Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn khẽ vuốt tay lái, nhẹ giọng nói: “Dì nhận lấy đi!”

Dì Nguyễn ít nhiều cũng thấy vui mừng, bà ấy thật sự rất quý Hoắc Minh, cũng hy vọng anh và Ôn Noãn có thể có kết quả tốt.

Cúp điện thoại…

Ôn Noãn nhìn di động, nội tâm hơi giãy dụa.

Đối với cô mà nói, Hoắc Minh giống như một bao kẹo chứa độc, cô biết rõ bên trong có độc nhưng bề ngoài lại quá xinh đẹp khiến cô khó lòng kiềm chế.

Cuối cùng cô nhắn: [Cảm ơn luật sư Hoắc.]

……

Trong một tuần tiếp theo Hoắc Minh cực kỳ ga lăng.

Anh đưa Ôn Noãn đi chơi hết một vòng thành phố B, toàn đi xem ở các buổi biểu diễn nghệ thuật tao nhã hoặc tới nhà hàng nổi danh.

Ôn Noãn và Cảnh Từ từng tới một nhà hàng đồ ăn Mexico, anh cũng cố ý tới đó thêm lần nữa.

Thật trùng hợp, đã vậy còn gặp Cảnh Từ và vợ chưa cưới.

Trường hợp này cực kỳ mất tự nhiên.

Ôn Noãn trừng mắt nhìn Hoắc Minh, nhẹ giọng hỏi: “Có phải anh cố ý không đấy?”

Hoắc Minh cười vô cùng vui vẻ.

“Đúng vậy! Anh dắt em tới xem gương mặt thật của bạn trai cũ.”

“Em xem đi, bọn họ rất xứng đôi!”

Cảnh Từ cũng thấy bọn họ.

Dù cho gia cảnh tốt đẹp, có vợ chưa cưới xinh đẹp ở bên, anh ấy vẫn hồn treo ngược cành cây… Vợ chưa cưới nói một hồi lâu anh ấy mới kịp hoàn hồn để trả lời.

Ôn Noãn cạn lời, Hoắc Minh chán vô cùng.

Tới lúc về, cô ngồi bên người anh, nhìn góc nghiêng của anh lúc anh thắt đai an toàn, nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao anh lại để ý Cảnh Từ đến vậy?”

Hoắc Minh nghiêng đầu liếc cô một cái.

Sau một hồi im lặng thật lâu, anh mới thấp giọng nói: “Bởi vì anh biết kiểu người như Cảnh Từ chính là đối tượng kết hôn lý tưởng của em. Nếu không phải anh ta có một người mẹ quá độc quyền, chắc hai người đã thành đôi rồi.”

Ôn Noãn không phủ nhận.

Hoắc Minh không nói gì nữa, bởi vì chủ đề này thật sự không để người ta hứng thú nổi.

Anh đưa Ôn Noãn trở về, lúc cô xuống xe anh bỗng đè cô lại.

“Ngày mai là cuối năm, em tới chỗ anh qua đêm đi! Anh cho thím chuẩn bị một bàn đồ ăn.”

Ôn Noãn do dự một chút.

“Buổi tối ngày mai phòng nhạc có một bữa liên hoan.”

Hoắc Minh rất săn sóc: “Uống ít rượu thôi, chờ tiệc liên hoan kết thúc anh tới đón em.”

Anh đã hạ mình đến đó rồi, Ôn Noãn thật sự không thể từ chối được.

Cô khẽ ‘ừ’ một tiếng.

Hoắc Minh lại ấn cô vào lưng ghế, hôn cạn hôn sâu một hồi lâu, cuối cùng mới hắng giọng mở miệng: “Ngay mai mặc đẹp một tí, Ôn Noãn… Đây là lần đầu tiên chúng ta đón giao thừa.”

Ôn Noãn nhìn anh vô cùng kinh ngạc…

Bên ngoài cửa sổ xe, từng bông tuyết mịn đang rơi.

Đêm nay dịu dàng vô cùng, cũng kéo trái tim hai người tới gần nhau hơn.

Hoắc Minh đúng mực.

Anh đưa cô lên lầu, hơn nữa còn không đòi ở lại qua đêm, lúc anh xuống lầu Ôn Noãn nhịn không được đi đến bên cửa sổ.

Trời đêm bông tuyết rơi nhẹ, thở ra một hơi toàn là sương trắng…


Hoắc Minh đứng ở dưới ánh đèn đường vàng mờ, dựa vào chiếc Bentley vàng kim hút thuốc, lúc hút vào thổi ra đều tràn ngập hơi thở nam tính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK