Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tiền bối, ngài .. chậm một chút !

Diệp Phi Linh nhỏ giọng nói, lại có chút lo sợ phập phồng. Từ sau ngày hôm qua, trong lòng nàng không có cách nào bình tĩnh được khi nhìn thấy Độc Cô Bác, chứ đừng nói là để hắn ôm đi như vậy.

Độc Cô Bác ôm lấy nàng, phát hiện eo vậy mà cũng đông cứng thành đá, nhíu mày cấp tốc đưa nàng đến khu vực trước văn phòng của hắn.

- Ngươi còn đứng được không ?

- Có !

Diệp Phi Linh gật đầu đáp, nàng còn chưa đến mức bị thạch hoá hai chân, chạy cũng còn có thể chứ đứng đã là gì.

Hắn đặt nàng xuống cạnh gốc cây, thấp giọng nói nàng chú ý an toàn, sau đó lại phóng Medusa ra ngoài.

Diệp Phi Linh kinh hãi nhìn, Ty Thư bị xiềng xích xuyên qua xương cốt, cả người đau đớn vùng vẫy rống lên.

- Nhân loại đáng hận, ta có chết cũng nguyền rủa ngươi không được như ý !

Ty Thư nước mắt rơi xuống, cả người đau đớn khó nhịn, nhìn thấy kẻ thù lập tức cao giọng.

- Giải trừ thạch hoá cho nàng !

Độc Cô Bác cầm đầu dây xích, đối với Medusa ầm ĩ kéo một lần. Hắn rất ghét những nơi ồn ào, nếu không phải nghĩ Medusa còn có giá trị, lập tức liền một tay chụp chết.

Diệp Phi Linh nghiêng đầu, đối với Ty Thư nhìn. Hiện tại Độc Cô Bác đang ở đây, nàng không thể để lộ bí mật không gian, trước tiên để Ty Thư bình tĩnh trước, lập tức truyền âm nói :

- Mỹ nữ, ngươi bình tĩnh, là ta. Tạm thời ngươi yên lặng một chút, đợi ta cầu xin hắn, trong lúc hắn không chú ý sẽ mang ngươi đi !

Ty Thư sửng sốt ngẩng đầu, nhưng là ánh mắt càng thêm oán độc nhìn Độc Cô Bác.

Rút cục cũng im miệng.

Độc Cô Bác phiền chán kéo dây xích, tóm Medusa giống như một nô lệ trói buộc. Diệp Phi Linh chưa từng nhìn thấy bộ xích này bao giờ, trong lòng âm thầm sợ hãi.

Có quá nhiều thứ phát sinh không nên có rồi, phải làm sao mới tốt cho cả hai đây ?

- Tiền bối, ngươi ... nhẹ tay một chút !

Diệp Phi Linh khẩn thiết cầu xin, lại hướng tới trước mặt Medusa che lại. Ty Thư cùng với Phong Điểu đánh nhau thế nào lại chạy đến Lạc Nhật Sâm Lâm để hắn bắn được, thật sự quá nguy hiểm.

- Giải trừ thạch hoá cho nàng !

Thanh âm Độc Cô Bác lặp lại lần nữa, đồng thời phóng tới uy áp đè ép Ty Thư gục xuống. Hắn không giỏi nhẫn nhịn với hồn thú, còn tức giận hơn khi thấy nàng bị thương.

Ty Thư mặc dù bị uy áp đè ép, nhưng lại là cúi đầu cười gằn. Dựa vào thân phận hai người bọn họ, hẳn cùng Diệp Phi Linh là người quen đi ?

Đã vậy tên nhân loại đáng chết kia đừng mơ được như ý. Diệp Phi Linh không giải trừ được Thạch Hoá, tốt nhất là chết ở trong tay nàng, như vậy liền có thể vĩnh viễn thuộc về nàng.

Thế nhưng Ty Thư đánh giá thấp thủ đoạn của Độc Cô Bác. Hắn đâu chỉ có một bộ xiềng xích này, võ hồn của hắn chính là vạn xà chi vương, uy áp phát động mang theo cả khống chế linh hồn, khiến xà loại vô hạn phục tùng.

Diệp Phi Linh chỉ cảm thấy một luồng sáng màu phấn hồng bắn vào thân thể mình. Cả người cảm giác đơ cứng liền biến mất, một bên tay đã có cảm giác trở lại.

- Đa tạ !

Diệp Phi Linh gật đầu, lại hướng đến Ty Thư nhìn một cái. Lúc này không thích hợp để cứu nàng ấy ra, đợi tới khi đám cưới hỗn loạn, nàng nhất định đem Ty Thư chạy thoát.

" Đợi ta, ngươi thời gian này tốt nhất đừng ầm ĩ, ông ta cực kỳ ghét người ồn ào ! "

Ty Thư nghe được nàng truyền âm, môi mỏng khẽ nhếch lên. Lời của Diệp Phi Linh đáng tin sao ?

Nhưng dưới áp chế võ hồn của nhân loại hồn sư kia, nàng không tin cũng đành phải tin. Diệp Phi Linh cùng người này có quan hệ mật thiết, nhưng lại không phải là quan hệ huyết thống.

Một màn này, Liễu Nhị Long vừa vặn thấy rõ.

Độc Cô Bác thu lại Medusa, đối với phương hướng của Liễu Nhị Long liếc mắt. Diệp Phi Linh xong việc cũng không dám nói gì, cúi đầu cảm ơn hắn rời đi.

- Phi Linh, ngươi cùng ta đi xem tình huống Đường nữ sĩ một chút !

Liễu Nhị Long lấy cớ hô lên. Ngàn tính vạn tính, chỉ sợ nhị đồ đệ cùng Độc Cô Bác xảy ra cái gì, hoá ra chỉ có chuyện giải trừ thạch hoá trên người nàng.

Diệp Phi Linh gật đầu, hai người nhanh chóng rời khỏi khu vực văn phòng của Độc Cô Bác.

" Vật nhỏ vô lương tâm ! "

Độc Cô Bác chớp lên ánh mắt màu xanh lục, khẽ cười lên một tiếng. Hiện giờ thời gian chiếm quyền chủ động của hắn càng nhiều, rất nhanh liền có thể chủ trì được toàn bộ cơ thể.

Tới đó, Diệp Phi Linh không đơn giản chỉ là chạy như thế này thôi đâu.

*******

Đường Nguyệt Hoa cảm thấy hồn lực có tiến triển, tuy rằng vẫn là chín cấp, nhưng thật sự là cách biệt so với phế hồn rất nhiều.

Diệp Phi Linh chuẩn bị một bồn dược liệu, hôm nay tiến hành tẩy cốt cho nàng, trước tiên tẩm bổ thân thể một chút, về sau dược hiệu càng dễ thấm nhuần.

- Cái này là dùng để ngâm mình, ngài ngâm hai canh giờ là được. Trong lúc ngâm đồng thời vận chuyển công pháp, ta hỗ trợ ngài tẩy cốt, có đau một chút, nhưng chắc là không sao đâu !

Đường Nguyệt Hoa cảm nhận được chỗ tốt, thoáng gật đầu. Nàng nhanh chóng tiến vào bồn tắm, đem công pháp bắt đầu vận hành.

Nước trong bồn rất nhanh liền nổi bọt khí lăn tăn. Bởi vì có công pháp làm tiền đề, Diệp Phi Linh đồng thời cũng vận hành Tâm Cầm công pháp, bắt đầu đưa hồn lực xem xét kinh mạch trong cơ thể.

Quả nhiên là vậy.

So với Đại Sư, Đường Nguyệt Hoa kinh mạch chằng chịt, nơi nơi đều là bế tắc giống như trăm ngàn mạng nhện vây quanh, không có một chỗ nào được khơi thông.

Diệp Phi Linh điểm mấy ngón tay, từng đạo kinh mạch bị đánh trúng, vạch rõ từng vị trí quan trọng.

- Đi, vận chuyển hồn lực dẫn dắt theo hướng này !

Đường Nguyệt Hoa nhắm mắt, nhưng cũng là nghe lời làm theo. Dẫn dắt hồn lực đi theo một lộ tuyến thế này quả thực mới mẻ, hơn nữa còn có hồn lực khác cũng đang tiến vào cơ thể nàng khai phá, thật sự rất ấm áp.

Pặc ...

Tiếng nổ rất nhỏ từ trong thân thể phát ra, Diệp Phi Linh nhìn lộ tuyến hồn lực đi qua, kinh mạch Đường Nguyệt Hoa đã có dấu hiệu khởi sắc. Vừa mới phá vỡ một cái huyệt đạo, Đường Nguyệt Hoa hồn lực lập tức quán thông, tiếp tục dàn đều quanh thân thể.

- Cảm giác tốt hơn nhiều lắm !

Đường Nguyệt Hoa kinh ngạc hô lên, lẫn trong thân thể cảm nhận sâu sắc hồn lực tăng trưởng tiến bước.

- Đương nhiên, ta không có lừa ngài nha !

Diệp Phi Linh hì hì cười, tiếp tục đem hồn lực của mình thẩm thấu thân thể nàng. Đường Nguyệt Hoa so với Đại Sư tuy rằng kinh mạch tắc nghẽn nhiều hơn, nhưng bởi vì hồn lực chưa đạt đến mười cấp, cũng không có hồn hoàn cố định, phẩm bậc so với nàng thấp hơn rất nhiều, cho nên lần tẩy tủy này lại cực kỳ dễ dàng.

Mất bốn canh giờ, Diệp Phi Linh hoàn thành trợ giúp Đường Nguyệt Hoa tháo bỏ kinh mạch tắc nghẽn. Đường Nguyệt Hoa hốt hoảng nhìn bồn nước lắng cặn đen dưới đáy, không ngờ bản thân vậy mà ẩn chứa nhiều tạp chất đến vậy.

