- Cha mẹ, chuyện gì xảy ra?
Diệp Lam Vũ lập tức hỏi, nàng cũng có thể cảm giác được chuyện này có quan hệ tới trong nhà mình.
- Đại ca cùng nhị tỷ của ngươi bị người bắt!
Diệp Thành Thiên nói thẳng, không hề quanh co.
- Cái gì?
Gương mặt Diệp Lam Vũ sầm xuống, trầm giọng nói:
- Là ai, ai dám bắt bọn họ, có phải không muốn sống nữa hay không!
Đúng lúc này trên người Diệp Lam Vũ lơ đãng phát ra một loại chân khí, một loại khí thế, đây là một loại khí thế khiến cho những người đang có mặt phải nghi hoặc.
Trên gương mặt vốn không chút biến hóa của Diệp Dực đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, trong hai mắt bắn ra một đạo thần quang nhìn chằm chằm Diệp Lam Vũ.
Cùng lúc đó, trên thân thể Diệp Dực phát ra một loại khí thế áp về hướng Diệp Lam Vũ, đây không phải do hắn cố ý, mà là một loại phản ứng bản năng, đây là phản ứng khi gặp được cường giả, hơn nữa cường giả có cấp bậc ngang hàng với hắn.
Chờ khi Diệp Dực phát giác ra điểm này, liền cảm thấy giật mình, vì sao mình có thể dùng khí thế của mình áp về hướng cháu gái, nếu vạn nhất cháu gái mình không chịu được, như vậy không phải mình đã phạm vào sai lầm lớn hay sao.
Mà lúc này Diệp Dực cũng phát hiện Diệp Lam Vũ lại có thể thừa nhận được khí thế của mình, hơn nữa còn có dấu hiệu muốn đối kháng, mặc dù khí thế của mình chỉ thi triển trong lúc vô tình, thực lực kém rất nhiều, nhưng một người bình thường không cách nào chịu đựng.
Căn cứ Diệp Dực hiểu biết, nếu đổi lại là lúc trước, Diệp Lam Vũ tuyệt đối không chịu được, sẽ bị thương trong nháy mắt, đây là điểm mạnh mẽ của Thiên cấp cảnh giới.
Mà bây giờ Diệp Lam Vũ thế nhưng có thể thừa nhận, tỏ vẻ nàng đã không còn như xưa, ít nhất trên thực lực là như vậy, như vậy vừa rồi ảo giác của hắn chính là thực sự, cháu gái của hắn đã tiến nhập vào cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.
Khí tức trên thân Diệp Lam Vũ chẳng những làm cho Diệp Dực cảm thấy không thích hợp, cả đám người Diệp Thành Thiên cũng phát giác không đúng, đều phát hiện ra điểm này trên người nàng.
- Lam Vũ, ngươi…trong đoạn thời gian này ngươi làm gì, có phải có điều kỳ ngộ gì hay không?
Diệp Dực hỏi.
- Không có kỳ ngộ gì, chỉ là tu luyện mà thôi. Nhưng có đột phá, ta cùng tiểu Thất còn có Chỉ Tình tỷ đều giống nhau, hừ, hiện tại bản thân ta thật muốn biết, ai dám bắt đại ca cùng nhị tỷ của ta!
Diệp Lam Vũ nói, cũng không hề khoe khoang thực lực của chính mình.
- Tiểu Thất? Chỉ Tình? Các ngươi làm sao có thể, chỉ chưa đầy một năm mà thôi…các ngươi rốt cục đã tu luyện như thế nào?
Diệp Dực tựa hồ đã quên hết chuyện khác, chỉ quan tâm tới chuyện này.
- Có phải các ngươi đều đột phá hay không?
Diệp Thành Thiên cũng hỏi, hắn không dám khẳng định, hiện tại chính hắn cũng không thể nhìn thấu chuyện này.
- Các ngươi làm sao còn tâm tư đi nói chuyện khác…đột phá cái gì? Không phải là Thiên cấp chứ?
Long An Kỳ không quan tâm việc này, bà chỉ quan tâm an nguy của con mình.
Đương nhiên, nghe được Diệp Lam Vũ đã tiến vào Thiên cấp, Long An Kỳ cũng thật giật mình, tiêu tan được một chút ưu sầu.
- Phải, con đã tiến bộ, cho nên mẹ cứ yên tâm, con sẽ cho người nào dám bắt đại ca và nhị tỷ trả giá thật nhiều!
Diệp Lam Vũ bình tĩnh nói.
- Các ngươi thật sự đột phá Thiên cấp? Điều này sao có thể?
Nhóm người Diệp Thành Thiên có chút ngẩn người.
- Cái gì? Lam Vũ các nàng đột phá Thiên cấp? Kháo, các ngươi làm sao làm được, thập tam, ngươi có phải có chuyện gì đang gạt ta hay không?
Tam ca là người đầu tiên kêu lên, đem vấn đề chỉ hướng Diệp Lãng.
Không cần phải nói, chuyện này nguyên nhân phải do Diệp Lãng, nói cách khác ba thiếu nữ này cho dù cho thêm mười năm cũng không cách nào tiến qua cảnh giới đó.
Trước đó Diệp Lãng đã tạo ra Lý Nguyệt tiếp cận Thiên cấp, không ngờ hiện tại đã tạo được ba người vượt Thiên cấp.
- Ai gạt thất ca chuyện gì, nếu như ngươi muốn đột phá, ta cũng có thể giúp ngươi, nhưng hiện tại không có thời gian.
Diệp Lãng đáp, lời của hắn rõ ràng đang thừa nhận chuyện này có quan hệ tới hắn.
Quả nhiên là tiểu tử này, đúng là thật sự khó tin, không ngờ có thể giúp cho người trong một năm tiến vào Thiên cấp, đây là phương pháp thế nào, tốc độ ra sao, thật sự là đáng sợ.
- Ân, hiện tại đích xác không có thời gian, giờ giải quyết xong chuyện trước mắt rồi nói sau!
Tam ca gật đầu, hắn vẫn thật tỉnh táo, biết hiện tại không phải lúc nói chuyện này, hiện tại cần gấp nhất vẫn là nghĩ cách cứu người.
Tam ca cũng tin tưởng nếu Diệp Lãng có thể chỉ dạy mình thì sẽ làm, sẽ không giấu diếm, tại mình không biết sớm việc này, nếu không nhất định đã sớm có thu hoạch.
- Diệp Lãng, ngươi có thể giúp họ trở thành cao thủ, vậy ngươi có cảnh giới gì, Thiên cấp sao?
Diệp Dực hỏi, vấn đề này thật mấu chốt, không những có thể hiểu biết rõ Diệp Lãng, còn có được bảo đảm trọng yếu trong việc xử lý nguy cơ này.
- Ta không phải!
Diệp Lãng lắc đầu làm mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.
- Vậy làm sao bây giờ, cho dù ba người họ đạt tới Thiên cấp cũng vô dụng, việc này chỉ có thể để một mình ngươi đi, dù không có ba người họ, chúng ta cũng có thể đi cùng ngươi, nhưng nếu như ngươi đạt tới cảnh giới kia, ít nhất còn có chút bảo đảm…
Diệp Dực đau đầu.
- Vì sao chỉ để một mình đệ đệ đi?
Diệp Lam Vũ liền hỏi.
Nghe ngữ khí của Diệp Dực, giống như chuyện này chỉ có thể để một mình Diệp Lãng đi làm.
Nếu như vậy ai đi chẳng phải giống nhau, vì sao phải buộc một mình hắn đi?
Trừ phi…