"Ha hả, cái tên kia rất giỏi ngụy trang, tốt nhất ngươi không nên bị biểu tượng bề ngoài của hắn mê hoặc."
Đằng Lãng cười phá lên, câu nói tràn đầy ẩn ý.
Sở Mộ cũng không lưu ý nhiều, dù sao hắn cũng là thiếu chủ Hồn Điện, sớm muộn gì cũng có cơ hội gặp mặt.
"Thời điểm huynh muội Diệp gia rời khỏi có nói bọn họ dự định đi nơi nào không ?"
Sở Mộ mở miệng dò hỏi.
Mặc dù đã là chuyện một năm trước, nhưng Sở Mộ nhất định phải có một phương hướng xác định. Hắn không có nhiều thời gian để đi đường quanh co.
Chẳng biết tại sao từ khi Sở Mộ thức tỉnh đến nay, tâm tình hắn càng thêm khẩn cấp muốn gặp Diệp Khuynh Tư. Kế tiếp hắn dự định không dừng lại ở bất kỳ địa phương nào nữa, trực tiếp một đường nhắm thẳng hướng đông tìm kiếm Diệp Khuynh Tư.
"Chuyện này hả? Diệp Hoàn Sinh từng nói chút ít, hình như bọn họ dự định trước tiên đi tới Linh thành, đó là tổng đàn Linh Giáo. Bọn họ sẽ lưu lại nơi đó một thời gian ngắn."
Đằng Lãng nghĩ ngợi một hồi rồi nói.
"Linh thành?"
Sở Mộ lúc này mới biết Vạn Tượng Cảnh còn có một tòa thành như vậy, chỉ riêng cái tên cũng biết đó là địa phương Linh sư tụ tập rồi.
"Ừ, Sở lão đệ, tại sao ngươi quan tâm bọn họ? Có phải là coi trọng muội muội của hắn rồi?"
Đằng Lãng híp mắt lại đánh giá Sở Mộ, bộ dáng có vẻ hứng thú nói:
"Sở lão đệ, đừng trách ta đả kích ngươi. Theo ta được biết Diệp Khuynh Tư đã có người yêu tên là Sở Mộ. Sở Mộ đó! Ngươi biết không? Cái tên thanh niên triệu hoán Thiên Thương Thanh Chập Long cấp chúa tể đánh bại Bán Ma Bạch Ngữ cứu vãn Thiên Hạ thành. Nếu như hắn còn sống đoán chừng trên thế giới này không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn. Đây chính là cái tên siêu cấp siêu cấp biến thái có thể tự chủ Bán Ma hóa. Mặc dù ngươi cũng biến thái, nhưng tranh đoạt nữ nhân với hắn không phải là hành vi của người thông minh. Ngươi phải biết kiềm chế chính mình, thật sự kiềm chế !"
"…"
Sở Mộ nhất thời hết chỗ nói rồi.
Chuyện này giải thích cũng không rõ, Sở Mộ dứt khoát không thèm giải thích. Nếu Diệp Khuynh Tư đã tới Linh thành, vậy hắn cứ tới đó là được. Bởi vì trong tay hắn đang giữ một giọt bia khóc vốn thuộc về nàng.
Cuối cùng Mạch Lăng đã dẫn đại quân rút lui.
Tuyết thành trải qua một đêm đại tiệc, hiện tại sẽ được yên tĩnh một đoạn thời gian ngắn. Mấy ngày này Sở Mộ điều dưỡng trong phòng nhận được thư tín Liễu nguyên lão gửi tới.
Nội dung trong thư tín biểu đạt vị lão nhân này vui sướng và kích động khi biết Sở Mộ thức tỉnh. Hơn nữa Liễu nguyên lão cũng đồng ý phương án ẩn giấu thân phận của hắn, dù sao bây giờ còn chưa phải thời điểm tốt khai chiến với Hồn Minh. Sở Mộ cần phải có thời gian tăng cường thực lực đám Hồn sủng của mình.
Mặt khác, nguyên lão nói trong thời gian một năm hắn bị ma hóa, Liễu Băng Lam đã xâm nhập Cấm Vực tìm kiếm Thiên Tiên Băng. Vì thế đến lúc này nàng còn không biết Sở Mộ đã thông qua bia khóc khôi phục linh hồn và trí nhớ của mình.
Sở Mộ biết được tin tức kia cũng bị cảm động, trong lòng dâng lên một tia khổ sở. Nàng hẳn là biết rõ Thiên Tiên Băng không thể nào chữa trị linh hồn ma hóa, khư khư cố chấp như thế chỉ vì không muốn chấp nhận sự thật mà thôi. Sở Mộ hiểu được tâm tình của nàng, có lẽ nàng muốn dùng phương thức này để giấu đi nỗi đau, nhằm lừa gạt cảm giác của mình.
Tuyết thành cách Cấm Vực rất xa, Sở Mộ tạm thời không thể tới đó. Liễu nguyên lão tỏ vẻ nàng sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm, sau khi nàng trở về biết được tin tức Sở Mộ thức tỉnh hẳn là cực kỳ vui sướng.
Sở Mộ không có lưu lại Tuyết thành quá lâu, tình huống nơi này cũng đã ổn định. Hắn cáo biệt nhóm cao tầng ba thế lực lớn, dẫn Trữ Mạn Nhi và mười đầu Bạch Yểm Ma bắt đầu hành trình đi tới Linh thành. Dọc theo đường đi, Sở Mộ dự định tăng cường thực lực Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ, không để cho chúng nó rơi lại phía sau quá nhiều.
"Sở lão đệ lên đường bình an. Trong tương lai sẽ có một ngày, ta tin tưởng ngươi sẽ thực hiện được hai lý tưởng của nam nhân."
Trước khi đi, thanh âm Đằng Lãng vẫn còn quanh quẩn bên tai Sở Mộ.
---------
Phía tây Tù đảo, trong một góc Hằng Hải xa xôi vô tận.
Yểm Ma cung quản lý Yểm Ma đảo, Tù đảo chỉ là mấy hòn đảo nhỏ nhoi nằm ở ranh giới Hằng Hải. Diện tích thậm chí còn không bằng một phần vạn hải vực Hằng Hải.
Mặt biển yên tĩnh, bầu trời bao la, gió mát thổi vi vu bay về phía đường chân trời.
Trên mặt biển từ từ xuất hiện một sinh vật toàn thân đen nhánh, phía sau là cái đuôi lông vũ trắng toát cực kỳ nổi bật.
Trời xanh, biển rộng vô bờ, thân ảnh này nhỏ bé chí cực, dõi mắt nhìn quanh không hề nhìn thấy bất kỳ hòn đảo nào.
Nó đạp mặt nước tiến lên phía trước, giống như một lãng tử cô độc lữ hành không mục đích.
Hơn một năm trước, Ly lão nhi từng chỉ dẫn nó con đường đi ra Hằng Hải. Đến hiện tại nó đã tìm được không ít Yêu Linh Gia, dựa vào huyết thống Yêu Linh lưu lạc hấp thu linh khí trở thành Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng.
Nhưng mà điều đó không phải là mục đích của nó, nó biết ở ngoài hải vực xa xôi có một Yêu Linh Gia thần bí, cũng là địa phương quy túc của tất cả Yêu Linh Hồn sủng.
Vì mục tiêu này, nó bất kể ngày đêm không ngừng di chuyển trên mặt biển bao la, bát ngát tìm kiếm mảnh đất Yêu Linh tịnh thổ kia.
Màn đêm buông xuống, đại dương yên ả không một gợn sóng, trên đầu nó là bầu trời trăng sao rực sáng.
Lúc này thân ảnh Dạ hoàn toàn ẩn núp trong bóng tối, chỉ có cái đuôi dài màu trắng thoắt ẩn thoắt hiện.
"Hí !”
Bỗng nhiên Dạ kêu lên hưng phấn.
Lúc này ở trước mắt nó là một đám sương mù dày đặc, bên trong đó thỉnh thoảng xuất hiện những ngọn cây cao vút. Điều này chứng tỏ bên kia là một hòn đảo có rừng cây tươi tốt.
Bất kể đây có phải là Yêu Linh tịnh thổ hay không. Nhưng ít nhất nó cũng tìm được một khu vực Yêu Linh Gia mới.
Dạ bắt đầu tăng tốc chạy tới, bốn chân nó lướt đi như bay trên mặt biển để lại vô số bọt sóng rung động.
Dạ chạy xuyên qua bãi đá ngầm, nhẹ nhàng tiến vào trong đám sương mù lạnh giá.
Con ngươi đen nhánh lập tức chuyển động quan sát chung quanh, chốc lát sau nó phát hiện mấy cặp mắt tràn đầy địch ý.
"Tê tê tê !”
"Vù vù vù vù !”
Từng tiếng kêu quỷ dị truyền đến, tựa hồ đám Hồn sủng kia đang thị uy với kẻ lạ mặt xông vào hòn đảo.
Dạ đứng ở nơi đó, ánh mắt bình tĩnh quét qua một vòng.
Nó biết đây là khảo nghiệm của tất Yêu Linh Hồn sủng mang huyết thống lưu lạc mỗi khi tới Yêu Linh Gia. Nếu không thể đánh bại Hồn sủng bản xứ nơi này, nó không có cách nào tiến sâu vào trong đó hấp thu linh khí.
Trên thực tế, Hằng Hải vốn tồn tại một Yêu Linh đế quốc khổng lồ. Đây là tin tức Dạ biết được sau khi đi qua bốn cái Yêu Linh bộ lạc
Tộc quần và bộ lạc Yêu Linh Hồn sủng phân bố rải rác khắp Hằng Hải, sinh sống trên những hòn đảo to nhỏ khác nhau. Mà tất cả chúng nó đều do Yêu Linh đế quốc thống trị.
Chẳng qua là đại đa số Yêu Linh lưu lạc cũng không biết Yêu Trủng, lãnh thổ của Yêu Linh đế quốc ở chỗ nào. Dạ không ngừng lưu lạc, không ngừng tìm kiếm, đồng thời tiến hành trao đổi với những Yêu Linh khác cũng chỉ nhận được số tin tức rất ít ỏi. Có thể nói Yêu Trủng chính là truyền thuyết lâu đời nhất trên Hằng Hải.
Dĩ nhiên Yêu Linh Hồn sủng cũng sử dụng phương thức đơn thuần nhất của tự nhiên, đó chính là cường giả vi tôn. Kẻ thắng cuộc có quyền khống chế hết thảy mọi thứ.
Yêu Linh lưu lạc muốn được bộ lạc Yêu Linh tiếp đãi nhất định phải có thực lực khiến cho chúng nó tôn trọng.
Thực lực Dạ đã mạnh hơn trước kia rất nhiều, đám Yêu Linh tuần tra bên ngoài lãnh thổ chỉ là cấp thống lĩnh. Từ đó suy ra khu vực trung bộ là Yêu Linh cấp quân chủ, nội bộ chính là địa phương Yêu Linh đế hoàng sinh sống.
Dạ cần linh khí ở trung tâm mảnh đất tăng cường thực lực của mình, mà bá chủ nơi này hiển nhiên không nguyện ý dâng tặng bảo bối của mình cho một kẻ xa lạ.
Vì thế, mỗi lần Dạ tiến vào Yêu Linh Gia sẽ phải nghênh đón Yêu Linh bản xứ khiêu chiến. Nó sẽ chiến đấu cho đến khi Thống trị giả nhận thức.