Bông tuyết giống như vô số lưỡi dao sắc bén, mạn thiên phi vũ bao phủ Băng Thương Chi Vương, nó tiến lên nâng cánh tay đầy băng nhọn ra ngoài!
Thoáng chốc băng tuyết trong phạm vi năm mươi dặm tụ tập ở trước Băng Thương Chi Vương!
Trời cao rộng lớn không ngừng tụ tập bông tuyết giống như có vô số con dơi sắc bén che khuất bầu trời, chúng bay đến cánh tay của Băng Thương Chi Vương đang giơ lên. Tiếp tục xoay quanh và nhanh chóng mở rộng!
Trong khoảnh khắc trên tay của Băng Thương Chi Vương tạo thành quân đoàn dơi mạnh mẽ, lưỡi dao sắc bén thỉnh thoảng va chạm sinh ra âm thanh chói tai như kim loại ma sát với nhau.
Mục Thanh Y thấy Băng Thương Chi Vương dẫn đầu muốn phát động công kích, không dám có bất kỳ lãnh đạm nào, nhảy lên người của Quan Hoàng Vương và lệnh cho Quan Hoàng Vương thi triển Liệt Dương Hoàng Thuẫn!
Quan Hoàng Vương phe phẩy cánh, lông vũ của nó hiện ra màu kim sắc, tạo thành một cái thuẫn đầy hỏa diễm thiêu đốt trước người Quan Hoàng Vương.
Cùng lúc đó mũi băng nhọn của Băng Thương Chi Vương đã lao tới trước, khi thế phô thiên cái địa quả thực giống như một hồi bão tuyết lớn, phá hủy mọi chỗ nó đi qua.
- Vù vù vù vù vù
Liệt Dương Hoàng Thuẫn cực nóng ngăn cản ở phía trước, Sở Mộ tự biết kỹ năng này không dễ ngăn cản. Cùng Bạch Ma Quỷ trốn ra sau kỹ năng của Quan Hoàng Vương.
Liệt Dương Hoàng Thuẫn nóng rực như thế nhưng mà mũi băng nhọn của đám dơi kia lao tới vẫn làm người ta rét lạnh, rét lạnh thấu xương này tràn ngập xương tủy. Còn có lực lượng xé rách đáng sợ, chỉ cần dám bước vào trong phạm vi mũi nhọn của đàn dơi thì sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Kim sắc hỏa diễm không ngừng bập bùng giống như sắp tắt, không có hỏa diễm ủng hộ thì hoàng thuẫn cũng mắt đi hiệu quả chống cự, nếu như là sinh vật cấp chúa tể khác thì cái hoàng thuẫn này có thể ngăn được một kích, nhưng bây giờ gặp thuộc tính tương khắc làm cho Quan Hoàng Vương không thể ngưng tụ lửa mạnh ngăn cản băng tuyết, chỉ có thể tới đâu hay tới đó!
- Giẫm chúng!
Trong nội tâm Hùng Mạt Mạch Lăng chất chứa không biết bao nhiêu oán khí, trông thấy Sở Mộ cùng Mục Thanh Y đang bị động chống cự công kích đầu tiên của hồn sủng Ngô Quảng. Lập tức cất tiếng cười to ra lệnh cho Thái Nga Cự Nhân nâng bàn chân khổng lồ lên đạp xuống.
Một cước của Thái Nga Cự Nhân đạp ra sóng xung kích nham hệ, làm Quan Hoàng Vương cùng Bạch Ma Quỷ đẩy lui ra rất xa.
Vừa đọ sức như vậy thì ai nhược ai cường cũng đã phi thường rõ ràng, trong mắt Ngô Quảng hiện ra tươi cười đắc ý.
Không biểu hiện thực lực của mình ra trước mặt các ngươi thì các ngươi cho rằng Ngô Quảng ta là người có thể tùy tùy tiện tiện trêu chọc sao?
- Giết qua!
Ngô Quảng lại ra lệnh cho Băng Thương Chi Vương phát ra công kích.
Hai chân của Băng Thương Chi Vương bao trùm trong băng tuyết. Dưới chân xuất hiện băng tuyết phong bạo, dĩ nhiên là muốn khống chế băng tuyết công kích Quan Hoàng Vương cùng Bạch Ma Quỷ.
Khí thế bức người như thế, Ngô Quảng đang muốn dùng thời gian ngắn nhất chấm dứt trận đấu.
Băng Thương Chi Vương lại đột kích lần nữa, Quan Hoàng Vương không thể không giương cánh mà bay, trượt vào đến trên bầu trời!
Quan Hoàng Vương có được chủ thuộc tính là dực hệ, chỉ cần có được đầy đủ không gian để bay thì có lẽ nó sẽ đền bù được thiếu hụt của thuộc tính.
Đương nhiên bởi vì trong máu của nó ẩn chứa hỏa thuộc tính, băng thuộc tính dù là kỹ năng nào cũng nhân đôi tổn thương vào nó, trận chiến đấu này Mục Thanh Y phải đặc biệt cẩn thận.
- Ngươi nên thu thập tiểu tử kia đi, ít nhất là trước khi ta giải quyết Mục Thanh Y thì ngươi không được bại trận.
Ngô Quảng quét mắt nhìn qua Mạch Lăng, hừ lạnh một tiếng nói.
- Yên tâm, lần này Mạch Lăng tuyệt đối không bại!
Mạch Lăng nói ra.
Ngô Quảng không có cho rằng Mạch Lăng có thể đánh bại Sở Phương Trần, dù sao Bạch Yểm Ma kia đối phó Mạch Lăng là dư xài. Nhưng Ngô Quảng cũng không thể cho Bạch Yểm Ma cùng Quan Hoàng Vương liên thủ, như vậy Băng Thương Chi Vương muốn thắng cũng vô cùng gian nan!
Sau khi Ngô Quảng thông báo xong lập tức nhay lên bờ vai Băng Thương Chi Vương, khống chế vương giả băng tuyết này bay lên trời cao.
Ngô Quảng đuổi theo Quan Hoàng Vương lên không trung, Mạch Lăng dùng ánh mắt oán độc nhìn qua Sở Mộ, gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh niên mang lại sỉ nhục cho hắn!
- Giẫm hắn và Bạch Yểm Ma thành thịt nát!
Mạch Lăng nhìn Thái Nga Cự Nhân phát ra mệnh lệnh!
Thái Nga Cự Nhân mở rộng bước chân nặng nề, hai tay giơ cao khỏi đầu, phát ra tiếng rống giận dữ!
Lực lượng nham hệ tụ tập trong lòng bàn tay Thái Nga Cự Nhân, chung quanh Thái Nga Cự Nhân xuất hiện từng ngọn núi lớn, bị Thái Nga Cự Nhân ném đi, ném về phía Bạch Ma Quỷ!
Một ngọn núi từ trên không trung nện xuống đây là lực lượng khủng bố cỡ nào, cho dù là đại địa cũng không gánh được lực lượng như thế!
- Rầm rầm! ! ! ! ! ! ! !
Một tiếng vang thật lớn, Bạch Ma Quỷ không kịp né tránh đã bị nện trúng, cả tòa cự sơn áp mặt đất sụp đổ, nhưng bản thân sơn thể phòng ngực cứng rắn, không có xuất hiện dù vết rách nào, có thể thấy được ngọn núi này có mật độ kết tinh cao như thế nào, sức nặng vượt xa ngọn núi bình thường vài trăm lần.
Một ngọn núi rơi xuống, ép tới mức khiến người ta không thở nổi, dưới kỹ năng cấp chúa tể thì những hồn sủng sư bên ngoài mới biết được nhân loại là nhỏ bé cỡ nào!
Nhưng mà hiện giờ mọi người rất muốn biết Bạch Yểm Ma trên phòng ngự không phải quá mạnh chống đỡ như thế nào, có bị thương nặng dưới công kích kia hay không!
Ánh mắt của mọi người nhìn qua ngọn núi ở xa xa, bỗng nhiên, ma diễm màu trắng bạc hiện ra dưới chân ngọn núi.
- Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~
Sơn thể phát ra âm thanh vỡ vụn, người ở xa có thể nhìn rõ vị trí cao nhất của ngọn núi có một quỹ tích hình tia chớp hiện ra, lập tức phân ngọn núi thành hai nửa!
- B-A-N-G...GG! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Ngay sau đó là âm thanh to lớn vang lên, mọi người nhìn thấy trong vụn đá bắn ra có một ma ảnh màu trắng bạc dựa vào man lực đánh vỡ ngọn núi, sau đó tà tính nghiêm nghị lơ lửng trên ngọn núi sụp đổ, một đôi mắt lạnh lùng vô tình nhìn chăm chú lên Thái Nga Cự Nhân!
- Cũng nên cho nó chút áp lực đi!
Sở Mộ nhìn Bạch Ma Quỷ nói ra.
Con ngươi màu trắng bạc củ Bạch Ma Quỷ hiện ra hào quang sáng ngời, tà dị đến cực điểm.
Nó bắt đầu niệm chú ngữ cổ quái, sau khi hoàn thành thì bỗng nhiên Bạch Ma Quỷ đưa tay ép về phía Thái Nga Cự Nhân!
- Phanh! ! ! ! ! ! !
Thái Nga Cự Nhân còn chưa kịp phản ứng thì mặt đất dưới chân lún xuống, sa vào sâu trong mặt đất giống như có lực lượng nào đó đè né lún xuống!
- Chuyện gì xảy ra?
Mặt mũi Hùng Mạt Mạch Lăng tràn đầy ngạc nhiên, vô ý thức nhìn qua mặt đất, nhưng vừa cúi đầu thì hắn cảm giác được thân thể mình nặng nề, thân thể bị một lực lượng đè xuống làm thân hình lảo đảo ngã xuống vai Thái Nga Cự Nhân.
- Đây là năng lực dị hệ!
Mạch Lăng cắn răng nói thầm.