Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh trong lòng nhủ thầm, đề mục của Bích Cơ có chút khắc nghiệt, nhưng cũng không tính là khó khăn.

Cầu hồn thú nguyện ý trở thành hồn hoàn của mình, đây là một cái khái niệm thực mới mẻ.

Thoáng chút nhớ lại chuyện cũ, đáy lòng Diệp Phi Linh co rút một trận. Nên làm thế nào để lấy lòng người khác, nàng đều đã biết.

Diệp Phi Linh tìm tới năm cái bán nhân, hỏi rằng có hồn thú nào thương tật thật nặng hay không. Chu Nhân toát ra ánh mắt kinh ngạc, nữ hài này muốn làm gì ?

Phải biết rằng hồn thú có thương tật, hồn hoàn cũng sẽ thiếu khuyết năng lực.

Nhưng là Lộc Nhân lại cấp cho Diệp Phi Linh đáp án. Ở cách đó bảy dặm có một đầu Medusa hồn thú bị thương rất nặng, mặc dù trải qua Bích Cơ tiền bối hồi phục, nhưng là vẫn hình thành thương tật như cũ.

Diệp Phi Linh nghe tới Medusa, trong lòng không hiểu sao nghĩ đến Độc Cô Bác. Chỉ cần thứ gì có liên quan đến rắn, trong đầu nàng sẽ liên tưởng lão già này.

- Đa tạ các vị tiền bối hậu ái !

Diệp Phi Linh cung kính cúi chào, xuyên theo hướng Lộc Nhân chỉ đường đi tìm Medusa.

Dọc đường đi nàng cũng không có gặp phải trở ngại nào, hầu hết các hồn thú đều không có công kích nàng, chỉ là tới gần ngửi ngửi một chút.

Diệp Phi Linh có điểm buồn cười, nhưng cũng không dám nói gì. Chạy qua bảy dặm, thật sự nhìn thấy Medusa ngồi một mình ở đó.

Đây là một đầu xà nhân, nửa trên là người nửa dưới thân rắn. Medusa trong Đấu La Đại Lục khác xa so với thần thoại Hy Lạp, toàn thân hồn thú ánh lên một màu cầu vồng, da rắn sắc màu cực kỳ sặc sỡ. Xà nhân này có mái tóc thật dài, một bên che khuất nửa gương mặt, mái tóc nàng ta cũng rất đẹp, chính là ám hồng bạch sắc ba màu rực rỡ.

Diệp Phi Linh vận dụng Tử Cực Ma Đồng, từ trên người Medusa nhìn thật kỹ. Toàn thân trông rất bình thường, nhưng trên mặt thì lại mang một vết sẹo rạch dài thật lớn.

Đây là nguyên nhân sao ?

Diệp Phi Linh nhớ tới Lộc Nhân gợi ý, trong lòng hạ thêm can đảm, thẳng đường đi tới trước mặt Medusa.

- Cút đi !

Medusa nhìn bộ dáng của Diệp Phi Linh, giống như một đầu hồn thú hoá hình xinh đẹp, trước mặt nó chính là chói mắt. Nó bực mình buông lời chửi bới, đuổi ngay đi cái hồn thú nhỏ bé này.

- Ta ... đến để giúp ngươi !

Diệp Phi Linh nhìn tới Medusa, thận trọng cùng dè dặt nói. Nàng không dám tới quá gần, cũng như không dám nhìn thẳng vào mắt Medusa.

- Một cái hồn thú hoá hình nhãi nhép mà cũng dám nói giúp ta ?

Medusa lạnh lùng châm chọc. Nó sinh sống ở nơi này cũng đến mấy ngàn năm, chưa từng có hồn thú nào có khả năng giúp nó, ngay cả Bích Cơ cũng chỉ có thể giúp nó khôi phục thương thế chứ không thể khỏi hoàn toàn vết thương trên mặt.

Bản thể Medusa vốn dĩ đã là bán nhân, cho nên quy tắc đột phá nhân hình cũng không ảnh hưởng đến nó, chỉ cần nó muốn, tùy thời đều có thể biến thành nhân hình mà không gặp quá nhiều trở ngại như các hồn thú khác.

Đây là trời cao ưu ái dành riêng cho một số chủng loại hồn thú, một cái điểu nhân, một cái xà nhân, một cái nữa là nhân ngư tộc.

Diệp Phi Linh không lấy châm chọc làm bực tức, ngược lại trong lòng thăm dò sơ qua tính cách Medusa. Đều là xà tính, lại thích cô độc, hẳn là sẽ không quá khác nhau.

- Ta chắc chắn có thể giúp được ngươi !

Diệp Phi Linh mỉm cười, nụ cười ấm áp ôn nhuận như gió xuân, đối với Medusa chân thành nói. Trị liệu không phải là cách nàng am hiểu, nếu như mỹ dung dưỡng nhan thì lại là đúng bài.

Cầm Các sở dĩ có thể đè đầu Hoàng Cung, công lao cũng thuộc về bí phương mỹ dung dưỡng nhan rất nhiều. Hoàng Cung có thể triệu tập hết toàn bộ mỹ nữ trong thiên hạ, nhưng lại không có độc môn bí phương duy trì, hơn nữa ngày ngày lại minh tranh ám đấu hãm hại nhau, cố nhiên người đẹp chỉ có lấy vài cái, đâu thể như Cầm Các toàn bộ đều dưỡng thành mỹ nữ ?

Nhớ tới Huyết Ma Liên ở Huyết Trì nở rộ, Diệp Phi Linh trong lòng cười nhạt. Một cái vết sẹo, điểm này không phải là không thể xử lý, hơn nữa còn có thể xử lý một cách đơn giản.

Medusa lạnh lùng cười, nhấc lên mái tóc vắt về phía sau lưng, để lộ ra vết sẹo bên má phải khoét sâu đầy dữ tợn. Diệp Phi Linh đã xem qua từ trước, cũng không có cảm giác sợ hãi, tiến tới bên cạnh nhìn kỹ một chút.

Vết sẹo đã khô, cũng là không sinh mủ, nhưng lại bốc mùi rất kỳ quái.

Hẳn là Medusa sợ người khác nhìn ra vết sẹo, cho nên thường xuyên để tóc che phủ, dẫn tới vết sẹo thiếu đi thoáng khí, dần dà trở thành bốc mùi như vậy.

Thấy nữ hài tiến về phía mình chăm chú nhìn, Medusa ánh mắt chớp động, kỳ quái hỏi :

- Ngươi không sợ ?

Diệp Phi Linh nghiêng đầu nhìn nàng.

- Sẹo này có thể chữa lành, ta vì sao phải sợ ?

Medusa cười nhạt. Ngay cả Bích Cơ còn không có biện pháp, một cái nhãi nhép này sao có thể.

Nhưng là thật trong thâm tâm Medusa lại hi vọng có thể chữa khỏi. Nữ nhân đối với cái đẹp chính là chấp niệm bất nhất, vĩnh viễn có thể duy trì bản thân càng xinh đẹp càng tốt.

- Nếu ngươi có thể chữa khỏi vết sẹo, ngươi muốn gì ta cũng đều có thể đáp ứng !

Diệp Phi Linh cười cười, ánh mắt mở to hướng tới Medusa. Nhanh như vậy liền cắn câu, quả nhiên là bước đi này liền chính xác.

- Ngươi nói thật ?

Medusa lạnh mắt nhìn, từ trên người nàng khí thế mạnh mẽ tỏa ra, phóng tới Diệp Phi Linh thăm dò.

Diệp Phi Linh thoáng chốc bị Medusa đánh ngã xuống, hơn nữa hồn lực của Medusa còn thẩm thấu vào trong người nàng, tàn phá thân thể nàng.

- Ngươi ... ngươi là nhân loại !

Medusa kinh hãi thốt lên. Dựa trên mùi, nàng đích xác là hồn thú, nhưng từ trong xương cốt, đây thế nhưng lại là nhân loại.

- Mỹ nữ, người ta đau quá !

Diệp Phi Linh đáng thương kêu lên, trong phút chốc Medusa đánh ngã nàng, Diệp Phi Linh có một loại ảo giác giống như gặp phải Độc Cô Bác.

Ánh mắt Medusa lóe lên cơ linh chớp động. Nhân loại, phải rồi, nhân loại có những thứ gì đó mà hồn thú không biết, gọi là ... cái gì dược, cái gì sư đó, thật sự có thể chữa khỏi gương mặt của nàng thì sao ?

Vốn dĩ là khó tin, hiện tại Medusa đều có thể hơi hơi tin.

Diệp Phi Linh xoa xoa mông, chậm rãi bò dậy. Tính cách cũng giống y đúc Độc Cô Bác, một lời không hợp là phóng uy áp đè người, cũng may nàng luyện qua Huyền Ngọc Thân, xương cốt không giòn đến vậy.

- Hừ, nhân loại xảo trá, ta làm sao tin được ngươi ?! Còn nữa, ngươi làm sao tới được đây ?

Hạch Tâm Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rất ít hồn thú tiến được vào bên trong, càng không phải nói tới nhân loại.

- Không biết mỹ nữ có muốn nghe một câu chuyện không ?

Diệp Phi Linh nhàn nhạt gợi lên hứng thú. Cá đều đã lên mặt bếp, nàng chỉ cần thêm một mồi lửa.

Medusa tò mò. Đúng như Diệp Phi Linh dự liệu, Medusa thật sự rất tò mò không rõ vì sao Diệp Phi Linh có thể tiến vào đây.

Diệp Phi Linh đơn giản kể lại quá trình vào rừng tìm thuốc, sau đó gặp phải Nhân Thảo và chạy trốn, kế tiếp liền được Ong Chúa dẫn tới đây.

- Đại Bình Nguyên ở bên ngoài đã thay đổi rồi sao ?

Medusa khẽ lẩm bẩm, giống như là nhớ lại chuyện gì đó. Diệp Phi Linh lại bồi thêm chút chuyện tình hồn thú cùng nhân loại đẫm nước mắt giữa Đường Tam cùng Tiểu Vũ, Medusa không tự chủ mà nghi ngờ.

- Ngươi nói thật sự có chuyện hồn thú sẽ yêu nhân loại ?

Diệp Phi Linh gật đầu chắc chắn. Điểm này không giả, tương lai Tiểu Vũ còn sẽ tiến lên Thần giới cùng Đường Tam, mối tình bất diệt này sẽ trở thành giai thoại cho cả nhà họ Đường.

- Vậy thì có điểm gì để nhân loại các ngươi yêu hồn thú chúng ta ?

Medusa lại càng hứng thú hơn về đề tài này. Diệp Phi Linh cười cười, lúc này là chuyện của Đường Hạo.

'' Thiên hạ rộng lớn này, một mình hắn đứng về phía trước, trong tay xuất ra Hạo Thiên Búa, đem ba cái Phong Hào Đấu La đánh cho tan tác, hơn nữa còn có một tên trực tiếp chết trong tay hắn.

Bởi vì người mình yêu mà bảo hộ, ngay cả tính mạng đều không màng, chỉ là bởi vì yêu thôi, không cần gì cả, cũng không mong đợi gì khác, ngay cả khi gia tộc chối bỏ hắn ! ''

Diệp Phi Linh dẫn lên giai thoại của Đường Hạo cùng Lam Ngân Hoàng, cũng là minh chứng tốt nhất về tình yêu giữa hồn thú cùng nhân loại. Hai người bọn họ chính là điểm mốc bắt đầu tất cả, bởi vì bọn họ là khởi đầu cho tình yêu giữa cả hai bên, biến cái không thể thành có thể, còn điểm gì hợp lý hơn đâu.

- Nếu ta phát hiện ra ngươi nói dối, ta sẽ lập tức giết chết ngươi !

Medusa trừng mắt nhìn. Diệp Phi Linh vẫn giữ nguyên bộ dáng tươi cười, thấp giọng nói :

- Ta ngược lại tin tưởng khuôn mặt của mỹ nữ sẽ trở về nguyên vẹn, cũng không mong nét buồn hằn lên gương mặt ngươi !

Giống như một cái nam hài buông lời tán tỉnh mỹ nữ, ai cũng thích nghe lời nịnh nọt, mặc dù Medusa cảm thấy thực kỳ quái, nhưng là nàng cũng không có lý do để từ chối Diệp Phi Linh chữa trị.

Gần sáu vạn năm sinh tồn, tâm bệnh duy nhất của nàng có lẽ chính là vết sẹo này. Ngay cả đỉnh cấp trị liệu hồn thú còn không thể chữa khỏi, Ty Thư đều nghĩ chính mình sẽ chết già ở nơi này, cứ vậy trôi qua cho đến khi sinh mệnh kết thúc.

Diệp Phi Linh phóng thử hồn lực vào, điểm lên gương mặt Medusa một chút chân khí thăm dò. Về căn bản gương mặt của Medusa không phải bị hoại tử, nhưng là muốn đem vết sẹo này cạo bỏ, thật sự sẽ rất đau.

Sở dĩ Bích Cơ không chữa khỏi được gương mặt này, ấy là vì hồn thú không biết có một thứ vi sinh vật nhỏ xíu gọi là vi khuẩn. Vật này muốn trị, tất phải dùng kháng sinh chứ không thể dùng hồn kỹ trị liệu thông thường.

- Cần chuẩn bị chút dược cùng đồ, hơn nữa còn phải tìm thêm vài dược thảo, không biết mỹ nữ có muốn cùng ta đi du ngoạn ?

Diệp Phi Linh cười cười, nếu chính mình là nam nhân, hiện tại liền có thể trực tiếp theo đuổi cái xà nữ này.

- Hừ, ngươi là sợ bị hồn thú khác cấp ăn chứ gì ? Chút tâm tư nhỏ đó của ngươi ta còn không nhìn ra ?

Medusa cũng là rõ ràng Diệp Phi Linh ý định, nhưng mà lời này nàng thích nghe.

Diệp Phi Linh cười cười, lại uốn ba tấc lưỡi dẫn Medusa đi tìm dược thảo. Đây là một hành trình rất thú vị, trong quá trình không ngừng hướng dẫn Medusa tìm thấy những thứ mới mẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK