Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bàng Ảnh viêm thú phóng tới trước mặt Sở Mộ, thân ảnh khổng lồ tựa như một ngọn núi lửa chuẩn bị bộc phát.

Hỏa phu nhân đứng trên đỉnh đầu Bàng Ảnh viêm thú, dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn xuống Sở Mộ.

Sở Mộ ngẩng đầu lên nhìn nàng, cũng nhếch môi cười.

Sở Mộ ghét nhất là khuôn mặt khó coi của nàng, không biết nữ nhân này có cái gì để kiêu ngạo, tự cho mình có quyền sỉ nhục người khác chứ?

Chỉ là một người tính cách hèn hạ mà thôi, Sở Mộ thích nhất là chà đạp loại người này ở dưới chân.

Chú ngữ nhanh chóng hoàn thành, bên cạnh Sở Mộ xuất hiện một cái đồ án phá vỡ không gian.

Một đầu Chập Long từ trong đồ án bay ra, thân thể chậm rãi mở rộng.

"Tiểu Chập Long, ngươi biết nên đối đãi nữ nhân kia và Hồn sủng của nàng như thế nào rồi?"

Sở Mộ mỉm cười nhàn nhạt, nói với tiểu Chập Long.

“Sa sa sa !”

Tiểu Chập Long tùy ý vỗ cánh một cái, lực lượng cuồng phong thổi tắt hỏa diễm công kích trong nháy mắt.

Nó gật đầu với Sở Mộ tỏ ý đã hiểu, sau đó mới chậm rãi xoay người nhìn về phía Bàng Ảnh viêm thú.

Thời điểm ở trong Ấn cốc, tiểu Chập Long không phải là đối thủ của Bàng Ảnh viêm thú.

Đáng tiếc là thời gian đã qua khá lâu, nhưng thực lực Bàng Ảnh viêm thú không hề tăng trưởng. Trong khoảng thời gian này, tiểu Chập Long thôn phệ linh hồn đã tạo thành đại dương mênh mông, lĩnh vực Minh hà đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Lúc ban đầu, Bàng Ảnh viêm thú đánh không lại Vũ Vân Long, bây giờ thực lực tiểu Chập Long còn mạnh hơn Vũ Vân Long. Cho nên tiểu Chập Long vô cùng thoải mái tư tưởng đối với trận chiến này.

Hỏa phu nhân thấy được ánh mắt tiểu Chập Long, khóe miệng hơi run rẩy một chút. Đây là thái độ khinh thường sao?

Tiểu Chập Long đang coi thường nàng?

Vương giả Thất Lô hải xà vương cũng bị đánh bại, tiểu Chập Long chỉ có hứng thú với đối thủ từ cao đẳng Bất Hủ trở lên. Huống chi, chiến lực Bàng Ảnh viêm thú còn yếu hơn sinh vật đồng cấp vài phần.

Thân thể Sở Mộ trượt sang hướng khác để cho tiểu Chập Long có đầy đủ không gian chiến đấu.

Thật ra hắn để cho tiểu Chập Long đối phó Hỏa phu nhân đã là dùng dao mổ trâu giết gà rồi. Bởi vì thực lực tiểu Chập Long hiện tại không hề thua kém Vong Mộng.

"Sở Mộ, ta sẽ đối phó phái chủ Phong phái - Điền Huyễn. Đối phương còn có một người, nếu ngươi không còn Hồn sủng, ta sẽ miễn cưỡng kéo dài thời gian."

Vũ Phong Địch nói với Sở Mộ.

"Ta đã nói với Triêu Lãnh Xuyên, Vong Linh cung sẽ được chiếu cố trọng điểm."

Ánh mắt Sở Mộ đảo qua nhìn chằm chằm vào phái chủ Quỷ phái -Đan Tạ vẫn đang tìm cơ hội đánh lén.

Thần sắc Đan Tạ lộ vẻ sửng sờ, ánh mắt quỷ dị của Sở Mộ làm cho nàng cảm thấy bất an.

"Chỉ mong ngươi không làm cho Hồn sủng của ta thất vọng."

Sở Mộ cười nhạt nói với Đan Tạ.

"Ngông cuồng tự đại !"

Đan Tạ cười lạnh nói.

"Nó đã từng là Vong Linh."

Trên mặt Sở Mộ nở nụ cười tràn đầy ẩn ý, Đan Tạ cảm thấy một cỗ lãnh ý chậm rãi lan tràn trong lòng mình.

Sở Mộ thu hồi Vong Mộng vào trong không gian Hồn sủng, sau đó niệm chú ngữ triệu hoán.

Không gian trên đầu hắn xuất hiện vòng tròn đồ án ẩn hiện ma văn kỳ bí, một thân ảnh Mộng Thú từ trong đó chạy ra.

Dạ vốn là Hồn sủng tuấn dật, tà mị, hiện tại đã được Ly lão nhân trừ đi Thi tính giúp cho lực lượng yêu khí càng thêm nồng nặc.

Những đạo Thi văn trên người nó không có triệt để biến mất, mà chuyển thành ấn ký Vong Linh ẩn sâu trong da thịt.

Có lẽ qua một vài năm nữa, Thi văn sẽ tiếp tục hiện ra khắc đầy người nó. Nhưng trong đoạn thời gian này, nó sẽ là một đầu Yêu Linh lưu lạc thuần túy.

Đối thủ của Dạ chính là Đan Tạ -Tỏa Cốt huyết quỷ.

Tỏa Cốt huyết quỷ vẫn luôn lượn lờ chung quanh Sở Mộ, mấy cánh tay sắc bén chậm rãi di động tìm cơ hội công kích hắn.

Dạ vừa mới xuất hiện lập tức khóa định đầu Huyết quỷ này, Mộng giác phát ra từng làn sóng vô hình chế tạo mộng cảnh mê hoặc đối phương.

Nhưng mà cảm giác Tỏa Cốt huyết quỷ rất là nhạy bén, không ngừng biến ảo vị trí né tránh làn sóng yêu linh. Phong cách chiến đấu có mấy phần tương tự với Dạ, đều là di động né tránh tìm cơ hội đánh một kích trí mạng. Trước khi song phương phát động công kích sẽ tiến hành so đấu năng lực ngụy trang, mê hoặc và tốc độ.

Hồn sủng của Sở Mộ bắt đầu chiến đấu kịch liệt với bốn cường giả cấp chưởng môn. Trên đầu, dưới chân hắn cũng xuất hiện hai quân đoàn khổng lồ lao thẳng vào nhau, một trận gió tanh mưa máu chính thức mở màn.

Cuộc chiến tranh này yếu nhất cũng là Hồn sủng cấp đế hoàng, mỗi một đầu Hồn sủng tạo ra lực phá hoại cực kỳ kinh khủng. Thời điểm quân đoàn mấy vạn Hồn sủng cùng lúc phát động công kích khiến cho không gian chấn động kịch liệt, làn sóng loạn lưu không ngừng truyền ra bốn phía. Vùng đất Đông Cuồng Lâm biến thành bãi phế tích triệt để, trên trời dưới đất nhìn đâu cũng thấy ánh sáng chói lòa.

Đám chủ soái Đông Cuồng Lâm hạ lệnh một tiếng, ngay lập tức quân đoàn Tân Nguyệt Địa xuất hiện ở trên tường thành, trên đỉnh núi, rừng rậm tạo thành trận thế đối địch.

Quân đoàn Tân Nguyệt lấy phòng ngự làm chủ, bọn họ vẫn im lặng chờ đợi liên minh chinh phạt tiến tới gần Đông Cuồng Lâm quan ải.

Từng dãy Nguyên Tố Hồn sủng đã chuẩn bị sẵn sàng chú ngữ, không gian chung quanh nhanh chóng ngưng tụ một cỗ khí tức cuồn cuộn, mênh mông như biển.

“Vù vù vù !”

Một góc Đông Cuồng Lâm quan ải dâng lên biển lửa hừng hực, sau đó vô số đạo Hỏa cầu gào thét đánh tới ba mươi vạn liên minh chinh phạt.

“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm !”

Lực lượng Lôi điện chớp lóe lẫn vào trong dung nham nóng bỏng không ngừng xung kích đại quân địch nhân.

Lực lượng Nham hệ biến thành chông gai xỏ xuyên qua đại địa, hoặc là ngưng tụ thành từng đạo Vẫn thạch lao xuống khu vực địch nhân đông nhất.

Rất nhiều, rất nhiều kỹ năng đồng loạt bộc phát báo hiệu chiến tranh chính thức mở màn.

Các loại kỹ năng bay như mưa, năng lượng loạn lưu tràn ngập không gian, kéo theo lực lượng phong bạo hủy diệt không gì sánh nổi.

Ở bên trong khu vực đó, bất kỳ một gã nhân loại và Hồn sủng nào cũng trở nên nhỏ bé, yếu ớt tới cực điểm.

Nhưng mà quân đoàn khổng lồ và luồng năng lượng kinh khủng kia chính là do những thân thể nhỏ bé này tạo thành. Tất cả mọi người cùng có chung mục đích, đến chết cũng không đổi. Đó là giết càng nhiều địch nhân càng tốt, giết một hòa vốn, giết hai là có lời rồi.

Mục Thanh Y đứng trên cổng thành nhìn xuống khu vực năng lượng dày đặc nhất, thần sắc nàng lúc này có vẻ kỳ lạ.

Bạch Hổ vẫn luôn đứng trước mặt nàng cẩn thận bảo vệ, những làn sóng xung kích tràn tới vị trí cách nàng trăm thước lập tức biến mất tung tích.

Trên đỉnh đầu của nàng là Quan Hoàng Vương uy nghiêm vô thượng.

Mục Thanh Y im lặng nhìn chiến hỏa không ngừng phát tán, thời thời khắc khắc đều có người và sủng ngã xuống trong vũng máu. Trong đó có rất nhiều binh sĩ của liên minh chinh phạt, cũng có không ít thành viên Tân Nguyệt Địa.

Trước kia Sở Mộ cảm thấy Mục Thanh Y rất thích hợp với Thần Tông, chức vị phán quan hoàn toàn phù hợp với một người tâm tính đơn thuần, thẳng thắn như nàng. Nàng có một cái tâm chính trực, đồng thời cũng rất cứng rắn, đối đãi địch nhân không bao giờ mềm tay.

Trên thực tế, Mục Thanh Y vẫn luôn cảm giác mình là một người mâu thuẫn. Nàng có thể thương xót vì một người xa lạ tử vong, nhưng lại có thể thờ ơ, lạnh nhạt với núi thi thể chồng chất trước mặt.

Có lẽ… đây chính là thiện ác phân minh.

Trong lòng nàng phân ra hai thái cực thiện và ác, không phải là cái loại tự nhận nhiệm vụ to lớn của đám gia chủ hoàng tộc trên hội nghị Lưỡng Khôn sơn. Mà thiện ác là do chính nàng phán đoán.

Sau khi nàng gia nhập Thần Tông đã có người nói cho nàng biết thế nào là nghĩa vụ, thế nào là chức trách cần phải tuân thủ. Sứ mạng Thần Tông là cao nhất, thậm chí có người cố gắng đồng hóa nàng vào trong thế lực Thần Tông.

Rất đáng tiếc, nàng ở trong Thần Tông nhiều năm như vậy vẫn không bị bọn họ thay đổi đường lối suy nghĩ. Nghĩa vụ, chức trách và sứ mạng chân chính là do bản thân nàng quyết định.

Mặc dù Vạn Tượng Cảnh không còn thuộc về Mục Thị gia tộc, mặc dù đám người kia không coi nàng là một thành viên của gia tộc. Nàng cũng sẽ thủ vững lòng tin, không bao giờ thay đổi.

Mái tóc dài đen tuyền tung bay trong gió, ánh mắt Mục Thanh Y dần dần trở nên sắc bén. Nàng chậm rãi lấy ra một cây trâm cố định mái tóc của mình.

Khuôn mặt nàng lúc này biểu hiện rõ ràng khí chất hào hùng của một nữ anh kiệt. Đồng thời khí thế trên người nàng cũng tăng dần lên, rốt cuộc nàng đã cho ra một quyết định cuối cùng.

Quan Hoàng Vương từ từ hạ xuống, Mục Thanh Y nhảy lên trên người nó. Cả hai biến thành tia sáng chói lòa xuyên thẳng vào trong chiến trường hỗn loạn.

Phía sau lưng nàng là một trăm thành viên Thiên Cơ cung, toàn bộ đều là nữ Hồn sủng sư mạnh nhất được nàng lựa chọn.

Tuyệt đại đa số nữ Hồn sủng sư xuất hiện trên chiến trường đều là loại hình phụ trợ, nhưng mà đội ngũ Mục Thanh Y suất lĩnh cũng ngưng tụ một cỗ sát khí cường liệt không hề thua kém quân đoàn đối phương.

Một trăm người hoàn toàn không đáng kể với trận chiến tranh quy mô mấy chục vạn, nhưng mà đội ngũ nữ Hồn sủng sư này lại tiến vào chiến khu ác liệt nhất. Mỗi một người bộc phát ra chiến lực mạnh mẽ tàn sát địch nhân, chiến cuộc lập tức xuất hiện biến hóa, vốn là quân đoàn Tân Nguyệt đang bị ép lùi lại rốt cuộc tìm được cơ hội thở dốc, vội vàng điều chỉnh đội hình.

Bên trong khu vực kỹ năng hỗn loạn đó đột ngột hiện ra một thân ảnh mảnh mai, tất cả chủ soái và đầu lĩnh trên chiến trường lập tức nhận ra sự xuất hiện của nàng.

Nàng tiến vào trận địa quân địch, vừa đẩy lùi địch nhân và thủ hộ những binh lính trọng thương. Chỉ lát sau, đầu tóc nàng từ màu đen biến thành một màu màu đỏ rực, khải giáp bạc cũng dính đầy máu tươi lộ ra anh khí bức người.

Chủ soái Triêu Lãnh Xuyên trấn thủ cổng thành tập trung ngó chừng Mục Thanh Y, nhưng có đôi khi hắn không thể tìm được thân ảnh của nàng.

Trong đoạn thời gian ngắn này, nội tâm hắn thật sự rung động và bất ngờ.

Bởi vì Mục Thanh Y biểu hiện quá dứt khoát, triển khai công kích đại sát tứ phương không hề nương tay.

Thân thể nàng giống như một đóa hoa hồng máu từ từ nở rộ, mỗi một vòi máu phun lên lại tô điểm thêm nhan sắc cho nàng. Phải đến tận lúc này, tất cả mọi người mới chân chính hiểu được nội tâm của nàng.

Mục Thanh Y sát phạt còn muốn bá đạo hơn cả nam tử, địa phương đi qua chỉ lưu lại một mảnh liệt diễm nóng rực, hoặc là khu vực băng hàn tột đỉnh, không có một ai sống sót.

Bất tri bất giác nàng đã tiến vào quân đoàn Mục Thị thế triều.

Trong số mấy vạn quân này sợ rằng có hơn phân nửa người cùng dòng họ với Mục Thanh Y, thậm chí một số tướng lãnh cũng có liên hệ máu mủ. Bởi vì gia tộc Mục Thanh Y vốn là một chi nhánh của Mục Toản nhất mạch.

Ở trong thế giới nhân loại, giết người đồng tộc chính là đại nghịch bất đạo.

Nhưng lúc nãy Mục Thanh Y một đường tiến tới đã giết vô số người, hẳn là phải dùng bốn chữ “vạn kiếp bất phục”, hoặc là “tội lỗi tày đình” để hình dung.

Quân đoàn Mục Toản hiển nhiên không thể nào để cho Mục Thanh Y tiếp tục tàn sát như thế, từ trong quân đoàn bay ra một viên nữ tướng cưỡi Hỏa điểu, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm vào Mục Thanh Y.

"Ngươi đúng là điên khùng bất trị, chúng ta vốn cùng một mạch. Ngươi có biết mình đang làm chuyện gì không ?"

Mục Nghiễm Tuyết tức giận mắng chửi Mục Thanh Y.

Mục Nghiễm Tuyết đã tiếp xúc với Mục Thanh Y tại Tranh Minh chủ thành, lúc trước nàng vẫn tìm mọi biện pháp khuyên nhủ Mục Thanh Y rời khỏi Tân Nguyệt Địa.

Nhưng Mục Thanh Y không có nghe lời nàng, thậm chí thời điểm chiến tranh bộc phát tự nhiên tiến vào quân đoàn Mục Toản đại khai sát giới. Điều này làm cho Mục Nghiễm Tuyết thật sự kinh ngạc, không dám tin tưởng vào một màn đang diễn ra ở trước mắt.

"Ta rõ ràng, các ngươi là địch nhân của ta. Mà đối đãi địch nhân, từ xưa tới nay ta sẽ không bao giờ biết nương tay là gì !"

Mục Thanh Y lãnh đạm trả lời.

Thành viên Mục Toản nhất mạch cũng là đồng tộc máu mủ với Mục Thanh Y, trong ngày thường nàng nghĩ tới tình đồng tộc mới tha thứ cho một số hành vi sai trái của bọn họ. Nhưng thời khắc bọn họ đứng bên phía liên minh chinh phạt, hai chữ đồng tộc cũng theo đó biến mất. Trong mắt nàng tất cả bọn họ đều là địch nhân.

"Ngươi… ngươi không xứng với họ Mục. Ta sẽ lấy thủ cấp của ngươi mang về nội đường tế bái những người bị ngươi giết."

Mục Nghiễm Tuyết phẫn nộ quát lớn.

Xứng hay không xứng? Họ Mục có còn quan trọng không?

Mục Thanh Y căn bản không cần Mục Thị thế triều định đoạt số phận của mình, nàng chỉ biết mình là thành viên của Mục Thị gia tộc tại Vạn Tượng Cảnh.

"Thanh Y, dừng tay! Hiện tại gia nhập với chúng ta vẫn tới kịp. Nếu tiếp tục làm chuyện sai lầm, ông nội ngươi sẽ mất mạng đó !"

Mục Nguyễn Ân bay đến trước mặt Mục Thanh Y, lựa lời khuyên giải.

Thấy Mục Nguyễn Ân xuất hiện, ánh mắt Mục Thanh Y rốt cuộc hòa hoãn chút ít.

Mục Nguyễn Ân thấy Mục Thanh Y tạm thời dừng bước, vội vàng nói tiếp:

"Tân Nguyệt Địa phạm nhiều tội lỗi làm cho rất nhiều người tức giận, diệt vong là nhất định rồi. Ngươi là chủ quan Thần Tông, cũng là một thành viên Mục Thị thế triều chúng ta, ngươi bây giờ dừng tay sẽ không có ai chỉ trích ngươi. Hơn nữa, còn có thể giữ được tính mạng ông nội của ngươi. Hắn bảo ta nói cho ngươi biết, hắn hi vọng ngươi cố gắng sống sót, không nên cùng diệt vong với Tân Nguyệt Địa vô ích."

Mục Thanh Y lẳng lặng nhìn Mục Nguyễn Ân, thần sắc không có thay đổi vì câu nói kia. Ngược lại, ánh mắt nàng dần dần trở nên sắc bén:

"Ta và hắn ở với nhau không lâu, nhưng ta biết ông nội là người như thế nào. Nếu ngươi đúng là thân huynh đệ của ông nội, hãy nói cho ta biết lời nói thật !"

Mục Nguyễn Ân nghe thế liền ngây ngẩn cả người.

Mục Nguyễn Ân quả thật nói dối, bởi vì hắn bị Mục Toản uy hiếp mới lấy tính mạng Mục Tả Ly ra đe dọa nàng.

Hãy nhìn ánh mắt Mục Thanh Y cố chấp giống y như ông nội mình, hồi lâu sau mới khe khẽ lắc đầu, nội tâm thật sự bất đắc dĩ.

"Nói cho ta biết lời nói thật !"

Mục Thanh Y nhắc lại lần nữa.

Mục Nguyễn Ân nhìn thoáng qua Mục Nghiễm Tuyết đang muốn nổi điên.

"Nói cho ta biết !"

Mục Thanh Y nhắc lại một lần nữa.

"Hãy làm chuyện mà ngươi cho là đúng !"

Rốt cuộc Mục Nguyễn Ân mở miệng nói một câu.

“Hãy làm chuyện mà ngươi cho là đúng ?!"

Những lời này vừa nói ra, thân thể Mục Thanh Y lập tức run rẩy.

Nàng nhớ là lúc còn nhỏ, ông nội Mục Tả Ly thường nói với nàng câu này. Khi đó Mục Thanh Y mất đi phụ mẫu, xem lời nói của ông nội là phương châm sinh tồn, ghi khắc hết thảy. Chính vì thế, trong lòng nàng luôn có một tín niệm thâm căn cố đế, đúng là đúng, sai là sai, hết thảy mọi thứ là do nàng quyết định.

“Phải làm gì mới đúng ?”

Mục Thanh Y chưa từng quên mất lời dạy dỗ của ông nội, chỉ có một lần làm trái là trên phương diện tình cảm ẩn giấu sâu trong nội tâm mà thôi.

Đó chính là câu nói sau cùng Mục Tả Ly muốn nói với nàng.

Mục Thanh Y có muốn ngụy trang thế nào, cho dù nội tâm kiên định ra sao cũng không thể ngăn được giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống.

Nàng đưa tay lau giọt nước mắt trong suốt kia, chùi đi vết máu đen trên mặt mình.

Hắn đã không thể sống sót, vậy thì ta sẽ tế điện hắn.

Dùng tất cả tính mạng địch nhân ở trước mắt tế điện linh hồn Mục Tả Ly.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng mười hai, 2019 23:44
kết mở nhỉ
Nam Atula
15 Tháng chín, 2019 16:23
Truyện này ít người biết là do các trang khác ra full lâu rồi nên ở ttv ít người đọc hơn
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:46
hay cảm động mà cái kết bùn quá
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:45
hay, cảm động mà cái kết bùn quá
Huỳnh Nam
03 Tháng chín, 2019 18:20
truyện thì hay nhưng cái kết xàm lol nhất trong các truyện t từng xem
Hieu Le
31 Tháng tám, 2019 20:17
truyện này full ra lâu rồi (google tra đi)
emgai89
28 Tháng tám, 2019 13:41
truyện này hot 1 thời lâu rôi bạn ơi
nhim0789
26 Tháng tám, 2019 15:24
chuyện đọc hay. tình tiết ko quá nhanh ko quá chậm. tình tiết phát triển ko thiếu muối. hợp lý hợp tình ko cẩu huyết. main đc buf vừa đủ. phải lỗ lực bản thân để đạt dc mục đích. nc là được. hay
jupiterad
18 Tháng mười hai, 2018 19:05
nói thiệt cho tác, rất ủng hộ nhưng từ cái giới thiệu đã mâu thuẫn rồi, lúc đầu bảo ốm yếu ở nhà với bố mẹ, đùng cái tai nạn cả nhà cái lại đang ở bộ đội rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK