Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh Huyết Ngũ bất đắc dĩ, đành phải lợi dụng một ít bí thuật của mình bảo vệ Diệp Lãng lại, đây là một cái kỹ năng trọng yếu mà sát thủ cần học được, có thể lợi dụng một ít luyện kim công cụ, che đậy hoàn toàn một phẩn hình ảnh, ở ngoài nhìn vào sẽ không thấy biến hóa gì cả.

"Làm gì vậy, không cần khẩn trương như vậy, bị phát hiện thì ta cũng có biện pháp giải quyết." Khi Lãnh Huyết Ngũ sử dụng đồ vật này nọ Diệp Lãng liền phát hiện, đối vơi thứ này hắn thực mẫn cảm.

"Ngươi có biện pháp... Nhưng ta không có biện pháp, vậy được rồi chứ." Lãnh Huyết Ngũ không muốn nhiều lời với Diệp Lãng, sợ đến lúc đó Diệp Lãng lại nói ra đáp án làm người khác không nói được lời nào.

"Ừ, vậy đi! Ngươi chơi của ngươi, ta ăn của ta!" Diệp Lãng bắt đầu ăn điểm tâm trà quả, uống hương trà, bộ dáng hưởng thụ vô cùng,

Thứ của Hoàng gia quả nhiên không giống người thường, chẳng qua Diệp Lãng lại hưởng thụ không được bao lâu...

"Hoàng thái hậu đến?!" Quan viên kia nghe thị vệ thông báo biết hoàng thái hậu sé lập tức đến đây, điều này làm hắn cảm thấy thực kỳ quái

Chẳng lẽ hoàng thái hậu cũng phải tự thân xuất mã, tiếp đón Lôi Đế tiểu thư này? Hay là, vẻn vẹn chỉ trùng họp thôi, lão nhân gia chỉ đi ngang qua mà thôi.

"Chúng ta đi cung nghênh lão nhân gia!" Mặc kệ nói gì thì nói, nếu hoàng thái hậu tới thì nhất định phải đi ra ngoài tiếp đón-

Quan viên và thị nữ đều lập lức ra ngoài xếp hàng chờ- đối với việc này, Diệp Lãng chỉ cảm thấy như vậy rất tốt, vẫn tiếp tục ăn ăn, uổng uổng, một chút cũng không có giác ngộ phải lui về giấu ****.

Đừng quên, nếu hoàng thái hậu đến đây thì nhất định sẽ đối thoại với Lôi Đế tiểu thư, mà lúc đó thì Diệp Lãng ở trên bàn nhất định sẽ bị phát hiện.

"Ngươi trở về cho ta!" Lãnh Huyết Ngũ trực tiếp kéo Diệp Lãng về, nhảy vào ẩn thân trong tay nải nhỏ.

"Điểm tâm của ta..." Diệp Lãng mơ hồ không rõ nói, vì trong miệng hắn đang nhét đầy điểm tâm trà quả.

"Điểm tâm cái đầu của ngươi, ngươi không trực tiếp chỉ đạo khôi lỗi bỏ vào sao? Ngốc!" Lãnh Huyết Ngũ tức giận gõ đầu Diệp Lãng một cái, cầm lấy tay hắn, sợ hắn lại chạy ra.

"Đúng đúng, giờ không có ai nhìn thấy, ta nhét vào trong bao thì cũng không có ai nói khôi lỗi của ta thất lễ." Lúc này Diệp Lãng mói nghĩ tới điểm đó, lặp tức khống chế khôi lỗi đi "lụm" đống điểm tâm trên bàn, nhét vào trong tay nải.

Hắn căn bản không có suy nghĩ đến vì sao hoàng thái hậu sẽ đến đây, mình sẽ ứng phó như thể nào!

Lãnh Huyết Ngũ cũng cảm thấy kỳ quái, bất quá nàng biết chuyện này chỉ chờ hoàng thái hậu tự thân đến đây mới có thể biết được thôi.

Rất nhanh hoàng thái hậu đã đến, đi vào trước mặt khôi lỗi thiếu nữ, ngồi xuống, nhìn khôi lôi thiếu nữ một hồi...

Lúc này, Lãnh Huyết Ngũ và quan viên, thị nữ đều chờ động tĩnh từ khôi lỗi thiếu nữ , hoàng thái hậu người ta cũng đã đến đây, sao ngươi còn ngồi im vậy, ít ra cũng phải đứng lên hành cái lễ chứ.

Mà bọn họ thật không ngờ Diệp Lãnh chẳng những không làm vậy, ngược lại còn nói một câu làm toàn trường ngẩn ra —

"A di, người cũng ăn cái này đi, hương vị rất tốt" Khôi lỗi thiêu nữ nhìn thấy hoàng thái hậu ngồi ngay trước mặt mình, cũng rất có lễ phép chiêu đãi. Đối với lễ tiết, dưới tình huống bình thường hắn cũng không thất lễ nữa là.

Nhưng người quen thuộc cùng Diệp Lãng cũng sẽ không lo lắng, hắn chỉ đôi lúc phạm mơ hồ mà thôi!

Giống như bây giờ - hắn có chút mơ hồ, gọi hoàng thái hậu là a di. Hiển nhiên là hắn không biết người trước mặt là hoàng thái hậu, nếu biết thì hắn đã gọi là thái hậu rồi

Vừa rồi Diệp Lãng căn bản không chú ý đến lời của Chu Tước quan viên, cũng không biết hoàng thái hậu sẽ tới, cho dù hắn biết thì nếu không có ai nhắc nhở, hắn nhất định cảm thấy người trước mặt không phải là hoàng thái hậu.

Cái này cũng không thể trách Diệp Lãnh, chỉ vì hoàng thái hậu này quá trẻ, thoạt nhìn chỉ có hơn 40, giống một phu nhân cao quý xinh đẹp hơn, tuyệt đối không giống với hoàng thái hậu trong truyền thuyết

Phải biết rằng, Hoàng Đế Chu Tước đế quốc năm nay cũng đã hơn 40, mà hoàng thái hậu, mẫu hậu của hắn thì ít nhất cũng đã 60 - 70 tuổi rồi

Như vậy sao có thể tường tượng được người trước mắt là hoàng thái hậu đây?

"Lớn mật!"

"Vô lễ!"

"Ngươi có biết nàng là ai không,.."

Lập tức Chu Tước quan viên và đám thị nữ bắt đầu lên tiếng trách cứ Diệp Lãnh, bất quá rất nhanh họ đã bình ổn lại, đơn giản là hoàng thái hậu nhẹ nhàng vung tay lên, ý bảo mọi người im lặng,

"Các ngươi đừng vội, gọi a di cũng tốt mà, đã lâu không được nghe gọi như vậy làm ta cảm thấy như trẻ lại mấy chục tuổi vậy." Hoàng thái hậu nhẹ cười, nói.

"Người trẻ mấy chục tuổi thì chẳng phải thành tiểu cô nương sao?" Khôi lỗi thiểu nữ ngơ ngác nói 40 mà giảm đi mấy chục tuổi không phải là biến thành chừng 10 tuổi sao.

"Ha ha, tiểu cô nương ngươi thực có ý tứ, lời này làm ta thực thoải mái." Hoàng thái hậu cười, cười rất vui vẻ. Nữ nhân thôi mặc kệ bao nhiêu tuổi đều hy vọng nghe thấy người khác khen mình trẻ đẹp.

Lôi Đế tiểu thư này có phải giả bộ hồ đồ để chọc cho hoàng thái hậu vui vẻ như vậy không? Xem ra không phải là nhân vật đơn giản nha! Đây là ý tưởng của quan viên và thị nữ.

"Ngươi..." Khôi lỗi thiếu nữ nhìn chằm chằm hoàng thái hậu, đang tự hỏi cái gì đó, biểu tình giống y như Diệp Lãng, bây giờ tư tưởng của Diệp Lãnh và khôi lỗi thiếu nữ đồng bộ với nhau.

Ngươi cái gì ngươi? Ngươi muốn ngồi cùng hoàng thái hậu đến bao giờ, thực là một quy tộc tiểu thư không có lễ tiết

"A di, mặt của người hình như ta gặp ở đầu rồi..." Khôi lỗi thiếu nữ nhìn hoàng thái hậu, nỗ lực hồi tưởng, hắn cảm thẩy rất kỳ quái, a di trước mắt này tựa hồ có điểm quen thuộc, nhưng cũng không nhớ ra được mình quen một a di như vậy.

"Có thể chúng ta từng gặp qua a!" Hoàng thái hậu sửng sốt một chút, sau đó cười nói.

"Có lẽ vậy, ta không nhỡ rõ..." Khôi lỗi thiếu nữ lắc đầu, thật sự là nghĩ không ra, cũng chỉ có thể bỏ lại thôi

"Tiểu có nương, ngươi gọi là Lôi Đế à?" Hoàng thái hậu cười nói. "Vâng, a di, người thì sao?" Khôi lỗi thiếu nữ hỏi lại.

Còn a di nữa...

"Ta gọi là... Hay là ngươi vẫn gọi ta là a di đi, nói cho ngươi biết tên của ta thì ngươi sẽ thực phiền toái." Hoàng thái hậu há miệng muốn nói, bất quá người bên cạnh lập tức muốn ngăn cản, nàng cũng lập tức sửa miệng,

Tục danh của hoàng thái hậu há có thể tùy tiện nói? Cũng không phải ai cũng có thể nghe. Nếu lúc này nàng nói ra thì người ở đây đều phải không hay ho.

"Ừ, tốt lắm.. a di!"

"Ừ, ngoan!" Hoàng thái hậu vỗ nhẹ nhẹ đầu khôi lỗi thiếu nữ, sau đó tiếp tục nói: "Lôi Đế, nghe nói hôm qua ở đấu giá hội ngươi mua đi một cái vòng cổ, có thể tặng cho ta không? Cô cháu gái nhỏ của ta rất thích thứ đó nhưng lại bị ngươi đoạt đi rồi, hôm qua nha đầu kia khóc sắp chết!"

Hóa ra là vì vòng cổ mà tới, có vẻ hoàng thái hậu rất cưng chiều tiểu công chúa kia hôm qua tiểu công chúa kia bị cướp đoạt xong liền lặp tức tìm hoang thái hậu khóc lóc kế lể, bắt nàng đáp ứng tìm lại vòng cồ.

Mà hoàng thái hậu tự nhiên đáp ứng rồi! Nàng chuẩn bị hôm nay cho người đền nói chuyện với Lôi Đế tiểu thư bất quá lại nghe Lôi Đế tiểu thư bị mời đen hoàng cung rồi vì vậy đích thân đến xem.

Trước khi gặp Lôi Đế tiểu thư nàng còn có chút sinh khí mà sau khi nhìn thấy thì "khí" này của nàng nhỏ đi rất nhiều, một cô gái hoàn mỹ động lòng người như vậy cũng rất xứng với vòng cổ cao quý, mặc dù tiểu công chúa thích nhưng không có nghĩa là người khác không có quyền có được nỏ.

Đồng thời khi nàng nhìn thấy biểu tinh trên mặt Lôi Đế Tiểu thư lại cảm thấy rất thân thiết, cũng bất giác làm ra một động tác vô cùng thán thiết!

Mà động tác như vậy cũng không phải nàng sẽ tùy ý làm, cho dù là tôn tử tôn nữ của nàng cũng chưa chắc có đãi ngộ này, mình và Lôi Đế tiểu thư này hữu duyên sao?

Thấy nàng làm động tác này thì quan viên hộ tống kia và đám thị nữ đều ngày dại, có điểm đố kỵ hâm mộ với Lôi Đế tiểu thư nàng vậy mà có thế hưởng thụ được đãi ngộ này.

Chẳng lẽ hoàng thái hậu cũng thích người khác nịnh nọt không phải Lôi Đế tiểu thư này vừa nói nàng trẻ sao?

Mặc kệ nói gì thì nói, cục diện như vậy thực làm người khác vui mừng, ít nhất Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất đều cảm thấy như vậy tốt lắm, như thế nhất định có thể để Lôi Đế tiểu thư tiến vào trong hoàng gia yến hội, ở cùng một chỗ với Long Cát công chúa.

Mà tiếp theo chỉ cần lấy ra vòng cổ trả lại, nói vài câu hay ho thì trên cơ bản đã xong chuyện, vận khí thật sự quá tốt!

Nhưng mà Diệp Lãng lại không làm cho chuyện này phát triền theo hướng tốt đó, ngược lại có hành vi phá hư cục diện này.

"Vòng cổ kia à? Ta đã tặng người khác rồi, người nói với cô cháu gái nhỏ của người chết cái tâm này đi ạ, không có khả năng cho nàng đâu." Khôi lỗi thiếu nữ thành thật nói thực trực tiếp, trực tiếp đến nỗi làm người ta sững sờ.

Lúc này Lãnh Huyết Ngũ mới nhớ tới, vòng cổ đã tặng mình mà nàng cũng không nỡ bỏ ra, nếu Diệp Lãng đã nói vậy thì rất tốt

Đổi thành trước kia thì Lãnh Huyết Ngũ nhất định sẽ không vì một cái vòng cổ mà làm tổn hại tiến độ nhiệm vụ của mình, nhưng bây giờ thì có điểm không rõ lắm.

Nếu Lãnh Huyết Thất ở đây, nhất định sẽ bóp chết Diệp Lãng, cơ hội tốt nhu vậy sao ngươi lại phá hủy chứ!

Có tâm tình tương tự với Lãnh Huyết Thất, đám người quan viên Chu Tước, thị nữ lúc này đều muốn lên tấu Lôi Đế tiểu thư một chút hoàng thái hậu cùng đã nói như vậy ngươi lại còn cự tuyệt, thật sự là đáng chết.

. "Cái này..." Hoàng thái hậu nhất thời nghẹn lời, nàng không nghĩ tới Diệp Lãng sẽ từ chối nàng, vốn nàng cảm thấy đáng ra mình phải tức giận mới đúng, nhưng không biết vì sao nàng không thể tức giận được, cảm thấy chuyện này Để cho chính các nàng xử lý với nhau đi.

Loại chuyện này, để cho tiểu bối tự giải quyết vậy!

Tiểu bối? Vì sao lại cảm thấy nàng là tiểu bối? Chẳng lẽ ta coi trọng nàng, muốn nàng làm cháu dâu của ta? Ý, chủ ý này cũng không sai.

Hoàng thái hậu nhìn chằm chằm khôi lỗi thiếu nữ, cái này càng nguy, nàng càng nhìn càng thích, sự hoàn mỹ của khôi lỗi thiếu nữ làm cho bất cứ ai cũng phải động tâm.

Nếu hoàng thái hậu lấy góc độ của nữ nhân để xem, lại trẻ thêm mấy chục tuổi thì nàng sẽ ghen tị, sẽ hâm mộ, sẽ hận, nàng sẽ nghĩ vì sao lại có nữ nhân hoàn mỹ như vậy, vì sao?

Mà bây giờ thì khác, nàng chỉ dùng góc độ của một lão thái thái, chọn lựa thê tử cho cháu của mình, cái này thì khác, cháu dâu tự nhiên là càng hoàn mỹ càng tốt

" A di, ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Ngươi không cần cầu ta thứ đó đã không phải là đổ của ta rồi- ta không có quyên lợi đáp ứng ngươi!" Khôi lỗi thiểu nữ nói, mà nhưng lời này lại đưa đến sự khinh thường của một đám ngươi, vậy còn dám nói hoàng thái hậu cầu nàng,

"Cái này không sao, ngươi với tiểu nha đầu kia tự giải quyết đi, Tiểu cô nương, ngươi đã có trượng phu chưa?" Hoàng thái hậu cười hỏi

Ý?! Sao hoàng thái hậu lại đi hỏi vấn đề này? Mọi người cảm thấy rất kỳ quái.

"Ta?! ừ, còn chưa có!" Khôi lỗi thiếu nữ ngây người một chút, sau đó lắc đầu nói "Người trong lòng thì sao?" Hoàng thái hậu tiếp tục hỏi.

"Cũng không!" Khôi lỗi thiếu nữ lắc đầu.

"Vậy a di giới thiệu cho ngươi mấy đứa nhỏ” Hoàng thái hậu cười cười.

"À..." Cơ hồ tất cả mọi người ngây dại hoàng thái hậu bị gì vậy, sao lại mạc danh kỳ diệu giới thiệu đối tượng cho Lôi Đế tiểu thư này. Việc này càng ngày càng khó hiểu!

"Không cần, ta cũng chưa đến lúc cần lấy chồng, a di, có phải ngươi có đứa con còn chưa có tin tức không?" Khôi lỗi thiếu nữ thuận miệng hỏi

"Con thì đều có rồi, bất quá tôn tử còn có mày đứa chưa có tin tức, ta xem ngươi rất hợp với lão Cửu!" Hoàng thái hậu cười nói.

"A?!" Hôm nay hoàng thái hậu làm sao vậy, nói giới thiệu đối tượng thì còn được đi, sao lại giói thiệu đám vương tử chứ? Muốn Lôi Đế tiểu thư này trở thảnh Vương phi sao? Cái này quả thật bất khả tư nghị...

“Ngươi còn có tôn tử à? Tôn tử người mấy tuổi, cai sữa chưa?" Khôi lỗi thiếu nữ hỏi, hắn cho rằng hoàng thái hậu còn rất trẻ tự nhiên sẽ nghĩ như vậy.

"Lớn mật! Ị"

"Làm càn!"

Nghe vậy khôi lỗi thiếu nữ cũng hỗ trợ thêm một câu:

"Vô lễ!"

"Nói đùa, tôn tử của ta..." Khi hoàng thái hậu muốn nói gì đó thì Hoàng Thượng đã đến rồi một câu Hoàng Thượng giá lâm đã đánh gảy lời nàng,

Vì vậy Diệp Lãng còn tưởng rằng hoàng thái hậu nói đùa tôn tử còn chưa mắt thế, hay là nàng muốn tìm lão bà cho con mình?

Mà càng làm Diệp Lãng hiểu lầm là câu Hoàng Thượng giá lâm kia...

Khi Chu Tước Hoàng Đế vào, ngoài Diệp Lãng và hoàng thái hậu ra những người khác đều hành lễ về phía hẳn đương nhiên không phải là quỳ lạy lễ, trên đại lục này quỳ lạy lễ rất ít xuất hiện, trừ phi là cúng Thần hay là tình huống đặc thù."

Mà khi Chu Tước Hoàng Đế nhìn thay hoàng thái hậu cũng sửng sốt một chút, có điềm ngoái ý muốn sao mẫu thân của mình lại ở đây, bất quá rất nhanh liền khôi phục bình thường,

Chu Tước Hoàng Đế mĩm cười hỏi: "Mẫu thân, sao người cũng ở đây?"

"Ta đến muốn mượn một thứ của tiểu cô nương này thôi nếu ngươi đã đến thì giao lại chỗ này cho ngươi vậy." Hoàng thái hậu cười nói: "Tiểu cô nương này rất đáng yêu, đừng khi dễ nàng đấy!"

"..." Chu Tước Hoàng Đế trầm mặc, ta đường đường là vua của một nước, sao lại khi dễ một tiểu cô nương như vậy, mẫu thân quả thật là vẫn xem ta như tiểu hài tử.

"Đại thúc sao ngươi già như vậy..." Khôi lỗi thiêu nữ nhìn về phía Chu Tước Hoàng Đế, buột miệng.

". . ."

Toán trường trầm mặc, Chu Tước Hoàng Đế cũng không rõ, mình thoạt nhìn trẻ hơn tuổi thực tế rất nhiều, còn có người nói mình trẻ nữa cơ mà sao tiểu cô nương này lại bảo mình già chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK