Sau khi hoàn thành, Diệp Lãng vẫn dùng luyện kim thuật chữa trị da thịt, cái này không cần luyện kim thuật trong tố, hắn chỉ kích hoạt công năng sinh trưởng của Thánh Nữ, làm cho miệng vết thương dần dần liền lại, tuy rằng miệng vết thương này hơi lớn một chút nhưng với hắn mà nói lại không thành vấn đề.
Mà đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm như vậy nên hoàn thành rất dễ dàng!
Trước kia Diệp Lãng cũng thường xuyên gặp phải vết thương đã có miệng, hắn vẫn dùng luyện kim thuật từ từ làm lành lại. Tự nhiên khép lại tuy không nhanh như Quang Minh ma pháp nhưng lại có ưu đãi khác.
Sau đó Diệp Lãng lại tiến hành chỉnh hình cho Thánh Nữ, xóa sạch vết sẹo, làm cho nó dung hợp cùng một chỗ với làn da chung quanh, không thể nhìn ra được nơi này từng có vết sẹo, ngay cả vết thương nơi bụng còn có thể hoàn toàn khôi phục chứ đừng nói nơi khác.
Để đề phòng vạn nhất, Diệp Lãng còn ẩn giấu một luyện kim trận rất có ý tứ vào trong cơ thể Thánh Nữ, đây không phải là luyện kim trận thuần túy mà càng giống như một loại kỳ môn trận pháp.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Diệp Lãng liền bỏ đi cái kết giới kia.
“Diệp Lãng, ngươi hoàn thành chưa?" Sau khi kết giới bị xóa bỏ, một cái Quang Minh Y Sư đứng ngoài kia chờ lập tức phát hiện, chạy đến hỏi.
Mà đồng thời hắn thấy được đáp án của mình - Thánh Nữ ở trong kia!
"Vẫn chưa! Cũng không sai biệt lắm, chỉ cần làm một bước cuối cùng nữa thôi hiện tại ta cần sự hỗ trợ của các ngươi! Ngươi gọi thêm vài lão nhân tương xứng với ngươi lại đây, bảo họ nhanh lên một chút!" Diệp Lãng trả lời.
"Ừ, hiểu rồi!" Quang Minh Y Sư kia gật đầu nói hắn đã hiểu Diệp Lãng muốn làm gì.
Quang Minh Y Sư ra ngoài một lúc lại đi vào, mà lần này không phải mình hắn mà còn có người khác, có Uy Nhĩ Đại Giáo Chủ đứng chờ ở bên ngoài còn có Diệp Lam Vũ tam nữ vừa đúng dịp đến đây nữa.
"Đệ đệ, ngươi xong chưa?" Diệp Lam Vũ dẫn đầu hỏi.
"Không sai biệt lắm, hiện tại cho dù không có ta thì họ cũng có thể làm được!" Diệp Lãng gật gật đầu nói: "Mụ béo, cho ta cái gì ăn đi, ta có chút đói bụng!"
Vừa nói chuyện Diệp Lãng vừa vẽ vài cái tinh lọc trận, thanh lí hết nhưng thứ bẩn bẩn trên người, cái này còn sạch sẽ hơn cả tắm rửa, hơn nữa rất tiện lợi.
Chẳng qua Diệp Lãng lại không thích như vậy, hắn muốn mình có cuộc sống giống như người bình thường, dùng nước tắm rửa là một loại lạc thú trong cuộc sống.
"Ừ, đã biết!" Chân Tiểu Yên gật gật đầu, sau đó bày ra một bàn tiệc rượu ở bên cạnh, ngay cả bàn ghế cũng đầy đủ, điều này làm cho người ta có điểm mở rộng tầm mắt.
Bất quá lúc này không ai đi chú ý đến Chân Tiểu Yên, cũng không ai chú ý Diệp Lãng ăn cái gì, bọn họ chú ý đến Thánh Nữ ở giữa phòng.
Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn thấy cái bụng bóng loáng của Thánh Nữ, hoàn toàn không có một chút dấu vết bị nghiền nát nào cả, có thể khôi phục đến tình trạng này quả thật bất khả tư nghị, hắn làm như thế nào?
Còn có, trạng thái của khối băng Tinh này...
"Diệp Lãng, ngươi làm như thế nào, dùng biện pháp gì để khôi phục bụng Thánh Nữ? Còn có, khối băng này là sao, ngươi có thể khống chế à?" Quang Minh Y Sư kia thực thông minh, trực tiếp chạy đến hỏi Diệp Lãng.
Lúc này tất cả mọi người còn chưa đến đây, mình có thời gian, không hỏi Diệp Lãng thì đợi đến lúc nào?
"Luyện kim thuật!" Diệp Lãng hồi đáp, cũng bắt đầu ăn uống.
"Luyện kim thuật, ai chả biết luyện kim thuật, ta hỏi cụ thể ấy.”
"Cụ thể à? Chính là lợi dụng luyện kim thuật sau đó bắt đầu khôi phục thân thể Thánh Nữ, còn cụ thể hơn nữa thì ta không muốn nói không phải ta muốn tàng tư mà thật sự không đến vạn bất đắc dĩ thì sẽ không dùng đến!" Diệp Lãng lắc đầu nói hắn không muốn công khai luyện kim thuật này.
Lấy kỹ thuật hiện tại thì luyện kim thuật này không nên xuất hiện, nó chỉ mang đến tai nạn mà thôi!
"Vậy nếu gặp được tình huống vạn bất đắc dĩ thì sao?" Quang Minh Y Sư thử hỏi- hắn vẫn muốn biết luyện kim thuật này.
"Sẽ không, loại tình huống này rất đặc thù, một vạn năm cũng chưa chắc xuất hiện..." Diệp Lãng lại lắc đầu: "Các ngươi cứ coi như ta tàng tư à!"
Quang Minh Y Sư không hỏi nữa, Diệp Lãng đã nói đến vậy rồi thì họ nên thức thời một chút.
Đồng thời họ cũng không cho rằng Diệp Lãng tàng tư, trước đó Diệp Lãng dạy cho họ không biết bao nhiêu luyện kim thuật cao cấp làm Y thuật của họ tăng mạnh!
Bọn họ chỉ nghĩ rằng có thể luyện kim thuật này không thích hợp với bọn họ, chỉ có như vậy Diệp Lãng mới không dạy cho bọn họ!
Rất nhanh Diệp Lãng mặc kệ nhưng người khác, tự vùi đầu vào ăn, hơn nữa không chút nào gọi là văn nhà, tuy rằng hắn vốn không có văn nhà nhưng lại có vẻ vội vã hơn trước kia rất nhiều...
"Diệp Lãng, ngươi rất đói bụng sao? Nửa tháng này ngươi vượt qua như thế nào?" Nhìn bộ dáng lang thôn hổ yết của Diệp Lãng, Chân Tiểu Yên có điểm chua xót.
"Ừ, ta rất đói bụng! Ta ở trong đó nửa tháng sao?" Diệp Lãng gật đầu, cũng hỏi lại, hắn ở trong đó cả ngày cả đêm, đã quên mất cả khái niệm thời gian.
"Đúng vậy, đã qua nửa tháng! Bất quá ngươi yên tâm, ngươi vẫn có thể tiếp tục tham gia Bài Vị Tái!" Diệp Lam Vũ gật đầu, cũng cười nói với Diệp Lãng.
"Ủa, sao họ lại chờ ta, thật sự là kỳ quái rõ ràng xóa tên ta có phải khỏe không!" Diệp Lãng không thèm để ý nói.
"Hiện Tại ai dám xóa tên ngươi? Trừ phi đến cuối cùng ngươi vẫn không xuất hiện, nếu không vị trí của ngươi vẫn sẽ được giữ lại!" Thất công chúa cười nói.
Chuyện Diệp Lãng vắng mặt từ đầu đã sớm bạo mở trong tất cả các học viện, tất cả mọi người đều biết tuy Diệp Lãng vắng mặt nhưng lại hưởng thụ đặc quyền, không bị xóa tên.
Vốn chuyện không công bình như vậy sẽ làm rất nhiều người cảm tháy bất mãn, sẽ tiến hành kháng nghị với giải đấu, bất quá số người bất mãn này ít hơn so với số người duy trì rất rất nhiều nên tạm thời cũng phải nén lại.
Cũng không nhìn xem ai duy trì Diệp Lãng, đừng nói Đệ Nhất Học Viện, Hoàng Gia Học Viện, Diệp Gia Học Viện, mà ngay cả một phương tổ chức - Thánh Thành cũng duy trì Diệp Lãng, nói Diệp Lãng đang tiến hành một chuyện rất trọng yếu, danh ngạch của hắn không thể bị xóa bỏ.
"Vì sao không dám? Lần này ta lại không uy hiếp họ a!" Diệp Lãng có điểm không hiểu được hỏi mà lời này của hắn lại làm những người ở đây không biết nói gì.
"Không ngờ trước kia ngươi từng uy hiếp người ta a! Lần này vì ngươi làm chuyện tốt nên tất cả mọi người đều giúp đỡ ngươi!" Thất công chúa cười nhẹ nói.
"À, hóa ra là mọi người hỗ trợ uy hiếp!" Diệp Lãng hình như đã hiểu.
“...”
Rất nhanh một ít Quang Minh Y Sư cấp tốc chạy tới, sau khi vào phòng, đầu tiên bị Thánh Nữ và khối băng làm cho ngây dại như những người khác.
Sau đó họ bắt đầu đi tìm Diệp Lãng...