Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời vừa tạnh mưa, Diệp Phi Linh lập tức liền trở về Sử Lai Khắc. Lúc này Mã Hồng Tuấn đã làm tốt công tác, đương nhiên có thể bàn giao người đúng hạn.

Đại Sư nhìn tới tình huống nhị đồ đệ, trong lòng thầm mắng một tiếng ngốc nghếch. Độc Cô Bác là dạng người gì, nàng lại dám cùng hắn ở qua đêm như vậy. Hai vị sư phụ cũng nhìn nhau lắc đầu, Diệp Phi Linh nếu vẫn không hiểu được tầm quan trọng của võ hồn dung hợp kỹ, vậy thì nàng nhất định sẽ chết mà không hề hay biết.

- Đợi ta mời cha con đến đây, trước hết đừng chạy loạn !

Đại Sư lập tức mang theo xe ngựa cùng sư mẫu đi mời người. Chuyện quan trọng như vậy, trước giờ bọn họ vẫn không đề cập đến vì ngại Diệp Phi Linh tuổi còn nhỏ, nhưng hiện tại nàng cũng đã mười sáu rồi, trước mắt nên nói chuyện đề tỉnh nàng một chút.

Diệp Phi Linh trong lòng mông lung. Cảm xúc của các vị sư phụ thực sự rất kỳ lạ, nàng không hiểu họ đang nghĩ gì.

- Ta cuối cùng vẫn nghĩ ngươi tinh ranh như vậy, vấn đề này hẳn là phải sớm nhận ra mới phải !

Phất Lan Đức nhìn Diệp Phi Linh trầm mặc, cũng đem trà pha nhiều thêm mấy chén để về phía nàng.

- Viện trưởng, ý thầy là gì ?

Diệp Phi Linh nghi hoặc, trong đầu hoàn toàn là dấu hỏi chấm. Các vị sư phụ vừa rồi thấy nàng đi từ Lạc Nhật Sâm Lâm tiến ra, trên tay lại còn mang theo vết thương, không biết trong đầu bổ não cái gì lại nói nàng phải nhận ra ?

Nhận ra cái gì a ?

Phất Lan Đức nhìn nhìn, lại nghĩ tới Diệp Phi Linh năm đó cùng cả nhóm thất quái. Con nhóc này trong đầu chỉ mê muội kiếm tiền, không lẽ nàng không nhận ra có gì khác hay sao ?

- Năm đó ngươi còn nhớ chuyện võ hồn dung hợp kỹ cùng Độc Đấu La ? Chúng ta mấy ngày vừa rồi đã bàn qua chuyện của tám đứa các ngươi, ngoại trừ sáu đứa kia thành cặp thành đôi, ngươi cùng tiểu Tuấn là đáng lo nhất !

Diệp Phi Linh nhăn mày. Chờ ... chờ đã, thế nào các vị sư phụ lại bàn tính đến chuyện nhân sinh rồi ?

- Thầy, con ...

- Ngươi phải biết là người có võ hồn dung hợp kỹ, chính là tình trạng hai võ hồn có mức tương thích nhất định, Độc Đấu La coi như là ngắm trúng ngươi rồi, ngươi hiểu được không ?

Phất Lan Đức nhìn biểu tình Diệp Phi Linh mờ mịt, trong lòng khẽ thở dài. Tiểu nữ hài lớn hơn một chút, bọn họ gấp rút đến cháy nhà, thực sự muốn đem Diệp Phi Linh cấp tốc gả đi trước tiên.

Chính là bởi vì sợ Độc Cô Bác hạ thủ.

Mặc dù người này bất chính bất tà, ban đầu hiểu lầm đã trôi qua, về sau đối xử với Đường Tam cùng cả học viện vô cùng tốt, nhưng mệnh của Diệp Phi Linh không nên ghim trên người một ông già như vậy.

Còn lớn tuổi hơn cả ba người bọn họ !

- Ta hiểu được, nhưng viện trưởng ngài đang nói cái gì ? Độc Cô tiền bối thế nào lại ... có cái suy nghĩ kia ?

Diệp Phi Linh xoa xoa trán, nhất thời muốn vã mồ hôi. Mặc dù chuyện đêm qua không giả, nhưng ... khụ, cái này không có trong nguyên tác !!

Không phải ông ta cả đời chỉ yêu người vợ đã khuất của mình sao ?

- Ngươi đó, tuổi nhỏ ngốc nghếch, lớn lên liền cũng ngốc như vậy sao ? Ta nói chính là thật, không chỉ có hắn mà chỉ cần bất kỳ hồn sư nào phát hiện ra hồn sư có võ hồn dung hợp kỹ với mình đều sẽ lựa chọn như vậy ! Cho nên mới nói, ngươi có tâm tư muốn ở cùng hắn hay không ?

Diệp Phi Linh lắc đầu.

- Viện trưởng, ngài nói chuyện này sớm quá !

Diệp Phi Linh đương nhiên có toan tính của mình, sau khi phụ giúp Đường Tam xây dựng Đường Môn, nàng đương nhiên sẽ theo chân hắn đi Hải Thần Đảo.

Nhà bao việc, ai có thời gian tính chuyện nhân sinh ?

- Hừ, sớm không tới, muộn không tới, con nhóc ngươi xương cũng cứng lắm, nhưng thử xem có chạy thoát được vị kia nhìn trúng không thôi. Tới đó cả ba người chúng ta cũng không cản được, bởi vì hắn có quyền quyết định !

Phất Lan Đức buồn bực nói. Những người có võ hồn dung hợp kỹ sẽ ở cạnh nhau là luật bất thành văn, kể cả cho dù bọn hắn có ngăn cản đi chăng nữa, đó vẫn là lý do chính đáng để Độc Cô Bác thâu tóm Diệp Phi Linh.

Mà cái này hoàn toàn bất lợi cho con bé.

Diệp Phi Linh còn trẻ, trên người lại tràn đầy hi vọng, tương lai tươi sáng của nàng không thể vì một cái võ hồn dung hợp kỹ đó mà hủy bỏ được. Con bé xứng đáng có một người tuổi tác tương xứng sánh vai, nhất là khi Diệp Phi Linh còn chưa hiểu rõ tình cảm của bản thân.

- Không nghiêm trọng đến vậy chứ ? Viện trưởng, ta thấy Độc Cô tiền bối cũng đâu có ý gì với ta ? Sợ là ông ta còn chướng mắt ta đấy !

Diệp Phi Linh nghĩ nghĩ, mọi người nói đến chuyện này quá sớm rồi, nàng cứ giả vờ bé con ngốc nghếch, rồi mọi người cũng sẽ cho qua thôi.

Hơn nữa chuyện Ngân gia còn quan trọng hơn chuyện này, nếu không lát nữa cha đến đây, tất cả ba mặt một lời nói ra chuyện kia là được.

Đương nhiên cái này còn cần một chút tiết lộ, tỷ như Thiên Đấu Hoàng Thất có nội gián của Võ Hồn Điện.

Mà chuyện này ... còn cần Đại Sư đến chủ trì đại cục.

Diệp Phi Linh nhấp một ngụm trà, vẻ mặt lại tỏ ra bình tĩnh lạ thường. Chuyện không liên quan đến nàng, chính là hết thảy mọi chuyện nàng không cần quan tâm.

- Nếu đơn giản như vậy, mấy năm nay ba người chúng ta cũng không cần nhọc sức tìm nhà chồng tốt cho ngươi rồi !

Phất Lan Đức lặng lẽ thở dài. Lam Điện Bá Vương Long thực lực cường đại chính là lựa chọn tốt nhất, hoặc là Hạo Thiên Tông cũng được.

Nhưng năm đó Đại Sư từng hỏi qua Diệp Phi Linh đối với Đường Tam có cảm giác gì. Diệp Phi Linh bảo rằng không có, lại không ngờ nàng không có cảm giác với bất kỳ nam hài nào khác.

Nếu nói Diệp Phi Linh kiêu ngạo, Phất Lan Đức không hề thấy vậy. Con bé đối với chuyện nam nữ không hiểu, một lòng tập trung tu luyện, cho nên hiện tại cấp bậc so ra còn nhanh hơn tất cả những học sinh khác hay sao ?

- Lão Đại, không xong rồi !

Liễu Nhị Long vẻ mặt hoảng hốt chạy đến. Đúng lúc này Diệp Tát Khắc lại biến mất không thấy, Diệp gia chỉ còn phu nhân cùng trưởng nữ.

Diệp Phi Linh nghe tới cha mất tích, trong lòng lại nghi hoặc. Không đúng, đây không phải là mất tích, nhất định còn phải có chuyện khác.

Phất Lan Đức đón lấy bồ câu, mở ra văn kiện buộc dưới chân.

- Bên miêu nữ kia gửi thư đến, có một số người ở biên giới hành động cực kỳ có trình tự cùng quy luật, hẳn là quân đội của Võ Hồn Điện đã xâm nhập vào Thiên Đấu Đế Quốc rồi ! Áng chừng cũng hơn trăm người, còn có cả hồn sư cao cấp !

Diệp Phi Linh nhíu mày.

Quả nhiên là vậy.

Võ Hồn Điện vì muốn thâu tóm Thiên Đấu Đế Quốc, bỏ ra cái giá cũng không nhỏ. Từ lúc nàng biết đến làng thường nhân, sớm đã báo cho các vị sư phụ chú ý động thái của Võ Hồn Điện.

Về phần miêu nữ do Đại Sư dựa trên quan hệ sắp xếp, cuối cùng ngược lại càng ngày càng tinh ranh, ngay cả tin tức ngoài biên cương cũng nắm được rõ ràng.

Diệp Phi Linh trong lòng mặc dù khó chịu, nhưng là thoáng hài lòng nhiều hơn. Lúc đó chỉ là muốn chọc tức Tuyết Tinh Thân Vương, xem ra lại nhặt được thêm một cái bảo bối.

- Ta đoán ... sắp tới Tà Nguyệt của Võ Hồn Điện sẽ tới đây !

Chuyện Tà Nguyệt cầu hôn đại tiểu thư Cửu Tâm Hải Đường cuối cùng cũng đã lan truyền. Mặc dù khá ít người biết, nhưng là có chút chuyện không thể gói trong bọc mãi được.

Diệp Phi Linh gật đầu. Kế này rất hay, Bỉ Bỉ Đông lợi dụng kết thân mượn đường vô cùng tốt, có điều Tà Nguyệt đi rồi, như vậy chắc hẳn Hồ Liệt Na cũng chưa đạt tới cấp bậc Hồn Thánh.

Đại Sư đẩy cửa bước vào, trên nét mặt là lo âu không đổi.

- Sư phụ, thầy ngồi xuống đây đi !

Diệp Phi Linh hít sâu vào một hơi, cuối cùng đem suy nghĩ của bản thân nói ra.

- Con đoán chuyện này có liên quan đến Ngân gia. Thời gian trước, con nghe trộm được phu nhân cùng anh trai bà ta nói chuyện, trong đó có nhắc đến chuyện đổ tội cho Độc Cô Bác. Tuy không rõ là chuyện gì, nhưng từ phản ứng thường ngày của cha đều thấy cha cùng ông ta khắc khẩu đối nghịch ! Mà đây cũng không phải trọng yếu, như thầy thấy đấy, ở trong bí địa Cửu Tâm Hải Đường lại có Bích Lân Xà cốt thủ hộ, vốn dĩ hai nhà quan hệ phải rất tốt mới đúng, nhưng con không hiểu chuyện gì lại khiến hai gia tộc trở mặt thành thù !

- Cha con đúng lúc này mất tích, tám phần là Ngân gia động tay chân. Mặc dù chỉ là võ đoán, nhưng con dám chắc bọn họ đã bán mạng cho Võ Hồn Điện, hơn nữa còn đang chuẩn bị có hành động khác. Mỗi ngày con trai trưởng của nhà đó đều không ngừng canh chừng tỷ tỷ con, giống như sợ nàng chạy mất !

- Về phần sau, thầy, người còn nhớ người tên là Đái Thiên chứ ? Tên đó là nội gián của Võ Hồn Điện, cho nên ta nghi ngờ Thiên Đấu Hoàng Thất cũng có nội gián của bọn họ !

Diệp Phi Linh một hơi nói hết, Đại Sư lập tức cau mày. Chuyện giữa các đế quốc và thế lực lớn có nội gián cài lẫn để thu thập tin tức không phải bọn họ không biết, nhưng chuyện Ngân gia hành động khác lạ này là thật.

Bọn họ thái độ cùng với hành tung thời gian này đều im hơi lặng tiếng, nhưng lại dần dần đem Diệp gia khống chế, đối với người ngoài tìm kiếm Diệp Tát Khắc đều đón đầu cự tuyệt.

Như vậy, chẳng phải quá rõ ràng rồi sao ?

Còn chuyện giữa Cửu Tâm Hải Đường cùng Bích Lân Xà hai mạch võ hồn lại có liên quan đến Ngân gia này lại hệ trọng hơn. Nếu đúng thực như vậy thì Ngân gia hẳn phải đã làm cái gì đó rất lớn để đổ tội cho Độc Cô Bác, nhưng đó lại là có chuyện gì ?

- Cái này hỏi vị kia không phải rõ ràng sao ?

Phất Lan Đức nhìn ra ngoài cửa sổ, đối với Triệu Vô Cực đang đỏ mặt tía tai chỉ dạy Ngưu Liệt mà nói. Liễu Nhị Long suy nghĩ một lúc, cuối cùng mới nhớ ra mỹ nữ họ Đường.

- Vị kia ... Đường Nguyệt Hoa sao ?

Phất Lan Đức gật đầu. Nữ sĩ này là người của học viện nghi lễ, trong đó đã từng chỉ dạy các vị hoàng thân quốc thích, có không ít nội tình bí mật có thể biết rõ.

Diệp Phi Linh nhớ tới tín vật Tam Trưởng Lão đưa cho, vừa vặn lúc này có thể đến hỏi bà ấy một lần, lại tranh thủ cơ hội cho Triệu Vô Cực '' đưa chút đồ vật ''.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK