Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà hồn thứ nhất mất đi đã ràng buộc Sở Mộ trong quãng thời gian quá dài, mất đi một hồn làm cho con đường Hồn sủng sư của hắn bị trở ngại rất lớn, nhất định phải giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt.

"Sở Thần, ngươi không thể làm chuyện gì giống người bình thường một chút à?" Vào lúc này Diệp Hoàn Sinh kịp thời chạy tới, mắng vào một câu.

Diệp Hoàn Sinh nói lời này mặc dù có vẻ châm chọc, nhưng thật ra đó là tiếng lòng của những người có mặt ở nơi này.

Bọn họ quả thật rất muốn chất vấn tại sao Sở Mộ luôn luôn đi làm những chuyện khiến người ta lo lắng và đề phòng như vậy. Chẳng lẽ cứ lạn qua lạn lại trước mặt tử thần đùa bỡn hoa dạng hay sao? Cuối cùng cũng sẽ có một ngày trở thành tế phẩm dưới địa ngục mà thôi.

Sở Mộ biết mọi người thật sự quan tâm cho mình, nhưng hắn không có cách nào giải thích rõ lý do bắt buộc phải đi, cuối cùng đành phải thi lễ đối với mọi người thay lời tạ lỗi. Sau đó im lặng đi từng bước từng bước lên cầu thang đá, tiếp cận đại môn Đế Thánh thánh vực.

Nhìn thấy Sở Mộ kiên quyết bước lên bậc thang, tất cả mọi người ngạc nhiên không nói nên lời, bọn họ nhìn vào bóng lưng Sở Mộ trong mắt tràn đầy cảm giác khó hiểu.

"Sở Mộ, có thể nói cho ta biết không?"

Khi Sở Mộ bước lên bậc thang cao nhất, hồn niệm Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên truyền tới.

Diệp Khuynh Tư không có cố gắng ngăn cản Sở Mộ, nàng có thể nhận ra cặp mắt Sở Mộ lóe lên tia sáng chấp nhất mạnh mẽ nhất.

Diệp Khuynh Tư biết coi như là mình cũng không thể nào thuyết phục nam tử này thay đổi quyết định, huống chi chuyện này nhất định là có tác động đến chỗ sâu trong nội tâm Sở Mộ.

Nhưng nàng muốn biết đến tột cùng là vì nguyên nhân gì có thể làm cho Sở Mộ không để ý tới tính mạng của mình. Bước vào Đế Thánh thánh vực biết rõ sẽ chết nhưng vẫn kiên trì tới cùng, đó là Thánh vực chí cao của Hồn Điện, đối với thanh niên đồng lứa quả thực là địa ngục trần gian.

Sở Mộ dừng bước lại, từ trên cao nhìn vào xuống Diệp Khuynh Tư lộ vẻ phức tạp và do dự. Sau đó trên mặt hiện lên một nụ cười khổ sở, dùng hồn niệm nói với nàng:

"Có nhớ ta đã nói với ngươi, mười hai năm trước ta đánh mất tôn nghiêm không?"

Sở Mộ nói lời này lập tức trấn trụ Diệp Khuynh Tư, cặp mắt mỹ lệ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ cực kỳ bất an.

Diệp Khuynh Tư biết chuyện này là vết sẹo rất sâu trong lòng người nam nhân này, cho dù đã sớm khép lại, cho dù không còn đáng lo, nhưng mà một khi bị đụng vào sẽ đau nhói như bị ngàn vạn kim châm, ký ức đó không có cách nào quên nổi.

"Hồn thứ nhất của ngươi? Chẳng lẽ hồn thứ nhất ở trong Đế Thánh thánh vực?"

Diệp Khuynh Tư kinh hãi hỏi tiếp.

Từ trước tới nay Sở Mộ chỉ có thể ba khống, mất một hồn là chuyện không có gì bí mật khi Sở Mộ là Tù đảo vương giả. Rất nhiều người ở đó đều biết đến chuyện này.

Lúc ấy vô số người ở Tây Giới âm thầm suy đoán vị Tù đảo vương giả này mất đi hồn thứ nhất như thế nào. Diệp Khuynh Tư hiển nhiên cũng ôm lòng hiếu kỳ, nhưng nàng ngại ngần không dám động chạm vào vết thương của Sở Mộ.

Khi Sở Mộ thu phục Quỷ Khung Quân Vương mới dâng trào khí thế một phen, Diệp Khuynh Tư mới chính thức nghe Sở Mộ nói tới tình huống đánh mất hồn thứ nhất. Lúc đó Diệp Khuynh Tư đã biết được nam tử này bị Hồn sủng trốn tránh không chỉ mất đi hồn thứ nhất, mà đau hơn nữa là ngay cả tôn nghiêm cũng bị tiêu tan. Thiếu chút nữa thậm chí không thể trở thành một Hồn sủng sư đúng nghĩa.

Sở Mộ biết Diệp Khuynh Tư đã nghĩ ra vấn đề, cho nên dùng hồn niệm nói với Diệp Khuynh Tư:

"Hồn sủng trốn tránh có thể đã không còn ở trong Đế Thánh thánh vực, nhưng ta phải đi vào tìm kiếm đầu mối. Ta sẽ truy tìm vĩnh viễn cho tới khi tìm thấy nó, sau đó tự tay đoạt lại thứ đánh mất vào mười hai năm trước."

Diệp Khuynh Tư bây giờ dù có ngàn vạn lý do cũng không có cách nào ngăn cản Sở Mộ. Nàng chỉ có thể dùng ánh mắt quan tâm nhìn về phía Sở Mộ, nhìn hắn kiên cường đi vào nơi bị người ta cho là địa ngục kia.

Đại môn Đế Thánh thánh vực hiện ra ở trước mắt, cảm thụ được khí tức cổ xưa truyền ra làm cho Sở Mộ khẽ chấn động tâm thần, hắn cố hít sâu một hơi thả lỏng tâm tình của mình, điều chỉnh trạng thái trở về bình thường.

Sở Mộ biết Đế Thánh thánh vực nguy hiểm, cho dù là khu vực bên ngoài Thánh vực còn kinh khủng hơn Mê giới cấp chín rất nhiều.

Nhưng mà đã mười hai năm rồi, Sở Mộ đã không thể nào chờ đợi thêm nữa.

Đại môn cổ xưa phát ra quang mang thâm ảo, tia sáng nhu hòa chiếu xuống người Sở Mộ từ từ bao phủ lấy hắn.

"Yên tâm, ta sẽ đi ra."

Sở Mộ quay đầu lại nhìn lướt qua những người đang lo lắng cho mình, khẽ nở nụ cười trấn an.

Nụ cười này lộ vẻ tùy ý và kiên định, nhưng ở trong lòng không ít người lại sinh ra cảm giác buồn bã và tiếc hận. Đáng tiếc thay một Hồn sủng sư trẻ tuổi đầy tài năng lại đi về phía tử vong.

Đế Thánh thánh vực ở trong mắt bọn họ là địa phương ngay cả cao thủ trung niên cũng có thể táng thân, chỉ có mỗi Diệp Khuynh Tư hiểu được tại sao Sở Mộ phải bước lên con đường này. Cũng chỉ có Diệp Khuynh Tư chân chính tin tưởng Sở Mộ sẽ từ đó đi ra.

Đế Thánh thánh vực.

Khi Sở Mộ bước vào thế giới tương tự Phược Phong thánh vực, không gian và hoàn cảnh độc lập làm cho Sở Mộ cảm giác không phải là nguy cơ tứ phía. Mà chung quanh tỏa ra khí tức nhu hòa, tựa như sương mù mát lạnh thấm vào tận tâm hồn.

Hoàn cảnh rừng rậm là lĩnh vực Sở Mộ quen thuộc nhất, dõi mắt nhìn lại sẽ nhìn thấy là các loại thực vật sắc màu đẹp đẽ trải dài ra xa tít tắp.

Cũng có vô số cây đại thụ cao lớn nguy nga, chọc thẳng xuyên qua tầng mây trắng xoa. Dưới chân là mảng thực vật xanh um mềm mại, đủ loại sinh vật hiền hòa lần lượt xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Dưới tàng cây cổ thụ là mảng cỏ xanh rậm rạp, còn có đám thực vật kỳ lạ bám vào thân cây và mặt đất nở rộ đóa hoa hình thù rất giống hoa sen. Bầu trời xanh cũng bị táng cây che phủ, cả vùng đất ẩm ướt mơ hồ đọng lại hơi sương mát mẻ.

Dĩ vãng Sở Mộ tiến vào rừng rậm thường lấy màu xanh lục làm chủ, phần lớn Thực Vật giới Hồn sủng cũng như thế. Ở trong rừng phát hiện thực vật màu sắc khác thường rất có thể đó là một loại Thực Vật giới Hồn sủng đặc thù.

Thế giới trong Đế Thánh thánh vực hoàn toàn bất đồng, trong tầm mắt Sở Mộ toàn bộ rừng rậm, một tầng rồi lại một tầng nổi bật lên thảm thực vật đầy đủ màu sắc, hầu như mỗi loại thực vật sẽ có màu sắc khác nhau. Hết thảy gộp lại một chỗ làm cho người ta sinh ra cảm giác huyễn lệ huyền hoặc, giống như là họa sĩ trộn lẫn đủ loại màu vào nhau, rồi vẽ loạn lên bầu trời xanh vậy. Thế nhưng sau đó lại hợp thành một cảnh tượng đẹp đến rung động lòng người.

Bất kỳ người nào thấy được hình ảnh đó cũng sẽ sinh ra cảm giác vui vẻ, khoan khoái từ tận đáy lòng. Hẳn là không có bao nhiêu người liên tưởng nơi này với Đế Thánh thánh vực nguy cơ tứ phía, nổi danh là hung địa tử vong.

"Thiếu chủ, đây chính là thủ pháp nhất quán của Thực Vật giới Hồn sủng thường xuyên sử dụng, dùng bề ngoài mỹ lệ vô hại tạo ra hiệu quả thị giác chấn động nhân tâm, làm cho người ta trong lúc vô tình buông lỏng cảnh giác. Không nên xem thường cái loại tinh thần lười nhác và mê hoặc này, không ít Hồn sủng sư thậm chí không có cơ hội triệu hoán Hồn sủng đã nằm xuống biến thành phân bón cho đám thực vật này. Chỉ sợ thành công triệu hồi ra Hồn sủng cũng sẽ bị đám thực vật đẹp đẽ này mê hoặc tinh thần, tâm trí rối loạn trầm trọng. Lực chiến đấu của Hồn sủng sẽ giảm xuống vài phần, Hồn sủng tâm trí không kiên định thậm chí mất luôn sức chiến đấu."

Vào lúc này Ly lão nhi lên tiếng nhắc nhở Sở Mộ.

Tính cách Sở Mộ đã cực kỳ kiên định, bước vào nơi này là vì đoạt lại tôn nghiêm mười hai năm trước. Dưới tình huống đó Sở Mộ vẫn bị cảnh tượng mỹ lệ và màu sắc huyễn hoặc phối hợp xung kích thị giác rất lớn, tinh thần thoáng cái xuất hiện tình trạng say mê. Từ đó có thể tưởng tượng ra những người khác rất khó cảnh giác khi rơi vào thế giới kỳ ảo này, có tỷ lệ rất lớn chìm vào trong mê mang triệt để, sau đó tù từ đánh mất tính mạng.

"Thiếu chủ, nếu như mười hai năm trước Nữ Tôn điện hạ mang ngươi đi tới nơi này bắt Hồn sủng thứ nhất, vậy thì nàng chắc chắn sẽ không mang ngươi đi vào địa phương sâu trong Đế Thánh thánh vực. Cho nên ngươi nên đi dọc theo khu vực bên ngoài Đế Thánh thánh là được rồi, nếu gặp phải Hoa hệ Hồn sủng thì ta sẽ giải thích.” Ly lão nhi chậm rãi nói.

Sở Mộ biết mình có thể phát hiện ra nữ sủng kia hay không hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm phong phú của Ly lão nhi. Bởi vì bản thân Ly lão nhi chính là nửa người nửa sủng, nó hiểu biết rất nhiều về những chủng tộc kỳ dị trong lĩnh vực Hồn sủng.

"Tại sao ngươi nhận định nàng là Hoa hệ Hồn sủng, nàng có thể ẩn núp bên trong đóa hoa, thừa dịp mẫu thân ta không chú ý mới liên hệ ký kết hồn ước với ta. Hơn nữa lúc ấy ta nhớ là mình rất thanh tĩnh, không thể nào bị trúng huyễn thuật, ta nói chuyện với nàng rất lâu, cũng rất chân thành." Sở Mộ nói.

"Nếu Nữ Tôn điện hạ đã mang ngươi tới nơi này, nàng nhất định sẽ trông nom an toàn của ngươi chu đáo. Cho nên cái con nữ sủng kia chắc chắn ở gần đó, chính nàng nhất định là lưu ý ngươi từ sớm. Nếu như ngươi và nữ sủng kia nói chuyện rất lâu, hơn nữa còn do dự một đoạn thời gian, sau đó mới ký kết hồn ước, vậy thì thời gian sẽ kéo dài ra, Nữ Tôn điện hạ không thể nào để ngươi rời khỏi tầm mắt của mình trong quãng thời gian dài như vậy." Ly lão nhi tiếp tục phân tích.

Nếu như là lúc trước, Sở Mộ cảm thấy Băng Lam quả thật sẽ để mình trong thời gian dài như vậy không thèm lưu ý. Bởi vì từ đầu tới cuối Sở Mộ không có cảm giác nàng là một người mẫu thân đúng nghĩa, nhưng hiện tại hắn đã suy nghĩ theo hướng khác, bởi vì tính cách nàng vốn không quen làm một người mẫu thân mà thôi. Ít nhất bây giờ Sở Mộ đã nhận ra nàng thật sự quan tâm đến mình.

"Nói như vậy cũng có đạo lý, chỉ có điều ta cảm thấy lúc ấy đầu óc rất thanh tĩnh, cho dù sau khi ký kết hồn ước ta cũng không cảm thấy có chỗ nào mê hoặc cả. Từ đầu tới cuối hoàn toàn là nói chuyện đơn thuần với nữ sủng thôi, phần lớn là vì tính hiếu kỳ và mong đợi, cộng thêm bị vẻ đẹp thánh khiết của nàng làm dao động cảm xúc."

Sở Mộ cố gắng nhớ lại ký ức trước kia của mình. Sau đó nói ra để Ly lão nhi phân tích cụ thể.

"Không nói đến quá trình, ta sẽ nói với ngươi mấy loại khả năng của nữ sủng đặc thù kia.” Ly lão nhi nói.

Sở Mộ gật đầu đồng ý. Trên thực tế hắn rất muốn biết nữ sủng kia đến tột cùng là sinh vật gì. Tại sao hình thái, cử động, tâm tình của nàng đều giống nhân loại như đúc. Nếu không phải vì nàng có thể ký kết hồn ước với nhân loại, Sở Mộ thậm chí không có cách nào liên tưởng nàng với chủng loại Hồn sủng, dù sao nhìn từ bề ngoài không có chỗ nào khác biệt cả.

"Hồn sủng hình dạng như thế chỉ là do đám học giả kể chuyện xưa lừa gạt con nít mà thôi, mục đích là vì muốn tất cả Hồn sủng sư tôn trọng bọn họ. Ở đây ta truyền cho ngươi một tư tưởng kinh người mới mẻ, cách đây ngàn năm có một vị học giả nổi danh nhất, hắn dành cả đời đi khắp tất cả địa giới từ nhỏ đến lớn, từ núi xuống biển, đến cuối đời hắn cho ra một kết luận:

Hắn nói cái gọi là nhân loại, chẳng qua là một chủng tộc Hồn sủng tâm trí thành thục, đẳng cấp trí tuệ và linh hồn rất cao mà thôi."

"Định nghĩa người trở thành Hồn sủng?" Sở Mộ ngây ngẩn cả người, hai mắt trợn tròn lộ vẻ kinh ngạc.

Ly lão nhi gật đầu một cái, rồi tiếp tục nói:

"Nhân loại là Hồn sủng, cái gọi là ký kết hồn ước và khống chế Hồn sủng có thể xem là kỹ năng chủng tộc. Loại kỹ năng chủng tộc này tương tự với Bách Mẫu, Thiên Mẫu, thật ra chúng nó cũng có năng lực điều khiển và nô dịch Hồn sủng khác. Nếu như không suy nghĩ đến Bách Mẫu chỉ điều khiển sinh vật do chính mình Diễn Sinh ra và nó không có cách nào khống chế sinh vật chủng tộc khác. Vậy thì Bách Mẫu, Thiên Mẫu cũng có thể xem là một Hồn sủng sư.”

“Lý luận này thật sự là to gan lớn mật, mặc kệ đúng hay không nhưng chưa từng có người nào dám đi khảo chứng. Hơn nữa cái tư tưởng này cho tới bây giờ vẫn không thể nào chứng minh rõ ràng được, người và Hồn sủng chẳng qua là Hồn sủng khác chủng tộc kinh ngạc thôi. Ngoài ra không còn chỗ nào khác biệt nữa."

Ly lão nhi nói những lời này khiến cho Sở Mộ bỗng chốc muốn ngu người, đây là lần đầu tiên Sở Mộ nghe thấy một định nghĩa kinh thiên động địa như thế, suy người thành Hồn sủng và ký kết hồn ước thành kỹ năng chủng tộc?

"Nói như vậy, người cũng có thể ký kết hồn ước với người?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi thử một câu.

Ly lão nhi lắc đầu nói:

"Không được, rõ ràng là kỹ năng chủng tộc của nhân loại không có tác dụng đối với đồng tộc."

Ly lão nhi thấy Sở Mộ đã chân thành lắng nghe, lập tức suy nghĩ một chút rồi nói:

"Mặc dù đã có một số nhân loại thực lực đạt đến đỉnh phong không muốn hừa nhận sự thật này, nhưng rất nhiều ví dụ tồn tại vẫn chứng minh lý luận này rất gần với chân lý."

"Cái ví dụ gì? Ta gặp phải Hồn sủng thiếu nữ kia?"

Sở Mộ vội vàng hỏi tới.

"Ừ, bé con của ngươi là một trong số đó, còn có vấn đề của chính thiếu chủ."

Ly lão nhi chỉ chỉ vào Sở Mộ, trên mặt hiện lên nụ cười gian trá.

"Vấn đề của ta?"

Sở Mộ không thể hiểu nổi ẩn ý trong lời nói của Ly lão nhi.

Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ một lát, nội tâm Sở Mộ nhất thời nhấc lên một trận sóng to gió lớn.

“Bán Ma.”

Mình bây giờ đã bắt đầu phát triển theo xu hướng Bán Ma, Bán Ma tuyệt đối là một chứng minh rõ ràng nhất từ một con người chuyển sang trạng thái Hồn sủng tà ác, đó chẳng phải là Hồn sủng dị biến hay sao?

Trạng thái Ma hóa không thể nghi ngờ đã nói rõ ngăn cách chủng tộc giữa nhân loại và Hồn sủng đã bị phá vỡ.

"Có Bán Ma, nói không chừng còn có nửa người, nửa yêu, nửa thiếu nữ … vân vân và vân vân ... Cho nên thiếu chủ cũng không cần phải kinh ngạc, do cuộc sống ở thế giới nhân loại làm cho thế giới quan của ngươi bị bóp méo, không thể tự mình nhận thức được vấn đề, từ khi sinh ra đã lấy nhân loại làm trung tâm. Hiển nhiên rất khó tiếp nhận quan điểm này, thật ra đây cũng là nguyên nhân quan điểm này bị cấm lan truyền ra công chúng."

"Trước tiên bất kể có phải là lừa mình dối người hay không, hoặc có thể nói nhân loại chính là chúa tể thế giới gì gì đó. Tóm lại Hồn sủng hình người xác thật có tồn tại." Ly lão nhi cười cười mị mị.

Trong lòng Sở Mộ nổi lên bão táp phong ba thật lâu không có cách nào bình tĩnh lại, qua một hồi lâu mới dùng giọng nói không dám tin tưởng hỏi:

"Như vậy ta ký kết hồn ước với thiếu nữ kia đến tột cùng là nhân loại hay Hồn sủng?"

"Có hai loại khả năng, thứ nhất nàng là loài người, vì sự kiện quái dị nào đó mới sinh ra năng lực và huyết thống của Hoa hệ Hồn sủng. Có lẽ khi đó thực lực của nàng không mạnh, tại Đế Thánh thánh vực nguy cơ tứ phía rất khó sinh tồn, cho nên nàng vẫn hi vọng thông qua những Hồn sủng sư tiến vào Đế Thánh thánh vực quay trở về thế giới loài người an toàn hơn, sau đó mới từng bước từng bước trưởng thành. Những người tiến vào Đế Thánh thánh vực sẽ bị cấm chế ký kết hồn ước, chỉ có thể đeo Hồn sủng giới chỉ, nhưng mà đeo Hồn sủng giới chỉ sẽ bị Thánh vệ kiểm tra, hình thái đặc thù của nàng sẽ lộ ra ngay lập tức. Chỉ có phương pháp duy nhất là ký kết hồn ước với người khác, mà thiếu chủ chính là một người duy nhất có thể ký kết hồn ước tại Đế Thánh thánh vực."

"Nguyên nhân thứ hai, nàng là một loại tồn tại kinh khủng ngoài sức tưởng tượng, chủng tộc Hoa hệ đã vượt qua cấp đế hoàng, có năng lực hình thái biến ảo tương tự ta đây, dĩ nhiên kỹ năng của nàng mạnh hơn. Nàng biến ảo thành hình tượng nhân loại có dáng vẻ nữ tính hoàn mỹ, sau đó tìm cách ký kết hồn ước với nhân loại. Cấp bậc chủng tộc của nàng cực cao, nhân loại chúng ta ở trong mắt nàng ngược lại chỉ là sinh vật cấp thấp. Cho dù là hồn ước của cường giả nhân loại cũng không thể kiềm chế được nàng, huống chi lúc ấy ngươi chỉ là tiểu hài tử chưa dứt sữa. À, nếu như là khả năng này, vậy thì nàng đã đạt tới trình độ đỉnh của đỉnh phong rồi, tại sao còn muốn chạy đến thế giới loài người? Hơn nữa, tồn tại vượt qua Hồn sủng cấp đế hoàng còn đang được các vị học giả rỗi hơi nghiên cứu."

Ly lão nhi bình thản phân tích đủ mọi khía cạnh vấn đề. Đúng là phương diện kiến thức của lão cực kỳ uyên bác.

Sở Mộ im lặng nghe Ly lão nhi phân tích, Ly lão nhi đề ra hai khả năng kia, bởi vì khả năng thứ hai ‘hơi kinh khủng’ một chút, cho nên Sở Mộ vẫn lựa chọn tin tưởng khả năng đầu tiên.

Nhưng nếu như là khả năng đầu tiên, vậy thì thiếu nữ phản bội chính là loại hình nửa người nửa sủng rồi.

"Khả năng thứ nhất có tỷ lệ rất lớn, rất có thể là một thiếu nữ nhân loại trong lúc vô tình nhận được huyết thống Đế Thánh Hoa. Nếu là như vậy, đối phương cũng là loài người a...aa ! Chuyện này không dễ xử lý rồi."

Ly lão nhi đưa bàn tay chút xíu vân vê hàm râu cụt của mình.

Đáp án này đúng là làm cho nội tâm Sở Mộ rung động liên hồi.

Thậm chí Sở Mộ rất muốn tin tưởng đối phương là một Hoa hệ Hồn sủng vượt qua cấp đế hoàng biến ảo thành hình người, chứ hắn rất khó thừa nhận thiếu nữ phản bội kia cũng là nhân loại.

Thế nhưng, bất kể nàng là cái loại gì đi nữa, nàng chắc chắn phải trả giá vì hành động của mình

Một khi Sở Mộ tìm được nàng, hắn sẽ không bỏ qua cho nàng dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK