Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thất công chúa không cười, không phải nàng không muốn đả kích Diệp Lam Vũ, nếu bình thường nhất định nàng sẽ cười vui vẻ hơn ai hết, có điều lúc này nàng không thể cười, bởi vì lần này cũng lây nàng vào trong đó.

Vừa rồi trong lời Diệp Lam Vũ có cả hai người, nên Diệp Lãng nói dã man không nói đạo lý cũng kéo nàng vào trong.

Mặt Diệp Lam Vũ có điểm hồng, nàng rất muốn bóp chết Diệp Lãng.

"Khụ, Chỉ Tình đường tỷ, mời tiếp tục nói đi, đừng để ý đến hai tỷ đệ nhà hắn!" Thất công chúa lên tiếng, tạm thời bình ổn lại chuyện này.

"Sự tình là như vậy..." Diệp Chỉ Tình bắt đầu kể đơn giản lại một lần, bắt đầu từ vì sao nàng lại đến đây.

Diệp Lam Vũ và Thất công chúa khi nghe thấy nguyên nhân đều hai mặt nhìn nhau bởi các nàng biết mình cũng có trách nhiệm trong vụ này, là tại mình thấy Diệp Lãng xong đã quên sạch nhưng người khác, quên phái người đi thông tri.

Vì thế, khi Diệp Chỉ Tình tiếp tục tự thuật, đồng thời các nàng cũng tìm người đi thông tri đại lực sĩ để họ an tâm, đồng thời cũng thông báo tin tức Diệp Lãng đang ở đây, dù sao Diệp Lãng cũng là một đội viên trong đó.

Diệp Chỉ Tình tiếp tục nói: "Lúc đó, ta thấy một người nhất định không thể ứng phó nổi đám người của Công Tước nên ta nghĩ cách làm kinh động người ở trong, dùng Song Diễm Trảm của ta đánh vào cửa chính..."

"Sau đó các tiền bối Quang Minh Kỵ Sĩ ra, vì họ thấy ta phá hủy cửa nên hiểu lầm là ta đến quấy rồi, mà ta lại hiểu lẩm họ đã bắt các ngươi..."

"Cứ như vậy chúng ta..."

"Cánh cửa đáng thương, hôm nay bị phá đến hai lần, may mà lần này chiêu bài của ta không sao cả.” Diệp Lãng vừa bi ai cho đại môn, đồng thời còn cảm thấy may mắn cho việc mà tạm thời hắn chưa biết rõ.

"Ngươi nói đến chiêu bài Mơ Hồ Đường sao? Hình như ta..." Diệp Chỉ Tình nghe thấy lời Diệp Lãng nói có điểm vếu yểu đáp lại, mà nàng không thể nói tiếp được câu sau,

"Công tử, chiêu bài của người ở đây.” Lúc này vừa lúc một thị vệ đi ngang qua, mang theo cái chiêu bài bị đánh nát vào phòng bếp làm củi.

Diệp Lãng nhìn khối chiêu bài bị chia làm bốn nói: "Đây là buổi chiều à?" "Không phải, buổi chiều đã bị đốt, đây là buổi tối!" Thị vệ lắc đầu hồi đáp.

"Ta kháo! Rốt cuộc là tên hỗn đản nào làm, rốt cuộc chiêu bài của ta chọc vào ai chứ, vì sao hủy hết cái này đến cái khác chứ! Không được, buổi tối tự mình làm một cái vậy!" Diệp Lãng bắt đầu chửi bậy, cũng hạ quyết tâm tự mình làm lấy một cái.

Diệp Chỉ Tình trầm mặc.

"Phanh!" Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đồng thời gõ đầu Diệp Lãng một cái, đương nhiên cũng không phải vì bênh vực kẻ yếu như Diệp Chỉ Tình mà vì... "Sao lại đánh ta?"

"Vừa rồi ngươi mới nói ai là hỗn đản?" Diệp Lam Vũ chất vấn nói.

"Nói người đập vỡ chiêu bài của ta, à!" Diệp Lãng lại bị gõ một cái.

"Tỷ tỷ ta đập vỡ một khối chiêu bài của ngươi thì sao? Cũng dám mắng ta à !" Diệp Lam Vũ căm tức nhìn Diệp Lãng.

"Nhưng mà ta đâu có chửi đâu, ta chửi buổi tối, không phải buổi chiều.” Diệp Lãng thực vô tội nói.

Lúc này Diệp Chỉ Tình cảm thấy mình càng tội nghiệp hơn, sớm biết vậy thì trực tiếp nói cho Diệp Lãng biết khối chiêu bài này là mình đập cho khỏe!

Diệp Lam Vũ nhéo mặt Diệp Lãng nói: "Ngươi lại còn nói nữa, chẳng lẽ không phải muốn nói buổi chiều cũng như buổi tối sao?"

"Vừa rồi ta có nói à?" Diệp Lãng ngơ ngác nói: "Vậy nhất định là nói nhầm rồi, đều do tên hỗn đản buổi tối..."

"Thập Tam..." Diệp Chỉ Tình nhịn không được.

Diệp Lãng quay đầu lại nhìn Diệp Chỉ Tình hỏi: "Sao?" "Người đập vỡ chiêu bài của ngươi là ta.” Diệp Chỉ Tình nói.

“Vừa rồi ta chẳng nói gì hết, đi ngủ!" Diệp Lãng trực tiếp quăng lại một cau liền chạy lấy người.

“...”

"Đệ đệ, chuyện của ngươi vẫn chưa kể xong, đừng ngủ.” Diệp Lam Vũ đuổi theo.

"Không, ta muốn ngủ, mai còn phải xem bệnh!" Thanh âm Diệp Lãng rơi vào tai mọi người.

"Ngươi phải..."

"Không, ta mệt!"

Cũng không phải Diệp Lãng lấy cớ, hắn thật sự mệt mỏi, ngày nào cũng phải khám nhiều như vậy, còn phải ra tay dùng nhiều kiểu chữa bệnh như vậy quả thật rất hao sức.

Hơn nữa không phải lâu lâu mới vậy, trong mấy tháng này ngày nào hắn cũng thế, luôn "công tác" với cường độ cao nên càng phải nghỉ ngơi hơn.

"Vậy được rồi.” Diệp Lam Vũ gật đầu, sao nàng nỡ để Diệp Lãng mệt, hắn lại là đệ đệ bảo bối của nàng, bình thường hơi khổ một chút nàng đã không nỡ rồi.

Vài ngày sau, nàng và Thất công chúa, còn có Chân Tiểu Yên có điểm đau lòng, không muốn Diệp Lãng tiếp tục cuộc sống như vậy nữa, nhưng các nàng vẫn biết đây là điều hắn nên làm.

Vừa mới gặp lại còn chưa nhìn ra được công tác của Diệp Lãng rất dày đặc, liên tục vài ngày sau các nàng đã thấy được vấn đề này, để giảm bớt gánh nặng của Diệp Lãng, các nàng cũng đầu nhập vào công tác của Mơ Hồ Đường.

Tuy Diệp Lam Vũ và Thất công chúa không biết luyện kim thuật nhưng rất có nghề trong phương diện quản lý, xử lý gọn gàng ngăn nắp chuyện từ trên xuống dưới của Mơ Hồ Đường.

Đối với việc này, Diệp Lãng đánh giá rằng sau này các nàng nhất định là cái loại thê tử rất biết quản việc nhà, trượng phu của các nàng sẽ rất nhẹ nhàng, rất hạnh phúc.

Bởi vậy Diệp Lãng lại cảm thấy lấy Thất công chúa cũng là một quyết định tốt!

Chẳng qua, cái gọi là cưới lão bà của hắn cũng chính là cưới lão bà, không phải cưới người yêu, hắn chỉ cần một lão bà có thể làm tốt bổn phận của người vợ, ngoài ra không cần gì cả.

Vấn đề này cho dù là kiếp trước cũng vậy, chỉ cưới một lão bà nuôi được, có thể bồi mình cả đời là được!

Về phần cảm tình thì có thể từ từ bồi dưỡng, hơn nữa cảm tình giữa vợ chồng không phải dựa vào tình yêu duy trì, quan trọng hơn là thân tình!

Có vẻ như Thất công chúa phù hợp tất cả điều kiện ấy, so với việc cưới những người khác không có chút cảm tình nào còn không bằng cưới nàng cho khỏe.

Trở lại chính đề, hai người Diệp Lam Vũ vội việc này, Chân Tiểu Yên thì khác, nàng có thể trực tiếp giúp Diệp Lãng, tuy rằng Chân Tiểu Yên không quen thuộc với Y thuật nhưng lại hiểu được luyện kim thuật, có thể chế tác một ít luyện kim trận, một ít tể thuốc.

Hơn nữa Diệp Lãng cũng có thể dạy Chân Tiểu Yên một chút kỹ xảo nghề Y để Chân Tiểu Yên có thể hỗ trợ làm hộ lý một chút, mặc dù không thể trở thành một Y Sư như A Nhĩ Ôn nhưng nàng tuyệt đối đủ tư cách làm một hộ sĩ.

Mà đây là chuvện của vài ngày sau, khi Diệp Lãng đi ngủ còn xảy ra một chuyện nho nhỏ, đối với Diệp Lãng thì chuyện này quả thật rất nhỏ, còn đối với Diệp Lam Vũ tam nữ thì lại là một chuyện cần phải làm rõ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK