Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện đến mức này Khương Lan Thính không thể lờ đi được nữa, anh ta đành phải lên tiếng thừa nhận: “Bạn gái của con!”

Ông Khương đang muốn mở lời thì con thứ nhà họ Tôn và Hoắc Kiều cùng nhau đi tới. Thấy vậy, ông ấy liền vứt cháu trai mình và cô bạn gái còn chưa kịp lên sân khấu của nó sang một bên, quay sang cười niềm nở tiếp đón Tôn Tư Nam và Hoắc Kiều.

“Tư Nam dẫn theo bạn gái đến đấy à? Đây là con gái nhà họ Hoắc phải không? Hai cháu trông xứng đôi quá!”

Nhìn thấy Hoắc Kiều, trong lòng mẹ Khương vừa giận vừa tức.

Đáng ra đây mới là con dâu của bà ấy, tất cả đều là do Lan Thính bị bỏ bùa mê thuốc lú, thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc không chọn lại đi quen một con nhỏ bồi bàn!

Tôn Tư Nam đưa quà mừng xong, nhìn Hoắc Kiều bằng ánh mắt trìu mến và nói: “Cháu và Hoắc Kiều chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Sau này chưa biết ra sao nhưng cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!”

Hoắc Kiều nhẹ nhàng mỉm cười.

Cánh tay trắng tuyết của cô ấy nắm lấy Tôn Tư Nam không rời, khung cảnh tràn đầy sự ngọt ngào của cặp đôi mới yêu.

Ông Khương im lặng nhìn trong chốc lát rồi gọi cháu trai của mình: “Lan Thính, cháu xem Tư Nam nhỏ hơn cháu hai tuổi mà đã có bạn gái rồi đây này!”

Khương Lan Thính cười gượng: “Ông à, cháu cũng có bạn gái mà!”

Ông Khương chỉ ừ một tiếng thật dài mà chẳng tỏ vẻ gì.

Không trà không lì xì thậm chí cả mặt cười cũng không muốn cho, đây là thái độ của ông ấy.

Ông Khương không phải người không biết lễ nghĩa nhưng cô gái Lan Thính dẫn đến quả thực hết nói nổi, ông biết Lan Thính không phải là kẻ sốc nổi nhưng chuyện này thực sự…

Cửa nhà họ Khương ai muốn vào là vào hả?

Ông ấy cùng con thứ nhà họ Tôn và Hoắc Kiều nói cười vui vẻ như người trong nhà…Khương Lan Thính thấy vậy cũng ngầm hiểu được ý tứ của ông ấy.

Anh ta đến bên cạnh Tống Thanh Thanh, dù không còn chút hy vọng nào cho mối quan hệ này nhưng lớp kịch này vẫn phải diễn cho xong.

Tống Thanh Thanh cầm ly nước trái cây, cắn môi hỏi: “Khương Lan Thính, anh có nghĩ rằng Hoắc Kiều cố tình không?”

Khương Lan Thính nói thẳng: “Cô ấy còn chẳng biết em sẽ đến!”

Tống Thanh Thanh nghe vậy thì không vui, hai mắt rưng rưng: “Em mới là bạn gái chân chính của anh, tại sao em lại không thể đến đây? Còn cô ta thì có thể hả?”

Khương Lan Thính đặt ly sâm panh xuống, thở dài: “Gia đình cô ấy và nhà họ Khương đang hợp tác với nhau!”

Tống Thanh Thanh cứng họng.

Một lúc lâu sau, cô ta mới cất tiếng nỉ non: “Vốn dĩ là em không xứng! Vốn dĩ hai người mới là một đôi! Khương Lan Thính, anh hối hận rồi!”

Phiền chết mất!

Lúc trước, anh ta và Tống Thanh Thanh chưa chính thức quen nhau, cô ta là một cô gái rất tinh tế và hiểu chuyện, chưa bao giờ cả hai phải tranh cãi điều gì… Nhưng bây giờ cứ hễ gặp chuyện gì không vừa ý là cô ta lại đổ lên người Hoắc Kiều, thật lố bịch.

Khương Lan Thính tự hỏi Tống Thanh Thanh dịu dàng ân cần lúc trước biến đâu mất rồi?

Anh ta không vui, nhìn về Hoắc Kiều.

Cô ấy đang tâm sự với mẹ anh ta, bà ấy thực sự rất thích Hoắc Kiều nhưng ánh mắt khi chạm phải anh ta thì lại chuyển sang tức giận…Cũng phải thôi, bà ấy đã rất nhiều lần mong chờ anh ta đưa Hoắc Kiều về… Nhưng cuối cùng Hoắc Kiều lại trở thành bạn gái của Tôn Tư Nam.

Quan hệ giữa bọn họ đã thành ra thế này rồi sao?

Anh ta thẫn thờ, Tống Thanh Thanh lại càng tức tối: “Anh không nói lời nào tức là anh đang hối hận!”

Khương Lan Thính hoàn toàn mất kiên nhẫn, giọng điệu anh ta vô cùng lạnh nhạt: “Đúng! Anh hối hận!”

Tống Thanh Thanh rưng rưng nước mắt, nhất thời không nói nên lời. Khương Lan Thính lại không phải người biết dỗ dành, thẳng thừng nói: “Anh đưa em về!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK