Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Anh Nga nghe xong càng khịt mũi coi thường: ''Tôi và nó thì có hiểu lầm gì chứ? Nó là cháu ruột của tôi, còn có thể hiểu lầm cái gì với tôi? Hơn nữa cho dù có có thì đến lượt người ngoài như cô nói sao?''

Câu cuối cùng của bà ta không có chút khách khí nào.

Cố Thanh Liên nghe xong nhìn thoáng qua bà già đã sắp chết đến nơi rồi còn không biết hối cản này, cuối cùng thái độ của dì ta cũng từ từ thay đổi.

Trở nên lạnh nhạt hơn nhiều.

''Vậy sao, vậy mà tôi lại nghe chẳng mấy chốc Hoắc thị sẽ rút cổ phần ra khỏi Thịnh Thế thì phải? Chuyện cô cháu mấy người tôi đúng là không thể xe vào, nhưng cháu gái tôi sắp trở thành thiếu phu nhân Hoắc gia, tôi cảm thấy quan hệ trước kia của chúng ta cũng không tệ nên mới đặc biệt đến hỏi thăm, nếu bà đã không cần thì tôi đi vậy.''

Nói xong người phụ nữ này thật sự đứng lên chuẩn bị rời đi.

Sắc mặt Hoắc Anh Nga lập tức thay đổi.

Đúng vậy, bà ta quên mất cháu gái của người phụ nữ này chính là vị hôn thê của Hoắc Tư Tước, mặc dù mấy năm gần đây anh bà ta là ông cụ Hoắc không thích nhưng chuyện này cũng không lay chuyển được Hoắc Tư Tước, cô ta vẫn luôn ở bên cạnh hắn.

Cuối cùng sắc mặt Hoắc Anh Nga cũng dịu đi: ''Cô chắc chắn như vậy sao? Bây giờ Ôn Hủ Hủ đã sống lại, lại còn đang ở nhà cháu tôi nữa.''

''Bà nói không sai, nhưng cũng vì giữa hai người họ có mối liên kết, chính là hai đứa nhỏ, Tư Tước vì con của mình nên mới không thể để người phụ nữ kia rời đi.''

''Cô chắc chắn?''

Hoắc Anh Nga có chút không tin.

Cố Thanh Liên thấy vậy thì dứt khoát ngồi xuống: ''Đương nhiên, Cố Hạ nhà chúng tôi gả đến Hoắc gia là chuyện nhất định, tôi nói cho bà biết, ông cụ lần này còn cố ý nói Cố Hạ về tham gia tiệc mừng thọ của ông ấy, bà nói xem điều này có nghĩa là gì?''

Cuối cùng dì ta cũng lấy ra quân bài quan trọng của mình.

Đúng vậy, ông cụ đã lên tiếng thì căn bản là có chuyện, hơn nữa trước đó tình cảm của Hoắc Tư Tước và Cố Hạ cũng không có vấn đề gì.

Vậy chuyện Cố Hạ gả đến Hoắc gia đúng là ván đã đóng thuyền rồi.

Cuối cùng Hoắc Anh Nga cũng tin tưởng.

''Được, vậy tôi chờ ngày cháu gái cô nở mày nở mặt trở thành thiếu phu nhân nhà họ Hoắc, đến lúc đó đừng quên nhà họ Trì tôi.''

''Đó là điều đương nhiên, chỉ cần con bé trở thành thiếu phu nhân Hoắc gia, điều đầu tiên làm chính là trả cổ phần của Hoắc thị lại cho mấy người, chỉ là...''

Cố Thanh Liên đột nhiên dừng lại, sau đó khuôn mặt có chút lo lắng.

Hoắc Anh Nga là người nóng tính, bà ta thấy vậy thì không kiên nhẫn nói: ''Nhưng cái gì? Mau nói đi!''

Cố Thanh Liên cười: ''Ôn Hủ Hủ vẫn khá phiền phức, nếu như chúng ta có thể khiến cô ta mãi mãi không bước chân vào Hoắc gia thì tốt rồi.''

''Vĩnh viễn không bước chân vào?'' Hoắc Anh Nga cười lạnh một tiếng: "Cô nghĩ nhiều rồi, cô ta còn có hai đứa bé ở đó, sao có thể không đến được?''

''Đúng vậy, cho nên điều chúng ta cần làm chính là để Hoắc Tư Tước không cho cô ta vào, để cô ta giống một con chó có muốn bò vào cũng không bò được, như vậy là thành công rồi.''

Cố Thanh Liên đột nhiên bật cười, ánh mắt ác độc và lạnh lùng giống như rắn độc, chỉ cần nhìn qua cũng thấy rùng mình.

Để Hoắc Tư Tước không cho cô ta vào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK