Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Giúp Ái Đức Hoa? Không thể nào, Ái Đức Hoa chưa từng nói qua, hơn nữa xem thái độ vừa rồi của Ái Đức Hoa với lưu manh cũng không giống như bằng hữu, sao lưu manh lại đi giúp hắn..." Thiếu nữ Phi Phi lập tức lắc đầu phủ quyết.

"Ngươi ngẫm lại mà xem, biểu hiện của Diệp Lãng ở luận võ tràng như vậy thì ai là người có lợi nhất? Nếu hắn thật sự đi tìm tiểu thiếp sẽ không biểu hiện ra một mặt đáng giận như thế!" Thất công chúa nói.

"Còn có, ngươi nói cuối cùng luyện kim vũ khí của Diệp Lãng không còn năng lượng mới bị bại, đó chỉ là một bậc thang mà thôi hắn thả cho Ái Đức Hoa đấy, Diệp Lãng không bao giờ vì một hai kiện luyện kim vũ khí hết năng lượng mà bại trận, trong giới chỉ của hắn ít nhất có trên trăm kiện luyện kim vũ khí, tùy tiện lấy ra một cái là đủ cho Ái Đức Hoa kia ăn đau khổ rồi!" Lúc này Chân Tiểu Yên cũng bổ sung.

"Đúng vậy, đệ đệ tuyệt đối thả Ái Đức Hoa! Cái này cũng có thể nói lên hắn vì trợ giúp Ái Đức Hoa mới làm vậy!" Diệp Lam Vũ tiếp tục khẳng định.

"Nếu là vì Ái Đức Hoa thì sao Ái Đức Hoa lại không nói gì? Hơn nữa, nhìn quan hệ của họ cũng không được tốt lắm a! Vậy tại sao lưu manh phải giúp Ái Đức Hoa..." Thiếu nữ Phi Phi khó hiểu.

"Ái Đức Hoa kia không nói thì chỉ có thể nói lên hắn là kẻ vô nhân tính, vong ân phụ nghĩa, ôm mỹ nhân về nhà xong liền quên mất luôn đệ đệ!" Diệp Lam Vũ rất khinh thường nói.

"Ái Đức Hoa ngươi vừa là ai?" Thất công chúa lại hỏi.

"Hắn chính là thiếu niên có điểm đen đen lúc này nói lưu manh vài lần ấy.” Thiếu nữ Phi Phi chỉ ra Ái Đức Hoa, vài thiếu nữ ở đây đều thấy qua Ái Đức Hoa cho nên cũng rất dễ chỉ ra.

"Ngươi nói Ái Đức Hoa trước kia thật đen? Chính là ở thời điểm luận võ kén rề ấy?" Chân Tiểu Yên lên tiếng hỏi thanh âm vẫn không lớn nhưng lại rất rõ ràng.

"Ừ, Thật đen, đen đến nỗi làm cho người ta nhận không ra, bất quá mấy tháng này hắn đã khôi phục lại rất nhiều.” Thiếu nữ Phi Phi gật đầu nói.

"Vậy rất đơn giản, việc Ái Đức Hoa kia bị đen là do Diệp Lãng tạo nên, ta nhớ rõ trong Tay Diệp Lãng có một viên thuốc đen đen, ăn xong thì toàn thân sẽ biến thành màu đen, tin rằng do hắn sơ xuất mới tạo thành việc này, mà hắn lại áy nấy nên mới đi giúp Ái Đức Hoa.” Chân Tiểu Yên đoán nói.

Kỳ thật Chân Tiểu Yên đã đoán được tám chín phần, đương nhiên lúc ấy Diệp Lãng cũng có hảo tâm, bị Ái Đức Hoa làm cho cảm động nên mới đi hỗ trợ.

Mà trải qua chuyện này Diệp Lãng chỉ có thể nói rằng người có cảm tình làm người ta cảm động chưa chắc đã là một người tốt, nhưng nếu lần sau vẫn gặp người như vậy thì hắn cảm thấy mình vẫn sẽ hỗ trợ.

Đơn giản là, trên đời này việc có thể làm cho người cảm động đã không còn nhiều lắm…

"Ta không tin hắn lại tốt như vậy..." Thiếu nữ Phi Phi không muốn tin tưởng, trong lòng nàng Diệp Lãng vẫn là một bại hoại là một kẻ lưu manh.

"Hắn có gì không tốt? Ngươi đừng quên lúc trước ở phòng ăn hắn đã xin lỗi ngươi, là ngươi dây dưa không ngớt, người tạo nên hậu quả đó không phải là hắn mà là chính ngươi!" Diệp Lam Vũ hừ lạnh nói nàng vốn không thích chuyện này, cũng không thích thiếu nữ Phi Phi này.

"... Chuyện này ta sẽ tìm hiểu rõ ràng, nếu là lỗi của ta thì ta sẽ nhận sai!" Thiếu nữ Phi Phi cũng nói rõ, tính cách của nàng là cái loại có điều ngay thẳng như vậy, không phải loại đại tiểu thư dù chết cũng không nhận sai.

" Vậy ngươi nên đi hỏi vị hôn phu của bằng hữu ngươi mà xem, nếu hắn không thừa nhận thì ngươi đừng bám theo đệ đệ của ta nữa, người khác ngốc nghếch dễ khi dễ, ta thì khác!" Diệp Lam Vũ nói.

Nếu nói Ái Đức Hoa không thừa nhận thì thiểu nữ Phi Phi cũng chỉ có thể lựa chọn tin Diệp Lãng hoặc Ái Đức Hoa, mà nhìn tình huống thì chắc là nàng sẽ không tin tưởng Diệp Lãng nên Diệp Lam Vũ cũng rất rõ ràng nói thẳng bảo thiếu nữ Phi Phi đừng tiếp cận Diệp Lãng nữa.

Mà đáp án thiểu nữ Phi Phi nhận được cũng không khác là mấy, Ái Đức Hoa phủ nhận, hắn nói mình không quen với Diệp Lãng, dùng thực lực của bản thân đoạt được tâm của Tạp Toa.

Kỳ thật cũng không thể trách Ái Đức Hoa phủ nhận, thật sự là vì thiếu nữ Phi Phi hỏi không đúng chỗ, nàng làm trò chất vấn trước mặt Tạp Toa, đổi thành người khác cũng sẽ phủ định.

Bất quá cái này cũng một lần nữa chứng minh Ái Đức Hoa cũng không phải là một hảo bằng hữu đáng giá thâm giao, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không được, chỉ xem như nhận thức mà thôi.

Bằng hữu cũng phi có nghĩa khí, sẽ đợi sau khi chuyện tình chấm dứt giải thích một chút vơi Phi Phi, dặn Phi Phi không nên để chuyện này trước mặt Tạp Toa.

Đương nhiên, cho dù là vậy cũng không thể phủ nhận tình yêu của Ái Đức Hoa với Tạp Toa! Có lẽ vì hắn yêu nàng quá sâu nên mới như vậy...

Đám người Diệp Lam Vũ đều tự trở về, Thánh Thành cũng an bài chỗ ở mới cho đệ tử, cũng cho Diệp Lam Vũ tam nữ một cái đặc quyền các nàng có thể đi vào Vân Đinh cung điện tìm Diệp Lãng, bất quá tựa hồ đây là do Diệp Lãng đưa ra.

Lý do của Diệp Lãng là, nếu các nàng không nhìn thấy mình nhất định sẽ bão nổi, như vậy sẽ chỉ làm hắn phân tâm thêm!

Mà phải nói lại chuyện chính, sau khi mọi người ra ngoài Diệp Lãng bắt đầu khắc luyện kim trận trong phòng, một cái luyện kim trận lấy khối băng làm trung tâm, bán kính ước chừng mười thước.

Đây là một kết giới luyện kim trận, nếu không có sự cho phép của Diệp Lãng thì không ai có thể đi vào, mà người có thể phá đi kết giới này tin rằng chưa sinh ra trên thế giới này.

Ít nhát trong thời gian ngắn là không thể làm được!

Đồng thời ngoài ngăn cách không gian ra nó còn ngăn chặn cả ánh sáng, làm người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, cũng không ai biết Diệp Lãng tiến hành cứu trị như thế nào.

Điều này làm cho đám Quang Minh Y Sư nghe thấy chạy đến đây tức giận không thôi, tiến hành mãnh liệt khiển trách kháng nghị với hành vi của Diệp Lãng, đương nhiên Diệp Lãng không nghe thấy...

Mà đám Quang Minh Y Sư phát tiết cảm xúc một lúc sau cũng rời đi, tiếp tục làm chuyện mình vừa ném qua một bên.

"Cứ để hắn ở trong đó như vậy thì sẽ không gặp chuyện không may sao..." Đại Giáo Chủ nhìn thấy đám Quang Minh Y Sư phải rời đi, có chút lo lắng hỏi.

"Có thể xảy la chuyện gì được? Diệp Công tử không có việc gì..." Quang Minh Y Sư thực không thèm để ý nói tiếp tục chạy lấy người.

"Ta cũng không phải nói Diệp công tử, mà nói Thánh Nữ ấy!" Đại Giáo Chủ nhíu mày lại, hắn không hiểu nhưng người này sao lại vậy, ý tứ của mình thực rõ ràng sao lại đi lo lắng cho tiểu tử Diệp Lãng kia.

Chẳng lẽ trong lòng họ, tiểu tử này trọng yếu hơn Thánh Nữ sao?

"Thánh Nữ đại nhân à? Hẳn là sẽ không có vấn đề gì, Diệp công tử có động tác lớn như vậy hẳn là sử dụng một ít bí thuật!" Quang Minh Y Sư trả lời.

"Đừng lo lắng, trước kia gặp chuyện nghiêm trọng đến đâu đi nữa hắn cũng không sử dụng bí thuật của mình đã đủ làm người ta khởi tử hồi sinh rồi, tức là tỷ lệ làm Thánh Nữ sống lại lần này rất lớn!" Quanh Minh Y Sư thấy Đại Giáo Chủ này còn muốn nói gì đó liền bổ sung một câu, tuy rằng không phải rất rõ ràng nhưng trên cơ bản mọi người đều hiểu được.

Nói đơn giản hơn, biện pháp lần này Diệp Lãng sử dụng lợi hại hơn tất cả những biện pháp từ trước đến giờ, vậy tỷ lệ sống lại của Thánh Nữ sẽ rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK