Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình ảnh càng ngày càng mơ hồ, Sở Mộ có thể nhìn thấy một thiếu nữ, nàng mở con mắt tràn ngập nước mắt, muốn nhịn xuống không khóc, nhưng mà nước mắt lại tuôn rơi như suối.

Sở Mộ đi tới bên cạnh nàng, chợt phát hiện một giọt nước mắt đang ngưng tụ trên không trung.

Sở Mộ vô ý thức thò tay đón lấy, một giọt nước mắt này lại ngưng kết thành nước mắt kết tinh rơi vào bàn tay của Sở Mộ, lạnh như băng, trơn ướt mang theo nội tâm tuyệt vọng của thiếu nữ!

- Bia khóc...

Sở Mộ nhìn qua giọt lệ này không khỏi có chút thất thần.

Chung quanh là vài bức hình đã qua nhiều năm, không cách nào chạm đến, nhưng mà giọt nước mắt này chân thật hiên ra trong tay Sở Mộ.

Nước mắt cách thời không sao?

Cũng không phải, giọt nước mắt này đã ngưng kết lúc ấy rồi, bảo trong Thiên Giới bia mà thôi, có thể nói đây là giọt nước mắt kỳ tích, làm cho Sở Mộ nhìn thấy những chuyện đã qua.

Đây là nước mắt kết tinh thuộc về Trữ Mạn Nhi, Sở Mộ có khế ước linh hồn với nàng cho nên Sở Mộ có thể nhìn thấy, nhìn tâấy hình ảnh cực kỳ bi thương ghi lại trong nước mắt của Trữ Mạn Nhi.

...

Hình ảnh từ từ biến mất, Sở Mộ vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong tay nắm giọt nước mắt kết tinh, tiếng lòng không ngừng nổi loạn.

Tiếng khóc yếu ớt còn lượn lờ bên tai, Sở Mộ nhắm mắt lại, hầu kết hơi động một chút.

Nam tử khăn đen...

Sở Mộ đã hoàn toàn ghi nhớ dung mạo của người này, hắn nhất định phải đánh nát hai gò má tham lam của tên này.

Qua hồi lâu Sở Mộ cẩn thận cất kỹ bia khóc, hắn vẫn đứng ở dưới Thiên Giới bia, muốn biết Thiên Giới bia rốt cuộc muốn nói gì với mình.

Chỉ tiếc tòa Thiên Giới bia này trừ đem nước mắt của Trữ Mạn Nhi cho mình ra thì không có câu chuyện nào cho hắn cả.

Trời chiều dần dần hạ xuống. Sở Mộ biết rõ đến ban đêm Thiên Giới bia sẽ ngủ say. Hoàn toàn biến thành bia đá lạnh như băng, cho nên hắn không có tiếp tục lưu lại nơi này, hướng về Lâm Thành mà đi.

...

Sơn trang trên Tử Phong.

Trong hành lang vẻ mặt Diệp Hoàn Sinh thành thật nói với lão môn chủ, nói:

- Thứ này thực không có thuốc giải ah, kỳ thật chỉ đau khổ hai ba ngày là xong rồi.

Lão môn chủ sắp khóc, lúc này thời gian không tới một ngày thì da Hạ thượng quan đã tróc nhiều rồi, tiếp qua hai ba ngày thì Hạ thượng quan sẽ biến thành người tàn tật.

- Diệp công tử. Vậy ngài cũng nên nghĩ biện pháp giảm bớt đau đớn đi, các ngươi không có thâm cừu đại hận gì, cũng không nên như vậy...

Lão môn chủ khẩn cầu.

Thật vất vả nghênh đón một người có thân phận địa vị cao trong Thần Tông tới đây, lão môn chủ có ý chiêu đãi thật tốt. Cố gắng về sau còn cần người Thần Tông hỗ trợ. Kết quả Diệp Hoàn Sinh náo một hồi đoán chừng vị Hạ thượng quan kia sẽ ghi hận lên đầu Lâm Thành Yêu Thú Cung mất.

- Được rồi được rồi, xem trên thành ý của ngài nên mới như vậy, lấy nước tiểu đồng tử hòa với nước cho hắn ngâm một giờ là hóa giải toàn bộ.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

- Đồng... Nước tiểu đồng tử...

Cơ bắp trên mặt lão môn chủ vặn vẹo một hồi.

Thượng quan tại Thần Tông là thân phận bực nào, đừng nói là nước tiểu đồng tử, chỉ sợ một ít nước bình thường hắn còn không thèm ngâm đấy, bảo hắn đi ngâm nước tiểu đồng tử, chỉ sợ còn không bằng trực tiếp giết hắn!

Cuối cùng lão môn chủ vẫn bất đắc dĩ rời đi. Chắc hẳn vị lão môn chủ này biết rõ lần này tiếp đãi tiện nhân như Diệp Hoàn Sinh là lỗ vốn, cho dù đắc tội với Tiểu Tiểu tiểu thư hắn cũng kiên quyết cự tuyệt tên này ngoài cửa.

- Không ngờ ngươi bảo hắn đi ngâm nước tiểu đồng tử...

Tiểu Tiểu cười ra tiếng. Tên Diệp Hoàn Sinh này thật sự quá xấu, không ngờ là có giải dược lại muốn nhân gia đi ngâm nước tiểu.

Bàng Duyệt ở bên cạnh cảm thấy Diệp Hoàn Sinh làm quá mức lớn rồi, nếu người khác tìm phiền toái... Người của Thần Tông cũng không dễ chọc a.

...

Trên sơn trang khác, trong một gian phòng lịch sự tao nhã, một loạt tỳ nữ đang quỳ xuống, đầu cúi xuống nhìn qua cửa phòng lo lắng.

Trong phòng truyền ra tiếng la đầy đau đớn, thỉnh thoảng dường như có âm thanh tiếng da bị xé.

- Cái gì, ngươi bảo Hạ thượng quan ngâm...

Âm thanh cả kinh tức giận từ trong phòng truyền ra ngoài.

Trong phòng, lão môn chủ vẻ mặt đau khổ đem lời của Diệp Hoàn Sinh nói cho Hạ thượng quan nghe, kết quả Hạ thượng quan còn chưa nghe hắn nói xong đã trợn to mắt.

- Đừng nói nhảm, nhanh... Nhanh đi chuẩn bị cho ta.

Hạ thượng quan thật sự đã bị độc trùng làm mất lý trí rồi, không quan tâm cái gì nước tiểu đồng tử, trước tiên phải giải thoát khỏi đám côn trùng này mới được.

Lão môn chủ tự nhiên đã cho người chuẩn bị rồi, trong môn phái Yêu Thú Cung có rất nhiều đệ tử nhỏ tuổi, thu thập cũng không cần thời gian quá dài.

Sau khi cái bồn giải dược đưa lên, đám tỳ nữ đổ thêm nước ấm vào, cả đám bịt mũi đưa Hạ thượng quan vào bên trong ngâm.

Mùi hôi quái dị bay lên, cho dù cách bình phong nhưng cả đám tỳ nữ và người của Thần Tông đều tránh xa, cả đám nghĩ tới cảnh Hạ thượng quan ngâm mình bên trong nước bẩn như thế...

- Thải Vân, ngươi cảm thấy là ai hạ độc thủ với đại nhân?

Một gã nam tử nói ra.

- Nhất định là hai người ngày đó rồi, nhất là gia hỏa cười nói xin lỗi với Hạ thượng quan, chẳng lẽ ngươi quên lúc hắn xin lỗi đã cố ý ngã sấp xuống, nhất định là khi đó hắn đã vung độc phấn vào người Hạ thượng quan rồi.

Cô nương tên Thải Vân mặt mũi tức giận nói ra.

- Ân, ta cũng nghĩ vậy, ta đã thăm dò được hai người kia hình như chỉ là khách mời của Yêu Thú Cung mà thôi, ở lại trong sơn trang Tử Phong.

Nam tử áo trắng nói ra.

- Tuyệt đối không thể tha cho bọn chúng! Độc hại thành viên Thần Tông chúng ta là tội ác tày trời.

Cô nương Thải Vân nói ra.

- Đúng vậy, loại người này chuyên gây tai họa cho lương sĩ, có thể diệt trừ không chút do dự.

Nam tử áo trắng nói ra, lại nói chuyện với cô nương Thải Vân kia.

Đại khái qua một giờ Hạ thượng quan rốt cục cũng ngừng đau đớn.

Lại qua nửa đêm thì Hạ thượng quan cũng không chịu nổi cái mùi này, lập tức bảo người mang hắn đi ra nhà tắm, hắn muốn tẩy rửa mùi khó ngửi này.

Các loại hương liệu đưa vào trong nước, cho dù tẩy rửa mùi trên người nhưng mà Hạ thượng quan không biết vì cái gì cảm thấy trên người luôn có mùi khác thường, kể cả mấy đồng bạn của hắn dường như tận lực tránh xa hắn một khoảng cách.

Độc trùng đã bị tiêu diệt, lý trí của Hạ thượng quan cũng dần dần khôi phục cao ngạo, nghĩ đến mình phải ngâm nước tiểu một giờ, Hạ thượng quan cảm thấy đây là sỉ nhục chưa từng có trước giờ.

Trải qua trị liệu, làn da của Hạ thượng quan cũng khép lại, chỉ có đều một ít vết sẹo sâu là không thể xóa được. Mặc tốt xiêm y, mặc dù là nửa đêm nhưng Hạ thượng quan căn bản không cách nào ngủ được, nội tâm tức giận làm sao mà ngủ được?

- Vạn Quân, biết rõ nơi của hai người kia không?

Hạ thượng quan lạnh lẽo thanh âm hỏi.

- Bọn chúng ở sơn trang Tử Phong.

Tên nam tử Vạn Quân nói ra.

- Mang theo mấy người thực lực tương đối mạnh, bố trí kết giới ở nơi đó. Nhớ kỹ không được làm kinh động lão môn chủ.

Hạ thượng quan nói ra lời này lộ ra một tia sát ý.

- Hạ thượng quan, Hứa đại nhân đã nói chúng ta không nên làm phức tạp...

Một nam tử nói ra.

Hạ thượng quan lạnh lùng quét mắt nhìn qua nam tử này một cái, nam tử này lập tức im lặng.

Đối với chuyện ngâm qua thứ nước tiểu đó căn bản Hạ thượng quan không còn lý trí là cái gì, về phần cấp trên bàn giao hắn cũng ném ra sau đầu.

...

Đêm dài yên tĩnh, mấy thân ảnh cực nhanh lao tới ngọn núi, không làm kinh động những đệ tử Yêu Thú Cung đang tuần tra, trực tiếp tiến vào sơn trang Tử Phong.

Trận đồ của Thần Tông có không ít, trong đó có nhiều nhất là kết giới ngăn cách năng lượng và cách âm, loại kết giới này quá phù hợp trong hành động lén lút, nhiều khi căn bản không kinh động tới ai.

Kết giới bố trí xong, dùng vải làm mặt nạ, Hạ thượng quan và mấy thành viên Thần Tông cũng đi tới dưới sơn trang Tử Phong.

Hạ thượng quan che mặt cũng không phải là không muốn người ta nhận ra thân phận, mà là trên mặt hắn tổn thương còn chưa khỏi. Nhưng mà hắn dù bọc vãi trắng nhưng tức giận trên mặt cũng thông qua tấm vải rung động mà biểu hiện ra ngoài.

Thời điểm nửa đêm đại bộ phận người đã chìm vào giấc ngủ.

Cũng có thể do ảnh hưởng của Sở Mộ nên Diệp Hoàn Sinh, Triêu thái tử cùng Bàng Duyệt đều không nằm ngủ, đều tĩnh tu trong phòng của mình.

Trong ba người thì hồn niệm của Diệp Hoàn Sinh cao nhất, thời điểm hắn tĩnh tu thì loáng thoáng cảm giác được dưới núi có chấn động.

Diệp Hoàn Sinh là người bước ra giang hồ nhiều năm, chuyện ngươi lừa ta gạt làm không ít, hắn dám khẳng định sau khi giải độc thì người của Thần Tông sẽ tìm tới tận cửa, nhưng mà Diệp Hoàn Sinh thật không ngờ động tác của chúng nhanh như vậy, hơn nữa còn lén lút bố trí kết giới, một bộ dáng muốn giết người đêm khuya.

- Triêu thái tử, bọn chúng đến.

Diệp Hoàn Sinh cách tường nói chuyện với Triêu Lãnh Xuyên.

- Ta biết rõ, muốn đánh thức Bàng Duyệt cùng Tiểu Tiểu hay không?

Triêu Lãnh Xuyên hỏi.

- Không có việc gì, hai người chúng ta là được rồi, thật vất vả Sở Mộ không ở đây.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

- Nói cũng phải, nhưng mà thực lực của tên Hạ thượng quan hình như rất lợi hại, không biết chúng ta có phải đối thủ của hắn hay không.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Mặc kệ nó, đánh trước nói sau.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Gây chuyện thị phi là kỹ năng chủng tộc của Diệp Hoàn Sinh, dùng lời của hắn nói thì mình chưa bao giờ cần phải đi tìm nơi lịch lãm rèn luyện làm gì.

- Ân, đánh không lại thì cho bảo tiêu của Sở Mộ đi ra hỗ trợ, ta nhớ Sở Mộ không có mang nó đi.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Chính là con Bạch Yểm Hoàng cấp chúa tể đỉnh phong của Sở Mộ? Nó không phải vẫn đi theo Sở Mộ sao?

Diệp Hoàn Sinh có chút ngoài ý muốn.

- Đúng vậy a. Lần này Sở Mộ sốt ruột rời đi, hình như là nói muốn đi qua Thiên Giới bia trước mặt trời lặn, sau đó lại quên kêu bảo tiêu đang nằm ngủ.

- Ha ha ha, vậy là tốt, chúng ta có thể yên tâm đánh vật với đám Thần Tông một hồi, sớm nhìn chúng không vừa mắt!

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK