"Nơi này không phải là sào huyệt chính của bộ lạc Thiên Ma Trùng, bất cứ người nào cũng có thể giải quyết chúng nó. Dưới tình huống thực lực song phương không cân bằng, chúng ta rất khó làm ngư ông hưởng lợi.”
Sở Mộ lẩm bẩm suy tính.
Một con ấu sủng Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng chính là một vạn linh, đây là một khoản thu vào không nhỏ. Phải biết rằng Sở Mộ và Sở Thiên Nhân đã tiến vào Cấm Vực gần hai tháng chỉ mới thu hoạch 5000 linh, nếu lần này không nhận được một vạn linh lợi tức thì hai người bọn họ đã lãng phí thời gian chờ đợi tại nơi này vô ích.
"Tiên hạ thủ vi cường."
Sở Thiên Nhân trầm tư suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đã cho ra một biện pháp.
Hiển nhiên biện pháp này không phải là thượng sách, nhưng bây giờ bọn họ không có nhiều thời gian.
Sở Mộ cũng không nghĩ ra phương pháp tốt hơn, đành phải làm theo lời Sở Thiên Nhân.
Tiểu Mạc Tà có ưu thế tốc độ, Trạm Tân Yêu Hoàng của Sở Thiên Nhân là Yêu Linh hệ sơ đẳng đế hoàng, vì thế bọn họ muốn âm thầm lẻn vào sào huyệt Thiên Ma Trùng tương đương với bộ lạc cấp một không phải là việc khó khăn.
Nếu đã quyết định hạ thủ thì bọn họ phải nắm bắt thời gian thật tốt, Sở Thiên Nhân và Sở Mộ bắt đầu nhiễu một vòng lớn vượt qua ba người kia, lẳng lặng leo lên đỉnh núi có ấu sủng Thiên Ma Trùng.
Sào huyệt Thiên Ma Trùng này nằm trên một ngọn núi khổng lồ, nếu đứng dưới chân núi ngẩng đầu lên sẽ nhìn thấy vô số hang động tối đen như mực. Cách một đoạn thời gian sẽ có vài đội Thiên Ma Trùng tuần tra bay lướt qua.
Cả ngọn núi chỉ có một màu đen u ám, mỗi hang động lấy một bầy Thiên Ma Trùng vài chục con làm đơn vị. Với chiều cao bảy ngàn thước sẽ có bao nhiêu Thiên Ma Trùng sinh sống đây?
Bộ lạc Thiên Ma Trùng cấp ba chiếm cứ lãnh thổ phương viên mười mấy dặm, những con Thiên Ma Trùng thủ lĩnh nhất định là cư ngụ trên đỉnh núi cao nhất. Trong lúc Sở Mộ sử dụng hồn niệm quan sát chợt nhìn thấy thân ảnh hai con Bát Dực Thiên Ma Trùng đang phi hành trên không trung.
"Chúng ta không có nhiều thời gian, hai canh giờ nữa bọn họ sẽ chạy tới nơi này."
Sở Thiên Nhân ngẩng đầu nhìn thoáng qua chỗ cao, mở miệng nói với Sở Mộ.
"Hai canh giờ? Bọn họ cũng quá cẩn thận đi?"
Sở Mộ cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Đối phương tổng cộng có ba người, thực lực tổng thể còn mạnh hơn Sở Mộ và Sở Thiên Nhân. Lấy thực lực của bọn họ đối phó một con chuẩn đế hoàng rất dễ dàng, tại sao lại hành động chậm chạp như vậy?
"Cái tên Lục Tử Đăng chính là loại người sợ chết, làm chuyện gì cũng muốn an toàn tuyệt đối."
Sở Thiên Nhân nói.
Sở Mộ vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm. Đối với một gã Hồn Hoàng thực lực đủ mạnh, cho dù kỹ tính cũng không cẩn thận đến trình độ này, ngược lại còn tạo cơ hội cho người khác nhanh chân đến trước.
Sở Mộ đang định thương lượng với Sở Thiên Nhân lần nữa. Bởi vì đối phương hành động quá chậm, giống như là cố ý mời bọn họ đi trước cướp đoạt vậy. Nhưng mà Sở Thiên Nhân rất là nôn nóng, trực tiếp khống chế Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng chạy lên đỉnh núi.
"Tam bá, chúng ta hơi lỗ mãng thì phải?"
Sở Mộ không có lập tức xông lên, mà dùng hồn niệm nói với Sở Thiên Nhân.
"Đã tới đây rồi không nên suy nghĩ quá nhiều. Như vậy đi, ta giết lên trên, ngươi ở phía dưới tiếp ứng."
Sở Thiên Nhân cũng biết Sở Mộ lo lắng chuyện gì. Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào phán đoán của mình.
Cơ hội chỉ có một lần, nếu bỏ lỡ xem như mất trắng. Cho dù đối phương cố ý lừa gạt, hắn vẫn muốn chạy đi xem một chút. Chỉ cần lưu tâm hành động cẩn thận là được rồi.
Một mình Sở Thiên Nhân có thể ứng phó đám Thiên Ma Trùng ở trên núi. Sở Mộ tin vào trực giác của mình, lựa chọn lưu lại dưới ngọn núi yên lặng theo dõi kỳ biến.
Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng của Sở Thiên Nhân có năng lực ẩn giấu rất mạnh, sau khi leo tới độ cao bốn ngàn thước mới bị đám Thiên Ma Trùng phát hiện.
Vì muốn giải quyết chúng nó nhanh chóng, Sở Thiên Nhân lập tức triệu hồi tất cả chủ sủng một đường giết tới.
Thiên Ma Trùng nhất tộc là Hồn sủng vô cùng đoàn kết, bên này vừa mới phát ra động tĩnh thì mấy ngọn núi chung quanh đã xuất hiện vô số bóng đen, từng đàn từng đàn Thiên Ma Trùng lũ lượt kéo tới.
Quân đoàn Thiên Ma Trùng tập trung rất nhanh, chỉ mới vài phút trôi qua nhưng bầu trời bao la đã bị chúng nó che kín, cả quân đoàn biến thành một đám mây đen cuồn cuộn bay thẳng tới mục tiêu.
Quân đoàn của bộ lạc cấp một thông thường sẽ có số lượng khoảng mười vạn.
Trùng hệ Hồn sủng sinh sôi nẩy nở lan tràn, số lượng nhiều hơn gấp đôi. Chính vì thế bên trên đỉnh núi đang có hai mươi vạn Thiên Ma Trùng. Đây đã là quân đoàn khổng lồ nhất mà Sở Mộ từng đối mặt, thị giác rung động khiến cho tinh thần hắn rung động mãnh liệt.
Sở Thiên Nhân ở lưng chừng núi lập tức bị quân đoàn Thiên Ma Trùng bao vây chặt chẽ. Tuy rằng Hồn sủng của hắn có thực lực cường đại cũng khó lòng đối kháng chính diện với hai mươi vạn đại quân.
"Ù ù ù ù !”
Ngọn núi và đại địa chấn động kịch liệt, mỗi một lần kỹ năng buông thả sẽ giết chết hàng trăm hàng ngàn Thiên Ma Trùng, từng mảng thi thể đen kịt rơi xuống như mưa, máu tươi tanh nồng bắn ra tứ phía.
Thanh âm Thiên Ma Trùng vỗ cánh lấn át hết thảy tiếng động, Sở Mộ bây giờ đã không còn nhìn thấy thân ảnh Sở Thiên Nhân và Hồn sủng của hắn nữa. Từ ngoài nhìn vào chỉ thấy quân đoàn Thiên Ma Trùng từ từ áp xuống, thỉnh thoảng bên trong chiến trường lại bộc phát mấy trận nổ vang.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cho dù Thiên Ma Trùng tử vong nhiều không đếm xuể nhưng bao nhiêu đó vẫn không ảnh hưởng gì đến quân đoàn hai mươi vạn Thiên Ma Trùng.
Vào lúc này, quân đoàn Thiên Ma Trùng dần dần chuyển lên đỉnh núi, hiển nhiên là Sở Thiên Nhân vừa đánh vừa tiến lên trên. Không bao lâu nữa, hắn sẽ có thể xác nhận trong hang động có ấu sủng Thiên Ma Trùng đế hoàng hay không.
"Ha ha, tính tình cái tên này vẫn không hề thay đổi, tùy tiện nói vài câu đã dụ được hắn xông lên rồi."
Bỗng nhiên có một thanh âm nam tử cách vị trí Sở Mộ ẩn núp không xa truyền tới.
Sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, mỗi lần sử dụng hồn niệm trao đổi cũng không lãng phí bao nhiêu hồn lực. Nhưng mà người này cực kỳ chủ quan, lại trực tiếp dùng thanh âm trao đổi với đồng bọn.
Sở Mộ buông thả hồn niệm chú ý phương hướng thanh âm phát ra, trước kia hắn còn đang lo lắng đây là một cái bẫy rập, hiện tại xem như đã có được đáp án khẳng định.
Đây quả nhiên là bẫy rập do Lục Tử Đăng bày ra.
"Lục giới chủ, ngài đúng là thần cơ diệu toán. À, tại sao ngài làm biết chúng ta đang bị Sở Thiên Nhân theo dõi?"
Phương Lệ quay sang nịnh bợ một câu.
"Trước khi tiến vào Cấm Vực, ta đã cho người đi hỏi thăm những tin tức liên quan. Một bằng hữu nói cho ta biết Sở Thiên Nhân cũng đang thăm dò tin tức Vạn Đoạn Triết Cốc, rất có thể sẽ chạy tới nơi này."
Lục Tử Đăng nở nụ cười đắc ý.
"Khó trách Lục giới chủ chậm chạp không chịu vào, ngược lại dẫn chúng ta chạy vòng vòng."
Trịnh Khuông cười nói.
"Thật ra ta cũng không biết hắn đã tới hay chưa, tên này có một đầu Yêu Linh năng lực ẩn giấu rất mạnh, nếu hắn giữ vững khoảng cách ngay cả ta cũng không thể phát hiện được. Vì thế ta mới dùng kế thả con tép, bắt con tôm, cố ý nói câu kia với các ngươi là muốn hắn nghe. Nếu không hắn làm sao chịu xuất đầu lộ diện? Làm sao vội vàng đánh lên hang ổ Thiên Ma Trùng nhanh như thế? Ha ha, ta rất muốn nhìn thấy vẻ mặt khó coi của hắn khi thấy sào huyệt Thiên Ma Trùng trống trơn."
Lục Tử Đăng cười phá lên.
"Thủ đoạn của Lục giới chủ quả là cao minh, chỉ cần có Lục giới chủ ở nơi này, chúng ta thu thập Nguyệt Hoa ma thạch cấp ba hẳn là không thành vấn đề."
Nụ cười trên mặt Trịnh Khuông càng thêm rực rỡ.
Nguyệt Hoa ma thạch là linh vật toàn thuộc tính, có thể cường hóa chuẩn đế hoàng lên đến sơ đẳng đế hoàng với tỷ lệ thành công rất cao. Đơn Miện Nguyệt Hoa ma thạch (một cánh hoa) đã có giá trị liên thành, nếu như gặp phải Song Miện Nguyệt Hoa ma thạch thì bọn họ phát tài to.