Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

''Hả?''

Ôn Hủ Hủ ngạc nhiên nhìn số điện thoại, cô còn tưởng bên kia gọi nhầm.

Nhưng người đầu kia lại nói thêm một câu: ''Cô Nancy, làm phiền cô nhanh chóng đến chỗ Lâm n tiên sinh, ông ấy có hạng mục quan trọng muốn giao cho cô làm.''

''Phụt.''

Cuối cùng một miệng đầy sữa đậu nành của Ôn Hủ Hủ cũng bị phun ra ngoài.

*

Hoắc Tư Tước về thành phố A, vừa về đến nơi hắn đã vội vàng chạy đến bệnh viện.

''Có chuyện gì vậy? Đang yên đang lành sao Mặc Bảo lại bị bệnh?"

''Không biết, trong khoảng thời gian ngài không ở nhà, bọn họ đều ở bên nhà cũ, cũng không biết có phải do lão gia quá chiều mấy đứa nhỏ không, để chúng chơi nhưng không ép ăn.''

Lâm Tử Dương lái xe đến đón hắn, sau khi nghe hắn chất vấn thì nhanh chóng nói qua một lần.

Trong khoảng thời gian này mấy đứa nhỏ đúng là bị ông cụ mang sang bên kia, Hoắc Tư Tước không ở nhà, ông ấy luôn lo mấy đứa nhỏ ở vịnh Thiển Thủy không được chăm sóc tốt nên dứt khoát mang về nhà cũ.

Hoắc Tư Tước nhíu mày, không nói thêm gì.

Hai mươi phút sau, bệnh viện Nhân dân số 1.

Vốn muốn đến phòng bệnh xem đứa nhỏ nhưng không ngờ vừa bước chân vào hắn đã thấy một người phụ nữ vừa ôm con mình vừa tủm tỉm cười đi ra khỏi bệnh viện.

''Lạc Du? Sao cô lại ở đây? Cô ôm con tôi đi đâu?''

''A? Hoắc Tư Tước, anh về rồi? Con anh ốm, tôi mang bé đi trị liệu, cái bệnh viện rách này đúng là vô dụng, chút nấm mốc cũng không xử lí được.''

Lạc Du thấy Hoắc Tư Tước, ánh mắt lộ rõ sự vui mừng, sau đó cô ta ôm đứa nhỏ trong ngực bước nhanh về phía hắn.

Lâm Tử Dương đi cùng thấy vậy thì ngạc nhiên: ''Cô Lạc, cô đang nói đùa sao, bệnh viện lớn như vậy còn không khám được cho một đứa nhỏ? Có phải cô muốn đem đứa trẻ đi không? Tôi nói cho cô biết, bé đang bị ốm, cô đừng làm cậu bé mệt thêm nữa.''

Anh ta vậy mà lại cầu xin người phụ nữ này.

Lời này có chút kì lạ.

Nhưng Hoắc Tư Tước đã không còn tâm trạng để chú ý chuyện này, hắn nhíu mày không nói gì, trực tiếp tiến lên ôm lấy đứa nhỏ trong ngực người phụ nữ.

''Mặc Bảo?''

''Ba, ba về rồi...''

Cơ thể mềm mại nhỏ nhắn nóng bừng đã khiến Hoắc Tư Tước giật nảy mình chứ chưa nói đến giọng nói yếu ớt như mèo con của cậu bé.

Trái tim Hoắc Tư Tước như bị siết chặt.

Khuôn mặt tuấn tú vẫn bình tĩnh, hắn nhanh chóng ôm đứa nhỏ quay về bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK