Lâm Tử Dương lập tức cầm laptop của mình lên, mở email Cố Hạ gửi tới.
Điều này thực sự là một chút mỉa mai.
Bởi vì Cố Hạ theo Hoắc Tư Tước nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ gửi được email cho hắn. Hòm thư của Hoắc Tư Tước, thiết lập bộ lọc email rác, ngoại trừ chuyện công ty, cơ bản là không có bất cứ ai có thể tùy tiện gửi email cho hắn.
Trong đó, bao gồm cả Cố Hạ!
Hoắc Tư Tước nhìn về phía bưu kiện kia, lại phát hiện đó là một bản thảo.
“Tổng giám đốc, cô Cố nói, đây là bản thảo cô ấy vừa viết xong, lập tức sẽ nộp cho biên tập viên xem. Cô ấy muốn anh xem giúp cô ấy nếu không có vấn đề gì cô ấy sẽ nộp.”
Lâm Tử Dương giải thích.
Đúng là như vậy, trước kia chỉ cần mỗi lần Cố Hạ xuất bản một quyển sách, thì bản thảo nào cũng sẽ để Hoắc Tư Tước xem qua, mà hắn cũng sẽ đáp ứng yêu cầu của cô ta.
Nhưng hôm nay cô ta lại bảo hắn xem giúp, trong mắt hắn lại hiện lên một tia không kiên nhẫn.
“Bỏ qua một bên đi, đem hành trình khác tới đây.”
“Vâng, tổng giám đốc.”
Lâm Tử Dương liền tắt laptop, sau đó đưa lên lịch trình.
Không đến mười phút, hắn xem xong lịch trình liền cầm tài liệu và sổ ghi chép trên mặt bàn đi đến phòng họp.
Cả ngày không ngừng nghỉ.
Nhưng hắn lại không nghĩ tới, hôm nay còn có thể đột nhiên phát sinh một chuyện ngay cả hắn cũng không có dự liệu được.
“Tổng giám đốc, không hay rồi. Lão gia bỗng nhiên đến nhà trẻ, còn đưa hai cậu tiểu thiếu gia đi.”
“Cậu nói cái gì?”
Hoắc Tư Tước ở trong phòng họp vừa nghe, lập tức khiếp sợ đến mức ngay cả bút đang cầm trong tay cũng rơi xuống bàn.
Không phải chứ, Hoắc lão gia đang yên đang lành sao lại ra tay như vậy? Ông không biết là hắn vừa mới đưa đứa nhỏ này từ nước ngoài về sao? Ngàn vạn lần đừng có đi chọc giận người phụ nữ chết tiệt kia.
Ôn Hủ Hủ mà giận lên, cô sẽ lại một lần nữa bốc hơi khỏi nhân gian thì phải làm sao?
Sắc mặt Hoắc Tư Tước hoàn toàn thay đổi, "Đằng" một cái đứng lên. Hắn chẳng còn tâm trí quan tâm đến mình đang họp mà vội vàng đứng lên chạy ra ngoài.
Để một đám lãnh đạo cấp cao ở trên tầng đang tráo mắt nhìn nhau.
Tính tình tổng giám đốc giống như càng ngày càng bất ổn......
Vài phút sau, một chiếc Bentley màu đen chạy như bay ra khỏi bãi đỗ xe dưới lầu. Hoắc Tư Tước vừa đạp chân ga, vừa đeo tai nghe bluetooth gọi điện thoại cho ông lão.
"Ù...ù..."
“A lô?”
“Ba, ba đang làm gì vậy? Sao ba lại đột nhiên đón hai đứa nhỏ từ
trong nhà trẻ đi? Ba đã được con đồng ý chưa?”