- Ngài nghỉ ngơi trước đi, hôm nay kinh mạch vừa mới khai thông, trước cố định hồn lực xuyên suốt thân thể một chút, sáng mai ta đưa ngài một cái kinh hỷ khác !

Diệp Phi Linh bí mật nói. Đường Nguyệt Hoa sau khi tẩy tủy cơ thể có điểm biến hóa, tóc dài đen mượt mà, phối hợp cùng khí chất tao nhã của nàng thực sự là tiên nữ giáng trần cũng không ngoa.

- Được, đều nghe ngươi !

Đường Nguyệt Hoa mỉm cười đáp, trong lòng vô cùng cảm tạ Diệp Phi Linh trợ giúp. Tuy rằng chưa đạt đến mười cấp hồn lực, nhưng bản thân nàng lúc này hồn lực lại có thể tùy ý thôi động, đích xác có chỗ hơn người.

Xòe tay phóng ra võ hồn của bản thân, nhìn tới tiểu chùy màu bạc nhỏ nhắn kia, Đường Nguyệt Hoa trong lòng vạn phần mong đợi.

Kế tiếp, hi vọng có thể giống như hai vị ca ca, đem Búa Hạo Thiên đàng hoàng tấn công.

*******

Diệp Phi Linh chạy tới chỗ ba vị sư phụ nghe ngóng tin tức.

Cha mất tích, trong lòng nàng cũng rất lo lắng, lại nghĩ nếu như bản thân có thể ở cạnh cha lúc đó thì tốt hơn. Ít nhất Diệp gia cũng sẽ không rơi vào thế bị động.

- Cha con mất tích, thế nhưng bên ngoài lại không có tin tức gì, hẳn là bị người ta đem giấu đi, cũng không phải là gặp nguy hiểm !

Đại Sư nhìn nàng buồn phiền, xoa đầu nhỏ trấn an. Diệp Phi Linh nhỏ giọng vâng một tiếng nghe lời, lại nhìn kế hoạch ba vị sư phụ chuẩn bị, nhất thời nghĩ đến chuyện chính.

- Sư huynh hiện tại đang ở Hạo Thiên Tông tu luyện, hắn trên người là một thân thần kỹ, các vị trưởng lão đương nhiên sẽ dốc sức bồi dưỡng hắn nâng cao năng lực. Sư phụ, viện trưởng, sư mẫu, tới đó còn phải nhờ ba người chú ý động tĩnh với phụ chúc tông tộc của hắn. Sư huynh nghĩ muốn thu thập cả bốn tông tộc, nhưng con vẫn lo ngại bọn họ đối với hắn sinh ra bài xích !

Đại Sư gật đầu. Chuyện Hạo Thiên Tông ẩn cư nhưng không bảo hộ bốn phụ chúc tông tộc đã khiến bốn tông tộc kia sinh ra oán hận cực lớn. Vấn đề này hắn hiểu được, nhưng cũng khó mà nói sẽ trợ giúp được bọn họ kết giao với các tông tộc này.

- Ta thấy ... Ngự Tộc cùng Lực Tộc đều đã tới đây, con còn nhường một suất học viên cho Triệu Vô Cực, hết thảy đều đã tính toán xong rồi sao ?

Phất Lan Đức nhìn ánh mắt Diệp Phi Linh bình tĩnh, híp mắt nhấp một ngụm trà nói.

- Tạm thời là vậy, nhưng phía Mẫn Tộc cùng Phá Tộc con không dám can dự. Viện trưởng, ngài có kế sách nào thật hay sao ?

Phất Lan Đức lắc đầu.

- Mẫn tộc ta có biết một chút, nhưng Phá Tộc kia, bọn họ đối với ngoại nhân cực kỳ phòng bị, nhất là cái tên Tộc trưởng Phá Tộc ấy cực kỳ khiến người khác khó chịu !

Cùng là Phi Hành hệ hồn sư, quan hệ giữa Phất Lan Đức với các Phi Hành hồn sư khác cực kỳ dễ giao hảo. Nhưng riêng Phá Tộc, bọn họ đã tới thăm dò hai lần, chính là bởi vì tân phu nhân của hắn. Nàng tính hàn, cả người khắp nơi đều lạnh, mượn cớ tới đó cầu thuốc, nhưng cũng là thay đồ đệ thăm dò tính tình một chút.

Không nghĩ tới Phá Tộc Tộc trưởng lại lạnh lùng nói ba chữ '' Không Cứu Được ! '', cứ thế không giúp bọn họ.

Thủy Vân Vũ bộ dáng lạnh nhạt nói không sao cả, nhưng Phất Lan Đức trong lòng cực kỳ ấm ức. Lão bà của hắn có bệnh không cứu được, chẳng lẽ lại phải tuyệt vọng đến thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK