Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên địch của Xà Nhân Tộc kéo đến. Số lượng cá thể địch nhân không nhiều, nhưng lại có mấy đầu vạn niên tộc nhân.

Xà Nhân Tộc vừa trải qua kỳ sinh sản không lâu, hiện tại là lúc con non còn chưa lớn, Xà nhân tộc cá thể phân ra chăm sóc con non, lúc này phòng vệ có điểm lỏng lẻo.

Mà lúc này thiên địch của Xà Nhân Tộc lại đến mùa giao phối, cần bổ sung thêm dưỡng chất cùng quà tặng cho đối phương.

Ty Thư trong lòng đau khổ. Năm đó vì hao tổn của cải chữa trị cho bản thân đã khiến tộc nhân sống khốn khó, hiện tại thiên địch kéo đến chính là nhà cháy mưa dột.

- Phong Điểu tộc nhân đều đã ăn mất mấy chục nhân mạng rồi, ta không thể cứ mãi nhìn ở nơi này ! Phi Linh, ở trong này nấp kỹ một chút, chờ ta trở về lại nói !

Thân là người kế thừa của Xà Nhân Tộc, Ty Thư dĩ nhiên sẽ quyết chiến với thiên địch. Ty Thủy từ sớm đã tiến ra ngoài, Ty Thư ở lại là vì lo lắng cho nhân loại bị địch nhân tập kích.

- Thật ra ... không cần lo cho ta ! Có điều ... bên ngoài kia là kẻ thù của ngươi sao ?

Diệp Phi Linh nhìn theo ánh mắt Ty Thư lo lắng, nhàn nhạt nói. Cần thiết nàng có thể trốn vào không gian, cái chính là nàng đã bốn mươi chín cấp rồi.

Hiện tại nếu không tranh thủ cơ hội kiếm hồn hoàn, thật sự là sẽ vuột mất cơ hội tốt.

Ty Thư gật đầu. Phong Điểu là một cái hồn thú không cường đại lắm, nhưng vì sinh sống trên núi cao, lại rất ưa thích ăn xà tộc, cộng thêm có phong hệ thuộc tính hỗ trợ, thành ra Xà Nhân Tộc chưa bao giờ chiếm được chút lợi thế.

- Ta có thể giúp ngươi ngăn cản thiên địch, nhưng là ta cũng muốn tiến cấp rồi. Mỹ nữ, ngươi sẽ không phiền nếu như trợ giúp ta hấp thu hồn hoàn của kẻ địch chứ ?

Ánh mắt Diệp Phi Linh hết sức chân thành, Ty Thư có cảm giác tựa như Diệp Phi Linh thật sự có thể ngăn cản thiên địch.

Nhưng là phụ trợ hệ ngăn lại Phong Điểu bằng cách nào đây ?

- Tin tưởng ta !

Diệp Phi Linh tự tin hướng về Medusa nói một cách chắc chắn. Chuyện khác nàng không biết, nhưng hiện tại Như Ý Bách Bảo Nang còn trong tay, nàng có thể thử một lần chơi '' Bắn Gà ''.

Chư Cát Thần Nỏ của sư huynh là đồ tốt, riêng về uy lực cũng mạnh gấp mấy lần của nàng. Diệp Phi Linh làm ra Chư Cát Thần Nỏ, nhưng là thích hợp đánh lén cùng ám sát mà thôi.

Dịch độc của Thiên Nga Vẫn còn một ít, hiện tại đều có thể ngâm qua. Cái này chỉ dành cho hồn thú nàng lựa chọn giết lấy hồn hoàn, cũng không nghĩ xài lung tung giống như lúc còn ở Sát Lục Chi Đô.

Nghĩ đến vài tuần cực nhọc nuôi Huyết Ma Liên, Diệp Phi Linh trong lòng ớn lạnh. Cảm giác tính sai chuyện mình muốn làm, phát sinh những cái ngoài khả năng dự liệu là chuyện cực kỳ khó chịu.

Ty Thư trong lòng phân vân, nhưng là tính mạng của tộc nhân quan trọng hơn. Chỉ cần tộc nhân an toàn, cùng nhân loại hợp tác thì có xá gì ?

- Ta hạ gục kẻ địch, ngươi nhất định phải một kích kết thúc những kẻ này, bởi vì ta là phụ trợ, thời gian duy trì không được bao lâu !

Diệp Phi Linh cẩn thận dặn dò, nhưng thực ra là không muốn tốn sức. Ty Thư chắc chắn tận sức giết địch, nàng cũng không cần khó nhọc chính mình.

Hai người thỏa thuận phối hợp đồng hành như vậy, lập tức tiến ra bên ngoài thành. Tại rìa lãnh địa, Phong Điểu là là bay trên trời, lẫn trong đó còn có một đầu hồn thú sải cánh rất dài, tựa như che khuất đến bốn căn nhà. Trên miệng Phong Điểu còn ngậm lấy một cái Xà Nhân Tộc, ức ực vài giây liền đem tộc nhân nuốt vào bụng.

Đây là trắng trợn thị uy với Xà Nhân Tộc !!

- Hừ, chỉ là một đầu năm vạn năm Phong Điểu mà dám láo xược như vậy !

Ty Thư tức giận mắng to. Bản thể nàng lập tức rơi vào trạng thái cuồng loạn, đối xứng ánh mắt phóng lên kỹ năng đặc trưng của Medusa.

[Thạch Hóa]

Diệp Phi Linh lần đầu chứng kiến kỹ năng này, trong nháy mắt đầu của hồn thú năm vạn năm Phong Điểu kia toàn thân biến thành một màu xám trắng, giống như màu của bê tông trộn lẫn rồi khô cứng lại. Từ đầu vết tích lan xuống thân mình, rồi trở mình xuống dưới chân. Đầu hồn thú này bị thạch hóa đông cứng, ruỳnh một tiếng lăn xuống dưới mặt đất.

Đáng tiếc là kỹ năng này chỉ là kỹ năng đơn thể, không phải là kỹ năng quần thể. Hơn nữa Ty Thư thi triển nó tiêu tốn mấy phần năng lượng, nếu không cấp thiết nàng cũng không sử dụng.

Nhưng mà đàn Phong Điểu kia cũng không vì đầu hồn thú năm vạn năm bị trúng đòn mà nao núng, từng tốp từng tốp lại kêu quác lên ầm ĩ, thi triển ra kỹ năng quần thể phong cực vây quanh. Mười đầu Phong Điểu tụ lại thành một cơn bão tố, phong lốc trên không trung cứ thế hình thành.

Sát .. rạt .. sát ... rạt ...

Ty Thư rất nhanh liền bị phong lốc cào xé. Trên thân thể nàng tứa ra từng chút máu tươi, theo gió lốc sắp hình thành vòng máu bay lên.

Diệp Phi Linh đứng trên cổng thành, lợi dụng gió lốc này cuốn lấy mặt đất, tiến vào không gian sắp xếp.

Giáng Châu lúc này không phải là người cần hỗ trợ, muốn hỗ trợ cũng phải là cái khác.

Diệp Phi Linh nhảy lên mấy bước. Không thấy ba cái tiểu xà đâu, nàng trong lòng hơi gấp. Chiến trường của Xà Nhân Tộc cùng Phong Điểu nàng không can dự được, nhưng là xác Phong Điểu có thể để cho mấy nhóc này tấn giai, đây là cơ hội tốt không thể bỏ qua.

Thoáng thấy ý nghĩ của Diệp Phi Linh, các vòng sáng hồn hoàn bay tán loạn. Mấy cái vòng hồn hoàn màu tím tốc độ cực nhanh, trong chốc lát thòng cổ Bích Huyết Xà kéo về.

Diệp Phi Linh sửng sốt.

Hồn hoàn còn có tính năng này ?

Thế nhưng giờ chưa phải là lúc vui mừng, một người ba thú rất nhanh xuất hiện ở bên ngoài chiến trường.

Ty Thư thấy Diệp Phi Linh quay trở lại, trong lòng muộn phiền cũng vì thế mà giảm bớt. Ty Thủy lúc này ứng chiến, đem thế cục ổn định trở lại.

Bất quá đầu Bích Huyết Xà này ... ở đâu ra ?

Ty Thư trong lòng nghi hoặc, nhưng lúc này thế cục vừa mới ổn định trở lại, Ty Thủy vừa mới phóng ra kỹ năng, hiện tại đều là thời gian của Xà Nhân Tộc không thể tiếp tục phản công.

Diệp Phi Linh đứng trên đỉnh đầu Bích Huyết Xà, trên tay cầm theo Chư Cát Thần Nỏ, nấp ở phía sau đầu rắn.

Phong Điểu tránh nặng tìm nhẹ, thoáng thấy Ty Thư cùng Ty Thủy không dễ đối phó, trực tiếp nhắm về phía Bích Huyết Xà. Hai đầu hồn thú từ trên trời phóng xuống, trước không quắp được Xà Nhân Tộc cũng phải quắp được đầu rắn này, tốt ăn !

Thế nhưng là nó đã sai lầm.

Bích Huyết Xà chỉ là mồi dụ, chân chính sát thủ lại là Cửu Tiết Phỉ Thúy !

Diệp Phi Linh gia trì hồn kĩ, cản bớt lại tốc độ của Phong Điểu, một bên đem Cửu Tiết Phỉ Thúy tung lên, một bên phóng ra Chư Cát Thần Nỏ, hai cái mục tiêu đều hướng về mắt.

Đúng vậy, chính là mắt.

So với bất kỳ nhân loại hay hồn thú nào, ngoại trừ hồn thú có tính chất giống như thạch đá, mắt luôn luôn là điểm yếu nhất trên cơ thể. Cho dù tính năng của nó là để nhìn và mí mắt sẽ rất nhanh đóng lại, nhưng là với khoảng cách gần bị tấn công bất ngờ, đây là chuyện không thể khống chế được.

Cửu Tiết Phỉ Thúy ở bên còn lại cũng nhanh chóng phập hai nanh độc vào mắt, Phong Điểu lập tức thụ thương, ở một bên bắt đầu điên cuồng rú lên.

Hai đầu Phong Điểu lập tức bị đánh rụng.

Ty Thư cùng Ty Thủy ở dưới nhìn lên, thoáng chốc đã hủy đi hai đầu chim, cả hai người đều là kinh ngạc cùng vui mừng, lập tức phóng thân cuốn lấy hai đầu Phong Điểu, nhất kích ép gãy xương đối phương.

Vừa hay báo thù cho tộc nhân !

Mất đi bốn đầu chim cường đại, Phong Điểu bầy đàn lập tức rối loạn. Trên không trung vang đầy những tiếng kêu quang quác, giống như không ngừng phá rối.

Ty Thư ánh mắt lóe lên thích thú. Nhân loại nhỏ yếu này thật sự làm được, trước không nói nàng làm cách gì, chính là có mấy đầu xà đi theo nàng mà không cuồng loạn, thật sự là hiếm có.

Phải biết rằng hồn thú cùng nhân loại đối địch, chỉ cần thấy khí tức nhân loại liền sẽ xông lên muốn cắn một ngụm, tuyệt nhiên không có chuyện ở yên để nhân loại trèo lên đầu như vậy.

- Hừ, còn ba mươi sáu đầu Phong Điểu nữa, lần này để tộc nhân tới dọn xác chúng !

Không có Chim đầu đàn dẫn đội, Phong Điểu cũng không tiếp tục tấn công, nhưng là cũng không chịu rời đi.

Mấy cái còn lại thì tộc nhân Xà Nhân Tộc xử lý được, một thoáng phóng ra đặc thù kỹ năng, đều đem Phong Điểu đánh gục xuống.

Diệp Phi Linh trong lòng ổn định, trợ giúp đến thế này là đủ rồi. Hôm nay có thịt Phong Điểu, nhất định phải thử một chút công thức gà nướng mật ong.

Dù sao cũng là bán nhân, không thể cứ mãi ăn thịt tươi sống như vậy, thực sự lãng phí.

Diệp Phi Linh trong lòng nghĩ đến đồ ăn, còn chưa phát hiện hồn hoàn không có bay lên.

Tất nhiên, toàn bộ Phong Điểu đều là gục xuống mà chưa phải hoàn toàn chết hẳn, bởi lẽ Ty Thư còn có ý tứ khác.

- Ngươi nói hồn hoàn để cho nàng ?

Ty Thủy nghe tới Ty Thư ý định, ánh mắt có điểm không vui. Mặc dù đây là thiên địch của Xà Nhân Tộc, nhưng là nghe tới ý định nhân loại hấp thu hồn hoàn, trong lòng cũng không dễ chịu gì.

Ty Thư gật đầu. Nhân loại muốn tiến cấp thì cần hồn hoàn, đằng nào bọn họ cũng sẽ không buông tha toàn bộ đám Phong Điểu này, trong lúc ăn thịt thì chừa ra một cái hồn hoàn cũng lãng phí.

- Ty Thủy, nàng giúp chúng ta một cái đại ân lớn như vậy, cho dù hôm nay có đưa hết đám Phong Điểu cho nàng ta cũng bằng lòng. Ngươi xem, không phải còn có ba đầu hồn thú đi theo nàng hay sao ? Nếu nàng có dã tâm săn giết hồn thú chúng ta, nào có thể để ba đầu hồn thú tới bên cạnh mình ? Chuyện hôm nay đều là ta cùng nàng làm một cái giao dịch nhỏ, ngươi không cần quá lo lắng !

Ty Thư tận lực khuyên nhủ Ty Thủy. Mặc dù chuyện trợ giúp là Diệp Phi Linh tự mình đề nghị, nhưng là chuyện này ảnh hưởng không nhỏ đến an nguy lãnh địa của Xà Nhân Tộc.

- Ta biết, chẳng qua trong lòng vẫn rất khó chịu. Nhân loại này cuối cùng vẫn là vì hồn hoàn mà đến, một khi nàng mạnh hơn chúng ta, rất có thể sẽ quay lại giết ngược chúng ta !

Ty Thủy trong lòng cảm xúc tràn đầy phức tạp. Điều này cũng không phải không có lý, chỉ là ...

Diệp Phi Linh thực sự là người như vậy sao ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK