Cô ta vừa đi, trong phòng liền yên tĩnh lại, Hoắc Dận lập tức quay đầu nhìn về phía em trai mình.
“Em không sao chứ?”
“Không sao!”
Mặc Bảo đã sớm ổn định tinh thần lại rồi.
Cậu vốn rất sợ, bởi vì cậu chưa từng thấy qua người phụ nữ nào đáng sợ như vậy.
Thế nhưng, sau khi anh trai đi vào dùng gạt tàn thuốc đập vào cô ta, cậu liền vui vẻ trở lại. Cậu sợ cái gì, ở đây không phải còn có anh trai sao? Anh sẽ đánh người phụ nữ điên này!
Mặc Bảo sùng bái nhìn anh trai: "Hoắc Dận, anh thật lợi hại, ở nhà anh thường xuyên đánh người phụ nữ này sao?"
Khuôn mặt nhỏ lạnh lẽo của Hoắc Dận: "Cô ta không dám chọc anh!”
Tuyệt quá!
Mặc Bảo vẫn không để chuyện này trong lòng, bởi vì cậu biết, chuyện này không liên quan gì đến anh trai hay ba cậu, mà chỉ liên quan đến người cô bệnh hoạn.
Thế là hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi xuống.
Đúng lúc này, Hoắc Tư Tước đã đến.
“Hoắc Tư Tước, cuối cùng cậu cũng tới? Cậu có biết vừa rồi con trai cậu suýt nữa đã đánh chết chị không?”
Hoắc Tư Tinh nãy giờ đợi em trai ở sảnh khách sạn, thấy hắn tới, lập tức đưa ra cánh tay bầm tím, phẫn nộ khiếu nại với hắn.
Ánh mắt Hoắc Tư Tước thản nhiên đảo qua.
Hoắc Tư Tước và người chị này, quả thật quan hệ không được tốt lắm. Cả hai đều là người rất mạnh mẽ, lại có thành tích vô cùng đáng nể trong lĩnh vực của mình. Chị em như vậy, chắc chắn không thể có tình cảm sâu đậm.
Hơn nữa, giữa hai người bọn họ còn có một cái gai.
Đó chính là khi còn nhỏ, bởi vì bệnh tình của Hoắc Tư Tước, khiến Hoắc Tư Tinh cho rằng sức khỏe và tinh thần của người em trai này đã bị tổn hại. Cho nên sau khi cô ta đi theo Hoắc lão gia quản lý Hoắc thị, thì không muốn chuyển lại quyền quản lí cho hắn.
Cô ta cho rằng Hoắc Tư Tước đã không có tư cách quản lý Hoắc thị.
"Tại sao thằng bé đánh chị?"
Quả nhiên, nhìn thấy vết bầm tím này, giọng Hoắc Tư Tước vô cùng lãnh đạm.
Hoắc Tư Tinh nghe được, lập tức càng nổi giận: "Đây là thái độ của cậu sao? Mặc kệ là chuyện gì, cháu trai đánh cô, đó là việc nên làm à? Mấy năm nay, cậu dạy con trai của mình như vậy sao?"
Vừa nói xong, ánh mắt hắn chợt híp lại.
Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm.
Tên vệ sĩ bên cạnh nhìn thấy, vội vàng hòa giải: "Tổng giám đốc, cái kia... là như thế này, sau khi đại tiểu thư cho người đón hai vị tiểu thiếu gia tới. Vì là lần đầu tiên gặp tiểu thiếu gia Mặc Mặc, cho nên liền hỏi cậu ấy vài câu, sau đó tiểu thiếu gia Hoắc Dận liền tức giận."
“Hỏi cái gì?”