Ám Tông và Thần Tông thù oán chất chồng, thề không đội trời chung, những thế lực khác cũng oán hận không kém, chỉ tiếc là không có cơ hội trực tiếp diệt trừ đám rác rưởi này ra khỏi thế giới nhân loại. Bọn họ xác thực là một đám người điên cuồng, hoặc đã trải qua cảm xúc quá độ gần như tê dại. Thế nhưng, thành viên Ám Tông cũng là nhóm tín đồ cuồng tín theo đuổi lực lượng không từ thủ đoạn. Bọn họ khác với thế lực Thần Tông, Nguyên Tố tông, Huyền Môn tiên tông … vốn là những thế lực tự coi là chính phái đưa ra quá nhiều quy tắc hạn chế. Về phần Ám Tông mỗi lần xuất thủ phá hư quy tắc và tàn sát đều không sợ bại lộ thân phận của mình, cũng không sợ bị người ta truy xét. Trên một phương diện nào đó, bọn họ vẫn còn quân tử hơn những kẻ tự cho là chính phái, sau khi giết người sẽ tìm mọi biện pháp che giấu tội lỗi.
Dĩ nhiên, các thế lực chính phái cũng có không ít cường giả chính trực, ít nhất Sở Mộ cũng đã biết được một vài người trong Thần Tông không màng danh lợi, đề cao tinh thần bảo vệ kẻ yếu, giúp đỡ dân thường.
"Thiên Lục, không phải ngươi dự định để cho bọn họ cắn xé lẫn nhau sao? Tại sao lại lộ diện nhanh như vậy? Nếu như bọn họ liên thủ đối phó, chúng ta nhất định là thua thiệt lớn."
Ty tiểu thư thấp giọng tỏ ý bất mãn với Thiên Lục.
Thiên Lục cũng đeo khăn che mặt, nhìn không ra thái độ của hắn là gì. Quan Giác Ma rõ ràng là Hồn sủng của hắn, lúc này đầu cuồng thú đang đứng vững trên chiến trường, khí tức cuồng bạo không hề e ngại những Hồn sủng cấp Bất Hủ ở chung quanh.
"Hắn không phải là ngụy Bi Khấp Giả."
Thiên Lục bình thản nói.
"Hắn? Ngươi nói cái tên trẻ tuổi kia ?"
Ty tiểu thư kinh ngạc nhìn thoáng qua Sở Mộ.
Trên thế giới này không có bao nhiêu Bi Khấp Giả, ngược lại ngụy Bi Khấp Giả số lượng đông đảo, hoành hành không chỗ cố kỵ. Trên một trình độ nhất định đã gây trở ngại nghiêm trọng đối với những Bi Khấp Giả chân chính.
"Ừ !"
Thiên Lục gật đầu xác nhận.
Tằng Long cũng đang run rẩy, sau khi hít vào một hơi mới lên tiếng chế giễu:
"Không cần che mặt làm gì, Hồn sủng Quan Giác Ma đã quá rõ ràng rồi. Chúng ta biết ngươi là Sát Nhân Ma Thiên Lục, kẻ gây ra trận đồ sát ở phương bắc."
"Hắn là Ám Tông Thiên Lục ?"
La Dịch và Cổ Quỷ đồng thời trợn mắt kinh ngạc nhìn sang đám người Ám Tông, đặc biệt là gã nam tử cầm đầu khí sắc lạnh lùng kia.
Hắn chính là Sát Nhân Ma, kẻ đồ sát nguyên một thế triều Hồn sủng và tất cả nhân loại sống ở phương bắc. Hắn là chủ nhân của sự kiện rợn người kia, ngay cả con nít nghe thấy cái tên của hắn sẽ lập tức nín khóc, người lớn cũng phải tê dại da đầu.
Những người tại chỗ này có không ít Bi Khấp Giả, phần lớn tin đồn liên quan đến bia khóc đều xuất phát từ trên người bọn họ.
Ám Tông Thiên Lục chính là một Bi Khấp Giả điển hình, nhận được lực lượng khổng lồ từ bia khóc. Lúc ban đầu rất nhiều cường giả Bất Hủ tiến hành vây giết hắn, cuối cùng lại bị giết ngược từng người một. Hơn nữa, sự kiện phương bắc chính thức đẩy danh tiếng hắn lên tới đỉnh điểm, trở thành một Bi Khấp Giả đáng sợ người người e ngại.
Tần Nghiễm, Tằng Long, La Dịch và Cổ Quỷ biết rằng đám người Ám Tông rất có thể sẽ chặn ngang một cước, cho nên bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần tác chiến. Chỉ có điều bọn họ không nghĩ tới lần này Ám Tông phái người tiến vào Ấn cốc lại là Sát nhân ma Thiên Lục.
Sau khi thành viên Ám Tông xuất hiện, đám người Xà Long phái, Thần Tông, hải quân Ô Bàn từ đối thủ cạnh tranh đột ngột biến thành đồng minh. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm bảy người Ám Tông, rất sợ đối phương còn chưa nói tiếng nào đã xung phong liều chết.
Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa bị bốn thế lực bao quanh hiển nhiên là áp lực lớn nhất. Nhưng một điều cực kỳ thú vị chính là sau khi đám người Ám Tông xuất hiện, mấy người kia ngược lại không thèm nhìn hắn và Cẩn Nhu công chúa.
Dĩ nhiên, Sở Mộ không cho rằng bọn họ sẽ để cho mình tự do rời khỏi, mục đích thực sự của bọn họ là bia khóc, không phải là đánh nhau sống chết ở trong Ấn cốc.
"Giết hết !"
Ánh mắt Thiên Lục quét qua ba phái thế lực kia, một lời kinh thiên.
Mấy người Tần Nghiễm, Tằng Long, La Dịch, Cổ Quỷ lập tức bốc cháy lửa giận bừng bừng, cái đám quỷ Ám Tông này cũng quá cuồng ngạo đi? Coi bọn họ là nai tơ muốn giết là giết sao? Bất kỳ thế lực nào cũng có lực lượng sánh ngang Ám Tông, ngươi lấy cái gì miệt thị bọn họ?
Năm người sau lưng Thiên Lục đồng loạt bước ra, phần lớn thành viên Ám Tông đều có hứng thú với Ám hệ Hồn sủng. Khi năm người niệm chú ngữ lập tức thả ra một luồng khí tức hắc ám cường đại quét ngang bốn phía.
Trên thực tế, Sở Mộ rất thích mùi mị này, mùi vị sát khí, máu tanh, hắc ám hòa lẫn với nhau thật sự là kích thích chiến ý trong người hắn.
Chốc lát sau, năm đầu Ám hệ Hồn sủng xuất hiện từ trong đồ án, từ khí thế có thể phán đoán được thực lực thành viên Ám Tông mạnh hơn ba phái kia không ít. Khó trách Thiên Lục dám xuất khẩu cuồng ngôn, lấy ít địch nhiều lại còn đòi đuổi tận giết tuyệt.
Thần Tông và Xà Long phái đương nhiên trở thành liên minh, mà hải quân Ô Bàn bên kia tựa hồ không thích quan điểm địch nhân của địch nhân là bằng hữu, bọn họ vẫn duy trì thái độ cô lập không theo bên nào.
Thế nhưng, không ai ngờ tới mục tiêu đầu tiên của Ám Tông lại là hải quân Ô Bàn.
Hải quân Ô Bàn tổng cộng có sáu người, đều là Hải chủ có thực lực cấp Bất Hủ, lấy La Dịch và Cổ Quỷ cầm đầu. Lúc này năm thành viên Ám Tông cường thế xông lên, thủ lĩnh La Dịch bắt buộc phải mạo hiểm xuất thủ, bởi vì hắn biết rõ thủ hạ của mình đánh không lại đám người Ám Tông.
Tằng Long và Tần Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đang suy nghĩ có nên trợ giúp hải quân Ô Bàn đối phó đám người Ám Tông hay không.
Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ một lát, Thiên Lục và nữ thành viên Ám Tông còn chưa có xuất thủ, bọn họ đành phải án binh bất động vì sợ lọt vào bẫy rập của đối phương.
"Thiên Lục, không gian nơi này yếu ớt lắm rồi, ngươi để cho thủ hạ xuất thủ nhất định sẽ tạo thành khu vực tử vong. Chẳng lẽ ngươi muốn chết mất xác ở đây luôn hả ?"
Lúc này tâm tình Tằng Long rất là buồn bực, cố gắng khuyên giải đám người Ám Tông hiếu chiến kia.
Thực lực thành viên Ám Tông rất mạnh, mỗi lần bọn họ buông thả một cái kỹ năng sẽ phá hủy một mảng không gian to lớn. Sợ rằng chiến đấu còn chưa kết thúc, tất cả mọi người đã chôn vùi ở trong hắc động mất rồi.
Tằng Long nói lời này quả thực là nhắc nhở Thiên Lục một ý kiến vô cùng tốt, ánh mắt hắn ngược lại lóe lên tia sáng, nhếch miệng cười tà ác nói:
"Chính hợp ý ta !"
"Ngươi… cái thằng điên này ..."
Da mặt Tằng Long run rẩy mấy lượt, thật sự tìm không ra từ nào để diễn tả cảm xúc ác liệt trong lòng mình.
“Tự nhà ngươi muốn chết thì thôi, còn lôi kéo ta theo làm gì?”
Trước giờ Tằng Long cảm thấy mình đã là một người cùng hung cực ác, giết người không từ thủ đoạn, trên đời này không có chuyện gì hù dọa được hắn.
Nhưng mà đám người Ám Tông rõ ràng là phát điên rồi, đúng là một đám chó điên điển hình thường xuyên làm ra chuyện tổn mình hại người. Cho dù là đồng quy vu tận, bọn họ cũng có cảm giác phe mình giành được thắng lợi lớn nhất, bất kỳ người nào đứng ở phía đối lập bọn họ quả thật là nhân sinh bi thảm rồi. Hơn nữa, thế giới Ấn cốc đang ở trạng thái sụp đổ chẳng phải là hoàn cảnh chiến đấu thích hợp nhất đối với một đám điên rồ này sao?
Năm người Ám Tông chiến đấu với hải quân Ô Bàn vô cùng hăng hái, năng lượng chấn động luân phiên bùng nổ tạo ra hàng loạt vết nứt không gian lớn nhỏ khác nhau. Các lỗ đen này đang từ từ mở rộng, lan tràn về phía không gian hắc động khổng lồ ở trên trời cao.
Đám người Ám Tông làm như không thấy, mục đích của bọn họ là giết thành viên hải quân Ô Bàn. Thiên Lục đại nhân đã hạ lệnh giết sạch, vậy thì bọn họ sẽ chiến đấu đến khi đối phương không còn một người sống sót, thậm chí lấy mạng mình ra đổi cũng không tiếc.
Tất cả thành viên hải quân Ô Bàn phải chết ở nơi này.
Đám người Ám Tông cực kỳ mang thù, lúc trước nguyên thủ hải quân Ô Bàn xuất thủ muốn giết Thiên Lục. Cũng may Thiên Lục tìm được đường sống trong chỗ chết, ở thời điểm chạy trốn hắn đã nghĩ cách trả thù như thế nào.
Lần này sự kiện Ấn cốc chính là một cơ hội trả thù tuyệt hảo, nguyên thủ hải quân Ô Bàn hiển nhiên không dám tiến vào Ấn cốc tùy thời đều có thể sụp đổ. Như vậy hắn sẽ ra một nhóm thủ hạ tâm phúc đi làm nhiệm vụ, và đám người này chính là mục tiêu trả thù của Thiên Lục.
Hắc động khổng lồ không ngừng ép xuống, vết nứt không gian dưới đất từ từ mở rộng, thỉnh thoảng bạo phát lực lượng phong bạo tàn phá vạn vật, có lúc dung hợp lẫn nhau gia tăng cường độ hủy diệt.
Hải quân Ô Bàn thấy hắc động khổng lồ từ trên trời đè xuống, sắc mặt ai nấy tái nhợt dọa người. Bọn họ chiến đấu với đám người Ám Tông cảm giác bó tay bó chân, có lực mà không sử dụng được. Bởi vì bọn họ lo lắng lực lượng của mình sẽ gia tốc khối không gian này diệt vong.
"Sở Mộ, chúng ta làm sao bây giờ?"
Cẩn Nhu công chúa lo lắng hỏi.
Không gian rung chuyển càng lúc càng lợi hại, nếu tiếp tục như vậy đợi đến khi vết nứt không gian dưới đất liên kết với hắc động ở trên đầu, nơi này sẽ biến thành khu vực tử vong chân chính. Đừng hòng có một người sống sót rời khỏi Ấn cốc.