Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà lần này Khủng Lang của hắn đúng là bị khống chế tinh thần, hạn chế chặt chẽ tới mức không có năng lực hành động, hoàn toàn thất thần đứng bên phía trận doanh đối phương.

"Là Mộng Thú, bọn họ có hai con Mộng Thú, năng lực ngụy trang và ẩn giấu cực mạnh."

Rốt cuộc một gã tù nhân khác đã nhận ra vấn đề nằm ở chỗ nào.

"Ầm !"

Gã tù nhân này vừa mới dứt lời thì một đạo Hủy Quang bỗng nhiên xuất hiện đánh văng mười đoạn Khủng Lang ra khỏi cầu đá.

“Ngao …”

Đầu Khủng Lang tru lên đau đớn, ngay sau đó năng lượng Hủy Quang đột ngột nổ tung ở giữa không trung, mười đoạn Khủng Lang dưới tình huống không có bất kỳ phòng bị nào đã bị lực lượng bạo tạc biến thành vô số mảnh thịt vụn, máu tươi nội tạng bắn ra bốn phía.

Lực lượng Hủy Quang nổ tung truyền vào trong tai ba gã tù nhân cấp bảy khiến cho bọn hắn thất kinh nói không thành lời.

"Lại là chín đoạn quân chủ? Đám thanh niên đồng lứa ngày nay ăn cái quái gì lớn lên vậy?"

Gã tù nhân năm niệm Hồn Chủ cả giận nói.

Ban đầu bọn họ ở độ tuổi này có được một con tám đoạn quân chủ đã sung sướng lắm rồi. Vốn là trong dự định của bọn họ, coi như là thứ sủng cũng có thể thong dong ứng phó một nhóm thanh niên đồng lứa. Nhưng mà Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư xuất hiện đã làm cho bọn họ ý thức được một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, đó là thực lực thanh niên bậc thang thứ hai Thiên Hạ Quyết lần này toàn là hạng biến thái, không phải là thanh niên năm xưa như bọn hắn có thể so sánh được.

"Rút lui, chúng ta không phải là đối thủ hai người này." Một gã tù nhân khác vội vàng đưa ra kiến nghị.

"Rút lui, nói đùa gì vậy? Chỉ là hai tiểu tử chưa ráo máu đầu mà thôi, chẳng lẽ để cho bọn chúng kiêu căng, lỗ mãng trước mặt chúng ta? Phải xử đẹp bọn chúng..."

Gã tù nhân mất đi Khủng Lang mặt mày tái nhợt, giận dữ hét lớn.

Mười đoạn Khủng Lang là chỗ dựa của gã tù nhân này. Nếu như không kiếm được lợi ích từ trên người hai thanh niên kia, bản thân hắn chỉ còn lại một con thứ sủng rất khó tìm chỗ đặt chân tại nơi này.

"Vậy thì một mình ngươi lưu lại đi !"

Gã tù nhân năm niệm Hồn Chủ lạnh giọng nói.

Sau khi nói xong, hắn lập tức dẫn hai con Hồn sủng bị Phược Phong Linh liên tục oanh kích chạy trốn ra phía sau vách núi, hiển nhiên là sợ hãi hai người Sở Mộ rồi, không muốn tiếp tục đối kháng hai người thanh niên cấp bậc biến thái này nữa.

Một gã tù nhân khác cũng vội vàng rút lui, thực lực Hồn sủng của bọn họ có lẽ không bằng người ta. Nhưng bàn về năng lực chạy trốn tuyệt đối là nhất lưu, kinh nghiệm mấy chục năm làm tội phạm truy nã cũng không phải là nói chơi. Cho dù thanh niên đồng lứa thực lực mạnh hơn vài cấp, nhưng đừng hòng truy đuổi nổi bọn họ.

Chỉ lát sau hai gã tù nhân đã rời khỏi nơi này, cái gã tù nhân mất đi Khủng Lang bởi vì linh hồn thương tổn nên động tác chậm hơn một chút.

"Vù vù vù vù !"

Phược Phong Linh công kích uy lực mạnh mẽ không cần bàn cãi, mấy trăm đạo Phong Nhận bay lượn đầy trời, trong lúc gã tù nhân này còn đang do dự thì vô số Phong Nhận đã điên cuồng chém xuống chỗ hắn và Hồn sủng.

Tất cả tù nhân đều bị phong ấn hồn kỹ, gã tù nhân cấp bảy này cũng không phải là ngoại lệ. Thời điểm Độn Phong - Phong Nhận từ trên trời lao xuống, một mình hắn không thể nào tạo ra phòng ngự hữu hiệu, chỉ có thể trơ mắt nhìn hàng loạt Phong Nhận chém về phía mình.

"Á ~~~!"

Tiếng kêu rên thảm thiết nhất thời vang vọng khắp nơi, thanh âm truyền ra xa mấy chục dặm rồi truyền ngược trở về khiến cho lòng người run rẩy, tâm hồn tê tái.

Phược Phong Linh công kích vẫn không có đình chỉ, ngay sau đó lại xuất hiện thêm mấy kỹ năng Phong hệ đổ ập xuống đầu đối phương, không cho gã tù nhân này có cơ hội thở dốc.

Khi Phược Phong Linh buông thả kỹ năng Phong hệ thứ ba đánh tới, gã tù nhân rốt cục không thể ngăn cản nổi nữa, mang theo thân thể tràn đầy vết thương lùi vào sát vách núi, máu tươi không ngừng trào ra ướt đẫm y phục rách nát.

Gã tù nhân này còn có một con Hồn sủng đứng ở bên cạnh, nhưng con yêu thú này còn chưa đạt tới chín đoạn nên không có cách nào ngăn cản Phược Phong Linh công kích. Chỉ thoáng cái đã nằm gục dưới mặt đất hấp hối, chỉ cần bất kỳ một đạo công kích khác đánh tới sẽ mất đi tính mạng triệt để.

Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú đi qua cây cầu đá, sau khi chính thức xác nhận hai gã tù nhân kia đã chạy trốn thật xa mới tiếp tục tiến về phía trước.

"Trên tay hắn có đeo chiếc nhẫn của tù nhân."

Diệp Khuynh Tư chỉ vào ngón tay gã tù nhân kia, lên tiếng nhắc nhở.

Chiếc nhẫn này đã bị phong ấn hồn niệm, cũng là dấu hiệu của những tù nhân bị ném vào Thiên Thọ sơn, vốn không có cách nào hóa giải. Cho dù chém đứt ngón tay không thể tiêu trừ dấu vết.

Nếu tù nhân chạy trốn thì đội ngũ hộ vệ sẽ dựa vào hồn cụ đặc thù tiến hành truy tung, tìm kiếm vị trí đào phạm vô cùng đơn giản. Đây chính là phương thức quản chế của nhân viên chấp pháp dành riêng cho mỗi tù nhân cao cấp, cho dù chạy tới chân trời góc bể cùng đừng hòng trốn thoát.

Chỉ khi nào tù nhân hoàn toàn tử vong mới có thể giải trừ ấn ký lưu lại, đến lúc đó chiếc nhẫn sẽ tự động rời khỏi thân thể tù nhân.

Sở Mộ nhặt chiếc nhẫn lên, lúc hắn chuẩn bị xem xét có chỗ nào đặc thù bỗng nhiên cảm thấy sau lưng xuất hiện một trận gió mát.

Đó là một luồng hồn niệm lạnh lẽo chí cực, hơn nữa còn ở vị trí cách Sở Mộ không xa. Hắn có thể khẳng định đối phương tùy thời đều có thể phát động công kích tới chỗ mình.

"Đứng sau lưng ta, nhanh !"

Sở Mộ lập tức kéo Diệp Khuynh Tư lùi lại, ánh mắt sắc bén tập trung vào cây cầu đá.

Sương mù dày đặc làm cho Sở Mộ chỉ có thể nhìn thấy tình hình một nửa cầu đá, ở vị trí cũ của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư xuất hiện một nam tử cao gầy từ khi nào không biết. Hắn đang chậm rãi đi qua cầu đá tiến về phía bọn họ.

Bên cạnh nam tử này là một đoàn ma diễm màu trắng, đó là Bạch Sát ma diễm- kết tinh linh hồn ma diễm đẳng cấp thứ ba -thuộc về chủng tộc Bạch Yểm Ma.

Hiển nhiên ma diễm xuất phát từ một con Bạch Yểm Ma cấp quân chủ.

Lúc này Bạch Yểm Ma đang lơ lửng trên đầu nam tử cao gầy, nó không có ý định ẩn giấu khí tức bá đạo của mình. Hai tròng mắt quỷ dị đang ngó chừng Sở Mộ.

"Nếu không ngại, ngươi có thể giao chiếc nhẫn tù nhân cho ta?"

Cường giả Yểm Ma cung nở nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này vừa lạnh lẽo vừa có vài phần cao ngạo của một kẻ có thân phận cao quý.

Trong thời gian tiếp xúc với Cẩn Nhu công chúa, Sở Mộ thuận tiện nghe được không ít tin tức liên quan đến Yểm Ma cung.

Thực lực xếp hạng đệ nhất tại bậc thang thứ hai không phải là Lục Sam Ly, mà là một thanh niên cường giả tên là Khương Nghĩa Đằng.

Yểm Ma cung phân chia cấp bậc và thể hệ tương đối khác Hồn Điện, tổng cộng chỉ có bốn vị nguyên lão, địa vị tương đương với bảy đại nguyên lão của Hồn Điện. Trên nguyên lão còn có một vị chưởng quản toàn bộ Ma Cung, được gọi là Ma Đế.

Cẩn Nhu công chúa là nữ nhi Ma Đế đời trước, khi hắn còn chưa qua đời thì địa vị Cẩn Nhu công chúa cực cao. Thậm chí còn cao hơn thái tử và thiếu chủ Hồn Điện.

Nhưng bây giờ quyền lực nằm trong tay một vị Ma Đế khác, cho nên địa vị Cẩn Nhu công chúa giảm xuống rõ rệt.

Vị Ma Đế mới này tính tình quái dị, vui giận thất thường nên bị một số người gọi là Khương Ma. Khương Nghĩa Đằng chính là con thứ của hắn, thực lực xếp hạng đệ nhất trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa Yểm Ma cung.

Yểm Ma cung và Hồn Điện đề ra quy định quản chế thanh niên đồng lứa vô cùng nghiêm khắc, muốn nhận được chủng tộc Yểm Ma cao hay thấp hoàn toàn là dựa vào năng lực của chính mình. Cho dù địa vị cao quý cũng chỉ chiếm cứ một ít ưu thế nhất định, thu hoạch một số Hồn sủng thiên phú không cao. Vì thế vẫn nằm trong hàng ngũ cường giả bậc thang thứ hai, so sánh với cường giả chân chính khác biệt một trời một vực.

Cường giả chân chính sở dĩ được gọi là ẩn giấu là vì bọn họ không ngừng tu luyện, hoàn toàn không có lãng phí thời gian vào việc thu hoạch nhân tâm và thiết lập vòng tròn quan hệ. Dưới tình huống bình thường, bọn họ không bao giờ lộ mặt trong những cuộc gặp mặt, hội họp nhàm chán, rất ít khi tham gia những đại hội thi đấu nhỏ nhoi tại các thành trì, trong mắt bọn họ đó chỉ là trò chơi của trẻ con. Chỉ có Thiên Hạ Quyết quyền uy đệ nhất và phần thưởng khổng lồ mới có thể kích thích nội tâm tranh đấu của nhóm người này.

Sở Mộ biết gã nam tử cao gầy ở trước mắt rất có thể là Khương Nghĩa Đằng, thanh niên tối cường bậc thang thứ hai của Yểm Ma cung, địa vị tương đương với thái tử Hồn Điện.

"Đưa chiếc nhẫn tù nhân trên tay cho ta, nếu ngươi cảm thấy Phược Phong Linh có thể chống lại Bạch Yểm Ma của ta thì cứ việc phản kháng."

Khương Nghĩa Đằng nhếch miệng cười toe toét.

Từ đầu tới cuối, người này vẫn luôn duy trì nụ cười như thế, nụ cười của hắn có vẻ thân thiện nhưng lời nói lại khiến cho người khác phải rùng mình sợ hãi.

"Chiếc nhẫn tù nhân có ích lợi gì?"

Sở Mộ vẫn trấn định tinh thần, mở miệng hỏi.

"Một chiếc nhẫn tù nhân cấp bảy là năm ngàn vạn (năm mươi triệu), một chiếc nhẫn tù nhân cấp tám là hai trăm triệu. Sau khi cảnh thứ tám kết thúc giao cho ban tổ chức tính toán xếp hạng."

Khương Nghĩa Đằng cười cười nói.

Không ngờ rằng hắn lại có thể giải thích cho Sở Mộ biết tin tức này dễ dàng như vậy.

"Thì ra là như thế !"

Sở Mộ gật gù mấy cái, đến lúc này xem như là thật sự hiểu rõ quá trình đột phá cảnh rồi.

Lúc trước hắn còn đang suy nghĩ ban tổ chức làm sao để phán đoán thứ hạng và vinh quang cao nhất của các tuyển thủ.

Đến cảnh thứ tám thì mỗi một tuyển thủ đột phá cảnh thành công đều có phần thưởng giá trị rất lớn, vinh quang cao nhất vẫn là đích nhắm của tất cả mọi người. Thì ra là bọn họ dựa vào số lượng và giá trị chiếc nhẫn trên tay tù nhân để xác định thứ hạng và vinh quang.

Ban tổ chức không nói rõ quy tắc nhưng tất cả tuyển thủ sẽ từ từ biết được trong quá trình chiến đấu. Cho nên Đông sơn sẽ biến thành khu vực săn bắt quyết liệt giữa tuyển thủ và tù nhân.

Mặt khác, sau khi trải qua thời gian loại bỏ trên một trình độ nhất định, đám tuyển thủ sẽ bắt đầu quay sang chém giết lẫn nhau nhằm tranh đoạt chiếc nhẫn tù nhân trên tay đối phương. Điều này khiến cho toàn bộ Thiên Thọ sơn bốc cháy hỏa diễm tranh đấu vô cùng kịch liệt, càng về sau mức độ nguy hiểm lại càng lớn.

Cảnh thứ tám quả nhiên là một trận đấu tàn khốc, những tuyển thủ thực lực kém sẽ bị tù nhân đào thải, thực lực mạnh sẽ chém giết lẫn nhau vì chiếm đoạt ích lợi.

"Hiểu rồi hả? Vậy thì giao năm ngàn vạn trên tay ngươi cho ta đi."

Giọng nói Khương Nghĩa Đằng vẫn bình tĩnh như thường.

Bất kỳ một tuyển thủ này đều có chung một nhược điểm, cho dù là cường giả như Khương Nghĩa Đằng cũng bị hạn chế về mặt thể lực. Nếu có thể áp bức khiến cho đối phương tự nguyện giao chiếc nhẫn tù nhân ra thì Bạch Yểm Ma của hắn sẽ tiết kiệm không ít thể lực.

"À, thật ra thì ta không nguyện ý."

Sở Mộ nhảy lùi lại một đoạn khá xa, hai tròng mắt màu đen phát ra chiến ý hừng hực.

Hiển nhiên là Sở Mộ không có ý định thỏa hiệp rồi.

Diệp Khuynh Tư thấy Sở Mộ quyết định chiến đấu cũng không nói nhiều làm gì, nhanh chóng niệm chú ngữ triệu hồi ra mười đoạn Thủy Nguyệt.

Chiến lực hiện tại của Thủy Nguyệt là cao đẳng cấp thống lĩnh, sau khi trưởng thành và lột xác tới mười đoạn sẽ phát huy ra thực lực tương đương với chín đoạn sơ giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ.

Thủy Nguyệt có năng lực phụ trợ Thủy hệ rất mạnh, dưới tình huống tương khắc có thể khiến cho thực lực Bạch Yểm Ma giảm xuống vài thành. Quan trọng nhất là một khi Hồn sủng của Sở Mộ bị ma diễm đả thương, Thủy Nguyệt có thể tiến hành trị liệu giảm bớt thống khổ và thương tích, giúp cho Hồn sủng khôi phục lực chiến đấu trong thời gian nhanh nhất.

"Thủy Nguyệt khải !"

Thủy Nguyệt niệm chú ngữ thả ra luồng quang mang xanh thẳm chung quanh thân thể mình.

Sau đó Thủy Nguyệt chỉ tay về phía Phược Phong Linh của Sở Mộ, bắt đầu gia trì một tầng Thủy Nguyệt khải tăng cường phòng ngự cho Phược Phong Linh.

"Mộc Linh Lộ !"

Vào lúc này trên người Bàn Mộc Linh cũng tỏa ra tia sáng mờ ảo, trên cánh tay nhỏ xinh ngưng tụ ra một giọt Linh Lộ trong suốt, sau đó xâm nhập vào trong cơ thể Phược Phong Linh tăng cường sinh mệnh lực lên gấp hai lần.

Thực lực chín đoạn bốn giai Phược Phong Linh thua kém chín đoạn chín giai Bạch Yểm Ma gần ba cấp bậc.

(hai bậc giai đoạn và một bậc chiến lực chủng tộc.)

Sau khi Thủy Nguyệt khải và Mộc Linh Lộ phụ trợ trực tiếp rút ngắn khoảng cách lại một cấp bậc. Vì thế Phược Phong Linh tạm thời giằng co kéo dài thời gian với Bạch Yểm Ma hẳn là không thành vấn đề.

"À? Còn có một Hồn sủng sư phụ trợ?"

Khương Nghĩa Đằng phát hiện Diệp Khuynh Tư buông thả hai đạo kỹ năng phụ trợ liền nhíu mày kinh ngạc. Đúng là không nghĩ tới nơi này lại có một tổ hợp hai người hoàn mỹ như thế.

Sau khi nói xong, Khương Nghĩa Đằng bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về thực lực Sở Mộ. Một lát sau nụ cười trên mặt hắn lại sáng lạn như cũ, mở miệng nói:

"Thế nhưng, Phược Phong Linh của ngươi vẫn không phải là đối thủ Bạch Yểm Ma của ta, hay là ngoan ngoãn giao chiếc nhẫn cho ta đi. Bỏ mạng vì năm ngàn vạn hình như không đáng giá lắm !"

"Ta đây rất nghèo, ngươi muốn tranh đoạt thì cứ thử một chút."

Trên mặt Sở Mộ cũng xuất hiện nụ cười tươi sáng, hai mắt nhìn thẳng vào đối phương không hề e ngại chút nào.

"Xem ra quá lâu không đi lại trong Thiên Hạ thành, một số người đã quên mất Yểm Ma cung -Khương Nghĩa Đằng rồi. Tại sao lúc nào cũng gặp phải mấy tên hồ đồ không biết sống chết nhỉ? Điều này quả thật là nhức đầu và phiền não, bản thân ta ghét nhất chính là cái loại người không biết chênh lệch cao thấp như ngươi. Phải chờ đến lúc người khác bày ra lực lượng chân chính mới biết mình ngu xuẩn và nhỏ yếu cỡ nào. Nhưng mà đến khi đó thường thường đã cách thời điểm tử vong không xa."

Vẻ mặt Khương Nghĩa Đằng nhìn qua có vài phần bất đắc dĩ, đồng thời cũng biểu lộ thái độ khinh thường Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư đứng ở sau lưng Sở Mộ, nghe thấy Khương Nghĩa Đằng nói xong câu này cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, trực tiếp phán cho một câu:

"Có bệnh !"

Nghe Diệp Khuynh Tư nói như thế, Sở Mộ chợt mỉm cười đắc ý. Lúc trước hắn đang suy nghĩ tìm từ ngữ để hình dung cái vị thái tử Yểm Ma cung - Khương Nghĩa Đằng này cho chính xác. Không ngờ rằng mỹ nữ ở sau lưng chỉ dùng hai chữ ngắn gọn đã nói ra tiếng lòng của Sở Mộ. Vì thế hắn bỗng nhiên phát hiện Diệp Khuynh Tư cũng có một mặt vô cùng khả ái.

Sắc mặt Khương Nghĩa Đằng lập tức âm trầm lạnh lẽo, rõ ràng là đối phương đã biết thân phận chân chính của hắn nhưng không có đặt vào trong mắt. Thái độ này chính là khinh thường hắn, tuyệt đối không thể tha thứ.

"Vốn nhìn thấy hai ngươi tướng mạo không tệ dự định tha cho một mạng. Thế nhưng các ngươi đã không biết thức thời đừng trách ta lòng dạ độc ác."

Khương Nghĩa Đằng đã mất đi kiên nhẫn rồi, lập tức hạ lệnh cho Bạch Yểm Ma phát đông công kích.

Bạch Yểm Ma của Khương Nghĩa Đằng gào thét một trận chói tai, linh hồn ma diễm giống như sóng biển quay cuồng bao trùm cả cây cầu. Sau đó nhanh chóng đổ ấp xuống đầu Sở Mộ, Diệp Khuynh Tư.

"Tinh !"

Phược Phong Linh bay tới trước mặt Sở Mộ, thân thể nhỏ xinh trôi nổi phía trên cầu đá, hai tay liên tục huy động thả ra lực lượng Phong hệ xoay tròn tốc độ cao.

"Vù vù vù vù !"

Một đạo Phong Long Triền khí thế bàng bạc nhanh chóng xuất hiện ngăn cản làn sóng Bạch Sát ma diễm đánh tới. Khu vực trung tâm cầu biến thành tâm điểm của hai loại lực lượng đen trắng giao phong.

Cuồng phong điên cuồng thổi quét, ma diễm dâng lên tận trời cao từ từ lấn tới. Khi ma diễm lan tới gần Sở Mộ thì uy lực đã giảm xuống rất nhiều.

Sở Mộ trực tiếp vươn tay ra nắm lấy luồng Bạch Sát ma diễm còn sót lại, sau đó bàn tay đột ngột nắm chặt triệt tiêu hoàn toàn Bạch Sát ma diễm.

"Tần, trả lại cho hắn."

Sở Mộ ra lệnh cho Phược Phong Linh phản kích.

Phược Phong Linh ẩn mình trong lực lượng Độn Phong bắt đầu ngâm nga chú ngữ, gia tăng thêm uy lực kỹ năng Phong Long Triền hóa thành vòi rồng màu đen lan tràn về phía Bạch Yểm Ma.

Nhìn thấy kỹ năng này đánh tới mang theo khí thế áp bách cường đại, Khương Nghĩa Đằng khẽ nhíu mày nhanh chóng lui về phía sau mấy bước. Khi trở lại bên bờ cầu đá thì Bạch Yểm Ma đã thi triển Ma Mị Ảnh tránh né kỹ năng Phong Long Triền công kích, quay trở về bên cạnh hắn.

"Tần, Phong Thiên Sa."

Phược Phong Linh buông thả kỹ năng hầu như không hao phí thời gian, đây chính là nguyên nhân chủ yếu Phược Phong Linh được liệt vào hàng ngũ Thất Đồ Thánh Sủng. Bản thân đã có thiên phú Phong hệ cường đại, cộng thêm ưu thế thi triển kỹ năng và tốc độ linh hoạt quả thật là tồn tại đáng sợ. Một khi để cho nó chiếm cứ một ít thiên thời địa lợi sẽ lập tức tiến công không ngừng nghỉ, đối phương sẽ lâm vào tình thế bắt buộc phải phòng thủ vĩnh viễn, đừng hòng nghĩ đến khả năng phản công.

Mà địa hình cầu đá và vực sâu nơi này không thể nghi ngờ đã cung cấp cho Phược Phong Linh hoàn cảnh chiến đấu vô cùng thuận lợi. Coi như là Bạch Yểm Ma cũng khó lòng xuyên phá lĩnh vực Độn Phong do Phược Phong Linh khống chế.

"Cái con Phược Phong Linh này đã tiếp cận cao đẳng quân chủ."

Khương Nghĩa Đằng càng lúc càng thận trọng, vẻ mặt khó coi hơn trước kia một chút.

Khương Nghĩa Đằng tự cho là vô địch tại bậc thang thứ hai, rõ ràng là đánh giá thấp thực lực của tổ hợp hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

Trong lúc Khương Nghĩa Đằng ghi danh tham gia Thiên Hạ Quyết chỉ lưu ý những nhân vật xếp hạng trước ba của các thế lực lớn, bởi vì đám người này có tính uy hiếp đối với hắn. Về phần những tuyển thủ khác trực tiếp bỏ qua, ngay cả liếc không thèm cũng liếc một cái.

Hiện tại ở trước mặt hắn là một thành viên Hồn Điện có chín đoạn Phược Phong Linh, cộng thêm Hồn sủng sư phụ trợ phối hợp đúng là hơi khó đối phó. Khương Nghĩa Đằng bắt buộc phải suy nghĩ có nên vì năm ngàn vạn mà tiêu hao hồn niệm và chiến lực của Hồn sủng hay không. Bởi vì muốn đánh bại hai người này, hắn phải triệu hoán thêm một con Hồn sủng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK