Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư chất của Thập Tam tiểu công tử với cha mẹ hắn là một đả kích khá lớn. Bất quá, bọn họ cũng tự an ủi mình, chỉ cần con mình bình an vô sự, cả đời vô ưu thì cũng tốt rồi. Đương nhiên, cũng không buông tha cho việc bồi dưỡng đứa con này, bọn họ tin tưởng sự cố gắng có thể bù lại tư chất. Cho dù không thể làm một kẻ kiệt xuất, ít ra cũng phải có nhất nghệ tinh.

May thay ba đứa con khác của họ đều thiên tư tuyệt đỉnh, nhất là Diệp Huy "lão đại", cũng là một nam đinh duy nhất trong nhà trừ Thập Tam tiểu công tử, sự trưởng thành của hắn làm cho người ta cảm thấy rất vui sướng, hoàn toàn tương phản với đệ đệ hắn, thực sự là một thiên tài.

Bởi vì có hắn nên cũng làm cho tâm lý vợ chồng Diệp Thành Thiên có chút cân bằng lại, cũng đã đem sự bồi dưỡng tập trung trên người Diệp Huy, nhị nữ tiếp theo, về phần Thập Tam tiểu công tử, tuy bọn họ sẽ không buông bỏ, cũng rất yêu thương hắn, nhưng về phương diện bồi dưỡng cũng tùy ý rất nhiều.

Nếu nói Thập Tam tiểu công tử cứ mãi như vậy, thế thì cũng sóng yên gió lặng bình thản vượt qua đời này. Lấy thế lực của Diệp gia, tuy không thể cưới được tiểu công chúa kia, nhưng vẫn có thể cưới cho hắn một cái thê tử tốt, sống hết một đời trong sự hạnh phúc mỹ mãn.

Vì sao mà không cưới được đế quốc tiểu công chúa? Nói nhảm, dưới tình huống bình thường, cả hai bên đều tự động hủy bỏ hôn ước này, vô luận là Diệp gia hay hoàng gia đều không thể để Thập Tam tiểu công tử này lấy đế quốc tiểu công chúa.

Giữa vụ này liên lụy rất nhiều thứ, nếu Diệp gia chẳng quản cái gì cả, nhất quyết cưới đế quốc tiểu công chúa, vậy bọn họ cũng sẽ không sừng sững đứng vững tại Tường Không Đế Quốc được rồi.

Dù thế nào đi nữa, làm thần tử, Diệp gia cũng sẽ không để cho hoàng gia mất mặt, cho dù hoàng gia có nể tình hơn, có kiên trì hơn nữa cũng phải làm chuyện này "rụng" đi.

Huống chi, chuyện này chỉ cần có một cái thang, hoàng gia sẽ theo đó mà đi xuống, hẳn sẽ không kiên trì vụ này.

Đương nhiên, khi bọn họ còn nhỏ, chuyện này tạm thời quẳng một bên đi, không ai chạm đến cả, nói cách khác, Thập Tam tiểu công tử và đế quốc tiểu công chúa vẫn là vị hôn phu thê trên danh nghĩa.

Trở lại chuyện chính, Thập Tam tiểu công tử này còn có một mặt không giống người thường, tự nhiên không nói về phương diện trí lực tăng trưởng của hắn, cái này ai cũng biết rồi, nói về mặt khác.

Một ít chuyện phi thường quái dị, làm cho không ai có thể giải thích được, giống như hào quang ngày Thập Tam tiểu công tử sinh ra vậy, không ai có thể nghĩ ra nguyên nhân trong đó.

Lại nói tiếp, người đầu tiên phát hiện ra sự quái dị của Thập Tam tiểu công tử không phải ai khác, mà là tỷ tỷ hoạt bạt Diệp Lam Vũ của hắn. Có một lần nàng ôm Thập Tam tiểu công tử chơi đùa, phát hiện ra trí nhớ của hắn hoàn toàn tương phản với trí lực.

Lúc đó Thập Tam tiểu công tử đã miễn cưỡng có thể trao đổi với người khác, tuy rằng trưởng thành chậm một chút, nhưng vẫn ở trong phạm vi có thể tiếp thu. Lúc này mọi người đã không mong chờ gì cao sang từ hắn, chỉ hy vọng hắn có thể bình an khoái khoái lạc lạc cả đời là đủ rồi.

Cho dù hắn không chiếu cố mình được cũng không sao cả. Dù sao Diệp gia bọn họ có thể chiếu cố hắn cả đời. Hơn nữa có người cũng đang tính toán như vậy.

Nhưng là sau đó, tiểu Lam Vũ lại phát hiện sự Thập Tam tiểu công tử rất quái dị, lúc đó nàng đang chơi một loại đồ chơi ghép hình, dùng để khảo nghiệm trí nhớ và sức phán đoán của người ta. Đáng lẽ ra nàng chỉ chơi cái đơn giản một chút, thích hợp tiểu hài đồng thôi.

Bất quá, tiểu Lam Vũ tự thấy mình thông minh hơn tiểu hài tử bình thường, đó cũng là ý tưởng của đại đa số mọi người, cho nên nàng liền chơi một cái tương đối khó, đối với một đứa bé mà nói tuyệt đối là khó. Cho dù một ít người lớn cũng cảm thấy có chút khó khăn.

Không sai, tiểu Lam Vũ thực sự là băng tuyết thông minh, nhưng dù sao trí lực của tiểu hài tử phát triển cũng có hạn mà thôi, cho nên ngồi suy nghĩ cả nửa ngày cũng chưa lắp được, kết quả là, dưới một cái ảo não, đã đem đồ chơi lắp ghép này quăng xuống đất, ngồi ra đất thở phì phì.

Ngay khi tiểu Lam Vũ đang tức giận, Thập Tam tiểu công tử ở bên cạnh có một ít động tác, hắn nhìn nhìn đống đồ lắp ghép dưới đất, lại nhìn nhìn tỷ tỷ đang tức giận của mình, vẻ mặt có chút mơ hồ.

Hắn tựa hồ hiểu được tỷ tỷ của mình sinh khí là vì lắp ghép món này không được, vì vậy hắn vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, nhặt đống mảnh ghép dưới đất lên, đặt lên khung tranh, sau đó thử ghép một chút.

"Đệ đệ, đừng đùa nữa, cái này tuyệt không tốt chơi, tỷ tỷ mang ngươi..." Tiểu Lam Vũ sinh khí xong, nhìn thấy Thập Tam tiểu công tử đang quỳ trên đất, lắp lắp ghép ghép, ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng hắn tùy tiện cầm chơi thôi, nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện khác thường.

Khi khóe mắt nàng lướt đến một góc của khung tranh, hình như là một đám miếng ghép ghép lại rất đúng với mẫu, điều này làm nàng rất giật mình, nhìn kỹ hơn một chút, phát hiện toàn bộ bộ ghép đã bị ghép lại hơn nửa rồi.

"Này, này..." Biểu tình của tiểu Lam Vũ giống như phát hiện ra đại lục mới vậy, nàng có thể khẳng định mấy cái này đều do Thập Tam tiểu công tử làm, ở đây cũng chỉ có hai người bọn họ thôi.

Nhưng mà, bộ ghép hình này mình liều mạng nửa ngày đều ghép chẳng ra gì, mà bổn đệ đệ của mình lại hoàn thành hơn phân nữa rồi, cái này thật sự bất khả tư nghị.

Tiểu Lam Vũ ngẩn người, nhìn Thập Tam tiểu công tử mà ngẩn người.

"Tỷ tỷ, ngươi xem, đã tốt lắm, ngươi không nên tức giận." Thập Tam tiểu công tử nói rất chậm, nói một câu nhưng phải nghĩ một hồi mới nói được, cố gắng biểu đạt ý tứ của mình.

Đối với việc này tiểu Lam Vũ đã quen rồi, trước giờ hắn vẫn như thế.

Trùng hợp, nhất định là trùng hợp.

Tiểu Lam Vũ nhìn bộ ghép đầy đủ kia, có chút không thể tin nổi. Một là nàng không thể tin được đệ đệ của mình có thể hoàn thành, hai là nàng không thể tin được mình kém hơn cả đệ đệ mình nữa, điều này làm cho tỷ tỷ là nàng thật mất mặt.

"Ta không tức giận, đệ đệ, chúng ta lại chơi một hồi." Tiểu Lam Vũ mỉm cười, sau đó đem bức tranh ghép xong xáo lại, muốn nhìn xem thử đây có phải trùng hợp hay không.

Thập Tam tiểu công tử nhìn nhìn tiểu Lam Vũ, sau đó liền ngồi xổm xuống tiếp tục đùa nghịch mấy miếng ghép, mà dần dần bức tranh ghép lại bị phục hồi như cũ, miệng tiểu Lam Vũ càng mở lớn hơn.

"Mụ mụ, mụ mụ, không ổn, đệ đệ hắn..." Ngay sau đó tiểu Lam Vũ lập tức phóng đến chỗ Long An Kỳ đưa tin.

Kết quả, chuyện này làm cho cả Diệp gia oanh động, mọi người phát hiện trí nhớ của Thập Tam tiểu công tử phi thường kinh khủng, có thể nói là gặp qua liền không quên.

Đây là trải qua rất nhiều loại thí nghiệm mới dám kêt luận, một kết luận làm người ta nói không nên lời.

Trên lĩnh vực trí lực, trình độ của Thập Tam tiểu công tử khó bằng cả những đứa nhỏ bình thường, vẫn không có được trí lực tương ứng với tuổi của hắn. Nhưng trí nhớ của hắn lại làm cho những người lớn cũng phải mặc cảm.

Đây là thiên tài cùng ngu ngốc trong truyền thuyết ?

Có lẽ là như vậy, cũng có lẽ là Thập Tam tiểu công tử này khuyết thiếu một thứ gì đó, làm cho hắn không thể vận dụng năng lực của chính mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK