Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh nhẩm tính, chính mình đã là mười lăm tuổi lẻ tám tháng.



Hai tháng nữa, đại biểu chính mình tròn mười sáu tuổi, cũng là theo lời lão cha cử hành nghi thức trưởng thành.



Vừa nói tới trưởng thành, trong lòng nàng hiện lên thần sắc tối tăm.



Không muốn lớn.



Lớn lên nhiều cạm bẫy hiểm nguy, phải đối mặt với quá nhiều những thứ phức tạp.



- Phi Linh, cha nói ngươi cùng ta chuẩn bị một chút, ba ngày nữa Lam Điện Bá Vương Long tổ chức tiệc mừng lễ tốt nghiệp của Ngọc Thiên Hằng thiếu chủ !



Diệp Phi Linh chớp mắt.



- Đã biết, tỷ tỷ, ngươi nghĩ chọn quà mừng là cái gì ?



Diệp Linh Linh thần sắc hơi ngạc nhiên một chút. Đúng a, quà mừng cho thiếu điện chủ Lam Điện Bá Vương Long là cái gì ?



- Ta sẽ chọn lựa từ trong kho đồ của gia tộc, còn ngươi muốn cái gì ?



Diệp Phi Linh nghĩ một chút, Lam Điện Bá Vương Long bối cảnh thâm hậu, sức nặng có thể nói là ngang bằng với Thiên Đấu Hoàng Thất.



Hơn nữa quý tộc Thiên Đấu rất thích tổ chức tiệc tùng, thông thường người đến đều sẽ mang theo một vài mối quan hệ làm ăn để mở rộng giao thương, lãnh địa của Lam Điện Bá Vương Long cũng rộng lớn không kém phần so với Thiên Đấu Hoàng Cung.



Nếu nói là giá trị, vậy thì Diệp Phi Linh tin chắc giá trị của chính mình.



Nhưng nói về mối liên hệ làm ăn, Diệp Phi Linh nghĩ tới sư phụ cùng sư mẫu, cuối cùng đem một cái bí mật kinh người thay thế.



- Ta nghĩ là ta có một phần quà nhỏ khác thôi, dù sao ta cùng Ngọc Thiên Hằng ca ca cũng không quen biết nhiều !



Nếu là Độc Cô Nhàn thì lại khác. Nàng chắc chắn, một khi Lam Điện Bá Vương Long biết được bí mật này, bọn họ sẽ đem nàng trở thành công cụ khai thác.



Nhưng là ... họ không biết.



Trừ phi đem linh hồn nàng hoàn toàn rút đi, bằng không cho dù chết, bọn họ vĩnh viễn không biết được nàng có những gì.



Cơ mật, cơ quan, ám khí, công pháp, Đường Môn, Cầm Các, tùy tiện lựa chọn cái nào cũng sẽ khiến người động tâm.



Cái mà Diệp Phi Linh lựa chọn ... chính là một tấm lệnh bài Diêm Vương Thiếp thăng cấp kịch độc.



Đường Tam đem công thức điều chế hướng dẫn nàng, nguyên liệu cần trong không gian đều có, chỉ thiếu một địa điểm điều chế.



Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.



Trong lòng nàng có điểm e ngại, giá như sư huynh trở về thì tốt rồi.



Một mình đến đó, trong lòng vẫn cứ ẩn ẩn cảm giác không an toàn, ngộ nhỡ Độc Cô Bác phát hiện ra nàng phá nát vườn dược của hắn, không biết có rú lên ầm ĩ như năm đó sư huynh chặt đi vườn dược của hắn không.



Còn có một thứ nữa.



Đường Môn phòng ngừa vạn nhất, có tồn tại một phương thức luyện cổ. Đường Tam không dùng tới cái này, hắn say mê ám khí nhiều hơn, đem cái này cho nàng sử dụng.



Diệp Phi Linh cân nhắc rất kỹ tình trạng thân thể mình, hai loại công pháp, hai cái hồn lực, nếu như luyện hóa cổ độc, tất phải là Sinh Tử Cổ.



Hiện tại trong người nàng đã có một đầu cổ mẫu, cái này cổ mẫu chỉ là luyện chế tạm thời để điều khiển người, cũng không có tính năng gì quá đặc biệt.



Nàng muốn có thêm sự bảo đảm cho chính mình. Phụ trợ hệ ngẫu nhiên tất yếu ớt, nhưng cổ độc trông nhũn nhũn béo mềm như vậy, hậu quả lại khó mà nói ra.



Nuôi dưỡng Sinh Tử Cổ, chính là đem bản thân dưỡng lấy cổ độc, vốn dĩ cái này cần một nam tử cùng nữ tử đến dưỡng thành, nhưng Diệp Phi Linh không ngại.



Chính mình có trong tay hai cái công pháp, Huyền Thiên Công lấy nhu khắc cương, Tâm Cầm mềm mại mà sát phạt, đem hồn lực ôn dưỡng hai cái cổ độc cũng không phải là chuyện khó khăn gì.



Sinh Tử Cổ, đem sinh mệnh người khác hút lấy nuôi dưỡng chủ cổ, cũng là đem cái chết đến cho người khác nếu trúng cổ.



Cái này tà ác, nhưng nàng thích.



Muốn chính mình không phải chịu đựng sắc mặt người khác, một là phải mạnh hơn bọn họ, hai là khiến cho bọn họ sợ hãi không dám tới gần.



Giống như Độc Cô Bác vậy.



Toàn thân đều là kịch độc, chưa cần công kích, một cái uy áp cũng đủ khiến người khác phải biến mất.



Nàng muốn như vậy, kịch độc trí mạng độc chết thiên hạ.



******



Độc Cô Nhàn nhận được thư tín, trong lòng có điểm nghi hoặc.



Thư này ... đến từ Ngân gia ? Nàng cùng thân gia cũng không có quen biết gì, thế nào lại có thư gửi tới cho nàng ?



- Hay là của ngươi a ? Thiên Hằng !



Ngọc Thiên Hằng bận rộn xử lý công vụ, vừa vặn xem thư Độc Cô Nhàn đưa tới, vừa mới mở ra, nội dung đọc tới khiến hắn hoảng hốt.



- A Nhàn, ngươi tới xem !



Nội dung thư cũng không có gì nhiều, Diệp Linh Linh chỉ đơn giản nói về hôn ước giữa cha nàng cùng cha Ngọc Thiên Hằng, hỏi rằng đó có phải sự thật hay không, tuyệt nhiên không nhắc thêm một chữ nào khác.



Độc Cô Nhàn xem nội dung thư, trong lòng thoáng lo lắng. Ngọc Thiên Hằng cùng Ngọc Thiên Tâm là con trai duy nhất của Tích Vũ Liên phu nhân, hơn nữa dưới bọn họ cũng không còn có cái huynh đệ nào khác.



Đây không phải là nói ... Lam Điện Bá Vương Long cùng Diệp gia kết thân mà bỏ qua nàng ?



- A Nhàn, ngươi nghĩ gì nhập thần như vậy, chuyện này chưa chắc chắn mà, chờ ta đi hỏi cha ta đã !



Ngọc Thiên Hằng bận rộn công vụ, nhưng vẫn là chú ý tới cảm xúc của Độc Cô Nhàn. Xà mỹ nhân của hắn cực kỳ nhạy cảm, cho dù nàng chưa nói cái gì, chính là một cái nhíu mày cũng khiến hắn đau lòng.



Hắn hiểu được suy nghĩ của nàng.



Độc Cô Nhàn thần sắc tái đi.



- Thiên Hằng, nếu như chuyện đó là sự thật, ngươi tính toán như thế nào ?



Chuyện các đại gia tộc có hôn ước, đây là chuyện cực kỳ bình thường. Bọn họ còn có những hôn ước cổ xưa truyền từ đời này sang đời khác, lời thề dựa trên danh dự hồn sư là thứ không thể thay đổi được.



Nước mắt trên mi không tự chủ được lăn xuống, nàng tin Thiên Hằng, nhưng hắn bây giờ vẫn chưa làm chủ gia tộc, thế nào có thể chống lại yêu cầu đến từ cha hắn ?



- A Nhàn ! Tin tưởng ta, ta dùng danh nghĩa bản thân xin thề một đời này chỉ yêu mình ngươi !! Giống như năm đó, chúng ta đều có thể vượt qua cửa ải của gia gia ngươi, hiện tại đã có mẹ ta hậu thuẫn, ngươi thế nào lại lo lắng như vậy ?



Ngọc Thiên Hằng ôm lấy Độc Cô Nhàn. Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, hắn nhất định sẽ đẩy hết trách nhiệm cho Ngọc Thiên Tâm.



Tên đệ đệ ruột điên cuồng tu luyện của hắn, cũng nên đến lúc có chút trách nhiệm với nghĩa vụ gia tộc rồi.



*******



Ba ngày liền tới.



Ngọc Thiên Hằng biết được kết quả, trong lòng thực sự phiền.



Ngọc Văn Quân nghiễm nhiên nói với hắn, cha hắn cùng Diệp Tát Khắc thật sự là có chuyện hứa hôn như vậy.



Cái này hứa hôn, chính là dùng tính mạng của lão cha hắn thề.



Nhưng mà ... trong đó chỉ có hứa hôn một cái, bởi vì lúc đó Ngọc Thiên Hằng còn nằm trong bụng mẹ.



Như này là nói, hắn cùng Độc Cô Nhàn tất nhiên không có gì thay đổi khác biệt, trừ phi Ngọc Thiên Hằng hắn muốn cưới thêm một cái vợ bé. Cha hắn ý tứ cũng là ủng hộ việc này.



Ngọc Thiên Hằng nghiêm túc nói.



- Cha, ta lựa chọn hoàn thành trách nhiệm với gia tộc, ấy là bởi vì cha yêu cầu ta làm được tốt nhất, ta liền làm được tốt nhất. Nhưng riêng điểm này, ta sẽ không thay đổi ! Độc Cô Nhàn là người quan trọng nhất trong lòng ta, nàng điểm nào cũng tương xứng với ta, cha không cần phải nhét thêm người vào phòng ta, ngược lại sẽ khiến ta cảm thấy khó thở !



Ngọc Văn Quân nhìn hắn một cái, nhếch môi.



- Ngươi trưởng thành rồi, đúng vậy, nhiều cái nữ nhân phiền toái, nếu như không vì gia tộc hậu đại cường thịnh, chớ đem lòng dừng trên người nữ nhân !



Đây là cha hắn nhắc nhở hắn.



Thiếu điện chủ của Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, nhất định phải lấy đại cục làm trọng, tâm tư không dừng trên người nữ nhân.



Ngọc Thiên Hằng ngầm hiểu, nhưng chỉ cười một cái, cũng không có nói thêm cái gì.



Hắn ngoại trừ Độc Cô Nhàn, sẽ không bỏ tâm tư ra trên bất luận kẻ nào.



Lão cha vừa đấm vừa xoa, một mặt là ám chỉ hắn năng lực Diệp gia không thấp, nhưng cũng là nói cho hắn, quyền lực của hắn không đủ để từ chối yêu cầu.



- Nếu vậy thì ... lần này ta sẽ tuyên bố hôn lễ của ngươi cùng Độc Cô Nhàn, còn người kia, ngươi có thể đưa cho Thiên Tâm. Sau này đừng có hối hận là được !



Âm thanh lão cha đều đều mang tới buồn bực. Thằng bé này lựa chọn không tệ, nhưng mà đứa bé kia lựa chọn cũng không thấp, ôm cả hai người mà nó cũng không chịu, chỉ trách chúng nó không có duyên.



Ngọc Thiên Hằng vỗ vỗ ngực, thở nhẹ một hơi.



Thoát rồi.



So với các bậc trưởng bối khác trong nhà, cha vẫn là người thấu hiểu thế cục nhất, vậy nên mới không có ai thay thế được vị trí của hắn hiện tại.



Ngay cả Thiên Tâm cũng không. Hắn hiện tại thực lực đã tiếp cận gần tới Hồn Đế, so với mình bận rộn công vụ liền là khoảng cách quá xa.



Hơn nữa còn có ý tứ của mẹ, hẳn là cha sẽ không làm khó hắn.



Cánh cửa ken két mở, một cái hầu gái bước vào, thông báo cho hắn đã đến thời gian bắt đầu buổi tiệc.



Ngọc Thiên Hằng chỉnh trang lại quần áo, đem khuôn mặt hắn biến thành bộ dạng vui vẻ nhất, bắt đầu tiến ra ngoài sảnh tiếp đón khách quý tới tham dự.



*******



Diệp Phi Linh hôm nay trang điểm mười phần lộng lẫy, đem tóc dài búi cao, bên dưới uốn thành lọn xoăn mềm mại, ngay cả hai dải tóc trước ngực cũng đem uốn xoăn thành hai lọn. Đầm cúp ngực màu tím khoác thêm khăn voan mỏng,bên trên cài ghim cài áo biểu tượng gia tộc, hoàn toàn đem chính mình trở nên dịu dàng nhưng không kém phần bắt mắt.



Cha nói hôm nay nàng phải thể hiện ra giá trị của chính mình. Diệp Phi Linh tự nhiên biết, đây là đi lôi kéo thế lực, tận lực chuẩn bị những thứ cần thiết nhất.



- Màu này ... thực hợp với ngươi !



Diệp Linh Linh nhỏ giọng nhận xét. Nếu không tính Diệp Phi Linh màu tóc khác biệt, màu tím giống như là để dành cho nàng vậy.



Còn về phần mình, trước giờ đã quen mặc tối màu, nhưng hôm nay cũng thay một cái đầm màu lam nhạt, phối hợp với màu tóc chính mình, hoàn toàn trở nên bình thường tĩnh lặng.



- Cảm ơn tỷ tỷ khen ngợi !



Diệp Phi Linh ừ hử cười một tiếng. Tính ra nếu không có tầng quan hệ cùng cha khác mẹ kia, nàng cùng tỷ tỷ có lẽ sẽ khá hòa hợp nhau về mọi mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK