Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thôi được, các ngươi kiên trì ba mươi ngày cũng không dễ dàng. Nhưng mà đáng sợ chân chính chỉ mới bắt đầu, bởi vì các ngươi trở về sẽ phải đi thêm lộ trình ba mươi ngày nữa."

Thiên Cơ nhìn sang hai nữ đồ đệ của mình, thần sắc lộ vẻ bất đắc dĩ và có một chút thất vọng.

Ba mươi ngày đúng là cực hạn của bọn họ rồi, tiếp tục đi tới sợ rằng tinh thần của bọn họ sẽ tan rã triệt để. Mặc dù nói tu luyện nhất định phải trải qua tinh thần khảo nghiệm, nhưng làm quá độ ngược lại sẽ gây ảnh hưởng không tốt. Một khi trong lòng sinh ra tâm ma quấy nhiễu xem như chặt đứt tiền đồ trong tương lai của bọn họ rồi.

"Ngươi cũng theo bọn họ rời khỏi."

Thiên Cơ thấy Sở Mộ không có ý định trở về thì lên tiếng nhắc nhở.

Sở Mộ lắc đầu nói:

"Nơi này rất tốt đối với Băng Không Tinh Linh, đồng thời còn có thể rèn luyện ý chí mạnh mẽ hơn. Ta nghĩ đi thêm vài ngày nữa sẽ đột phá sáu niệm, đạt tới bảy niệm Hồn Hoàng."

Đây là Sở Mộ nói thật, tâm linh thừa nhận kém sẽ cảm thấy nơi này là địa ngục đáng sợ, tâm linh thừa nhận mạnh lại hiểu được nơi này là địa phương tu luyện rất tốt.

Thiên Cơ lộ vẻ do dự, thật ra nàng không quá đi cùng một người nam tử trong hoàn cảnh như thế này.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại nàng cảm thấy có lẽ nhiều người cũng tốt. Bởi vì bản thân nàng cũng không dám cam đoan sau này mình không bị gánh nặng tâm lý, hơn nữa quãng đường trở về chính là đoạn thời gian hành hạ kinh khủng nhất. Không cẩn thận sẽ rơi vào tình huống vạn kiếp bất phục.

"Ngươi muốn tiếp tục đi cũng được, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi. Thế giới này tồn tại một đạo tinh thần cấm chế, tác dụng của nó chính là gây nhiễu loạn nội tâm, cho dù tĩnh tu cũng không thể hồi phục. Đừng để bị tinh thần quá độ, nếu không sinh ra tâm ma ngươi sẽ tu luyện trì trệ không tiến, ít nhất cũng lãng phí mấy năm vô ích."

Thiên Cơ nói rất chân thành.

Đây là một loại trận đồ kích thước khổng lồ, lấy toàn bộ không gian làm trận hình, vô số ma văn cổ xưa bên ngoài làm trụ cột tạo thành tinh thần áp chế. Dùng mắt thường không thể nào nhìn thấy nó.

Mới đầu Thiên Cơ không ý thức được thế giới này có chỗ nào bất đồng, nhưng đi lại càng lâu thì áp bách trong lòng càng lớn, ngay cả tĩnh tu cũng không có một chút tác dụng. Vì thế nàng bắt đầu đề cao cảnh giác, không có tiếp tục kiên trì lưu lại hai nữ đệ tử và Đằng Lãng.

"Ta không có yếu ớt như vậy."

Sở Mộ hoàn toàn xem thường vấn đề này.

Tinh thần cấm chế chủ yếu là khảo nghiệm nội tâm, Sở Mộ đúng lúc mượn nó rèn luyện chính mình, hi vọng có thể mau chóng tăng cường cảnh giới. Một khi đạt tới cao niệm Hồn Hoàng, hắn sẽ nhiều thêm một cái hồn ước rồi.

"Ngươi cưỡi Bạch Hổ của ta."

Thiên Cơ vừa nói xong liền nhảy xuống Bạch Hổ, gọi Cửu Thải Loan ở trên không trung hạ xuống đón mình.

Sở Mộ gật đầu, hắn đúng là không còn Hồn sủng hữu dụng tại nơi này. Tiểu Mạc Tà vốn sợ lạnh, triệu hoán nó ra ngoài rất có hại đối với thể lực và tinh thần. Bản thân hắn lại không muốn đi bộ trong thế giới này.

Chẳng qua là Thiên Cơ cố ý khảo nghiệm kiên nhẫn của Sở Mộ, mặc dù nàng khống chế Cửu Thải Loan bay sát bên cạnh, nhưng cả ngày vẫn không nói câu nào.

Sở Mộ lại bình tĩnh như thường, vẫn luôn duy trì trạng thái tĩnh tu không hề để ý tới nàng.

Cứ như thế đi suốt mười ngày, hai người Sở Mộ và Thiên Cơ một mực im lặng đi tới, tính nhẫn nại quả thực hơn xa người thường.

Thật ra, trong quá trình này Sở Mộ vẫn âm thầm quan sát Thiên Cơ, muốn thừa dịp nàng tĩnh tu đánh ra một kích trí mạng. Thế nhưng Sở Mộ phát hiện nữ nhân này rất cẩn thận, lúc nào cũng lưu lại một đạo hồn niệm cảnh giác chung quanh.

Đây không phải là nàng đề phòng Sở Mộ, mà là vì lo lắng có sinh vật hoang dã tiến hành đánh lén.

Những sinh vật trường kỳ sinh sống tại nơi này khẳng định cường đại đáng sợ. Cho dù thế giới này trống rỗng không có vật thể gì hết, nhưng Thiên Cơ khẳng định nơi này tồn tại nguy hiểm hơn xa Cấm Vực.

Đến ngày thứ mười lăm kể từ khi đám người Đằng Lãng rời đi, Thiên Cơ chậm rãi mở mắt.

Đập vào mắt nàng vẫn là bầu trời bao la vô tận, mặt đất rộng lớn vô biên, đi liên tục hơn một tháng vẫn nhìn thấy cùng một cảnh tượng, ngay cả Thiên Cơ cũng bắt đầu chán ghét.

Nàng quay đầu nhìn sang Sở Mộ đang tập trung tinh thần tĩnh tu.

“Cái tên Sở Phương Trần này định lực siêu phàm, mười lăm ngày không nói một câu còn không nói, lại còn xem ta như không khí, không thèm liếc mắt một cái."

Thiên Cơ âm thầm tự nhủ.

Nàng đúng là cố ý khảo nghiệm tâm lý Sở Mộ, kết quả nam tử này biểu hiện trấn định quá mức. Thậm chí còn nằm ngoài khả năng tưởng tượng của nàng.

Trước kia Thiên Cơ có thể đoán được Đằng Lãng và hai nữ đệ tử của mình trong quá trình trở về sẽ phát sinh vài chuyện mơ mơ hồ hồ. Bởi vì tâm linh bọn họ đang bị tàn phá, tinh thần chống cự càng lúc càng yếu không tránh khỏi làm ra một ít chuyện tình mất lý trí.

Thanh tâm quả dục không phải là mỗi người đều có thể làm được, nhất là dưới tình huống nam thanh nữ tú đi chung với nhau trong hoàn cảnh thế này.

Các nàng đúng là thiên tài, nhưng định lực không đủ, sợ rằng sẽ dừng lại ở trình độ cao đẳng đế hoàng, cả đời không thể đột phá.

Lúc trước Thiên Cơ do dự không muốn để cho Sở Mộ đi cùng là vì nguyên nhân này, nàng lo lắng Sở Mộ định lực không đủ sẽ bộc lộ bản tính ẩn sâu trong nội tâm. Mà mục tiêu hắn nhắm tới nhất định là nàng, dưới tình huống bị tinh thần lung lạc, chỉ cần sinh ra một tia ý niệm không tốt, nó sẽ càng ngày phát triển càng lớn, cuối cùng mất đi năng lực khống chế mình.

Nàng không ngờ gã nam tử trẻ tuổi huyết khí phương cương này tâm tính cực kỳ kiên định. Thậm chí một ánh mắt dâm tà cũng không có, hắn chỉ toàn tâm toàn ý vùi đầu vào tu luyện, hơn nữa hoàn toàn không bị ngoại giới ảnh hưởng. Chỉ riêng một điều này thôi cũng khiến nàng khen thầm không dứt, đạo tâm kiên định thì trở thành cường giả chỉ là vấn đề thời gian.

Bởi vì như thế, Thiên Cơ lại suy nghĩ đến chuyện thu hắn làm đồ đệ, một người như hắn đúng là thiên phú kinh người, tín niệm lại vững chắc. Trong tương lai rất có thể sẽ vượt qua nàng.

"À? Hồn niệm sắp lên cấp sao?"

Thiên Cơ bỗng nhiên phát hiện trên người Sở Mộ xuất hiện tia sáng nhàn nhạt, sau đó từ từ bao phủ đỉnh đầu hắn càng lúc càng sáng chói.

"Sáu niệm đến bảy niệm, đã là cao niệm Hồn Hoàng rồi. Sau này Sở Phương Trần nhất định trở thành cường giả cấp Bát Hoang, nguyên lão."

Thiên Cơ âm thầm cảm thán một câu.

Bản thân Thiên Cơ đã là chín niệm Hồn Hoàng, Sở Mộ hiện tại đạt tới bảy niệm Hồn Hoàng. Song phương đều là cao niệm, chênh lệch không còn cách xa như cách đây một tháng.

Quầng sáng từ từ ảm đạm xuống, Sở Mộ ngồi trên lưng Bạch Hổ cảm giác tinh thần thăng hoa vô cùng thoải mái.

Mặc dù phần lớn Hồn sủng sư sử dụng tinh thần lực để chỉ huy chiến đấu, nắm bắt chi tiết giành lấy ưu thế về cho mình. Nhưng sau khi đạt tới cảnh giới cao cấp, mọi người còn có thể dùng làm tinh thần công kích, cao niệm Hồn Hoàng có thể phóng ra áp lực tinh thần khiến cho trung niệm Hồn Hoàng rơi vào trạng thái sợ hãi. Thời điểm thi triển chú ngữ kỹ năng, triệu hoán rất khó thành công, ếu hơn nữa sẽ trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Sở Mộ chậm rãi mở mắt, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời bao la, nở nụ cười tự tin.

"Bảy niệm Hồn Hoàng, chúc mừng ngươi !"

Thiên Cơ nhìn tới Sở Mộ, giọng nói ôn nhu hơn vài phần.

Sở Mộ khẽ gật đầu, đúng lúc nhìn thấy trên mặt Thiên Cơ hiện lên một nụ cười hiếm thấy.

"Thế giới này đúng là lớn quá đi! Không biết nơi nào mới là điểm cuối."

Sở Mộ dõi mắt nhìn tới phương xa, mở miệng nói.

Hiện tại mục đích tu luyện đã hoàn thành, vậy thì Sở Mộ sẽ bắt đầu phiền chán, rất khó đoán được hai người sẽ tiếp tục đi tới bao lâu, một tháng, hai tháng hay là … cả năm?

"Tiếp tục đi thôi, ta có thể cảm giác nơi phát ra linh khí gần lắm rồi."

Thiên Cơ dĩ nhiên không chịu bỏ qua, bởi vì cho đến hiện tại nàng chỉ hóa giải xong hỏa độc trong cơ thể, ngoài ra không có thu được chỗ tốt nào hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK