Trên bờ đá yêu mộ, bọt nước ngàn tầng xoáy lên rơi vãi trên không trung thật tráng lệ, giống như mưa to đang trút xuống mặt đất.
Đội thuyền hải quân đang neo đậu gần bờ biển, trên thuyền còn có một chút thuỷ thủ đang đóng ở đó, bọn họ đang nhàm chán nhìn bong tàu sạch sẽ.
- Trở về, bọn họ trở về rồi!
Bỗng nhiên một thủy thủ trên lầu xa nhìn chằm chằm về phương xa.
- Là đại thủ lĩnh quay về.
Thuyền trưởng chưởng quản đội thuyền lập tức vui vẻ ra mặt.
Những thủy thủ khác lập tức bỏ dở mọi việc, đi lên mũi tàu chào mừng mọi người quay trở về.
Nhân số hải quân còn lại bốn ngàn nhưng còn có sức chiến đấu cũng đã không nhiều lắm, đối với bọn họ mà nói quay về là chuyện khó có được.
Đi tới chỗ neo thuyền thì đại thủ lĩnh Từ Khuông dừng bước lại một chút, ánh mắt nhìn chăm chằm vào Hoàng Tuyền của Sở Mộ.
Sở Mộ cũng không hỏi cái gì, từ trong không gian giới chỉ ném lệnh bài hải chủ lại cho đại thủ lĩnh, đại thủ lĩnh Từ Khuông bắt lấy.
- Ngươi giết hơn hai ngàn hải quân và một hải thống, về sau lại cứu bốn ngàn người của chúng ta và một đám thủ lĩnh, khoản sở sách này chúng ta không tính toán.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông xoa huyệt Thái Dương, bộ dáng rất đau đầu.
Rất nhiều Địa Cương Địa Cảnh đều có luật lệ, hành vi của Sở Mộ hiện tại kỳ thật không khác gì giết một người cứu hai người, cứu người chẳng qua là vấn đề đạo đức, giết người lại xúc phạm luật lệ, nếu thật sự xử theo pháp lệnh của hải quân thì bọn người Sở Mộ rất khó xá.
- Ngươi xem rồi xử lý đi.
Thái độ của Sở Mộ ngược lại không sao cả, ngay cả phụ thân của mình cũng là thành viên Ám Tông, bị Thần Tông truy nã treo giải thưởng, nếu bản thân mình không có tội hoặc tội quá ít thì khó mà nói nổi.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông cười khổ, Sở Mộ thằng này đúng là không sao cả mà, cứ như vậy xem thường hải quân bọn họ?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhìn qua đại thủy thủ hải quân bên kia, nói:
- Các ngươi có ai nhớ rõ Triệu Đức cùng thủ hạ của Triệu Đức bị giết là vì cái gì hay không?
- Đại thủ lĩnh, thuộc hạ nhớ rõ.
Một gã thủ hạ củaTriệu Đức chạy ra hét lên.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông trừng mắt nhìn hắn.
Thời điểm này tên thủ hạ của Triệu Đức lại nghiêm mặt nói ra:
- Triệu Đức hải thống lạm dụng chức quyền, não tàn chọc giận cường giả nhàn tản. Hung thủ đã không biết tung tích.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông thoả mãn gật gật đầu, thủ lĩnh Hải Thiếp và Thiết Băng lập tức cười cười, không có nói thêm cái gì cả.
Triệu Đức cùng thủ hạ của Triệu Đức là một đám sâu mọt, chuyện ác đã làm không ít rồi. Đại thủ lĩnh Từ Khuông tìm cớ muốn thu thập bọn chúng, đáng tiếc là những thủy thủ chính trực lại bị giết cùng bọn chúng, nhưng trách nhiệm này có lẽ do Triệu Đức làm hải thống gánh chịu.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông không có khả năng đi ghi nhớ tội danh này được, có thể nói lúc ấy trên đường Hoàng Tuyền, chỉ cần Sở Mộ muốn thì hơn bốn ngàn thủy thủ bọn họ đã táng thân trong đó, dù sao hắn hiện tại khống chế chính là Hoàng Tuyền, thủ lĩnh của mấy chục vạn đại quân cuồng thi.
- Các ngươi không có thuyền vậy lên thuyền đi, ta tiễn các ngươi một đoạn.
Từ Khuông nói ra.
- Ân, đa tạ.
Sở Mộ gật gật đầu, cũng không có từ chối.
- Vậy sau khi từ biệt, có cơ hội các ngươi sẽ đi qua vùng đất của Ô Bàn hải quân một chút.
Từ Khuông nói ra.
- Rất nhanh sẽ đi về chỗ đó.
Sở Mộ nói ra.
Ô Bàn đại địa có lẽ chính là thế giới bên kia Ám Thiên Hải , Sở Mộ cảm thấy đây là thời điểm đi gặp dã nha đầu kia rồi.
Đẳng cấp chủng tộc của Dạ là Thống Lĩnh, nó mât đi yêu quan thì chịu đẳng cấp chủng tộc khắc chế nên không tăng lên cấp Bất Hủ, Ly nhân già nua nói với Sở Mộ là Dạ đã có tư cách bước vào cấp Bất Hủ. Cho nên Sở Mộ trước hết phải đánh vỡ hạn chế đẳng cấp của Dạ mới được.
Biện pháp đánh vỡ tốt nhất là nên đi tìm Trữ Mạn Nhi, lúc trước hạn chế của Ngưng và ma thụ là do nàng đánh phá.
Trừ Dạ, Ngưng, ma thụ, Chiến Dã đều có hạn chế chủng tộc. Sở Mộ đã sớm làm chuẩn bị rồi.
Lên thuyền của hải quân, Tang Anh ngược lại vô cùng hưng phấn, bởi vì hắn lần đầu tiên đặt chân lên đội thuyền hải thống của hải quân, loại cảm giác này làm cho hắn sau khi lên thuyền lâm vào trạng thái kích động.
Hải thuyền chậm rãi đi ra biển cả, Dạ phát giác được cái gì đó, bỗng nhiên chạy tới vị trí đuôi thuyền, chạy đến vị trí lan can nhìn qua điểm cao nhất của hải đảo.
Núi cao có ba con sinh vật lẳng lặng đứng ở chỗ đó, chúng đang đưa mắt nhìn thuyền ra biển.
- Sở Mộ mau nhìn. Là Nộ Giác Chi Ma, Âm Ảnh Thú cùng Thất Tội Hồ Chi Nham Đế... Trên đầu của Nham Đế còn mang theo yêu quan.
Triêu thái tử chỉ vào vị trí núi cao nói ra.
Sở Mộ đến đuôi thuyền, quả nhiên trông thấy ba con yêu linh cường đại, Thất Tội Hồ Chi Nham Đế đã kế thừa vinh quang của Dạ, đã đạt được yêu quan.
Trong bốn yêu linh của trung đảo, trong đó có ba con đều đứng trên núi cao, mà Dạ chậm rãi theo thuyền rời đi. Cả bốn con yêu linh chỉ đưa mắt nhìn nhau, không có phát ra bất kỳ âm thanh gì, dường như chỉ cần đưa mắt truyền đạt ý tứ là đủ rồi.
Dần dần ba con yêu linh trên đỉnh núi càng ngày càng xa, thấy mơ hồ không rõ, mà ba con yêu linh kia không có nhìn thấy thân ảnh của Dạ nữa, nhưng mà chúng vẫn mong ngóng nhìn qua...
Chúng cùng từ tầng dưới chót bước lên con đường đỉnh phong, lúc này phân biệt rời đi thì tương lai có một khắc nhất định lại cùng gặp nhau ở đỉnh phong của yêu linh!
...
...
- Thiếu chủ, mấy ngày này chúng ta tìm được rất nhiều tài nguyên, mang về thành Vạn Tượng thì những lão gia hỏa kia nhất định sẽ bị dọa ngây ngốc.
Ly lão nhân cười ha hả.
Trước khi rời khỏi yêu mộ thì Sở Mộ mang theo Dạ và Ly lão nhân tiến hành càn quét yêu đảo một phen, bản thân Ly lão nhân đã là cao thủ tầm bảo, cơ hồ không có vật gì tốt có thể chạy khỏi con mắt của nó, vì vậy sau một phen hoành hành bá đạo đã tìm được nhiều tài nguyên.
Đương nhiên loại chuyện này thấy tốt thì lấy, tuy nói Dạ là yêu linh mạnh nhất, nếu như chọc điên đám yêu linh bá chủ thì chúng sẽ liên hợp với nhau, bọn họ cũng có không ít phiền toái, cho nên càn quét khá nhiều thì Sở Mộ mang theo Dạ quyết đoán lui lại.
- Chính Dạ cũng lưu giữ không it thứ tốt, hơn nữa hình như cố ý chuẩn bị cho hồn sủng của thiếu chủ đấy cũng tỷ như nói Quỷ Quân có thượng phẩm quỷ thạch, thứ này cho Quỷ Quân bước vào chúa tể cao đẳng là không thành vấn đề. Sau đó là cửu cấp Mộc Huyền Diệp, thứ này... Chậc chậc, tuyệt đối là bạo lực. Mặc dù không thể nói là giúp cho ma thụ bước vào chúa tể cao đẳng hay chúa tể đỉnh phong, nhưng có Mộc Huyền Diệp, Ma Thụ Chiến Sĩ sẽ có công kích tương đương chúa tể đỉnh phong.
- Sau đó bát cấp ám tâm, thứ này lưu lại cho Chiến Dã, có cơ hội thì thiếu chủ nên đi tìm một ít hồn phách, đem ám thuộc tính và miếng thú hạch kia dung hợp với nhau, có thể tiếp tục giúp Chiến Dã cường hóa lên.
- Sau đó còn có nhiều huyền vật, ta tính đại khái có chừng ba vạn huyền. Phải biết rằng năm vạn huyền đã tương đương huyền vật chúa tể đỉnh phong đấy...
Nghe Ly lão nhân miêu tả thì Sở Mộ cũng cảm thấy vài phần khó có thể tin, không nghĩ tới Dạ lại giàu có như vậy.
Sở Mộ hiện đang nhức đầu vấn đề tài nguyên cho các hồn sủng khác, Dạ, Mạc Tà, Chiến Dã, tiểu Chập Long đẳng cấp tương đối cao, nhưng mà những hồn sủng khác lại tăng lên chậm, hơn nữa trong đó sẽ có một chút kém, như vậy sẽ hình thành trạng thái đám chủ sủng dần dần rèn luyện và tăng lên thật nhanh, mà thú sủng lại thiếu rèn luyện và tài nguyên.
Sở Mộ ưa thích phát triển cân đối, cho nên đó không phải là chuyện tốt gì cả. Hết lần này tới lần khác hồn sủng lại nhiều như vậy, huyền vật muốn tìm cũng không phải tìm được ngay, đây chính là vấn để Sở Mộ đau đầu.
Kết quả lần này Dạ mang tài phú về đã giải quyết vấn đề này rồi! Kế tiếp Sở Mộ sẽ tiến hành cường hóa đám hồn sủng thứ sủng, tăng thực lực chỉnh thể của chúng lên cao.
Về phần Mạc Tà, tiểu Chập Long và thực lực Chiến Dã, chỉ cần hồn niệm của mình tăng lên thì tốc độ tăng lên của chúng tương đối nhanh.
Trông thấy bộ dáng hưng phấn của Sở Mộ thì Ly lão nhân cố ý ho khan một tiếng, tiếp tục nói:
- Những tài phú này là của Dạ, còn của chúng ta vơ vét được...
- Công tác thống kê của ta thì lần này chúng ta thu được tám ngàn huyền vật, lần này chúng ta vơ vét trong yêu mộ tổng cộng hai vạn huyền, cộng lại là ba vạn huyền đại khái, cộng thêm ba vạn huyền của Dạ, chúng ta có tổng cộng sáu vạn huyền.
Ly lão nhân vuốt chòm râu nói.
Sáu vạn huyền!
Đây tuyệt đối là con số lớn, loại địa phương như Vân Cảnh kia tuyệt đối không thể trong một lần duy nhất cung cấp sáu vạn huyền được, lúc trước cạnh tranh Ma Linh cũng đã làm kinh tế của Vân Cảnh có một ít tiêu điều!
- Huyền vật ngoài năm cấp tương đối ít, sau đó là huyền vật các loại thuộc tính, nếu như mỗi huyền vật đó bán cho cao cấp Huyền sư thì nói không chừng kẻ đó nguyện ý cầm huyền vật chúa tể đỉnh phong ra đổi, nhưng những huyền vật này có tác dụng không thống nhất, thuộc tính lộn xộn, trừ phi Thiếu chủ có thể tìm được giao dịch hội khổng lồ, nếu không thì khó đổi được huyền vật cửu cấp, Thiếu chủ, ngài định xử lý như thế nào đây?
Ly lão nhân hỏi
Trong tay Sở Mộ có đều là huyên vật, mà không phải tiền huyền chất tinh khiết, những vật này toàn bộ tiến hành hối đoái sau đó mua lại, có lẽ có thể gom góp ra một huyền vật cấp chúa tể đỉnh phong, nhưng sau khi trải qua hối đoái thì giá trị của huyền cũng giảm bớt đi nhiều, dù sao nếu như muốn như trong đấu giá thành Đại Cương thì trao đổi nhiều huyền như vậy, chỉ cần là người trung gian sẽ lấy đi số thuế lớn, cho nên Ly lão nhân đoán chừng nếu mang đi giao dịch, ít nhất phải tổn thất một vạn huyền.
Một vạn huyền có thể tạo ra chúa tể cao đẳng đấy.
Cho nên đi giao dịch trao đổi là không cần tính.
- Đặt ở thành Vạn Tượng đi thôi, huyền vật cấp thấp chúng ta không dùng được, bọn người Triêu thái tử, Mục Thanh Y, Hạ Chỉ Hiền, Diệp Hoàn Sinh đoán chừng đã vượt qua cái hạm chúa tể trung đẳng rồi, những huyền vật cấp thấp này rất nhiều, rất dễ dàng làm thực lực chỉnh thể của thành Vạn Tượng tăng lên.
Sở Mộ nói ra.
- Thiếu chủ, thành Vạn Tượng là cái động không đáy nha, ngươi xác định không cần số lượng huyền phong phú này?
Ly lão nhân có chút kinh ngạc hỏi.
Tuy bắt đầu giao dịch có phiền toái, sẽ bị cắt xén đi, nhưng nói như thế nào cũng có thể tạo ra chúa tể đỉnh phong, nhiều hơn một chúa tể đỉnh phong thì thực lực cũng hoàn toàn khác biệt.
- Tên Triệu Đức kia nên chết đi, nhưng kỳ thật hắn có một câu nói không sai chút nào, trước mặt thế lực to lớn thì nhân lực cuối cùng quá nhỏ bé.
Sở Mộ nói ra.