Cánh hoa thiện ác này như ẩn như hiện sau lưng của Thiện Ác Nữ Vương, hai chủng khí chất này của nàng được chúng phụ trợ thêm thì càng trở nên vô cùng tinh tế, chuyên chú ngưng mắt nhìn nàng thì thấy thánh khiết, cao quý, trang nhã, nhưng mà sau những cao quý đó là lẳng lơ và phóng đãng.
Biệu quả bóng mờ của Vạn Hoa Nhãn đã biến mất. Sở Mộ vẫn như cũ không có nhìn dung nhan của nữ nhân quỷ dị này, loại khí chất của nàng rất quỹ dị, khi thì tinh khiết và khi thì lẳng lơ. Đều này có tác dụng mị hoặc tinh thần cực lớn, một khi Sở Mộ thất thần thì thời điểm hắn tỉnh lại đã thấy mình đang đứng trên đường hoàng tuyền rồi.
- Tán!
Thiện Ác Nữ Vương phát ra mệnh lệnh.
Bông hoa thiện ác sau lưng của nàng nở ra, mỗi một mảnh cánh hoa lại quỷ dị biến thành yêu nữ đáng sợ, cầm trong dao găm huyết tinh lao về phia mình.
Sở Mộ lập tức ngây người, bởi vì những cánh hoa đang bay về phía Sở Mộ đều là nữ yêu hắn từng biết.
Nữ yêu này này có bóng dáng Sở Mộ đã vô cùng quen thuộc, đo chính là Diệp Khuynh Tư, cánh hoa này không ngừng ngưng tụ thân hình, dáng vẻ hoàn toàn tương tự Diệp Khuynh Tư.
Sau lưng Diệp Khuynh chính là mụ mụ Liễu Băng Lam, sau đó còn có Mục Thanh Y, Uyển Trữ công chúa, Bàng Duyệt...
Cơ hồ tất cả nữ nhân Sở Mộ có quen thuộc một chút là những nữ yêu kia sẽ diễn biến thành bộ dáng của các nàng, sau đó dùng bộ dáng điềm đạm đáng yêu bay về phía của hắn.
Sở Mộ sửng sốt, hắn phi thường rõ ràng đây là Thiện Ác Nữ Vương lợi dụng trí nhớ của mình mô phỏng ảo giác, nhưng chẳng biết tại sao Sở Mộ cảm giác những người này là tồn tại chân thật, căn bản không cách nào ra tay. Chỉ có thể trơ mắt nhìn các nàng nhích lại gần, sau đó dùng ngón tay thon dài xé rách thân thể của hắn.
Sở Mộ thật không ngờ Thiện Ác Nữ Vương lại có kỹ năng tinh thần cường đại tới như vậy, biết rất đây là ảo giác nhưng căn bản không có dũng khí ra tay.
Đáng sợ hơn là Sở Mộ đã quen với cảm giác đau đớn, nhưng thời điểm móng tay của yêu nữ quẹt qua người của hắn thì Sở Mộ lại cảm giác đau đớn thống khổ khó chịu được, loại thống khổ này chui thẳng vào tim.
Nói hắn là thống khổ thì không bằng nói là bi thương, loại cảm giác này không khác gì nhìn thấy người thân cận nhất phản bội lại mình, sau đó dưới tình huổng bản thân không có đề phòng thì ra tay kết liễu mình.
- Đây rốt cuộc là kỹ năng gì!
Sở Mộ cắn răng. Mặc dù biết rõ tất cả đều là giả nhưng loại tàn phá này không khác gì vạn mũi tên xuyên qua tim.
- Không thể như vậy. Cứ tiếp tục như vậy mình sẽ chết.
Sở Mộ biết rõ đây tuyệt đối không đơn thuần là tổn thương tinh thần, nó hoàn toàn đang tàn phá linh hồn của hắn, cho dù như thế nào hắn cũng sẽ bị nữ nhân này tiêu diệt.
Người thân nhất tự nhiên tổn thương tinh thần lớn nhất, Sở Mộ quét mắt nhìn qua nữ yêu hóa thành Diệp Khuynh Tư, còn có nữ yêu hóa thành Mục Thanh Y bên cạnh Diệp Khuynh Tư, trong mắt hiện ra một tia tức giận.
Niệm chú ngữ lên, hai tay Sở Mộ ngưng tụ hai đạo ma diễm bay về phía hai nữ yêu.
Thời điểm này thiện ác nữ yêu không có tiếp tục công kích Sở Mộ, mà là kinh ngạc đưng đó, một bộ dáng mờ mịt cầu khẩn nhìn qua mình.
Đương nhiên Sở Mộ sẽ không bị loại tinh thần hư ảo này đầu độc, ma diễm trên hai tay càng thêm nồng đậm.
Sở Mộ giơ hai tay lên muốn ném về phía hai nữ yêu kia, hy vọng có thể trong một lần duy nhất tiêu diệt các nàng, nếu không Sở Mộ thật không dám nghĩ sẽ tiếp tục ra tay với các nàng lần thứ hai.
Ma diễm đã ngưng tụ, hơn nữa Sở Mộ tin tưởng cho dù lực phòng ngự của nữ yêu có mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản công kích của mình.
...
Giữa không trung hai mắt Diệp Khuynh Tư nghi hoặc và kinh hãi nhìn qua Sở Mộ.
Nàng không biết Sở Mộ đang bị như thế nào, tại sao bỗng nhiên bay về phía mình, lại bỗng nhiên lộ ra sát y đáng sợ với mình.
Nhìn qua Sở Mộ đang muốn giết mình từ từ tới gần, tâm của Diệp Khuynh Tư như bị đánh nát, chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu đang ra tay với mình!
Mà Sở Mộ căn bản không biết nữ yêu có bộ dáng của Diệp Khuynh Tư thật ra lại là Diệp Khuynh Tư chính thức, hắn muôn giơ tay phóng xuất năng lượng ra ngoài.
Đúng vào lúc này Sở Mộ chợt phát hiện bộ dáng nữ yêu hóa thân Diệp Khuynh Tư lại hiện ra một tia tinh khiết, nhìn qua con mắt vô cùng quen thuộc kia Sở Mộ nhìn thấy có nước mắt trong mắt Diệp Khuynh Tư.
Giọt nước mắt này làm Sở Mộ vô cùng quen thuộc, chính là khi Diệp Khuynh Tư khôi phục dung mạo bia khóc, làm cho Sở Mộ kinh ngạc là vì cái gì nữ yêu này hóa thân thành bộ dáng nàng giống như vậy!
Chính một tia nghi hoặc này làm cho thế tiến công của Sở Mộ dừng lại.
Trong giây lát Sở Mộ ý thức được cái gì, vội vàng bóp tắt ma diễm trong lòng bàn tay của mình.
Tất cả động tác của Sở Mộ dừng lại, vẻ kiên quyết vừa rồi không còn sót lại cái gì, mà là mặt mũi tràn đầy áy náy nhìn qua nữ yêu đã bị mình hù sợ.
Diệp Khuynh Tư ngơ ngác nhìn qua Sở Mộ tiêu tán sát ý, nhìn qua Sở Mộ ngạc nhiên và áy náy, giọt nước mắt của nàng không kiềm được mà rơi xuống.
Diệp Khuynh Tư căn bản không cách nào né tránh công kích của Sở Mộ, trước một giây Diệp Khuynh Tư cơ hồ cho rằng mình phải chêt không thể nghi ngờ, thật không ngờ Sở Mộ lại thu tay về.
Tử vong thoát qua người của Diệp Khuynh Tư, tử thần còn là người mình yêu nhất, trong quá trình ngắn ngủi này làm cho Diệp Khuynh Tư cảm giác mình trải qua một hồi tra tấn khủng khiếp, giọt nước mắt phức tạp này rơi xuống.
Mà Sở Mộ nhìn qua khóe mắt ướt át của Diệp Khuynh Tư, thân thể của hắn thanh tỉnh lại, ánh mắt đảo qua, trong giây lát phát hiện tất cả nữ yêu đều là chân thật, nếu như mình thật độc ác giết sạch những nữ nhân này, như vậy thời điểm thức tỉnh Sở Mộ nhìn thấy tràng cảnh cơ hồ làm cho hắn sụp đổ!
Chỉ kém một chút thì chính mình suýt nữa thể nghiệm cái gì gọi là thương tâm gần chết.
Trái tim Sở Mộ nhảy lên thật mạnh, hắn nghĩ lại mà cảm thấy vô cùng sợ hãi, trên thế giới này chỉ sợ không có kỹ năng tinh thần nào đáng sợ hơn Thiện Ác Nữ Vương này cả.
Sự thật cùng ảo giác lẫn lộn, Sở Mộ ý thức được chính mình suýt nữa xúc phạm tới những người mình quan tâm nhất, dần dần nội tâm thanh tỉnh làm cho hắn vô cùng tức giận.
Con mắt Sở Mộ lạnh như băng, cừu hận vô hạn nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương!
- NGAO... Rống...
Ở vị trí thánh điện dưới mặt đất, tiểu Chập Long cùng Chiến Dã cơ hồ đồng thời cảm ứng được tức giận bốc cháy trong lòng của Sở Mộ!
Tiểu Chập Long phía trước, vạn hồn chi lực xuyên qua bông hoa thiện ác sau lưng Thiện Ác Nữ Vương, lập tức đem bông hoa thiện ác đánh thành phấn vụn.
Mà Chiến Dã trực tiếp đánh về phía Thiện Ác Nữ Vương, thân hình hóa thành chiến phủ màu đen xông thẳng về phía Thiện Ác Nữ Vương.
Thiện Ác Nữ Vương cũng khôn dám mạo muội cứng đối cứng với hai chủ sủng của Sở Mộ, thân thể nhanh chóng hóa thành cánh hoa bắt đầu phiêu tán ra chung quanh.