- Mục Thanh Y, ngươi tới đây nhận tội?
Phương Vũ cười lạnh. Phi thường xem thường nhìn qua nữ nhân đang ngồi trên vương tọa kia.
Ánh mắt Mục Thanh Y tương đối bình tĩnh, đổi lại là trước kia Mục Thanh Y nhất định sẽ không chút do dự bảo Bạch Hổ đem Phương Vũ một chưởng chụp chết, nhưng bây giờ biểu hiện rất trấn định.
Nàng cũng không trả lời Phương Vũ, chỉ nhìn qua Quyết Tâm không dám nhìn mình.
- Quyết Tâm, ta cho ngươi một cơ hội, hiện tại quay người rời đi thì bổn cung sẽ không truy cứu ngươi, những người còn lại ở nơi này...
Mục Thanh Y nói rất rõ ràng.
Quyết Tâm không có dũng khí ngẩng đầu nhìn qua ánh mắt của Mục Thanh Y.
- Quả nhiên vẫn giả nhân giả nghĩa như vậy, ăn giáo huấn một lần còn không biết hối cải, ngươi thật sự không có thuốc chữa rồi. Ngươi cho rằng ngươi còn là ngươi trước kia sao, phiền toái ngươi nên dùng đầu óc suy nghĩ một chút. Chính mình dựa vào cái gì mà lớn lối như vậy, chẳng lẽ lại là nam nhân họ Sở của Tam đại cung điện hay sao? Thật sự là buồn cười ah. Dầu gì cũng là người của hoàng tộc, vậy mà thấp hèn đến mức đem thân thể của mình bán cho nam nhân, sau đó cầu được Tam đại cung điện bảo hộ.
Phương Vũ nói rất cay nghiệt.
Mục Thanh Y hít thở sâu một hơi, bộ ngực phập phồng vì tức giận, thì ra những kẻ này truyền ra tin đồn không chịu nổi như vậy, biên thành chuyện mình bán thân cầu bảo vệ cũng có!
- Điện hạ, ngài xác thực gây thù chuốc oán quá nhiều rồi, ta không thể làm gì khác...
Quyết Tâm cúi đầu, chậm rãi nói như vậy.
Cường giả có quy tắc của cường giả, Mục Thanh Y chưa bao giờ dựa theo quy tắc mà làm, hơn nữa mang theo lý tưởng tưởng tượng quá không thực tế.
Trở ngại nàng thực lực, trước khi không người nào dám nói với nàng cái gì, nhưng bây giờ nàng thật sự là hai bàn tay trắng, quyết tâm hiện tại chỉ có thể lựa chọn càng mạnh hơn nữa đội ngũ.
Mục Thanh Y nhìn qua Quyết Tâm đã đưa ra quyết định, trong lòng tức giận dâng trào.
Đối đãi đệ tử thì Mục Thanh Y vẫn rất tha thứ, nhưng mà không ngờ tha thứ của mình lại cổ vũ dã tâm của các nàng.
- Được rồi, đây là con đường mà ngươi đã chọn, cũng đừng có có hậu hối vì có suy nghĩ này. Tốt nhất có thể như Phương Vũ, chấp nhất đến cùng, không chừa lối thoát, nếu không ngươi rất khó thành nhân thượng nhân...
Mục Thanh Y thở dài một hơi.
Mục Thanh Y còn lưu lại một chút thiện niệm đã biến mất, cặp mắt kia dần dần hóa thành lạnh giá, chậm rãi nói:
- Nhưng mà những lời này ta nói cho ngươi nghe về kiếp sau phải làm như thế nào.
Vừa dứt lời Bạch Hổ bên cạnh vương tọa của Mục Thanh Y đứng dậy, sát khí và hàn ý lập tức tràn ngập khắp cung điện Nữ Vương!
Mục Thanh Y đã hạ thủ lưu tình, nhưng mà sau khi Ti Dạ Chi Hoàng chết đi là do những đệ tử này ám hại...
Hôm nay nhất định phải máu nhuộm cung Nữ Vương! !
- Không cần sợ!
Thần sắc Phương Vũ trở nên ngưng trọng, thấy sắc mặt mọi người chung quanh biến đổi thì vội vàng dùng âm thanh trấn trụ mọi người, hơn nữa còn triệu hồi hồn sủng ra đầu tiên.
Phương Vũ là một trong bát hoang, có được không ít hồn sủng Đế Hoàng đỉnh phong, hơn nữa dùng Thị Huyết Đế thị huyết hung tàn ổn thỏa ngồi trên bàn tiệc bát hoang.
Lúc này nàng chỗ triệu hoán hồn sủng chính là Thị Huyết Đế, sau khi hoàn thành chú ngữ thì trong chú ngữ huyết sắc sinh vật giống như bọ cánh cứng màu máu hiện ra, cả đại điện này nhanh chóng tràn ngập huyết khí.
- Hung Ẩm!
Phương Vũ nhìn Thị Huyết Đế phát ra mệnh lệnh
Thị Huyết Đế há cái miệng đầy răng nanh của mình ra, hìn lên phía trên phun huyết vụ ra ngoài.
Huyết vụ bao phủ trên đầu tất cả nữ cơ, một mùi vị hung tàn, huyết tinh kích thích lọt vào trong mũi của các nàng, tiêu trừ sạch những tâm lý sợ hãi Mục Thanh Y, làm cho nội tâm các nàng mạnh hơn, làm cho các nàng trở nên hung tàn!
Bị mùi máu kích thích nên Quyết Tâm dẫn đầu niệm chú ngữ, nàng cũng không có lựa chọn nào khác, đã quyết định thì phải làm theo, nếu như Mục Thanh Y một lần nữa ngồi lên vị trí này thì nàng cũng không có kết cục tốt..
Quyết Tâm triệu hoán hai hồn sủng mạnh nhất của mình, thanh Thanh Đồng Lệ Quỷ cùng Độc Nha Yêu Linh!
Hai hồn ủng này đều là hung vật, khi huyết vụ bao phủ thì càng thêm đáng sợ dữ tợn, một bộ dáng muốn xé địch nhân thành nhiều mảnh.
Sau đó triệu hồi hồn sủng là nữ cơ vệ trưởng, những nữ cơ vệ trưởng này đều có thực lực Đế Hoàng cao đẳng, chỉ có tổng vệ trưởng Mục Lũng là có được hồn sủng Hoàng đỉnh phong, chỉ có điều tổng vệ trưởng hiện tại đã bị Trác Vũ giết chết.
Những người không muốn thuận theo, những người khuất phục Mục Thanh Y trốn được thì trốn, lưu vong thì lưu vong, những người cố chấp phản đối đã bị giết không ít, Phương Vũ tâm ngoan thủ lạt có thể làm cho người ta tức lộn ruột.
Nhìn qua cả đại điện hiện giờ bị những hồn sủng hung thần ác sát chiếm cứ toàn bộ. Ánh mắt Mục Thanh Y trở nên lạnh như băng. Nàng rất rõ ràng người ở nơi này ai cũng dính máu thủ hạ trung thành với nàng rồi, nàng nhất định phải dùng mạng của những người này an ủi vong hồn của thủ hạ!
- Một không lưu!
Âm thanh Mục Thanh Y lạnh như băng. Nhìn Bạch Hổ phát ra mệnh lệnh công kích!
- Hống hống hống! ! ! ! ! ! !
Bạch Hổ phát ra một tiếng rống làm cho cả đại điện giống như bị sụp đổ, âm thanh của nó chấn gãy chú ngữ các hồn sủng nguyên tố đang niệm!
- Hống hống hống ~~~~~~~~~~
Sau khi tức giận thì Bạch Hổ lại một lần nữa mở miệng khổng lồ ra. Âm thanh băng hàn lạnh thấu xương từ trong miệng của nó hiện ra!
Nhiệt độ hạ xuống cực thấp, băng phong tàn sát bừa bãi hiện ra ngoài, cả đại điện bị đông cứng trong băng sương dày đặc, những cơn gió rét lạnh thấu xương không ngừng cắt qua da thịt của các nàng!
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~
Phong bạo phá tan cửa điện, những nữ cơ cấp bậc Đế Hoàng cao đẳng yếu kém bị phong bạo đóng băng tất cả, mà những hồn sủng kia không kịp phóng thích kỹ năng của mình
Phương Vũ, Quyết Tâm cùng với Trác Vũ sửng sốt trong gió lốc, đợi các nàng quay đầu lại thì phát hiện một phần ba hồn sủng đã biến thành băng điêu!
Nhưng mà không đợi các nàng kịp phản ứng, Bạch Hổ uy vũ kia nhẫn tâm chà đạp. Trực tiếp đạp vào giữa mọi người.
- B-A-N-G...GG ~~~~~~~~~~~
Tất cả hồn sủng và nữ cơ bị đóng băng lập tức bị đánh tan toàn bộ, biến thành mảnh vỡ, băng đá rơi khắp cả đại điện.
Thời điểm đứng trên những mảnh vỡ này thì Trác Vũ lâm vào ngây ngốc.
Vừa rồi nếu như nàng cũng bị đóng băng. Có phải cũng đã biến thành băng đá như mảnh vỡ dưới chân này, thảm trạng này làm cho người ta cảm thấy lạnh giá nội tâm!
Một kỹ năng tiếp một kỹ năng, dĩ nhiên đã diệt hơn mười hồn sủng Đế Hoàng cấp thấp cùng Đế Hoàng cao đẳng, thực lực khủng bố như vậy đã chấn trụ các nữ cơ, đối mặt với Bạch Hổ có ánh mắt lạnh như băng thì những huyết tinh kích thích hung tính đã biến thành sợ hãi xâm nhập linh hồn.
- Cái này... Bạch Hổ này...
Nữ cơ ở đây từng là thủ hạ của Mục Thanh Y, bọn họ biết rõ ràng Mục Thanh Y có được hồn sủng gì, hơn nữa đại khái có thực lực cấp bậc ra sao. Làm cho các nàng không ngờ là Mục Thanh Y mất đi Quan Hoàng Vương vẫn còn Bạch Hổ thực lực mạnh mẽ như vậy, đã hoàn toàn không kém gì Thái Nga Cự Nhân của Hùng Mạt Mạch Lăng, là sinh vật tiếp cận cấp chúa tể!
Đối với các nàng là những hồn sugnr sư không tới Đế Hoàng đỉnh phong thì sinh vật tiếp cận cấp chúa tể muốn giết các nàng quá dễ dàng.
Giờ khắc này thân thể đang run rẩy, trên mặt đất khắp nơi đều là thi thể, Mục Thanh Y vẫn là Mục Thanh Y!
- Chúng ta... Chúng ta không phải đối thủ của nàng.
Sắc mặt vài tên nữ cơ tái nhợt, căn bản không còn chút dũng khí chiến đấu nào.
Một kỹ năng đã giết các nàng nhiều người như vậy, các nàng tiếp tục ở chỗ này chính là chịu chết.
Trong lúc nhất thời lại có một phần ba nữ cơ chạy trối chết, rõ ràng cho thấy không muốn ở lại chỗ này hi sinh vô ích.
Nhìn qua những thủ hạ vô dụng chạy trốn kia, sắc mặt Phương Vũ đã tái nhợt, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới Bạch Hổ của Mục Thanh Y lại đột phá, khó trách nữ nhân này dám to gan xuất hiện ở chỗ này.
Quyết Tâm lúc này cũng ngây người, nhìn qua Bạch Hổ cường đại tới mức làm cho người ta không thở nổi, nhìn qua Mục Thanh Y lạnh lùng vô tình, Quyết Tâm đã có chút hối hận vì lựa chọn như vậy...
Mục Thanh Y chậm rãi niệm chú ngữ, nếu như một phút đồng hồ trước những người này lựa chọn rời khỏi đại điện, Mục Thanh Y có lẽ còn thả cho bọn họ con đường sống, nhưng mà thời điểm bọn họ triệu hoán hồn sủng và lúc bỏ chạy thì các nàng phải chết vào hôm nay.
Mục Thanh Y triệu hồi yêu linh của mình, không cần nàng ra lệnh thì yêu linh nhìn qua những hồn sủng sư bị Bạch Hổ trấn trụ và bỏ chạy, nó lại đuổi theo những người đang bỏ chạy kia!
- Ah! ! ! ! ! ! !
Một đạo hàn quang và hoa máu phun trào, những nữ cơ bỏ chạy đã chia lìa làm hai nửa, một nửa rơi trong điện, một nửa lăn tới vị trí cầu thang.
Hình ảnh đáng sợ này làm những nữ cơ đang bỏ chạy sợ hãi biến sắc, các nàng dốc sức liều mạng bỏ chạy ra bên ngoài, ra khỏi tầm mắt của nữ nhân kia, chạy ra khỏi nanh vuốt của tử thần đang hướng tới các nàng.
Nhưng mà càng ngày càng nhiều thi thể xen lẫn máu trong tuyết, hồn sủng, nữ cơ, mùi máu tươi tràn ngập khắp cung Nữ Vương...
- Điện hạ... Điện hạ... Tha cho chúng ta đi!
Một nữ cơ nhìn thấy đồng bạn đang bỏ chạy của mình biến thành thi thể lại thất hồn lạc phách trốn vào cung điện, trực tiếp quỳ gối trong đại điện, không ngừng cầu xin nữ nhân lãnh huyết vô tình đang ngồi trên bảo tọa nữ vương tha thứ.
- Van cầu ngài, tha thứ cho chúng ta, chúng ta thề tuyệt đối không bao giờ đối nghịch với ngài, làm trâu làm ngựa cho ngài...
Rất nhanh lại có những nữ cơ khác phát hiện căn bản không thể chạy thoát khỏi yêu linh truy sát, thừa lúc yêu linh còn đang đuổi giết nữ cơ khác thì sợ hãi khóc rống chạy vào trong cung điện, cùng với nữ cơ toàn thân đầy máu xin tha thứ.
- Ngài... Ngài muốn chúng ta làm cái gì cũng được.
Năm cơ nữ toàn thân phát run quỳ tại chỗ, dốc sức liều mạng dập đầu nhận tội.
Các nàng không muốn chết, các nàng không muốn chết thảm như vậy, nhìn qua những đồng bạn bị phanh thây, bị chặt đầu, bị lấy máu, phòng tuyến nội tâm của các nàng đã không còn.
- Các ngươi biết rõ chính mình có tội?
Mục Thanh Y nhìn qua nữ cơ toàn thân đầy máu, nhàn nhạt hỏi một câu.
- Biết rõ, là nô tỳ biết sai, xin mời ngài mở một mặt lưới!
Mấy nữ cơ dập dầu nhận tội.
- Ta tha thứ cho các ngươi.
Mục Thanh Y mở miệng nói ra.
Mục Thanh Y vừa noi ra những lời này thì những nữ cơ kia lập tức vui mừng như điên, dập đầu càng thêm thành khẩn, trong miệng không ngừng nói cảm tạ và ca ngợi Mục Thanh Y nhân từ.
Mục Thanh Y nhìn qua mấy nữ cơ này, trong lòng dâng lên cảm giác bi ai.
- Không cần phải cảm tạ gấp như vậy, ta tha thứ cho các ngươi, nhưng mà các ngươi còn phải cầu xin tha thứ từ những tỷ muội đã bị các ngươi hại chết...
Mục Thanh Y mở miệng nói ra.
Những nữ cơ van cầu khoan dung hai mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không hiểu làm cách nào cầu xin những người đã chết tha thứ.
Mà lúc này các nàng phát hiện Mục Thanh Y đã chậm rãi nhắm mắt lại, trên gương mặt lãnh diễm mang theo vài phần không đành lòng và quyết tuyệt...
Nhìn thấy thần sắc này thì các nàng cũng hiểu được câu đó là có ý gì.
- Bá! ! ! ! ! ! !
Một đạo ánh sáng lạnh giá vừa vặn xoẹt qua vị trí của năm nữ cơ này, năm cái đầu không có chút dấu hiệu và máu tươi bắn tung tóe.
Đầu tóc rối bời, máu tươi sền sệt, năm đầu lâu, năm gương mặt mỹ mạo trẻ tuổi mang theo vẻ mặt không thể tin nổi.
Có lẽ đến chết các nàng đều không rõ các nàng đã được nữ vương tha thứ tại sao còn giết các nàng?
...
Trước đại điện đã tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, lúc này chỉ còn lại Phương Vũ, Quyết Tâm, Trác Vũ và những đội trưởng nữ cơ vệ.
Trước kia những nữ cơ này cấp bậc không cao lắm, trong quá trình các nàng chết không diễn ra quá lâu, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy máu nhuộm cung Nữ Vương, chuyện này khiến cho những người kiên định phản bội Mục Thanh Y cảm thấy trái tim của mình băng giá.
Các nàng đều theo sau Mục Thanh Y, biết rõ Mục Thanh Y dưới tình huống bình thường sẽ không giết người, trừ phi là thế hệ tội ác tày trời chân chính.
Nhưng mà hiện tại các nàng nhìn thấy mặt vô tình của nữ vương này, hơn hai mươi nữ cơ, toàn bộ đều là bộ hạ ngày xưa của nàng, nhìn qua các nàng chết toàn bộ thì nàng cũng chỉ nhắm mắt lại với những lời cầu xin tha thứ...
Tới cuối cùng những người cầu xin tha thứ này cũng bị giết chết, loại sát ý kiên định này làm cho các nàng cảm thấy khó tin nổi.
- Còn lại các ngươi.
Mục Thanh Y không có nhìn qua những thi thể kia nhiều, ánh mắt nhìn qua mười kẻ phản loạn hạch tâm kia.
Con ngươi của Mục Thanh Y không có bất cứ tia dao động nào, giết người đối với cấp chúa tể Mục Thanh Y mà nói thực sự rất đơn giản. Nhưng mà đã có người từng nói với nàng, giết người không phải quyền lực chân chính, quyền lực chân chính không phải là tùy ý sát sinh, chính là lựa chọn thủ hộ cùng khoan dung.
Nàng quả thật rất muốn khoan dung cho những người này, dù sao các nàng cũng đi theo nàng nhiều năm rồi, ra sức hiệu lực cho mình, hơn nữa tâm của nàng đã sớm khóc không thành tiếng...
Nhưng mà nàng không thể. Khoan dung các nàng chẳng khác nào khinh nhờn những vong hồn bất khuất và trung thành với nàng!
- Cùng đối phó nàng ta!
Phương Vũ không có bất kỳ đường lui nào, phải chiến đấu tiếp mới được.
Hơn nữa nàng phải kiên trì tới khi Hùng Mạt Mạch Lăng đến đây, bằng không thì chính nàng ta cũng có thể biến thành thi thể.
Thị Huyết Đế mở rộng bước chân nặng nề, thời điểm Mục Thanh Y giết chết những nữ cơ kia thì nàng cũng đã âm thầm ra lệnh cho Thị Huyết Đế bố trí một tấm lưới khát máu trong cung điện!
- Ọt ọt! ! ! ! !
Thị Huyết Đế thu lấy những máu huyết sền sệt trên sàn nhà, bao phủ lấy Bach Hổ đứng trước mặt của các nàng!