Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà chẳng biết tình thế nguy cơ trùng trùng lại xuất hiện từ lúc nào, tại sao vô số phong ấn đồng loạt chấn động dị thường như thế này?

Nếu như nói tất cả sinh vật bị phong ấn là tù nhân bị giam giữ trong Bất Hủ thành, vậy thì đám tù nhân này đã bắt tay với nhau cố gắng đột phá phong ấn trói buộc, rõ ràng là muốn tìm đường chạy trốn ra ngoài.

"Tại sao có thể như vậy? Đây là chuyện gì chứ? Ngày hôm qua chúng ta tuần tra vẫn chưa thấy một chút dấu hiệu nào."

San tiểu thư rùng mình một cái, mở miệng nói.

Bất Hủ thành phong ấn cả đống sinh vật, đại đa số là cấp bậc quân chủ, nhưng cấp đế hoàng cũng không thiếu.

Mấy trăm năm qua cũng không có bao nhiêu đầu Hồn sủng cấp đế hoàng xông phá phong ấn thành công. Nhưng lúc này hàng loạt phong ấn rung động không chịu nổi, mức độ nguy hiểm trong Bất Hủ thành khó thể dự liệu.

"Theo sát ta, nếu lạc mất, ta không rảnh quay đầu lại cứu ngươi đâu !"

Sở Mộ nhìn lướt qua San tiểu thư, nói một câu nhàn nhạt.

"Ngươi… ngươi không thể vô tình như vậy."

San tiểu thư tức giận hô lên một tiếng.

Sở Mộ không thèm nói nhảm, trực tiếp nhảy lên trên lưng Mạc Tà, để cho Bạch Ma Quỷ đi phía trước mở đường, Ma Thụ chiến sĩ cản hậu, Phược Phong Linh bảo vệ trên không trung.

Các phong ấn trong khu vực đình viện cổ xưa đã bị Sở Mộ áp chế xuống, tạm thời không có sinh vật nào mang tính uy hiếp xuất hiện.

Nhưng mà trên con đường trở về lại có rất nhiều phong ấn chấn động, Sở Mộ phải rời khỏi trước khi đám sinh vật hung tàn kia thoát ra ngoài. Đồng thời còn phải né tránh sinh vật Dực hệ quần kết thành đội lượn khắp Bất Hủ thành. Hai người cần phải tìm đường nhanh nhất, nếu không bọn họ sẽ bị giam vĩnh viễn ở trong này, khả năng mất mạng là rất cao.

Bởi vì sự tình quá mức cấp bách, Sở Mộ phải liều lĩnh xông thẳng về phía trước, gặp tường phá tường, gặp vật giết vật. Nếu như San tiểu thư không theo kịp thì ráng chịu, dù sao ở tình cảnh hiện tại ngay cả hắn cũng bị nguy hiểm bủa vây.

Dĩ nhiên, Sở Mộ cũng không tuyệt tình như vậy, thời điểm San tiểu thư triệu hồi ra Yêu Linh Hồn sủng bảo hộ mình. Hắn ra lệnh cho Mạc Tà dùng đuôi quấn lấy Yêu Linh kéo đi, việc làm này cũng tương đương với dẫn nàng cùng chạy.

Tốc độ Ma Thụ chiến sĩ rất chậm, hiển nhiên không thể nào theo kịp Mạc Tà, bản thân nó cũng có tác dụng nhất định dưới tình huống gặp phải đông đảo sinh vật bao vây. Sở Mộ dốc hết sức lực, một đường chạy thẳng về phái đại môn Bất Hủ thành.

San tiểu thư thấy Sở Mộ không đến nổi bỏ lại mình tự sinh tự diệt cũng an lòng đôi chút, nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi nói:

"Tại sao chúng nó liên hệ với nhau được nhỉ? Hành động cùng lúc phá hư phong ấn rõ ràng là không hề tầm thường, mỗi đạo phong ấn là tồn tại độc lập không thể nào phản ứng lẫn nhau. Trận tai nạn lần này xuất hiện quá mức đột ngột rồi."

"Chờ chúng ta sống sót ra ngoài rồi lại nói tiếp !"

Trên mặt Sở Mộ lộ vẻ trầm trọng, không hề che giấu sự bất an của mình.

Bất Hủ thành so với Mê Cung tù ngục càng thêm đáng sợ. Tuổi thọ nhân loại chỉ khoảng trăm năm, nhưng mà rất nhiều Hồn sủng có thể sống trên trăm năm, thậm chí là ngàn năm.

Lịch sử Thiên Hạ thành tồn tại đã lâu, Bất Hủ thành ra đời cùng lúc với nó. Bên trong Bất Hủ thành phong ấn rất nhiều sinh vật mấy thế kỷ trước, vận mệnh đám sinh vật này vốn phải bị diệt vong ở trong không gian phong ấn. Nếu như chúng nó không chết, ngược lại đột phá xông ra sẽ dẫn đến một tràng phong bạo hủy diệt khủng khiếp.

Sở Mộ sơ sót, hắn chủ quan bỏ sót vấn đề lo liệu hậu kỳ, không ngờ rằng thiếu nữ phản bội vẫn có thể sắp đặt kế hoạch dưới tình huống bị giám sát chặt chẽ như thế.

Đồng thời, Sở Mộ cũng đánh giá thấp dã tâm của thiếu nữ phản bội.

Âm mưu của nàng đã vượt ra khỏi khả năng Sở Mộ tưởng tượng.

Nàng thi triển thủ đoạn ùn ùn, khiến cho Bất Hủ thành không ngừng chấn động, chuyện này cũng đồng đẳng với làm rung chuyển Thiên Hạ Cảnh. Phải biết rằng đây là một khối thổ địa rộng lớn do vô số địa giới tạo thành.

Thủ đoạn có thể khiến cho một địa cảnh phải chấn động, một con người có sức ảnh hưởng to lớn như thế chỉ có mỗi Thiên Hạ vương giả.

Nhưng mà thiếu nữ phản bội làm được.

Đây là một tràng âm mưu được chuẩn bị từ lâu.

Cách Thiên Hạ Cảnh bảy trăm dặm về phía đông, bên trong Điệp Thiên mê giới mịt mờ trường tồn cùng thiên địa, một dòng Thiên Tuyền bàng bạc tựa như thang trời từ Tiên giới đổ xuống nhân gian. Thác nước tỏa ra khí thế khổng lồ vượt xa tầm hiểu biết của nhân loại, chỉ riêng cảnh tượng tráng lệ, nguy nga đã khiến cho vô số phàm phu tục tử ngẩng đầu kính ngưỡng, hoàn toàn không có dũng khí đến gần.

Bên trong Điệp Thiên Mê giới có rất nhiều vẫn thạch trôi nổi ở giữa không trung, Thiên Phong tàn sát bừa bãi điên cuồng xoay tròn gây ra sức hủy diệt cường đại, khí lưu đục ngầu luôn luôn tồn tại ở trong không gian Điệp Thiên. Từng dãy sơn mạch kéo dài tít tắp như ẩn như hiện trong mây, mỗi khối núi non khổng lồ từ từ di động mang theo áp lực kinh người. Tất cả những điều đó chỉ chứng minh một điều duy nhất, đó là khu vực này vốn không dành cho nhân loại sinh tồn.

Thử nghĩ xem, đến tột cùng phải có lực lượng khổng lồ cỡ nào mới có thể nhấc một tòa sơn mạch bay lên trời cao vạn thước? Sau đó giữ chặt chúng nó trôi nổi ở giữa không trung ngàn năm không đổi, hết thảy mọi thứ tồn tại trong Điệp Thiên Mê giới luôn luôn di động theo quỹ tích vĩnh viễn bất biến.

Điệp Thiên Mê giới xưa nay vô cùng bí ẩn, từng góc cây, ngọn cỏ, mây, gió, núi non, sinh vật cũng đồng dạng như thế. Sử liệu của nhân loại vốn không có ghi lại bất kỳ tin tức nào. Điệp Thiên ý chỉ tầng trời, cho đến nay không có người nào biết được trời cao bao nhiêu. Bởi vì nhân loại không có cách nào lên lên đỉnh cao nhất của Điệp Thiên Mê giới.

Điệp Thiên là Mê giới cấp mười, tất cả cấm địa cấp mười vốn không phải địa phương nhân loại có thể bước vào. Ít nhất ngay cả cường giả Hồn Hoàng cũng không dám lỗ mãng xông vào.

Nhưng mà Điệp Thiên đặc thù vốn không phải vì được gọi là Mê giới cấp mười, thậm chí ý nghĩa cấp mười cũng không thể hình dung đầy đủ sự nguy hiểm của nó.

Coi như là cường giả tối cường trong trận doanh Hồn Hoàng cũng không dám vỗ ngực tự xưng mình có thể xông qua Điệp Thiên.

Cách đây rất lâu, Sở Mộ đã từng ngẩng đầu chiêm ngưỡng thế giới tráng lệ này, hắn không biết thế giới đó là tồn tại ra sao, không biết được bên trong đó cất giấu bao nhiêu bí ẩn hấp dẫn lòng người.

Sau khi Phược Phong Linh đạt tới cấp đế hoàng, Sở Mộ rất thích mạo hiểm bắt đầu tìm hiểu Điệp Thiên Mê giới.

Sở dĩ nơi này được gọi là Điệp Thiên, đó là vì nó hình thành từ vô số sơn mạch, núi non chồng chất tầng tầng lớp lớp.

Sở Mộ đặt chân vào Điệp Thiên mới chính thức hiểu được vì sao mọi người kính ngưỡng nó, sợ hãi nó từ tận đáy lòng. Bởi vì lấy thực lực của hắn chỉ có thể xâm nhập Đệ nhất trọng thiên.

Lúc ấy trong tay Sở Mộ là bốn đại đế hoàng, thực lực toàn lực bộc phát, dốc hết thể lực cũng chỉ lăn lộn trong Đệ nhất trọng thiên vài ngày. Nếu muốn bước vào Đệ nhị trọng thiên căn bản là người si nói mộng.

Tầm mắt có thể tùy ý nhìn xa trông rộng, cõi lòng có thể rộng lớn bao la. Nhưng ở trong Điệp Thiên Mê giới tồn tại vô số nguy hiểm, không cẩn thận đặt chân nhầm một bước là vạn kiếp bất phục. Thác nước Thiên Tuyền từ trên cao đổ xuống mang theo áp lực khổng lồ, lấy thực lực sơ niệm Hồn Hoàng của Sở Mộ chỉ có tư cách thấy được đoạn suối nho nhỏ dưới cùng của nó.

Điệp Thiên - Đệ nhị trọng thiên và Đệ nhất trọng thiên cách nhau bởi một bức tường gió, bên trong tường gió xuất hiện rất nhiều dòng khí lưu hỗn loạn, uy lực cực mạnh. Đồng thời còn có sơn thể đủ mọi kích cỡ không ngừng đảo quanh. Nếu như hãm thân trong đó rất dễ bị mất phương hướng, dốc tận lực lượng chống đỡ thiên tai rồi sức cùng lực kiệt đón nhận tử vong.

Cuồng phong đen nhánh gào thét, sức gió tàn phá bốn phương, không gian rung động ầm ầm. Đệ nhị trọng thiên nổi danh là tử địa diệt sát Hồn Hoàng, điểm đặc thù là bên trong có một tòa sơn mạch khổng lồ kéo dài hàng chục dặm.

Tuy rằng nhân loại gọi nó là sơn mạch, trên thực tế đó là khu vực cao nguyên bát ngát lơ lửng trên không trung.

Khối cao nguyên này bị cuồng phong bào mòn, tàn phá không chịu nổi. Mặt trên bằng phẳng, trơn láng vô cùng, ranh giới ngoài cùng là sườn đồi dài hơn ngàn trượng.

Khu vực trung tâm cao nguyên có một ngọn đồi trồi lên, tựa như tế đài hùng vĩ tập trung lực lượng của cả vùng đất.

Dõi mắt nhìn ra xa một chút, trên một sườn núi khuất gió, một gã nam tử tóc dài đứng yên nơi đó, lặng lẽ nhìn trời.

Cuồng phong đập vào mặt hắn không hề phản ứng, trên đầu là một đàn Dực hệ Hồn sủng không ngừng đảo quanh.

Đàn chim khổng lồ này là dân bản xứ trong Đệ nhị trọng thiên, một khi có ngoại địch xâm lấn, chúng nó sẽ quần kết thành đội giết chết đối phương.

Lúc ban đầu, Sở Mộ dừng bước tại ranh giới Đệ nhị trọng thiên chính là vì đàn chim khổng lồ này.

Thế mà đàn chim khổng lồ mấy chục con bay qua đỉnh đầu nam tử tóc dài, mặc dù có vẻ kích động nhưng chậm chạp không dám hạ thủ.

Gã nam tử bình yên bất động, trong mắt hắn không hề tồn tại đám Dực hệ Hồn sủng kia.

"Chỗ này rất tốt, có thể nhìn bao quát hết Thiên Hạ thành."

Gã nam tử nở nụ cười tà dị.

Nụ cười của hắn rất đẹp, rất mê hồn, khẳng định bên trong nụ cười có sức sát thương tuyệt đối với nhóm tiểu thư quý phụ con nhà danh giá. Nhưng thật ra đây chỉ là nụ cười bình thường của hắn, ở trong lãnh thổ Điệp Thiên Mê giới, hắn không cần phải che giấu vẻ mặt giả dối của mình.

Gã nam tử lẩm bẩm tự nói rất lâu.

Trên đời này hẳn là chỉ có một mình hắn thấy hết được bóng dáng Thiên Hạ thành, cái bóng này từ xưa tới nay chưa bao giờ an phận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK