Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba!

Vệ Tinh một đao chém lên bàn Diệp Lãng, ban đầu, hắn không dự định hạ sát thủ, chỉ là ra oai, phân chiếc bàn thành hai nửa!

Trong lúc một đao của Vệ Tinh chém đôi chiếc bàn, thì bốn người Diệp Lãng cũng có một vài động tác, hơn nữa đều không chậm, cứu hết những món điểm tâm mình thích trên bàn, bê trong tay.

Chỉ thấy bốn người, mỗi người bê hai đĩa, giống như đang biểu diễn tạp kĩ...

- Carine (Cát Lâm), không có sao chứ!

Diệp Lãng nhìn tiểu công chúa nói, một tiếng này, làm cho tiểu công chúa cảm động, không thể tưởng được Diệp Lãng lại gọi nàng như thế, không thể tưởng được Diệp Lãng lại có quan tâm với mình như thế.

- Ta không sao!

Tiểu công chúa lắc đầu, trả lời có chút cao hứng.

- Ta không hỏi ngươi, ta hỏi bánh ngọt hoa quế trong tay của ngươi, nó là miếng cuối cùng!

Những lời này của Diệp Lãng, đem tâm tình đang tốt của tiểu công chúa đánh cho một gậy rơi xuống địa ngục.

...

- Bây giờ không có việc gì, nhưng nhanh chóng sẽ có chuyện xảy ra!

Vào thời điểm này, Vệ Tinh vọt tới gần tiểu công chúa, một tay chuẩn bị nắm tiểu công chúa lên.

- Ném hắn!

Diệp Lãng lập tức nói ra.

- Dùng cái gì ném?

Tiểu công chúa nghi hoặc, nàng không có tiếp xúc với ngoại giới bao nhiêu, cho nên không biết nguy hiểm đang ở trước mặt của mình, còn hỏi Diệp Lãng vấn đề này.

Thời điểm nàng nói xong, nàng đã bị một tya của Vệ Tinh nắm lên.

- Đương nhiên là chén đĩa!

Diệp Lãng vẫn trả lời, sau đó chính mình dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận vệ tinh, muốn giải cứu tiểu công chúa.

- Ừ!

Tiểu công chúa gật đầu, tuy nàng bị người ta bắt lấy, nhưng nàng vẫn rất nghe lời, cầm chém đĩa trên tay của mình ném vào Vệ Tinh.

- Ba...

Vệ Tinh bị chén đĩa ném trúng, không phải vì ám khí của tiểu công chúa cao minh, mà là vì không nghĩ tới tiểu công chúa lại ném, kể cả Vệ Tinh, hắn cảm thấy tiểu công chúa đã bị mình nắm trong tay, sẽ không dám làm càn.

Kết quả, hắn phát hiện mình sai rồi, tiểu công chúa không biết cái gì gọi là nguy hiểm, dê vào miệng cọp, làm theo những lời của Diệp Lãng.

- Ca ca, ta đã ném rồi, làm sao bây giờ?

Tiểu công chúa nhìn về phía Diệp Lãng, xin chỉ thị tiếp theo của Diệp Lãng.

- Làm sao bây giờ? Ngươi còn dám động đậy, ta sẽ ném ngươi xuống lầu.

Vệ Tinh nhìn chằm chằm vào tiểu công chúa. quát lên.

Tiểu công chúa có chút sợ hãi nhìn Vệ Tinh, nhìn bộ dáng và vẻ mặt đáng thương, làm cho mọi người nhìn thấy đều thương tiếc, sợ bị Vệ Tinh ném xuống lầu, cho nên không dám cựa quậy.

- Ca ca, ta sợ...

- Carine, còn nhớ nhảy dây không?

Diệp Lãng vừa cười vừa nói.

- Nhớ rõ a!

Tiểu công chúa gật đầu.

- Vậy thì làm a, nhớ rõ, không được nương tay, phải dủng toàn lực ứng phó.

Diệp Lãng tiếp tục vừa cười vừa nói.

- Ân! Này, hắc...

Tiểu công chúa đáp một câu, bắt đầu nhảy dây, nhảy trên tay Vệ Tinh, điều này làm cho tất cả người ở đây toát mồ hôi!

Bây giờ ngươi là con tin a, thế mà còn dám chơi, còn tên kia, có ngươi dạy muội muội của ngươi như vậy sao? Vào lúc này, ngươi còn dạy nàng chơi.

- Đừng nhúc nhích!

Vệ Tinh hung ác nhìn chằm chằm vào tiểu công chúa, vào lúc này hắn dỡ khóc dỡ cười, chuyện mình bắt cóc tiểu hài tử đã đủ mất mặt rồi, bây giờ còn bị tiểu hài tử xem là một món đồ chơi, hiện tại đang đung đưa tới lui trên thân thể của mình.

Đang lúc Vệ Tinh không biết nên làm gì, thời điểm chuẩn bị giáo huấn tiểu công chúa, dị biến liền xuất hiện!

Sau khi Tiểu công chúa nhảy lên một cái, dồn lực lượng xuống, nghiêng người đứng trên bờ vai của Vệ Tinh, mà một tay của Vệ Tinh đang nắm lấy tiểu công chúa, bị tiểu công chúa nhảy lên vai, hai tay của hắn bị bẻ lọi về phía sau, nhất thời không thể nhúc nhích.

Kế tiếp, phát sinh một chuyện kinh người, sau khi tiểu công chúa đứng trên bờ vai của Vệ Tinh, liền dùng một quyền đánh mạnh vào huyệt thái dương của Vệ Tinh, lực đạo tuyệt đối không nhẹ, người ở bên cạnh có thể nghe được âm thanh mà nó phát ra.

Lập tức, Vệ Tinh cảm thấy đầu của mình như biến thành bột nhão, kêu lên ong ong!

Oanh!

Vệ Tinh mất đi tri giác, té xuống mặt đất.

- A...

Tất cả mọi người cảm thấy chuyện trước mặt làm cho đầu óc của mình không thể dùng được nữa, nhất là người quen biết Vệ Tinh, bọn họ cũng biết thực lực của Vệ Tinh, làm sao có thể bị một quyền của tiểu nữ hài đánh bại chứ?

Chuyện này không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!

Nhưng mà sự thật lại bày ra trước mặt, nhưng mọi người lại không dám tin tưởng, bọn họ nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra, chẳng lẽ nói tiểu cô nương này là một cao thủ? Một cao thủ mạnh hơn Vệ Tinh?

Chuyện này đương nhiên là không thể nào, dù tiểu công chúa đã bắt đầu luyện kiếm, nhưng nàng mới tập chẳng bao lâu, cho dù nàng có thiên phú tốt, nhưng không có khả năng trong thời gian ngắn lại có thực lực mạnh hơn người có vài chục năm khổ luyện.

Thế làm sao tiểu công chúa có khả năng đánh bại người ta?

Kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản, dù một người có thực lực mạnh cỡ nào thì cũng có nhược điểm, mà trên thân thể con người có đủ loại nhược điểm, mà huyệt thái dương chính là nhược điểm của não bộ.

Dù nói thế, thực lực của tiểu công chúa rất nhỏ, dùng lực lượng của nàng, toàn lực đánh vào huyệt thái dương của Vệ Tinh, cũng có thể trí mạng, mà Vệ Tinh vốn cũng không để ý đến nàng nhiều lắm.

Mà tiểu công chúa không có giết chết Vệ Tinh, không phải là nàng hạ thủ lưu tình, mà loại chuyện này nàng mới làm lần đầu, cho nên lực đạo và độ chính xác không được tốt lắm, cho nên chỉ đánh Vệ Tinh choáng váng.

Nhưng mà có kết quả như vậy đã là rất tốt, dù cố cưỡng cầu cũng không thể nào.

- Người này đúng là vô dụng, ta đã tìm ra một khuyết điểm của hắn, đó là thực lực quá yếu, ngay cả một tiểu nữ hài cũng đánh không lại!

Diệp Lãng nhìn về phía Vệ Tinh đang nằm trên mặt đất, nói chuyện rất nghiêm túc.

...

Mọi người im lặng, bọn họ tin tưởng, nếu Vệ Tinh nghe được những lời này của Diệp Lãng, cho dù hiện tại không có việc gì, nhưng một lát nữa sẽ xảy ra chuyện, hắn sẽ bị Diệp Lãng làm cho tức chết.

- Tốt, dù sao cũng không còn cái bàn nữa, muốn ăn cũng không được, chúng ta đi thôi!

Diệp Lãng đi tới nắm lấy tay của tiểu công chúa, chuẩn bị rời khỏi.

- Carine tiểu công chúa nàng đúng là không tệ, nếu như bồi dưỡng tốt, sẽ có thể trở thành tuyệt thế sát thủ, không bằng cho nàng đi theo ta đi.

Lãnh Huyết Ngũ vụng trộm truyền tin tức cho Diệp Lãng.

- Không có khả năng, nàng muốn trở thành một kiếm khách, nàng cũng không phải ngươi, không thể lộ ra ngoài ánh sáng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK