn như vậy, cho dù bị phản bội, hẳn trong lòng ông ta vẫn còn một chút tình nghĩa đi.
- Diệp Phi Linh, chấp nhận thôi !
Tình Minh phát thư mời tổ đội.
Diệp Phi Linh chỉ cảm thấy có chút sáng, trước mặt lại xuất hiện bảng thông tin, khẽ ngước lên Tình Minh một cái.
Không đoán ra hắn lại là một '' Player ''.
Player xuyên không dị giới, đem thế giới đều là đoán trước, cho dù gian khổ khó khăn cũng có hệ thống chống đỡ quà thưởng các loại.
Tiền kiếp, nó chỉ là tiểu thuyết.
Nhưng ... không phải chính mình đều đã xuyên không rồi sao ? Còn là xuyên không những hai lần ?
Diệp Phi Linh khóe môi mỉm cười.
Vận mệnh không phải trêu ngươi, nếu như '' Player '' tìm tới nàng, điều này có nghĩa con đường về sau của nàng sẽ bằng phẳng hơn một chút, vì hắn sẽ người dẫn đầu tất cả.
Chỉ là không biết hắn sẽ đứng về bên nào.
Đại thường lộ tuyến, khi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết sẽ có hai lựa chọn.
1. Phụ trợ nhân vật chính, đạt được lợi tức, cùng nhân vật chính song túc song phi.
2. Đối đầu nhân vật chính, cướp đoạt cơ duyên, cùng nhân vật chính đấu đá đến kết thúc.
Diệp Phi Linh là trộn giữa cả hai vế.
Nàng đương nhiên không muốn cướp đoạt cơ duyên của Đường Tam, cũng không có dị tâm muốn cùng hắn song túc song phi, ngẫu nhiên trong đó ... hoặc có thể tương lai sẽ đứng vào bên đối đầu với Đường Tam.
Đây chỉ là giả thuyết nàng đã từng nghĩ tới.
Nếu ... không phải vì Đại Sư.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK