Tình Minh xem xét bảng trạng thái, chợt thấy sát khí của Diệp Phi Linh chậm rãi tăng lên.
Mười phần trăm !
Giết một người, sát khí của nàng liền tăng lên một phần trăm.
Diệp Phi Linh kỳ quái nhìn hắc giáp kỵ sĩ.
Hắn vì cái gì vẫn còn chưa kêu dừng lại.
Bước vào Sát Lục Chi Đô liền giết người, với cái quy tắc Sát Lục này, chẳng lẽ nàng giết mười người còn chưa đủ ?
Vừa tới một tên, nàng phóng âm đao giết một cái, lại một cái khác lao lên.
Rất phiền.
Thế mà vẫn không thông qua, chẳng lẽ phải giết luôn cả hắc giáp kỵ sĩ mới tính là đạt yêu cầu ?
Diệp Phi Linh từ từ tính toán, trong khi đó cầm khúc vẫn tiếp tục, phân thần nghĩ tới một cái khả năng khác.
- Ngươi đã làm trái quy định !
Một cái binh sĩ gào lên, tiếp tục tấn công. Diệp Phi Linh chỉ khẽ nhấn dây đàn, lại thêm một đạo đao phong phóng đến.
- Đúng quy định thì người quản lý các ngươi còn không có nói, sai quy định thì các ngươi tự mình định đoạt ?
Thật nghĩ nàng là quả hồng mềm dễ bóp, hiện tại bị nàng cấp giết chết liền mở miệng nói đạo lý ?
Nào có cái lý nào như vậy ?
Diệp Phi Linh chưa từng nghĩ sẽ buông tha Sát Lục Chi Đô, nơi này là thế giới giết chóc, trong đó còn có khả năng thu được lượng lớn hồn hoàn, giết người lại là cách nhanh nhất.
Mà những người ở nơi này toàn bộ đều là kẻ ác mới tồn tại được, vậy thì còn kêu gào cái gì ?
- Chỉ biết nấp ở nơi đó tấn công thì có ích gì ?
Một cái binh sĩ khác có vẻ lão luyện hơn một chút, đem xác binh sĩ đã chết làm khiên thịt chạy đến.
Kẻ này đầu óc khá linh hoạt, biết lợi dụng địa hình căng thẳng, tốc độ cũng không chậm, có thể tránh né cùng ẩn nấp kịp thời.
Diệp Phi Linh ánh mắt biến hóa.
Lượng người chết đã là ba mươi người, vậy mà không đủ ư ?
Thu hồi lại Cầm Võ Hồn, mặc dù không quá tốn sức, nhưng là giết người như thế này hao phí cầm khúc của nàng. Đám binh sĩ kia cũng không phải toàn bộ đều là ngu ngốc, chúng đã nhận ra phương án tấn công của nàng, bắt đầu tản ra mọi phía tránh né.
- Đến lượt ta giết ngươi rồi !
Tên binh sĩ nhảy lên phía trước nàng. Dù sao cũng chỉ là một cái nữ hài, bọn hắn không giết được nàng thì quả là nhục nhã.
- Ngươi chắc chắn vậy sao ?
Diệp Phi Linh phóng xuất Đồng Hồ võ hồn, bắt đầu thao túng dây xích quăng về phía trước.
Không có hồn kỹ, nhưng chỉ đơn thuần đánh nhau bằng trạng thái nguyên bản võ hồn cũng đã đủ.
- Ngươi ... A .. Ặc ... Ư Ư ..
Lợi dụng địa hình tiếp cận Diệp Phi Linh, còn tưởng nàng đã hao hết hồn lực, vốn nghĩ giết một đứa bé gái giống như giết gà, cuối cùng không nghĩ ra nàng ta còn có một cái võ hồn khác.
Dây xích quấn quanh cổ tên binh sĩ nọ, Diệp Phi Linh thoáng siết chặt tay một chút, cái đầu liền bị vặn gãy.
- Đủ rồi, xin vị tiểu thư này hãy dừng lại !
Âm thanh nhẹ nhàng từ phía xa lao tới. Là giọng nữ, hơn nữa còn rất êm tai.
Diệp Phi Linh liếc mắt nhìn tới đám người còn lại, bọn họ vừa nghe tới âm thanh này, lập tức xếp hàng đứng lại chỉnh tề, ngay cả hắc giáp kỵ sĩ cũng phải lùi sang một bên.
- Ngươi là ai ?
Tình Minh nhíu mày, hệ thống hiện lên mấy cái dấu hỏi làm hắn không rõ được đây là người nào.
- Ta ? Xin chào tiên sinh, ta là người dẫn đường ở Sát Lục Chi Đô !
Cô gái trả lời ngắn gọn một câu như vậy, cũng không có tiết lộ thêm cái khác, đối với Diệp Phi Linh trực tiếp hướng về hắc giáp kỵ sĩ làm ra một tư thế yêu cầu.
- Sát Lục Chi Vương đã chọn trúng nàng rồi, ngươi không cần xem sát khí trên người nàng nữa !
Hắc giáp kỵ sĩ gật đầu, lui về sau hai bước.
- Hân hạnh gặp mặt, ngươi là ... người nhà của Đường Tam ?
Cô gái đeo mạng che mặt ghé vào tai nàng nói nhỏ, Diệp Phi Linh nhìn không thấu cảm xúc của cô ta, nhưng nhắc tới Đường Tam, hẳn là cô ta đã gặp qua sư huynh.
Khẽ gật đầu một cái, Diệp Phi Linh cẩn thận nhìn tới cô gái. Cô ta nhìn nàng một lúc, sau đó hướng đến Tình Minh đưa tay.
- Hai vị đều là khách mời ngày hôm nay, mời vào bên trong thành, Vương có lời mời đến các vị !
Diệp Phi Linh cùng Tình Minh nhìn nhau một cái, quyết định đi theo cô gái đeo mạng che mặt kia. Dù sao nơi này cũng là nơi cần đến, nếu có thể trực tiếp gặp được Đường Thần thì quá tốt.
Đi theo đường lát đá đen ngòm, nhìn lên phía trước là một đám người.
Bọn họ hình dạng không khác gì con người, nhưng đôi mắt đỏ rực và những hành động kinh tởm kia khiến nàng như nhìn thấy ác mộng.
Thân mình không khỏi run lên một chút.
Nam nữ bầy nhầy trên mặt đường, tùy ý hoan lạc phóng túng. Huyết tinh từ cổ người này truyền vào miệng người kia, đặc biệt là uống lúc '' còn nóng '' .
- Ôi, thật là một đôi trẻ xinh xắn, như vậy thì máu hẳn phải ngon lắm đây !
Một cái nữ nhân chép miệng nhìn tới. Nhưng là trong nháy mắc, nữ nhân đeo mạng che mặt kia phất tay một cái, một cái binh sĩ nhảy tới chém đầu bà ta.
- Tùy ý giết người như vậy, hẳn là nơi này không có quy tắc đúng không ?
Tình Minh nhìn tới đám người hôi thối, bản năng từ sâu trong thân thể đã bắt đầu nhộn nhạo. Đến nơi này không cần phải xem xét đám người kia suy nghĩ, đương nhiên hắn còn có thêm tự do hơn một chút.
- Tiên sinh, nơi này chỉ sợ làm bẩn mắt ngài, nhưng là đường tới gặp Sát Lục Chi Vương sẽ trải qua một con đường khá dài, mong là ngài sẽ cố gắng không cần ra tay !
Dựa trên thư mời gửi đến, đây là kẻ một hơi giết ba ngàn hồn sư, Sát Lục Chi Đô mặc dù đông người và không hạn chế tội ác, nhưng là thoáng cái chết mất mấy ngàn hồn sư như vậy, dù là bất kỳ thế lực nào cũng sẽ nguyên khí đại thương.
Trước khi có một nguồn cung Huyết Tinh Mã Lệ đầy đủ, bọn họ chưa thể để quá nhiều người chết mất được.
- Hắn ở nơi nào ?
Diệp Phi Linh nhìn tới đường phố lúc này người đã dẹp bớt, chợt suy nghĩ đến sư huynh.
Chỉ mới một năm mà thôi, hắn ở nơi này đã trưởng thành cái dạng gì ?
- Hắn ? Hắn đang ở tại Địa Ngục Sát Lục Trường thi đấu. Tiểu cô nương, ngươi là người đặc biệt trong lòng hắn, hắn cứ liên tục hỏi ta có người nào bộ dáng giống vậy tiến vào hay không đấy ?
Cô gái kia khanh khách cười lên một tiếng, còn đem Diệp Phi Linh chọc ghẹo.
Diệp Phi Linh một chút cũng không cảm thấy chuyện này có gì đáng cười. Đường Tam liên tục hỏi thăm như vậy, e là hắn đã tìm thấy thứ gì đó ở nơi này rồi.
- Ngươi vì sao lại biết tên hắn ?
Nữ tử nhìn Diệp Phi Linh kỳ quái một chút, nơi này tiến vào đều không có ghi tên, nhưng là nàng đã tráo đổi một bí mật với hắn, vì vậy nên mới biết được tên thật của Sát Thần.
- Là bí mật, chúng ta trao đổi bí mật với nhau, vậy nên Sát Thần nói tên cho ta biết, đổi lại ta đưa cho hắn một cái bí mật !
Diệp Phi Linh nhìn tới cô gái không rõ mặt, trong lòng cảm thấy quen mắt.
- Được rồi, ta có thể đến Địa Ngục Sát Lục Trường xem một chút không ?
Cô gái đó nhìn ánh mắt mong đợi của Diệp Phi Linh, trong lòng toát ra một loại cảm xúc chọc mù mắt.
Bé gái xinh xắn như vậy, ra tay liền giết người, còn mở to mắt vô tội nhìn như thế này.
Đúng là chọc mù mắt người đi !
Bất quá cũng không đợi Diệp Phi Linh chờ lâu, cô gái liền rẽ sang hướng khác.
- Hắn ... hiện tại chuẩn bị khiêu chiến Địa Ngục Lộ, nếu ngươi muốn tới đó gặp hắn trước, ta có thể mở đường thông qua một chút, nhưng quy tắc ở trong này riêng biệt, nếu ngươi ra tay với người khác liền phải tính thành tục lệ của cư dân ở nơi này, không ngừng khiêu chiến đến khi đạt một trăm lần chiến thắng mới thôi !
Diệp Phi Linh gật đầu đã hiểu, dù sao ở một số nơi vẫn là có người bảo hộ, quy định không thể làm trái được.
- Ngươi ở đây chứ ?
Diệp Phi Linh không tính toán đi cùng Tình Minh. Vốn dĩ nàng cùng sư huynh làm chuyện bí mật, mặc dù nhiệm vụ phân phó đi chung cùng hắn, nhưng cũng không nói rõ là phải liên tục ở bên cạnh hắn.
- Ta sẽ đợi, ngươi cứ đi làm việc của ngươi đi !
Tình Minh cười lên một cái, vẻ mặt giống như hiểu rõ. Diệp Phi Linh gật đầu một cái, theo chân cô gái kia đi vào lối khác.
Đường này, so với con đường kia hoàn toàn đen ngòm, còn bốc lên một cái mùi máu tanh lợm.
Đi khoảng một canh giờ, cuối cùng cũng thấy được thân ảnh người. Đứng trên đài là một cái nam nhân tóc lam cùng một nữ tử tóc tím.
- Đây là Sát Thần cùng Sứ Giả Địa Ngục lần này, bọn họ đang đợi Vương đến trao lễ, mà Vương đang có chút chuyện, cho nên để bọn họ đợi !
Nữ nhân thấp giọng nói một cái, sau đó rời đi.
Diệp Phi Linh đứng ở dưới đài nhìn lên, ánh mắt thấp thoáng cô đơn.
- Ngươi ...
Hồ Liệt Na đứng ở trên đài, mặc dù nàng ta không nhận ra Đường Tam, nhưng lại nhận ra Diệp Phi Linh.
- Cuối cùng cũng gặp lại một người trong Sử Lai Khắc, thật là khiến người khác kinh ngạc !
Phi thân lao xuống, đối với Diệp Phi Linh trừng mắt nhìn, Hồ Liệt Na hiện tại toàn thân bốc lên đầy sát khí, đối với người của Sử Lai Khắc là khó chịu không thể không giết !
- Ta nhận ra ngươi !
Diệp Phi Linh nhàn nhạt nói. Nàng tới nơi này thăm thú một chút, không có ý ngẫu nhiên tham dự chuyện riêng tư, nhưng nàng ta nhìn nàng đầy địch ý.
Thực lực của Hồ Liệt Na hiện tại là sáu mươi tám cấp, so với Diệp Phi Linh là khoảng cách giữa bầu trời cùng đáy vực.
- Ngươi nhìn như vậy mà chưa tới năm mươi cấp đã đến được đây ? Thật sự là người tài khó gặp, chẳng trách nàng nói muốn có ngươi !
Hồ Liệt Na cắn môi nói. Vài năm truy lùng cái nữ hài này, sư phụ nói rằng rất khó chọn lựa để bồi dưỡng, mục tiêu đầu tiên chính là nữ hài trước mặt này.
- Ta nghe nói Sát Lục Chi Đô có hai cái cường giả mới bước lên, muốn tới nhìn một cái, dù sao ngươi đã chuẩn bị bước vào Địa Ngục Lộ, hẳn là sẽ giết ta chứ ?
- Giết ...
Kengg một tiếng, thanh kiếm trên tay Hồ Liệt Na cùng Hạo Thiên Chùy trong tay Đường Tam va vào nhau, động tới thanh âm chát chúa.
Cánh tay nàng khẽ rung lên một chút.
- Ngươi vì cái gì chắn cho nàng ?
Hồ Liệt Na kinh ngạc nhìn. Nam nhân này tính tình lãnh đạm, cũng không thích mở miệng, bây giờ lại đứng tới chắn trước mặt nữ hài kia.
- Không có hồn kỹ, ngươi đánh không lại nàng !
Đường Tam rõ ràng Diệp Phi Linh trước mắt đã đột phá, hơn nữa dưới tình huống không có hồn kỹ, Cầm kỹ của nàng sức tàn phá cực lớn.
Đây là muốn Hồ Liệt Na dừng tay, bởi vì ... trước mắt, Diệp Phi Linh bí mật thu hồi Như Ý Bách Bảo Nang của hắn, ngón tay viết sau lưng vài chữ : '' Muội mượn ''.
Đem thư của sư phụ giấu vào tay Đường Tam, Diệp Phi Linh còn lè lưỡi lêu lêu trêu tức Hồ Liệt Na mấy cái, sau đó mới theo cô gái che mặt kia rời đi.
Hồ Liệt Na tức đến dậm chân, rõ ràng nàng chỉ cần một chiêu cũng đủ miểu sát nữ hài kia, thế mà Sát Thần nói nàng không làm được ?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK