Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại chính đề, sau khi Cao Lôi phụ tử đi ra, Triệu Nhã Nhu liền mang theo tò mò tâm hỏi Diệp Lãng một vấn đề: "Ngươi nói bọn họ có thể chữa khỏi hay tay của hắn là thật à?"

"Hẳn là thật, ta cũng chỉ nghe nói..." Diệp Lãng đáp lời.

" Y thuật của Quang Minh Y Sư bây giờ mạnh như vậy sao? Hai tay kia của Cao Lôi hẳn không thể khôi phục chứ, vậy mà bọn họ có thể chữa khỏi như không bị thương vậy." Triệu Nhã Nhu cau mày, nàng cũng là một người tinh thông luyện kim thuật, ít nhiều cũng tiệp xúc qua y thuật, có thể nhìn ra được thương thế của Cao Lôi nặng chừng nào, hơn nữa nàng biết, với thương thế này thì y thuật trước kia là không thể chữa khỏi.

Xem ra, dưới sự trợ giúp của hắn, y thuật của Thánh Giáo cao minh hơn rất nhiều!

"Ai nói giống như không bị thương, ta chỉ nói là giống với người bình thường mà thôi!" Diệp Lãng nói.

"??" Triệu Nhã Nhu khó hiểu.

"Thương tản như vậy thì kể cả thẩn tiên cũng khó khôi phục, không thể nào giống như chưa bị thương, bất quá có thể làm cho hắn giống người bình thường, có thể lấy đồ vật này nọ, làm vài động tác đơn giản." Diệp Lãng nói.

"Hóa ra là vậy." Triệu Nhã Nhu hiểu được, hóa ra Diệp Lãng muốn nói là giống với người bình thường không có ma pháp đấu khí gì, không thể nào lại cầm kiếm chiến đấu nữa.

"Không nói mấy cái này nữa, khi nào khai tiệc, chúng ta ăn xong liền chạy!" Diệp Lãng thúc giục nói.

"Ngay bây giờ đây, ngươi gấp cái gì! Tốt lắm, từ giờ trở đi ngươi phải đứng bên cạnh ta..." Triệu Nhã Nhu nói.

"Không, ta mới không đi cùng ngươi, ngươi cách ta xa ra một chút!" Diệp Lãng đánh gảy lời Triệu Nhã Nhu, rất quyết đoán cự tuyệt.

"Vì sao?" Triệu Nhã Nhu tiến lên một bước hỏi.

"Ngươi rất nguy hiểm!" Diệp Lãng cũng rất trực tiếp nói.

"..." Triệu Nhã Nhu trầm mặc, những người khác cũng trầm mặc, không ai nghĩ đến Diệp Lãng lại rõ ràng cự tuyệt Triệu Nhã Nhu như vậy.

"Ta muốn ngươi theo ta vượt qua lần sinh nhật này, ngồi cùng một chỗ ăn sinh nhật được không?" Triệu Nhã Nhu mềm nhẹ nói, đây là biểu tình chưa bao giờ xuất hiện trên nàng, khiến mọi người sững sờ.

Hôm nay Triệu Nhã Nhu đã cho bọn hắn rất nhiều kinh ngạc, Diệp Lãng cũng vậy.

"Cái này... để từ từ rồi nói." Diệp Lãng nghĩ muốn cự tuyệt, nhưng nhìn hai mắt Triệu Nhã Nhu, hắn như nhớ ra cái gì đó nhưng lại không nhớ rõ là cái gì, bất quá loại cảm giác này nói với hắn không nên đi cự tuyệt.

"Ngươi không phản đối tức là đáp ứng, ta sẽ an bài ngươi ngồi bên cạnh ta!" Triệu Nhã Nhu cười nói, một khắc kia, tất cả mọi người cảm giác được nụ cười của nàng là thật, thật sự rất vui vẻ.

Chẳng lẽ tiểu Nữ Hoàng đã thích thiếu niên Hồ tộc này?

Có lẽ a, nếu không sao có thể giải thích hết thảy đây, dù sao nàng cũng là một nữ hài tử mười tám đối mươi, quả đúng là thời thanh xuân mơ mộng, thích một người kỳ thật cũng là chuyện bình thường.

"Tùy ngươi!" Diệp Lãng trả lời, trong hai mắt xuất hiện một tia suy nghĩ, tựa hồ nhớ đến chuyện gì nhưng hắn không thể nào bắt được nó.

"Các ngươi còn muốn nói gì với ta sao?" Diệp Lãng phát hiện phía trước còn có vài người theo đuối Lý Nguyệt đứng đó, kỳ quái hỏi.

"Không không, Fox công tử, ngươi rất xứng đôi cùng Lý Nguyệt tiểu thự chúng ta không có ý kiến!" Có người lập tức nói, bọn họ đã nhìn thấy kết cục của Cao Lôi, lại nhìn thấy quan hệ vi diệu giữa Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu thì sao bọn họ còn dám tiếp tục nữa.

"Chúng ta chỉ muốn đến giao cái bắng hữu với Fox công tử." Một người nói.

"Đúng đúng! Chính là qua giao cái bằng hữu!"

