Chuyện đầu tiên Sở Mộ cần làm hiển nhiên là nuôi nấng Hồn sủng, thực lực chúng nó tăng cường trên phạm vi lớn nên lượng cơm ăn cũng nhiều hơn trước.
Đặc biệt là Mạc Tà và Bạch Yểm Ma mỗi ngày ăn mất một linh.
Khi ánh nắng chiếu lên đỉnh núi, Sở Thiên Nhân triệu hồi Lăng Vân hạc lướt ngang bầu trời Ốc Cổ thành, trực tiếp bay về phía Vạn Đoạn Triết Cốc.
Vạn Đoạn Triết Cốc nằm ở phía sau sơn mạch Ốc Cổ thành, tòa thành này phân chia hai phần lãnh thổ rõ rệt, phía bắc không giống với phía nam. Phía nam phần lớn là gò đất, thung lũng, thảo nguyên kéo dài mịt mờ vô tận; sơn mạch phía bắc lại là núi non trùng điệp, đỉnh núi cao vút trong mây, hoặc là vực sâu không thấy đáy tạo thành thị giác chênh lệch rất lớn.
Đây cũng là hung địa nổi danh nhất Thiên Hạ Cảnh, Vạn Đoạn Triết Cốc chân chính ẩn phía dưới sơn lĩnh nguy nga, sơn cốc nối liền vực sâu rắc rối phức tạp. Bất kỳ một hang động nào cũng có thể là sào huyệt của tộc quần Trùng tộc, một khi không cẩn thận xông vào sẽ bị vây công đến chết, thi thể cũng bị gặm nhấm không chừa khúc xương, tử trạng vô cùng bi thảm.
Trải qua nhân loại và Thiên Ma Trùng giằng co vô số năm tháng, nhân loại dần dần biết rõ tình huống cụ thể bên trong Vạn Đoạn Triết Cốc.
Bọn họ phân chia Vạn Đoạn Triết Cốc thành bốn cốc, đó là Thập Cốc, Bách Cốc, Thiên Cốc và Vạn Cốc.
Thiên Cốc là địa phương chỉ có nhân loại cấp Hồn Chủ mới dám bước chân vào, thực lực Hồn sủng chia đều là cấp quân chủ trở lên. Đồng thời còn phải có đoàn đội hoàn chỉnh mới có thể bảo đảm an toàn.
Trên thực tế, khu vực Thiên Cốc chỉ là giao giới giữa thế giới nhân loại và Cấm Vực, sau khi vượt qua Thiên Cốc mới tiến vào Cấm Vực chân chính, hay còn gọi là Vạn Cốc. Từ xưa đến nay, trải qua muôn đời thay đổi, bộ lạc Trùng hệ đông đảo chiếm cứ lãnh thổ với diện tích rộng gấp mấy lần thế giới nhân loại. Số lượng Hồn sủng cấp đế hoàng nằm ngoài khả năng tưởng tượng của nhân loại, ngay cả cường giả Hồn Hoàng cũng không dám tự tin bước vào Vạn Cốc.
Trong nhân loại có không ít cường giả Hồn Hoàng, bọn họ không thường xuyên tiến vào Vạn Cốc săn thú và thu thập linh vật là vì nơi này có tỉ lệ tử vong quá cao. Từng có một nhóm học giả thống kê, mấy trăm năm qua những cường giả Hồn Hoàng tiến vào trong đó ít nhất cũng bốn phần mười mang linh hồn thương tổn trở về, mò được chỗ tốt chân chính từ Vạn Cốc thường thường chỉ có một phần mười.
Với tỷ lệ tàn khốc như vậy, trên đời này có Hồn Hoàng nào nguyện ý lấy thân mạo hiểm đây? Phải biết rằng tổn thất bất kỳ một con Hồn sủng nào cũng gây ra ảnh hưởng to lớn đối với địa vị và quyền lực. Trải qua biết bao gian lao và khó nhọc, thật vất vả mới đạt tới lĩnh vực Hồn Hoàng, có Hồn sủng cấp đế hoàng trong tay giành lấy vinh quang cao nhất, vậy thì có người nào to gan lớn mật chấp nhận trả giá để đánh cược một trận?
"Qua Thiên Cốc và mấy ngọn núi nữa, chúng ta đành phải ngừng lại nghỉ ngơi một lát. Sau đó bắt đầu đi bộ vượt qua Trùng cốc."
Sở Thiên Nhân đón gió khá lâu cũng đã tỉnh rượu bảy phần, lúc này mới mở miệng nói với Sở Mộ.
Sở Mộ hiển nhiên hiểu được đạo lý cấm bay ở trong Cấm Vực.
"Tư cách đề danh Thiên Hạ vương tọa lần này là một khối nội tạng kết tinh Thiên Ma Trùng, chúng ta có thể giết nhiều một chút. Sau đó đem bán cho mấy lão già kia, đoán chừng cũng có không ít người không đủ can đảm xông vào Vạn Cốc, vô cùng nguyện ý bỏ ra một đống tiền mua cho bằng anh bằng em, ha ha ha !"
Sở Thiên Nhân vừa nói xong liền cười phá lên.
"Một cái có thể bán được bao nhiêu?"
Sở Mộ khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát chợt mở miệng hỏi.
Theo như giá thị trường thì một khối nội tạng kết tinh chuẩn đế hoàng cũng chỉ trên dưới 500 linh, tiền bán ra chưa chắc bù đắp nổi cái mất đi. Thông thường không có người nào dại dột đi làm mấy chuyện như thế.
"Phải 2000 trở lên mới bán, một đầu Thiên Ma Trùng đế hoàng thường dẫn theo quân đoàn Hồn sủng tương đương bộ lạc cấp một, năng lực sinh sản của Trùng hệ cực kỳ biến thái, quân đoàn nào cũng có số lượng vượt trội hơn bình thường rất nhiều.Vì thế muốn giết một đầu Thiên Ma Trùng đế hoàng bắt buộc phải có bốn, năm đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng, hơn nữa còn phải do cường giả Hồn Hoàng dày dạn kinh nghiệm chỉ huy chiến đấu. Nếu là những Hồn Hoàng được thế lực nuôi lớn lại là chuyện khác, dù có cho bọn họ một đầu sơ đẳng đế hoàng và mấy đầu chuẩn đế hoàng cũng chưa chắc giết nổi một con Thiên Ma Trùng chuẩn đế hoàng."
Sở Thiên Nhân chậm rãi giải thích.
"Thì ra Tam bá đã thăm dò giá thị trường của Vạn Đoạn Triết Cốc rất là kỹ lưỡng."
Sở Mộ cười nói.
"Khụ khụ, chính sự ta làm sao quên được, những lão bằng hữu gặp gỡ tối hôm qua đều là cường giả thường xuyên ra vào Vạn Đoạn Triết Cốc. Bọn họ rất hiểu tình hình trong đó, chỉ cần hỏi một cái là biết."
Vừa nhắc lại chuyện tối qua, mặt mày Sở Thiên Nhân lại bắt đầu đỏ lên.
"Giết một con Thiên Ma Trùng đế hoàng lấy được lợi nhuận cũng không tệ lắm !"
Trên mặt Sở Mộ hiện lên nụ cười đầy toan tính.
Một khối nội tạng kết tinh trị giá 2000 linh, giết 5 con đã có thể thu vào tài chính gần bằng một đầu chuẩn đế hoàng rồi, chỉ có điều độ khó hơi cao.
"Còn nữa, chúng ta phải cố gắng tiết kiệm hồn lực, coi như là phát sinh đại chiến ít nhất cũng phải bảo tồn phân nửa hồn lực, đồng thời lưu lại một đầu Hồn sủng cấp đế hoàng. Chúng ta lần này tiến sâu vào trong Vạn Cốc, sau trận đại chiến còn có truy binh khổng lồ đuổi theo. Nếu như không lưu lại Hồn sủng, nửa đường thắng lợi trở về nói không chừng bị chúng nó giết ngược. Cho nên đội hình Hồn sủng phải phối hợp thật tốt."
Sở Thiên Nhân cẩn thận dặn dò.
Sở Mộ gật đầu đồng ý.
Tại Vạn Đoạn Triết Cốc trong không giống như dãy núi Man Sơn, dù sao nơi đó chỉ có một bộ lạc Báo tộc. Sở Mộ có thể thay đổi Hồn sủng từ từ tiêu diệt Báo tộc, cho đến khi cả bộ lạc diệt vong. Nhưng Vạn Đoạn Triết Cốc không thể nào làm như thế, lựa chọn đầu tiên là phải tận lực bảo tồn thực lực, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị hãm thân vào trong hiểm cảnh. Chính vì thế việc săn giết Thiên Ma Trùng đế hoàng đã khó lại càng thêm khó, giá trị nội tạng kết tinh của nó cao gấp bốn lần Hồn sủng đế hoàng cũng là chuyện bình thường.
"Chúng ta mau chóng tiến vào Vạn Đoạn Triết Cốc, vài ngày nữa sẽ có không ít Hồn Hoàng đi tới mưu cầu nhận được tư cách đề danh,. Ngươi đã nói có thể tìm được Linh nguyên, vậy thì chúng ta lập tức lên đường, tránh bị người khác phát hiện hành tung."
Sở Thiên Nhân chậm rãi nói.
"Chuyện đó hả? Tam bá yên tâm."
Sở Mộ nhanh chóng vỗ ngực bảo đảm.
Ly lão nhi được xưng là cao thủ tìm linh cấp thế kỷ, lần này tiến vào Vạn Cốc nếu không tìm ra mỏ Linh nguyên tương tự bộ lạc Báo tộc, Sở Mộ sẽ dứt khoát nhổ sạch chòm râu của lão.
"Ta nghe bọn họ nói những khu vực bên ngoài Vạn Cốc đã bão hòa rồi, không thể nào tồn tại mỏ Linh nguyên chưa khai thác. Chúng ta chỉ có thể tiến sâu vào trong cốc mới có hi vọng phát tài, chỉ sợ nơi đó sẽ xuất hiện bộ lạc cấp bốn làm cho tình hình càng thêm nguy hiểm. Bọn họ cho ta một tấm bản đồ, đề nghị ta đi dạo một vòng quanh mấy địa phương được đánh dấu."
Sở Thiên Nhân nói.
Vừa nói xong, Sở Thiên Nhân cầm ra một tấm bản đồ Vạn Đoạn Triết Cốc nhàu nát.
Tấm bản đồ này lớn cỡ hai bàn tay, phía trên có rất nhiều hình tam giác nhỏ và đường chỉ màu hồng, số lượng chi chít khiến người xem nhìn hoa cả mắt. Dựa theo tiêu chuẩn đánh dấu của bản đồ thì ký hiệu tam giác đại biểu cho ngọn núi cao 5000 thước trở lên, đường chỉ màu đỏ chính là sơn đạo nối liền các ngọn núi với nhau.
Mà ở trên đường chỉ hồng là hàng loạt dấu hiệu đại biểu cho sơn cốc, hang đá, thế giới dưới lòng đất …v…v có bộ lạc Trùng hệ sinh sống.
"Tấm bản đồ này làm ta mất một đống tiền mới thu vào tay được. Đây vốn là bản đồ của một vị học giả nghiên cứu Vạn Đoạn Triết Cốc gần trăm năm vẽ ra, chi tiết trong đó dựa vào các cường giả Hồn Hoàng miêu tả. Mặc dù không phải là nguyên bản, nhưng độ chính xác cũng lên tới chín mươi phần trăm, bọn họ đề nghị ta đi dạo mấy địa phương theo thứ tự là nơi này, nơi này, còn có nơi này..."
Sở Thiên Nhân vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ vào bản đồ.