- Bộ dáng Mục tỷ tỷ đúng là tư thế hiên ngang.
Đế Cơ trêu chọc một câu thì đôi mày của nàng nhíu lại, tiếp tục nói:
- Ngươi muốn biết vì cái gì những năng lượng kết tinh kia lại xuất hiện ở đây sao?
Bỗng nhiên Mục Thanh Y cảm giác được Đế Cơ cười cười nói nói lại cất dấu sát ý, lập tức niệm chú ngữ.
- Bởi vì những thứ này là chuẩn bị cho Mục tỷ tỷ đấy.
Bỗng nhiên lời nói của Đế Cơ trở nên lạnh như băng, lập tức có khí tức khắc nghiệt nổi lên cuồn cuộn như cuốn đi tất cả!
Sắc mặt Mục Thanh Y trắng bệch, sát khí này cũng không phải trên người của Đế Cơ truyền đến, mà là dưới biển hoa dưới chân của nàng.
Mục Thanh Y đầu tiên là quay đầu lại, phát hiện Phương Vũ đã nhanh chóng lui ra ngoài rồi.
- Các ngươi!
Mục Thanh Y đỏ mặt lên, hai mắt tức giận như phun ra lửa.
Đây chính là âm mưu!
Nhưng mà Mục Thanh Y làm cách nào cũng không nghĩ tới âm mưu này chính là nhắm vào nàng mà bố trí!
Sát khí cuồn cuộn, Mục Thanh Y cảm giác bên tai của mình như có vô số lệ quỷ gào thét, tiếng kêu thê lương bén nhọn vang lên làm tinh thần của nàng chấn động, ngay cả chú ngữ cũng không đọc xong.
- Đi!
Mục Thanh Y cắn răng ngà, nhìn Ti Dạ Chi Hoàng ra mệnh lệnh.
Áo choàng Ti Dạ Chi Hoàng quét qua, trong phạm vi năm dặm tràn ngập hắc ám, ngay cả ngọn đèn trong cung điện cũng bị dặp tắt hết.
Ti Dạ Chi Hoàng không dám ở nơi này lâu, mang theo Mục Thanh Y tinh thần bị tàn phá chạy ra khỏi đình viện.
Nhưng mà cả đình viện đã sớm hình thành kết giới lớn, thời điểm Mục Thanh Y bước vào chủ đình viện một bước thì kết giới đã khởi động.
Ti Dạ Chi Hoàng có thể rong chơi trong bóng tối vô hạn, nhưng không cách nào thông qua kết giới cứng rắn được.
Trong nội tâm Mục Thanh Y hoảng hốt, trận đồ này chỉ sợ đã chuẩn bị từ lâu, chỉ chờ mình chui đầu vào trong đó mà thôi.
- Không nên uổng phí tâm cơ, thúc thủ chịu trói đi, muội muội ta cũng không làm khó dễ tỷ tỷ, sau khi mọi chuyện chấm dứt ta sẽ thả tỷ tỷ ra.
Đế Cơ ngữ khí nhu hòa, người không rõ chân tướng còn tưởng đây là muội muội hiếu thuận.
Mục Thanh Y tức giận nhìn qua Đế Cơ, hiện tại nàng mới rõ được mặt thật của nữ nhân giả nhân giả nghĩa này.
Thúc thủ chịu trói? Mục Thanh Y phi thường rõ ràng khi mình thúc thủ chịu trói thì dùng năng lực của Đế Cơ chỉ sợ sẽ đả đảo Mục thị hoàng tộc, hôm nay Mục thị bản thân không rơi xuống, nếu mất đi nàng thì cả Thiên Hạ Cảnh này không phải của Đế Cơ thì của ai.
- Vù vù vù vù vù! ! ! !
Bỗng nhiên kim sắc hỏa diễm hiện ra từ bả vai của Mục Thanh Y, hào quang chói mắt giống như phá tan bóng tối, khí tức hỏa diễm thần thánh phô thiên cái địa.
Trong lửa vàng cháy hừng hực, một thân ảnh hỏa hoàng cao ngạo xuất hiện, thời điểm vỗ cánh thì có vô số hỏa vân màu vàng hiện ra, khí phách nghiêm nghị tràn ngập cả cung điện này!
Trông thấy Quan Hoàng Vương xuất hiện, khóe mắt Đế Cơ hiện ra một tia vui vẻ.
Bắt đầu niệm chú ngữ, lập tức vô số cánh hoa màu xanh chung quanh phiêu linh, những cánh hoa này xoáy lên vòng xoáy khác với lúc ở thành Hướng Vinh, bên ngoài cánh hoa hiện ra hào quang sáng bóng như nước.
Đã ăn giáo huấn một lần nên Đế Cơ tựu cũng không có chật vật nữa. Thủy thuộc tính gia trì làm cho Phong Hoa Trận Đồ của nàng có năng lực miễn dịch lửa nhất định, từ lâu nàng đã chuẩn bị đại lễ cho Quan Hoàng Vương của Mục Thanh Y rồi.
Chú ngữ hoàn thành thì chủ đình viện dâng lên năng lượng bàng nhiên, những tinh thể chôn dưới gốc hoa bắt đầu phóng thích năng lượng!
Toàn bộ năng lượng kết tinh nơi này đều là cấp Đế Hoàng, thậm chí đẳng cấp Đế Hoàng cao đẳng có không ít, dùng những năng lượng khổng lồ này hình thành Phong Hoa Trận Đồ. Mặc dù là cấp chúa tể cũng trọng thương.
Hoa cỏ hình thành cảnh tượng tươi đẹp, những hào quang này bay khắp nơi, cánh hoa làm cho người ta lóa mắt hiện ra trong không gian, làm cho người ta như lâm vào trong ảo cảnh xinh đẹo, những cánh hoa này có tác dụng công kích tinh thần.
Cánh hoa không ngừng biến ảo, tất cả nhụy hoa hay cánh hoa đều hình thành hư không chi kiếm đánh tới, trong không gian biển hoa này mũi kiếm giống như sao trời. Dày đặc tới mức không có chỗ tránh.
- Sát!
Một tiếng a nhẹ vang lên, lập tức tất cả quang không chi kiếm do hoa cỏ biến thành hóa thành hình thái khác, hình thành kiếm vũ mênh mông. Hướng phía Mục Thanh Y cùng Quan Hoàng Vương đâm tới!
Quan Hoàng Vương vội vàng mở cánh ra bao phủ Mục Thanh Y cùng Ti Dạ Chi Hoàng yếu ớt dưới thân của mình.
Hỏa diễm trên lông vũ Quan Hoàng Vương tán loạn, nhanh chóng ngưng tụ thành hỏa thuẫn sáng ngời, như ẩn như hiện bao phủ bên ngoài cánh của Quan Hoàng Vương, ngăn cản ngàn vạn thanh kiếm kia.
Hỏa thuẫn ngăn cản cánh hoa đầy trời trong chốc lát, liền hóa thành quang ảnh tán đi, tất cả mũi kiếm màu xanh bắt đầu đâm vào thân thể Quan Hoàng Vương, mỗi một kiếm đâm vào người Quan Hoàng Vương thì hỏa diễm kim sắc ảm đạm đi vài phần.
- Nghệ ~~~~~~~~~~
Quan Hoàng Vương phát ra tiếng gáy thống khổ cực độ, trên người của nó có vết kiếm rậm rạp chằng chịt.
Thế nhưng mà những quang không chi kiếm đâm tới đâm vào thân thể của Quan Hoàng Vương giống như xuyên qua phòng ngự, có thể nói đây là vạn kiếm xuyên tim trên ý nghĩa.
- Hoàng!
Ánh mắt Mục Thanh Y đỏ bừng, ánh mắt mơ hồ nhìn thấy thân ảnh màu vàng trước mặt, lập tức tim như bị đao cắt.
Trận đồ này mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng của Mục Thanh Y, thân là Quan Hoàng Vương cấp chúa tể cũng phải hấp hối.
Quan Hoàng Vương suy yếu gian nan cúi đầu xuống. Ánh mắt màu vàng nhìn qua Mục Thanh Y.
- Nghệ! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên Quan Hoàng Vương phát ra tiếng gáy vương giả, nó mở hai cánh của mình ra.
Hai đạo cánh trảm ngang trời xuất thế, trong đêm tối giao thoa đem những quang không chi kiếm kia đánh tan đi!
Kim sắc hỏa diễm ảm đạm trên người Quan Hoàng Vương lại cháy lên lần nữa, đốt cháy toàn thân, trong khoảnh khắc Quan Hoàng Vương trọng thương sắp chết lại tỏa ra thần thái của cấp chúa tể!
- Xem thường hoàng tộc rồi!
Thần sắc Đế Cơ hơi có biến hóa.
Quang không chi kiếm bổ sung thêm thủy thuộc tính tạo thành áp chế với Quan Hoàng Vương rất lớn, loại tình huống này Quan Hoàng Vương không thể nào thi triển kỹ năng trọng sinh, dù sao hỏa thuộc tính hoàng tộc phải dục hỏa trọng sinh mới được.
Nhưng mà lúc này Mục Thanh Y lại đem Quan Hoàng Vương bản thân bị trọng thương thoát khỏi trói buộc của nước độc, lại hoàn thành một lần trọng sinh, chuyện này khó đối phó hơn rồi.
Quan Hoàng Vương trong sinh vì tranh thủ một tia cơ hội thở dốc cho Mục Thanh Y, nhưng mà Mục Thanh Y không có may mắn chút nào, bởi vì loại không có dục hỏa trùng sinh này dùng thiêu đốt tính mạng làm đại giá, chỉ có thể duy trì thời gian vô cùng ngắn ngủi.
Quan Hoàng Vương tự nhiên là muốn tranh thủ thời gian cho Mục Thanh Y đào tẩu, Mục Thanh Y không dám nghĩ nhiều, nhanh chóng niệm chú ngữ, triệu hồi Bạch Hổ!
Mục Thanh Y quyết đoán nhảy lên lưng Bạch Hổ, mà lúc này Ti Dạ Chi Hoàng đã bay lên trước mặt, dùng thân thể hung hăng đâm vào kết giới hư ảo.