Hoắc Kiêu, hắn ta sẽ không bỏ qua cho cô sao.
Không nói đến hiện tại cô đã biết được bí mật của hắn ta, thì chỉ với cái chết của ba hắn ta Hoắc Chính Hoa, hắn ta chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho đồng lõa như cô.
Ôn Hủ Hủ chưa từng mong đợi như thế này, mong đợi người đàn ông kia có thể xuất hiện ngay lúc này.
Nhưng mà đã làm cho đáy lòng cô trầm xuống vì Hoắc Kiêu lại hoàn toàn không thèm để Hoắc Tư Tước vào mắt.
"Vậy sao? Vừa hay tôi cũng đang muốn anh ta tới tìm tôi đây, nửa năm trước, anh ta giết ba tôi, tôi còn chưa tìm anh ta tính sổ, hôm nay chị ở trong tay tôi vừa hay cho anh ta một cơ hội tới đây.”
Hoắc Kiêu nói xong, bàn tay túm tóc Ôn Hủ Hủ lại dùng sức kéo về phía sau!
"A”
Đỉnh đầu Ôn Hủ Hủ lại đau nhức, cô suýt chút nữa đã ngất đi.
Lúc này, Hoắc Kiêu giống như một con rắn độc lại còn tiến lại gần cô: "Tuy nhiên chưa chắc anh ta sẽ tới, bây giờ không phải chị đã không còn liên quan đến anh ta sao? Anh ta đã cưới con gái của Lạc Thiên Nam, ah ta còn quan tâm đến sống chết của chị sao?
"Cậu——"
Ôn Hủ Hủ đau đớn, đáy lòng lại giống như bị người đâm mạnh một dao, ngay cả hốc mắt cũng đỏ lên.
Đây thật sự là một con quỷ dữ, hắn ta không chỉ tra tấn thân thể cô, mà còn biết giẫm lên vết thương đau đớn nhất trong ngực cô.
Ôn Hủ Hủ giãy dụa lần nữa, cô không chịu nổi sỉ nhục, trong cơn tuyệt vọng cũng đã quên mất cơn đau đớn trên đỉnh đầu, bàn tay còn chưa bị khống chế kia của cô định lén lấy ngân châm giấu ở trên người.
Thế nhưng tên súc sinh này lại giống như biết cô muốn làm gì.
Cô vừa mới cử động, bàn tay kia của cô cũng bị hắn ta gắt gao vặn vẹo.
"Đừng nhúc nhích nha, tôi nói cho chị biết tôi cực kỳ không thích phụ nữ không ngoan, tuy chị là chị dâu của tôi, nhưng nếu chị không nghe lời thì cũng đừng trách tôi không khách khí."
Hắn ta dùng sức xoay hai tay Ôn Hủ Hủ ra sau lưng cô, khiến cô không thể không ưỡn ngực ngẩng đầu hướng về phía hắn ta, gần đến mức cô cũng có thể ngửi thấy mùi hôi thối trong miệng hắn ta!
"Cậu định làm gì? Buông tôi ra!”
"Tôi sẽ không làm gì, tuy nhiên vị tiểu thư thật của Ôn gia vẫn mê người hơn vị tiểu thư giả ở nhờ nhà chị, đã sinh con mà làn da này vẫn là bóng loáng nhẵn nhụi như vậy, là do được cưng chiều từ nhỏ đến lớn sao?"
Tên súc sinh này vừa nói xong vừa cúi đầu híp mắt nhìn ngực Ôn Hủ Hủ.
Khi nhìn thấy nơi đó bởi vì vừa rồi lôi kéo kịch liệt cho nên đã rất rối loạn lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn bên trong, còn có đường cong như ẩn như hiện, hắn ta giống như sói tham lam nhìn chằm chằm vào đó.
Không ai biết rằng tên Hoắc Kiêu này đã thèm muốn cô từ năm đó cô gả vào nhà họ Hoắc.
“Cậu là súc sinh, buông tôi ra!”
Ôn Hủ Hủ làm sao chịu được nhục nhã như vậy, đáy lòng tràn đầy lửa giận, cuối cùng cũng bật khóc.
Những người phụ nữ khác trong phòng cũng sững sờ.
Đây chính là chị dâu của hắn ta mà, hắn ta có điên đến mức nào đi nữa cũng không thể làm như vậy với chị dâu mình chứ?
Nhưng rất rõ ràng, tất cả mọi người ở đây đều đã đánh giá thấp sự vô sỉ của tên cầm thú này, hay là nói có thể vì mấy ngày trước hắn ta đều biết đính hôn lễ, đã biết Ôn Hủ Hủ và anh họ của hắn ta đã thành quá khứ.
Cho nên hôm nay hắn ta mới dám làm càn như vậy.
Hoắc Kiêu thành thục tháo nút áo phụ nữ dưới thân.
Ôn Hủ Hủ tuyệt vọng cắn đầu lưỡi mình.
"Ầm——"
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cửa phòng đột nhiên ầm mọit tiếng lớn, nó bị người từ bên ngoài đá mạnh văng ra.
Hoắc Kiêu lập tức ngừng lại, vừa định ngẩng đầu nhìn rõ người không sợ chết này là ai thì một thứ gì đó đã bay tới đập mạnh vào đỉnh đầu hắn ta.
"Bộp!!"
Mảnh thủy tinh văng khắp nơi, kèm theo máu tươi đỏ thẫm bắn tung tóe, trong chốc lát tất cả phụ nữ trong phòng này đều bị dọa sợ đến ôm đầu thét chói tai.
Thật sự đáng sợ!
Rốt cuộc là ai vậy? Lại dám trực tiếp động thủ với vị Diêm vương gia này.
Tất cả mọi người đều run sợ nhìn người này.
Thì bọn họ phát hiện người đầy sát khí tiến vào phòng còn đẹp trai hơn Hoắc Kiêu, hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu đen kiểu dáng đơn giản, nhưng chiếc đồng hồ đeo treo cổ tay đã thể hiện rõ địa vị của hắn.
Hắn ssi vào phòng sau khi nhìn thấy Hoắc Kiêu bị mình đánh trúng, khuôn mặt lạnh lẽo không có chút cảm xúc giống như tử thần chui ra từ trong địa ngục, hắn từng bước từng bước đi về phía Hoắc Kiêu.
Mọi người: "..."
Rốt cục Hoắc Kiêu cũng phục hồi tinh thần lại, ôm đầu chảy máu cũng bắt đầu hoảng sợ: "Hoắc Tư Tước, anh muốn làm gì? Anh có tin tôi sẽ giết chị ta ngay bây giờ không?”