Khóe mắt cậu đỏ hoe. Cậu mới năm tuổi, ngồi ở trên giường nhỏ của em gái thật lâu. Mặc Bảo cảm thấy áy náy không thể tha thứ cho mình.
Hôm nay, sau khi cậu và Hoắc Dận bị Hoắc Tư Tinh cưỡng ép đón về nhà cổ, cậu vốn định chuồn ra đến nhà trẻ đón em gái.
Nhưng khi cậu chạy được ra ngoài, lại nghe được khắp nơi đều đang nói ở bệnh viện có bác sĩ tên Nancy đã giết người!
Sau đó cậu hoảng hốt, lập tức gọi điện thoại cho ba.
Nhưng Mặc Bảo gọi suốt một ngày, cũng không thể gọi được cho ba. Trong tình huống cậu nghe tin mẹ bị cảnh sát bắt đi, cậu chỉ còn cách duy nhất là tìm đến chú Kiều.
Vậy có thể tha thứ cho ba không?
Không thể!
Hoắc Tư Tước đưa Ôn Hủ Hủ lên lầu ba.
Có thể là hắn đang lo lắng nếu để cô ở lại lầu hai, thì sẽ bị hai đứa nhỏ quấy rầy đến cô. Hoặc phải chăng là hắn thấy tình trạng của cô hiện tại không được yên tâm, sợ cô đêm hôm lại xảy ra chuyện gì.
Sau khi cân nhắc kỹ càng hắn liền đưa cô lên phòng ngủ ở lầu ba.
Một nơi riêng tư nhiều năm như vậy chưa từng có bất cứ người phụ nữ nào lui tới ở lại.
“Ông chủ, cái này...... cô Ôn không sao chứ? Có muốn mời bác sĩ đến khám không?”
Dì Vương lúc này cũng bị đánh thức, dì nghe được động tĩnh phía trên, vội
vàng đi lên xem.