Mục lục
[Dịch] Luyện Kim Cuồng Triều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Cát công chúa có chút mơ hồ, có chút không hiểu tiểu công chúa nói vậy là có ý gì, tại sao gọi họ là họ, không lẽ, nàng đến chỉ là đi theo tên nhóc đó sao?

Rất nhanh, Long Cát công chúa có được đáp án!

- Long Cát công chúa, tình huống này... Hoàng thượng từng nói với chúng ta, sau khi tiểu công chúa đến đây, chỉ cần đi theo tiểu công chúa là được, những việc khác không cần phải quản, còn nữa, Hoàng thượng nói chúng ta muốn về thì cứ tự về, cũng không cần quản tiểu công chúa! Ý của Hoàng thượng hình như là để tiểu công chúa đi theo công tử...

- Là vậy sao?

Long Cát công chúa nhìn Tiểu công chúa, tựa hồ có chỗ không hiểu.

- Ừm! Ca ca nói để ta theo, sau khi kết thúc ở đây, ta sẽ cùng ca ca đến Diệp Thành.

Tiểu công chúa gật đầu,

- Tỷ tỷ, ta muốn đi theo ca ca.

- Vậy thì được, nàng đi theo chúng ta trước, những người khác, đợi hắn tỉnh dậy rồi nói.

Long Cát công chúa gật đầu nói, nếu đã vậy, nàng đành phải dẫn theo tiểu công chúa, đến lúc đó nếu như không xảy ra chuyện gì, nàng sẽ quyết định sau.

- Công chúa, xe ngựa đến rồi!

- Được, chúng ta về phủ!

Cứ như vậy, Long Cát công chúa rời đi trong ánh mắt nghi hoặc của tất cả mọi người, đến cuối cùng, những con người đó vẫn không biết thiếu niên được Long Cát công chúa ôm là ai, không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Có thể nói là không hiểu ra sao!!

- Lam Vũ và Nhã Trúc đâu, hắc hắc, không tìm thấy họ, vậy thì cứ để họ hối hận đi.

Lúc đi qua chỗ hai người Diệp Lam Vũ vừa đứng nhưng Long Cát công chúa đã không tìm thấy hai người bọn họ, cũng không đi tìm, trực tiếp về nhà.

Nàng tin, đợi hai người Diệp Lam Vũ nghe xong câu chuyện, nhất định sẽ rất hối hận vì đã không đi cùng mình, ha ha, cứ để hai người họ hối hận.

Bản thân nàng cũng không ngờ, vốn dĩ đi đón Ngải La đế quốc công chúa, cuối cùng lại phát hiện ra tên nhóc này, không biết hắn chạy sang Ngải La đế quốc từ lúc nào, còn dẫn theo một tiểu công chúa đáng yêu nữa.

Đến lúc này, đã không cần phải nói rõ ai đó là ai nữa, ai cũng biết hắn chính là Diệp Lãng, người khiến Long Cát công chúa phải thất thái.

- Long Cát công chúa! Hắn tỉnh chưa?

Long Cát công chúa đang mừng thầm thì từ bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói, giọng nói này nàng nhận ra, là của Lãnh Huyết Ngũ, quả nhiên đang ở ngay bên cạnh nàng.

- Vẫn chưa tỉnh, ngươi cũng biết, hắn đã ngủ thì không có cách nào đánh thức.

Long Cát công chúa trả lời.

- Ồ, vậy thì đợi hắn tỉnh dậy rồi nói.

Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.

Lãnh Huyết Ngũ rất dứt khoát, nếu Diệp Lãng đang ngủ vậy thì chi bằng chờ hắn tỉnh dậy rồi nói.

- Lãnh Huyết Ngũ, tại sao lúc nãy ngươi biết hắn ở bên trong?

Long Cát công chúa nói.

- Trên người hắn có đồ của Lãnh huyết tổ, nên chúng ta có thể tiến hành liên hệ với nhau, phát cảm ứng khi ở gần nhau, lúc nãy phát hiện có cảm ứng, ta đã nhảy lên xem.

Lãnh Huyết Vũ bình thản nói.

Chỉ là, dưới sự bình thản ấy, Long Cát công chúa có thể cảm nhận được sự quan tâm Lãnh Huyết Ngũ dành cho Diệp Lãng, mặc dù nói Lãnh Huyết Ngũ lúc thấy Diệp Lãng không sao còn cho Diệp Lãng một dẫm lên mặt, phát tiết sự bất mãn của mình.

- Thì ra là vậy...

Long Cát công chúa gật gật đầu, với những thứ Lãnh huyết tổ dùng, nàng không cảm thấy ngạc nhiên, đồng thời chuyện Diệp Lãng có được những thứ đó cũng không kì quái, nói thế nào Diệp Lãng cũng là một thành viên của Lãnh huyết tổ.

Có thể Diệp Lãng vẫn chưa biết, nhưng Long Cát công chúa thì rất rõ, Diệp Lãng bây giờ mang tên Lãnh Huyết Nhất, bởi vì Lãnh huyết tổ bây giờ tạm thời thuộc về cá nhân Hoàng đế quản lý, chỉ là hắn hiện tại không tiện nêu danh, nên đẩy cho Diệp Lãng.

Lãnh Huyết Nhất, đơn giản mà nói, chỉ là hữu danh vô thực, không có bất cứ thực quyền nào, cho nên Diệp Lãng có mặt hay không có mặt, đều như nhau!

- Không biết tổ mẫu còn ở đó hay không, họ có lẽ vẫn đang chơi trò im lặng.

Về đến Cát cư, Long Cát công chúa trong lòng thầm nghĩ, chỉ là nàng cảm thấy suy nghĩ của mình có chút tà ác, làm sao vẫn còn ở đây được, nàng đi lâu như vậy cơ mà.

Nhưng, khiến Long Cát công chúa cảm thấy bất ngờ là, suy nghĩ ấy trở thành sự thật!!

- Á... tổ mẫu, cô cô, hai người vẫn đang ở đây im lặng à...

Long Cát công chúa nhìn vào trong viện tử, Long An Kì và Diệp Thành Thiên ngồi trước Hoàng thái hậu, bên trên là một ít đồ ăn, xem ra họ giải quyết luôn bữa trưa ở đây.

Xem đến đây, Long Cát công chúa nghĩ, có lẽ Hoàng thái hậu mượn danh nghĩa bữa trưa, cố ở lại đây thêm một lúc, bữa trưa hình như vẫn chưa xong.

Nếu như ăn xong, hạ nhận có lẽ đã đến thu dọn, chứ không còn bày ở đó!

- Nói gì thế, cái gì trầm mặc... đợi chút, Long Cát, con đang ôm ai vậy? Không phải con đi đón Ngải La đế quốc công chúa sao, sao lại ôm một thiếu niên về?

Hoàng thái hậu định trách Long Cát công chúa gì đó, nhưng lại phát hiện ra Long Cát công chúa trong lòng Diệp Lãng.

Lúc này, Hoàng thái hậu nhìn thấy bộ dạng Diệp Lãng, chỉ có thể phán đoán là một thiếu niên.

Vấn đề này rất nghiêm trọng, một thiếu niên mà Long Cát công chúa ôm như vậy, sẽ trở thành một tin tức động trời, chưa từng nghe nói nàng qua lại với ai, thậm chí đến bạn trai thân thiết cũng không có.

- Hắc hắc, đây là nhân vật mọi người đang muốn gặp nhất, con trực tiếp ôm hắn về, mọi người định thưởng gì cho con đây.

Long Cát công chúa cười tinh nghịch, càng ôm Diệp Lãng chặt hơn, khiến mọi người không thể nhìn rõ tướng mạo hắn.

- Người chúng ta muốn gặp nhất, không lẽ là người yêu của con, vậy thì đúng là ta muốn gặp thật.

Hoàng thái hậu cười nói, bà cảm thấy khả năng này tương đối cao, dù sao bà đúng là rất muốn gặp người yêu của Long Cát công chúa, không muốn thấy công chúa vì sự nghiệp đén tình duyên cũng chẳng quan tâm.

- Hứ, tổ mẫu, sao người lại đoán mò như vậy, tên nhóc này sao có thể là người yêu của con, người yêu của con phải đẹp trai hơn hắn một chút, cao hơn hắn một chút, và tuổi phải nhiều hơn hắn một chút. Tên nhóc này hoàn toàn không đủ tư cách!!

Long Cát công chúa tức giận nói.

- Vậy hắn là ai?

Hoàng thái hậu nghi hoặc hỏi.

- Thành Thiên, người này... hình như là...

- Không phải hình như, mà đúng là nó!

Long An Kì và Diệp Thành Thiên hai người quay sang nhìn nhau, đều nhận ra đáp án và sự ngỡ ngàng trong mắt đối phương, họ đều đã xác định người đang được Long Cát công chúa ôm chính là Diệp Lãng. Thân là phụ mẫu, cho dù nhất thời không thể nhận ra thì sau đó vẫn có thể nhìn ra.

Chỉ là, họ cảm thấy có chút kì dị, sao Diệp Lãng lại bị Long Cát công chúa ôm về.

- Long Cát, tên nhóc này con tìm được ở đâu, sao nó lại ở đây, còn nữa, không phải con đi đón người của Ngải La đế quốc sao?

Long An Kì chạy đến bên cạnh Long Cát công chúa, bẹo má Diệp Lãng vẫn đang ngủ say!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK