- Khoan khoan, ta đưa!
Thái Dã cầm lấy kim tệ của Diệp Lãng, sau đó ném ra vài cái tiền đồng, mấy thứ này cũng chỉ đáng giá mấy tiền đồng, dùng kim tệ quả thật rất nhiều.
Mà đây không phải là lần đầu Thái Dã ngăn trở, trong tay nàng đã có không ít kim tệ lấy từ Diệp Lãng, nhìn thấy những kim tệ này mà nàng đều cảm thấy xấu hổ, thiếu gia này cũng tiêu loạn quá mức đi.
Đương nhiên kim tệ này nàng cũng không tư nuốt mà là nghĩ biện pháp bỏ vào bao tiền của Diệp Lãng, Diệp Lãng hoàn toàn không có khái niệm với kim tệ của mình, nhiều một chút ít một chút hắn cũng không biết.
Điểm này của nàng rất giống Hổ Nữ nên Diệp Lãng cũng không để ý.
Đồng thời tình huống trong bộ lạc giống như không có khí tức chiến tranh tiến đến vậy, đừng nói họ luôn luôn đánh nhau chứ? Chẳng lẽ Thú Nhân đều tập mãi thành thói quen với chiến tranh sao? Diệp Lãng cũng không chú ý điểm này bởi hắn căn bản không biết có chiến tranh tồn tại, cho dù biết hắn cũng không để ý!
- Thiếu gia, ngươi đã đến rồi, có thể xem cái này một chút không?
Khi hai người Diệp Lãng bước vào phòng nghị sự, còn chưa tới hỏi đã bị Athena gọi đến làm cho Diệp Lãng xem tình huống trên sa bàn.
- Các ngươi còn đang chơi trò này à, sao tiến độ chậm vậy, trận mấy hôm trước sao vẫn chưa chấm dứt?
Diệp Lãng nhìn qua tình hình trên sa bàn liền biết vẫn là “ván trước”.
- Đối thủ của chúng ta ở cách đây quá xa nên chậm một chút.
Athena tìm một cái giải thích rất hợp lý, như vậy có thể giải thích vì sao lại chậm như vậy, bởi họ chơi đối chiến với người ở xa.
- Các ngươi đúng là nhàm chán, có thời gian đợi người ta đến chơi… Từ chỗ này công kích vào ban ngày, chỗ này đánh nghi binh, chỗ này lui về phía sau…
Diệp Lãng nhìn một chút lập tức đưa ra bố cục, thoạt nhìn có điểm mạc danh kỳ diệu, giống như không có một chút kết cấu gì.
Điều này làm cho người ta không khỏi hoài nghi có phải Diệp Lãng tùy tiện nói không.
Athena tự hỏi, hiện tại nàng phải đổ, đổ xem nên tiểu nhị tưởng Diệp Lãng hay phủ định phương pháp này, vấn đề này rất khó làm nàng phải suy nghĩ thật lâu mới quyết định!
- Tốt, cứ theo lời thiếu gia mà làm!
Athena khẽ cắn môi, thầm nghĩ trong lòng chết thì chết a!
Tuy rằng Diệp Lãng tùy ý làm nàng cảm thấy hy vọng không lớn nhưng lúc này nàng có thể làm gì? Nàng cũng chỉ có thể xem ngựa chết như ngựa sống thôi!
Cứ như vậy Diệp Lãng bị quấn vào trận chiến này, hắn cũng không biết lúc này mình đang cùng Hổ Nữ chống lại, cũng trở thành “địch nhân lớn nhất” của nhau.
Đương nhiên Diệp Lãng chỉ xem nó như một trò chơi!
Sau khi nhận được tin tức phản hồi, ở phe Hổ Nữ, bọn họ nhìn thấy biến hóa này đã cảm thấy đối phương như buông tha cho, bắt đầu muốn thừa thắng xông lên.
- Cái gì? Bảo bọn hắn trở về, đây là một cái bố cục mà các ngươi không nhìn ra được, đây là loạn chiến mà thiếu gia thường dùng, đến lúc đó ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào!
Khi Hổ Nữ phát hiện tình huống này lập tức kêu to, có điều dường như lúc này đã chậm.
Mà nàng hô xong mới cảm thấy có điểm kỳ quái, sao lại quái như vậy, đây dường như là phong cách của thiếu gia, nhưng sao thiếu gia lại ở đây, hơn nữa còn ở trong trận doanh của đối phương.
Có lẽ khi thiếu gia đang chơi sa bàn với ai, bị người ta đánh cắp tới, người này có thể vừa lúc xuất hiện ở đây.
Cũng như Hổ Nữ suy diễn, mấy bước của Diệp Lãng làm cho binh lực thoạt nhìn đã tan rã hoàn mỹ vận dụng, lúc này mọi người mới phát hiện hóa ra là một bố cục tinh vi, một ít hành động thoạt nhìn vô dụng kỳ thật lại là chìa khóa của vấn đề.
Lần này ánh mắt Athena nhìn Diệp Lãng đã khác, ngữ khí lúc gọi cũng có một ít bất đồng, trước kia có điểm bình thản mà bây giờ đã có tôn kính!
Bên kia…
- Rốt cuộc là ai, vì sao lại như vậy?
Khi Hổ Nữ nhìn thấy cuộc biến hóa mấy ngày nay, nàng càng ngày càng không thể tin được, đương nhiên không phải là không tin tưởng có người ngăn chặn mình, nàng cũng không có nhiều ít tin tưởng với mình, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chỉ huy chiến đấu.
Nàng chỉ không tin được đây là phong cách chiến thuật của Diệp Lãng, nó làm nàng có cảm giác quá quen thuộc, thật giống như cảm giác ngày xưa chơi sa bàn cùng Diệp Lãng vậy.
- Tiểu thư, bây giờ nên làm gì, dường như chúng ta sắp thua rồi!
Người bên cạnh buồn bực nói, bọn họ nguyên sắp thắng lợi, không ngờ tình hình chiến đấu lại chuyển biến đột ngột như vậy.
- Không sao! Nếu chiến thuật không được thì lợi dụng nhân tố khác!
Hổ Nữ lắc đầu lạnh nhạt nói.
- Nhân tố khác?
Người bên cạnh có điểm không hiểu.
- Ừ, thiếu gia nói qua, sa bàn thôi diễn dù sao cũng chỉ là thôi diễn, nhân tố chiến đấu trong sự thật còn rất nhiều, mà quan trọng nhất chính là sĩ khí!
Hổ Nữ lấy ra Thái Nhã Chi Nhận của mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
- Sĩ khí? Tiểu thư, ý người là…
Người bên cạnh tuy không hiểu sĩ khí cụ thể là gì nhưng khi nhìn thấy Hổ Nữ lấy Thái Nhã Chi Nhận ra thì các nàng liền hiểu.
- Ta muốn xuất chiến!
Hổ Nữ lãnh đạm nói.
Giờ khắc này những người bên cạnh cảm thấy rất hạnh phúc, trong lòng bắt đầu nhiệt huyết sôi trào bởi vũ kỹ của Hổ Nữ từng làm cho các nàng cảm thấy nhiệt huyết. Nếu lúc đó Hổ Nữ phát huy hoàn mỹ thì sự ảnh hưởng của sĩ khí tất nhiên còn chưa biết trước được.
Mà điều này cũng làm người ta cảm thấy chờ mong.
- Không tốt! Tiểu hổ nữ đích thân xuất chiến, cho dù chúng ta chiếm cứ ưu thế nhưng khí thế bọn hắn quá mạnh mẽ, chúng ta không ngăn cản được!
Rất nhanh Athena nhận được tin tức này, hiện tại nàng sợ nhất là tin tức này, ma cục diện vỗn dĩ đã chiếm ưu thế lại trở nên thật vô lực!
- Tìm thiếu gia lại đây!
Đối với điều này Athena chỉ có thể có một lựa chọn là để Diệp Lãng giải quyết.
- Ngươi cảm thấy thiếu gia có thể xử lý chuyện này sao?
Đám người Thác Mã Tư cảm thấy được lần này dường như không thể sử dụng chiến thuật giải quyết, chỉ có thể tìm ra một người đến áp chế tiểu hổ nữ mới được.
- Xử lý không được cũng cần hắn đến kiềm chế…
Athena có chút bất đắc dĩ nói.
…
Trải qua sự nhắc nhở của Athena, mọi người mới nhớ tới tác dụng của Diệp Lãng khi trước là cái gì, vốn dùng để uy hiếp Hổ Nữ.
Lúc này mọi người hi vọng Diệp Lãng có thể xử lý chuyện này, bọn họ không muốn làm ra chuyện vo sỉ như vậy, đương nhiên hiện tại ít nhiều cũng có một ít cảm tình với Diệp Lãng, càng thêm không muốn làm vậy.
Có điều kết quả cũng không như họ mong muốn!
- Không thể! Nếu đặt trong sự thật, có chuyện như vậy xuất hiện thì quan trọng nhất là người chứ không phải mưu kế, các ngươi cần kiềm chế người này, đây là chuyện đã vượt qua suy tính trên sa bàn, ta không thể giúp các ngươi được!
Diệp Lãng lắc đầu, phủ định hi vọng của mọi người.