"..."

Những người này làm cho Diệp Lãng hoàn toàn hiểu được cái gì là thuận theo chiều gió, cái gì là không có địch nhân vĩnh viễn...

"Giao bằng hữu với ta? Có thể chứ, tứ hải giai huynh đệ!" Diệp Lãng cười cười, bắt đầu nói chuyện cùng những người này, làm cho người ta cảm thấy bọn họ thật sự như một đám bằng hữu vậy.

"??" Lý Nguyệt có điểm không rõ vì sao đột nhiên Diệp Lãng thay đổi thái độ, đi nói chuyện cùng những người này, không phải hắn rất chán ghét đi tiếp xúc với họ sao?

Lý Nguyệt phát hiện Diệp Lãng không chỉ kỳ quái ở mỗi điểm này, nàng phát hiện Diệp Lãng lại chủ động đi nói chuyện với một số người, mà tựa hồ những người đó cũng không phải tốt lành gì.

Đúng vậy, không phải người tốt, những người này đều từng khi dễ qua Diệp Lãng hoặc khi Diệp gia rời khỏi Tường Không, bỏ đá xuống giếng với Diệp gia, đương nhiên Diệp gia này là nói phái của Diệp Dực, không phải Diệp gia hiện tại ở Tường Không.

Vì sao Diệp Lãng lại làm thế?

Lý Nguyệt không rõ, mà càng làm nàng không rõ là, lúc sau Trúc lão bản xuất hiện, chính là cô bé Trúc Diệp Nhi tiểu muội muội kia, tựa hồ nàng là người cung ứng cho lần yến hội này, rất nhiều đồ vật đều mua từ chỗ nàng.

Lý Nguyệt cũng không phải kỳ quái việc Trúc Diệp Nhi xuất hiện ở đây, lấy lực ảnh hưởng của Trúc Diệp Nhi, nàng hoàn toàn có tư cách tham gia lần yến hội này, đây là dưới tình huống ngay cả nàng không cung cấp thương phẩm cho lần yến hội này cơ.

Trúc Diệp Nhi tiểu muội muội thấy Diệp Lãng lập tức chạy tới, bộ đáng như rất hưng phấn. Lý Nguyệt cũng không thấy kỳ quái với việc này bởi trước kia, ở tràng Thưởng Nguyệt Hội tại Trúc Tâm Lâu, nàng cũng thấy hình ảnh Diệp Lãng bị Trúc Diệp Nhi dây dưa, nhìn thấy cảnh tượng Diệp Lãng và Trúc Diệp Nhi cùng làm đèn Không Minh bay cao.

Điều làm Lý Nguyệt kỳ quái là, khi Diệp Lãng nhìn thấy Trúc Diệp Nhi tới chỗ mình liền lạnh lùng nói: "Tiểu muội muội, chúng ta cũng không phải rất quen thuộc, đừng tới tìm ta, qua kia chơi đi!"

"..."Trúc Diệp Nhi khựng lại, khẽ cắn môi nhìn Diệp Lãng, sau đó xoay người rời khỏi.

Hắn đang làm gì vậy? Sao là hai thái độ hoàn toàn khác trước? Chẳng lẽ trước đó chỉ là nhất thời hứng khởi, bây giờ mới thật sự là hắn?

Rất nhanh sinh nhật chính thức bắt đầu, Diệp Lãng bị Triệu Nhã kéo đến ghế dài ngồi chung, điều này làm tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.

Chỗ kia vốn là một mình Triệu Nhã Nhu ngồi, vị trí giữa quân thần có chút khác nhau, mà dưới tình huống bình thường, bên cạnh chỗ Triệu Nhã Nhu ngồi cũng không phải không thể ngồi, nhưng chỗ đó hẳn là chỗ của người thân mật nhất với nàng, cũng chính là Thân Vương đại nhân của nàng, cũng có tục xưng là Để Thân Vương.

Bất quá tất cả mọi người cũng không nghĩ gì nhiều về điều này, sẽ không cho rằng Diệp Lãng chính là người lựa chọn vào vị trí Để Thân Vương, dù sao trong cảm nhận của mọi người, Triệu Nhã Nhu là một nữ bạo quân thay đổi thất thường, ai mà biết nàng đang nghĩ gì.

Yến hội lần này rất xa hoa, có rượu và thức ăn tốt nhất, có ca múa đẹp nhất, có âm nhạc dễ nghe nhất, còn có nhưng tiết mục thú vì mà đầy hứng thú nữa.

Triệu Nhã Nhu tựa hồ rất hài lòng với những an bài này, từ đầu đến cuối đều mỉm cười, mà Diệp Lãng cũng rất rõ ràng, hắn chỉ thích một thứ - rượu.

Trong thời gian này, Triệu Nhã Nhu còn gắp qua đồ ăn cho Diệp Lãng, một bộ hiền thê, thật giống như đang hầu hạ Diệp Lãng vậy.

Diệp Lãng hơi ngần ra, sau đó tiếp tục ăn, ăn uống no dù xong mới bắt đầu xem những tiết mục biểu diễn, không thể không nói, những tiết mục này rất phấn khích!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK