Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc chiến đã kết thúc hồi lâu nhưng mọi người vẫn còn kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

Ánh mắt đùng đục của Vân Môn lão nhân cũng lóe ra dị sắc, hắn nhìn chằm chằm Thiện Ác Yêu Cơ tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhưng lại nói không nên lời.

- Đây thật là hậu nhân trực hệ của Thiện Ác thủy tổ hay sao?

Vân Môn lão nhân thì thào tự nhủ.

Vân Môn lão nhân phi thường xác định Sở Mộ xuất thân từ Tân Nguyệt Địa, nhưng hắn không hiểu rõ vì sao trong Tân Nguyệt Địa có thể xuất hiện được sinh vật hoa hệ cường đại như thế!

Lúc này ánh mắt Lục Ngọc Cầm tràn đầy kinh sợ nhìn chằm chằm Sở Mộ, ban đầu nàng cũng giống như Vân Môn lão nhân, nhìn thấy sinh vật hoa hệ hai loại khí tức xuất hiện đều cảm thấy được đó chính là hậu nhân trực hệ của Thiện Ác hoa thủy tổ.

Nhưng sau khi cuộc chiến chấm dứt nàng đã bắt đầu nghi ngờ, bởi vì hậu nhân trực hệ của Thiện Ác hoa thủy tổ tựa hồ không có Thiện Ác hoa tộc bá đạo như thế!

- Ngay…ngay cả Ngô Trấn cương thống đều bị đánh bại…

- Cương thống thua, Sở Mộ kia rốt cục là ai, ngay cả Ngô Trấn cương thống cũng không đánh lại hắn!

Thanh âm tiếng nghị luận của người ngoại cảnh nhất thời vang lên.

Ở trên mảnh đất này, thực lực có thể đạt tới trung đẳng chủ tể đều là người có danh tiếng, một người có thể đánh bại cương thống Ngô Trấn làm sao có thể chưa từng nghe qua!

- Nhìn thấy được chưa! Nhìn thấy được chưa, ta đã nói như thế nào, ta đã nói như thế nào, ha ha ha, hắn thật sự đánh bại cương thống!

Liêu Ngữ nhất thời kích động kêu lớn.

Mà trên mặt thiếu niên trước đó đã nói người của Tân Nguyệt Địa nhất định sẽ bị chung kết trong tay Ngô Trấn cương thống cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên, ở trong lòng bọn họ cương thống đã là người mạnh đến không địch nổi, trong lòng càng xem thường một tam cấp địa cảnh hẻo lánh, bọn họ làm sao từng nghĩ tới Ngô Trấn sẽ bại!

- Bại!

Khi Lục Ngọc Cầm chậm rãi phun ra chữ này, nhóm cảnh chủ Lý Húc đại biểu Vân Cảnh mặt xám như tro tàn.

Thực lực của cương thống Ngô Trấn ở tại Vân Cảnh xưng là cực mạnh còn không đủ, hai người Lý Húc cùng Mục Tả Ly đại biểu cho quyền vị cao nhất tại Vân Cảnh, thực lực của họ xem như mạnh hơn Ngô Trấn cương thống một ít, cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Hiện tại Sở Mộ biểu hiện ra thực lực đủ sức đánh bại Ngô Trấn, điều này đã nói rõ dưới tình huống đơn đả độc đấu Sở Mộ cũng có thể đánh bại hai người bọn họ!

Phần thực lực này đã chân chính uy hiếp được bọn hắn!

Lý Húc, Ngô Trấn, Vạn Mạnh đều cho rằng Sở Vương của Tân Nguyệt Địa chẳng qua là một người có thực lực vượt qua một ít người tự cho là đúng trong Vân Cảnh mà thôi, làm sao từng nghĩ đến kết quả sẽ là như thế!

- Tiểu tử kia rốt cục làm sao xuất hiện!

Ngô Trấn bị thua cắn chặt răng, đại thống soái trăm vạn quân đoàn lại có thể thua trong tay một tiểu tử vô danh, điều này làm cương thống Ngô Trấn làm sao chịu đựng?

- Các ngươi…các ngươi có thực sự tra xét qua bối cảnh của hắn?

Lý Húc hung hăng trợn mắt nhìn đám thủ hạ, có chút phẫn nộ nói.

- Tiểu…chúng tiểu nhân đã điều tra qua, hắn chứng thật là xuất thân từ Tân Nguyệt Địa. Nhưng nghe nói người thống trị Lăng Xiển trước kia cũng bị hắn đánh bại…

- Lăng Xiển? Tên từng bị đào đi một con mắt?

Lý Húc nghĩ tới hình như nhiều năm trước Lăng Xiển có đi tìm mình, hi vọng mình tiến cử hắn tới Cương thành.

Khi đó Lý Húc căn bản không hề có hứng thú đối với Tân Nguyệt Địa, cũng không biết về địa phương đó, về phần Lăng Xiển, Lý Húc thấy hắn ngay cả hồn tể cấp cũng không đột phá, thực lực tiếp cận trung đẳng chủ tể, một đống tuổi như vậy không khả năng có tiền đồ gì hơn nữa, nếu bảo hắn tiến cử tới Cương thành Lý thị thật không có khả năng, vì thế liền kiếm cớ thoái thác.

- Đúng vậy, thuộc hạ thuận thế tra xét qua, trăm năm trước hắn bị biếm tới Tân Nguyệt Địa, nguyên lai chỉ là một tên tiểu nhân vật, về sau ở Tân Nguyệt Địa đạt được không ít ưu đãi. Sau đó đạt tới chủ tể cấp, nhưng mấy năm trước bị Sở Mộ, Hứa Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y, Liễu Băng Lam, Bạch Ngữ bọn hắn giết chết…Lúc ấy thực lực của hắn cùng Lăng Xiển không khác nhau bao nhiêu, nhưng nghe nói hắn còn có một con hồn sủng tử sắc hỏa diễm, thực lực hồn sủng kia thông thiên, từng có người chứng kiến hắn chỉ dùng đuôi đã đem hơn mười sinh vật cấp chủ tể quét bay…

Thủ hạ của Lý Húc vội vàng nói.

Những tài liệu này thủ hạ của Lý Húc điều tra được từ miệng một số người tại Tân Nguyệt Địa, tư liệu cũng không được đầy đủ. Mà chuyện quan hệ tới Thiện Ác Nữ Vương lại không được truyền lưu trong Tân Nguyệt Địa.

- Tử sắc hỏa diễm?

Cương thống Ngô Trấn bị thương nghe được câu nói này, sắc mặt nhất thời trở nên phi thường khó xem.

- Không phải là ngân sắc ma diễm sao?

Lý Húc nhìn thấy ngân sắc ma diễm trên người Sở Mộ.

- Lý Húc, trước đó không lâu ta không phải đã nói với ngươi, khi ở Văn thành có một sinh vật tử sắc hỏa diễm đánh bại Thạch Dực Long của ta!

Sắc mặt cương thống Ngô Trấn thật âm trầm.

- Ân!

Lý Húc gật gật đầu, mở miệng nói:

- Là con sinh vật tới bên giờ ngươi cũng không biết rõ là vật gì sao?

Lý Húc vừa mới nói xong đột nhiên ý thức được điều gì, trong mắt đầy kinh sợ nhìn chằm chằm Sở Mộ đang trôi nổi giữa không trung!

- Ngô Trấn…ngươi…ngươi muốn nói ban đầu ở Văn thành tiểu tử kia chiến đấu với ngươi không phải dùng thân phận dị nhân cùng ma hoa cơ?

Lý Húc có chút thất thanh nói.

Ngô Trấn gật gật đầu, sắc mặt run rẩy, mở miệng nói:

- Khi hắn đại náo Văn thành cùng ta chiến đấu là dùng một hồn sủng khác, là tử sắc hỏa diễm!

Người kia còn có một đầu hồn sủng càng mạnh hơn!

Ban đầu khi ở Văn thành, Thạch Dực Long hoàn toàn không phải là đối thủ, thậm chí sau cuộc chiến kia Ngô Trấn vẫn chưa nhìn thấy rõ bộ dáng của hồn sủng kia, càng phân không rõ đó là chủng tộc gì!

- Hắn…hắn còn chưa xuất toàn lực đã đem ngươi đánh bại sao?

Vạn Mạnh nghe được không hiểu rõ, bật thốt lên.

Mà Ngô Trấn hung hăng trợn mắt trừng Vạn bàn tử, trong lòng thầm mắng, người này không đem lời nói đó nói ra sẽ chết sao?

Những lời của Vạn Mạnh bị các cảnh chủ đều nghe được, Lý Tự Nhiễm, Vĩnh Nghiễm, Lý Trường Trữ ngay cả Thành phu nhân đến bây giờ đều ác ngôn ác ngữ nói làm sao phải trả thù Liễu Băng Lam, lúc này bọn hắn đều nhìn chằm chằm Sở Mộ, có chút không dám tin tưởng thanh niên xuất thân từ Tân Nguyệt Địa kia có thực lực khủng bố đến loại trình độ này.

- Xem ra chúng ta thật sự khinh địch!

Hồi lâu Lý Tự Nhiễm mới khẽ thở dài.

Ban đầu khi ở Vọng thành, Lý Tự Nhiễm làm thế nào cũng không nghĩ đến nam tử bị mình thuê đi tìm Ma Linh lại cường đại tới như vậy!

- Hừ! Còn có hai cuộc chiến đấu, cho dù hắn còn một đầu hồn sủng mạnh hơn còn chưa gọi về thì tính sao, chẳng lẽ hai người chúng ta còn không giải quyết được tiểu tử kia sao!

Lúc này một nam tử thân hình cao lớn đứng bên cạnh Lý Húc hừ lạnh một tiếng nói.

- Ta cũng không nói không giải quyết được hắn, chính là tiểu tử kia quả thật có chút…

Lý Húc khụ một tiếng.

Khinh địch, lần này thật sự là khinh địch, nói không chừng nếu chiến đấu theo quy củ thì đã thua từ lâu, hiện tại Lý Húc đã âm thầm may mắn tính cách đê tiện của chính mình.

- Ngô Trấn, hai hồn sủng của ngươi đều dựa vào lực lượng bùng nổ, đụng tới hồn sủng hoa hệ khẳng định bó tay hết cách. Đương nhiên, cao cấp chủ tể bị trung đẳng chủ tể đánh bại, còn bị một đánh hai, thật sự có chút dọa người!

Nam tử cao lớn bên cạnh Lý Húc trào phúng một câu.

Cương thống Ngô Trấn xưa nay chưa từng khách khí với ai, nhưng khi vị nam tử kia nói hắn Ngô Trấn chỉ đỏ bừng mặt lại không dám phản bác.

Không phải thực lực của Ngô Trấn thua kém nam tử kia, mà là thân phận của đối phương làm cho hắn thật kiêng kỵ.

- Lý Húc, ngươi đường đường một cảnh chủ thất cấp đối phó tam cấp địa cảnh cũng muốn đích thân ra tay, làm vậy còn không sợ bị người cười rụng răng, để ta giải quyết rụng hắn!

Nam tử cao lớn bước ra đi tới bên cạnh vách núi băng xuyên thẳng đứng.

Hắn nhìn thoáng qua Lục Ngọc Cầm, khách khí hành lễ, sau đó triệu hồi ra một đầu hồn sủng cánh hệ bay lên chiến trường.

Nam tử gọi về hồn sủng chính là một con Tịch Dương Hoàng Bằng, trung đẳng chủ tể cấp.

Khí tức cỗ lực lượng kia yếu hơn Thạch Dực Long của Ngô Trấn một ít, nhưng tính linh hoạt lại mạnh hơn Thạch Dực Long rất nhiều.

Tịch Dương Hoàng Bằng vừa mở cánh, lúc này trời đã chạng vạng, trời chiều chiếu xuống băng xuyên, đem cả thế giới băng xuyên biến thành kim hoàng sắc, phụ trợ Tịch Dương Hoàng Bằng thêm uy lẫm, nam tử trong một thân trường bào màu vàng đứng trên lưng Tịch Dương Hoàng Bằng, phần ngạo khí càng bày ra thêm tinh tế!

Phần ngạo khí kia không che giấu chút nào, đôi mắt lóe lên màu lam nhạt lẫn tím nhạt có một loại miệt thị ra vẻ tài trí hơn người, vô luận đối đãi địch nhân hay đối đãi người một nhà, thậm chí cả cảnh chủ Lý Húc, trong mắt hắn cũng không hề có chút vẻ nào khác.

- Người kia là ai, vì sao ngoại trừ Lục Ngọc Cầm hình như không hề xem bất cứ người nào ở đây vào trong mắt?

Diệp Hoàn Sinh lập tức hỏi thăm Mục Tả Ly.

- Không phải hình như, mà thật sự không xem bất luận kẻ nào vào trong mắt. Người này cho tới bây giờ chưa từng nhìn thẳng người, ít nhất ngoài Cương thành, hắn đều là hình dạng này!

Mục tướng quân đáp.

- Nga, hắn đến từ Cương thành?

Thất cấp địa cảnh, bát cấp địa cảnh, cửu cấp địa cảnh, thập cấp địa cảnh, sau đó mới là địa cương.

Một thất cấp Vân Cảnh đã có cao thủ nhiều như mây, lại càng không cần phải nói địa cương còn cao hơn bốn cấp bậc cảnh!

Hơn nữa vừa nhắc tới địa cương cùng Cương thành, thật nhiều người không tự giác cảm thấy kính nể.

- Vân Cảnh lệ thuộc hạ cương, ở bên trong hạ cương có một ít đại gia tộc cùng thế lực cầm quyền sẽ đem một ít cường giả cực lực bồi dưỡng phân tới các đại cảnh, xây dựng một ít công tích sau đó sẽ triệu hồi, danh chính ngôn thuận đảm đương chức vị quan trọng, người như thế tương lai tiền đồ vô lượng, dễ dàng thăng chức thật nhanh. Đi tới địa cảnh tương tự như tôi luyện thời gian ngắn ngủi, cũng xem như là đi ngang qua sân khấu!

Mục tướng quân giải thích.

- Khó trách người kia làm bộ dạng lão tử đệ nhất thiên hạ, hừ, để bị Sở Mộ đánh cho răng rơi đầy đất, xem hắn còn dám xú thí như vậy hay không!

Diệp Hoàn Sinh nói.

Mục tướng quân lại cười khổ, mở miệng nói:

- Chứng minh thực lực nhất định phải trên Ngô Trấn, nếu Sở Mộ không còn hồn sủng khác mạnh hơn, trận chiến này thực sự phải dừng ở đây!

- Hắc hắc, làm sao ngươi biết Sở Mộ không còn hồn sủng chứ?

Diệp Hoàn Sinh nở nụ cười.

Mục tướng quân ngẩn người, có chút kinh ngạc đưa mắt nhìn cháu gái Mục Thanh Y bên cạnh, nói:

- Chẳng lẽ hắn còn có hồn sủng mạnh hơn nữa sao?

Mục Thanh Y mỉm cười nhưng không hề lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK