Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hồn Điện còn có rất nhiều cao thủ, chín vị thiếu chủ khác thực lực như thế nào?" Sở Mộ hỏi.

Sở Mộ là thiếu chủ thứ mười, vậy thì phía trước khẳng định còn có chín vị thiếu chủ. Mà chín vị thiếu chủ Hồn Điện này là đại biểu cho những thanh niên tối cường của Hồn Điện, những người lớn lên trong hoàn cảnh cạnh tranh gắt gao như thế, tiền tài, vật phẩm, dược tề, linh vật …v…v cơ hồ cần gì có nấy. Khẳng định thực lực phải dùng hai chữ ‘biến thái’ để hình dung.

"Trong số chín vị thiếu chủ Hồn Điện thì thiếu chủ thứ hai rất lười nhác, thiếu chủ thứ tư chuyên trách những công việc khác hầu như không tập trung tu luyện. Còn bảy vị thiếu chủ khác thực lực cực mạnh, trong đó có mấy người đã biến mất nhiều năm không thấy mặt mũi.

Về phần thái tử Hồn Điện mấy năm trước đã rời khỏi tầng lớp thanh niên đồng lứa, tuy nói người này chưa quá ba mươi tuổi nhưng hắn không có tham gia Thiên Hạ Quyết." Ly lão nhi nói.

"Không tham gia Thiên Hạ Quyết?" Sở Mộ kinh ngạc hỏi lại.

Hồn sủng cấp đế hoàng sợ rằng có thể khiến cho tất cả Hồn sủng sư liều mạng tranh đoạt, không có lý do gì một thanh niên cường giả lại bỏ qua cơ hội tốt như thế.

"Thái tử Hồn Điện chính là đệ nhất thiếu chủ, hắn theo đuổi không còn nằm trong phạm vi Thiên Hạ Quyết nữa, thế giới rộng lớn như vậy luôn luôn tồn tại một vài tên biến thái. Mà cái vị thái tử Hồn Điện này thuộc về biến thái chân chính, có lẽ sáu năm sau thiếu chủ cũng có thể đạt tới cảnh giới của hắn."

Ly lão nhi đưa tay mân mê chòm râu, không tiếc lời tán dương vị thái tử bí ẩn kia.

"Nếu có cơ hội, ta thật sự muốn tiếp xúc với hắn một chút."

Trong lòng Sở Mộ vô cùng hiếu kỳ, rất muốn biết vị thái tử Hồn Điện này đến tột cùng mạnh tới trình độ nào.

Thế nhưng nói đi thì nói lại, vị thái tử Hồn Điện này thật sự không thèm để ý Hồn sủng cấp đế hoàng?

"Nhất định là có cơ hội, thật ra không phải là hắn không muốn tham gia Thiên Hạ Quyết, mà là mấy thế lực lớn không cho phép hắn tham gia." Ly lão nhi cười nói.

"Tại sao?" Sở Mộ khó hiểu hỏi.

"Nếu như nói Thiên Hạ Quyết là một trò chơi dành riêng cho thanh niên đồng lứa, vậy thì người này dự thi sẽ phá hư thăng bằng trong đó." Ly lão nhi nói.

“…”

Trên mặt Sở Mộ lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm. Thanh niên đồng lứa còn có một tồn tại kinh khủng như thế?

"Thật ra thiếu chủ liền đừng hỏi nhiều chuyện này làm gì, vị thái tử Hồn Điện này tương đối đặc thù, ngươi trực tiếp bài trừ người này ra khỏi hàng ngũ cạnh tranh là tốt rồi. Trên thực tế, trong toàn bộ lĩnh vực Hồn sủng sư trẻ tuôi không có ai dám động tới hắn cả." Ly lão nhi mỉm cười nói, trong ánh mắt lóe lên một tia kỳ lạ.

"Được rồi, vậy thì nói những người khác đi."

Mặc dù Sở Mộ tò mò và kinh ngạc đối với vị thái tử Hồn Điện này, nhưng trước khi giáp mặt làm sao biết hắn kinh khủng tới trình độ nào? Hắn chỉ có thể làm theo lời khuyên của Ly lão nhi mà thôi.

"Ha hả, thiếu chủ cứ cố gắng rèn luyện, nói không chừng sáu năm sau ngươi cũng bị những thế lực lớn cấm thi." Ly lão nhi cười cười giả lả.

“…”

Sở Mộ im lặng một trận, Ly lão nhi có phương thức biểu đạt đúng là kỳ quái.

"Thiếu chủ nên đi tới Hồn Điện trước, ta cũng lâu rồi không có đi dạo trong Thiên Hạ thành. Đợi ta đi gặp mấy lão bằng hữu sẽ có thể hiểu rõ tình huống đại khái những cường giả bây giờ." Ly lão nhi nói.

Sở Mộ gật đầu, tiếp tục đi về phía Thiên Hạ thành.

Thiên Hạ thành rộng lớn tới mức rất khó diễn tả bằng ngôn từ.

Sở Mộ đứng ở chỗ rất xa nhìn thấy một tòa thành cổ xưa với khí thế nghiêm trang và hùng vĩ. Những dãy kiến trúc nguy nga tráng lệ nối liền không dứt, hoàn toàn không thể nào nhìn thấy được điểm cuối.

Ban đầu Sở Mộ tiến vào Ly thành thời đã bị Ly thành đã bị khí thế bàng bạc của nó làm cho rung động tâm thần. Lần này lại thấy được Thiên Hạ thành thật sự kích thích nội tâm của hắn rất lớn, thời gian trôi qua thật lâu vẫn không thể nào bình tĩnh nổi.

Đây là một tòa cổ thành đứng vững trong mấy ngàn năm lịch sử, có thể nói là thiên hạ đệ nhất thành trên đại lục rồi.

Sở Mộ đứng ở đàng xa trông lại có thể cảm giác được tòa thành này yên lặng mà trang nghiêm, tráng lệ nhưng chứa đựng sự tang thương, chìm nổi theo dòng lịch sử.

Tựa như một hiền giả trí tuệ đã có lịch duyệt, tự mình trải qua vô số năm tháng hun đúc. Tựa như một tráng sĩ kiên cường không bao giờ ngã xuống, không có lực lượng nào có thể rung chuyển nổi nó.

Trong lúc Sở Mộ đến gần tòa thành này lại càng cảm nhận rõ ràng khí thế của phồn hoa đô thị. Thậm chí mang đến cho Sở Mộ sự kính phục và chân thành ngưỡng mộ, giống như khi hắn đối mặt với một vị tiền bối thực lực siêu tuyệt nhưng khí độ và đạo đức hơn người.

"Thiên hạ chỉ có một thành."

Dòng chữ cổ xưa khắc ấn trên đại môn Thiên Hạ thành, chỉ vài nét bút đơn giản đã bộc lộ khí thế duy ngã độc tôn của tòa thành vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiến vào đô thành của cường giả làm cho người ta có cảm giác hoàn toàn khác biệt. Trong lúc Sở Mộ chậm rãi bước đi trên đường phố Thiên Hạ thành, tinh thần hắn vẫn luôn rơi vào trạng thái mông lung, huyễn hoặc kỳ lạ.

Đây không chỉ đơn giản là cảm giác, mà hiện tại trước mắt hắn là đủ loại Hồn sủng cường đại đang phi nhanh như bay vào trong khu vực nội thành.

"Không có đi tới nơi này sẽ vĩnh viễn không biết mình nhỏ bé đến cỡ nào."

Khi Sở Mộ đi tới một khu phố thật lớn liền thấy một dãy tượng đá to lớn ở vị trí trung tâm, một pho tượng ở chính giữa chỉ có thể dùng từ ‘khổng lồ’ để hình dung, bên trên đó được điêu khắc vô số hoa văn kỳ ảo.

Pho tượng điêu khắc hình dáng một nam tử, người này đang từ trên cao dõi mắt nhìn xuống tất cả những người tiến vào Thiên Hạ thành. Vị điêu khắc sư đã thể hiện ra thần vận trên mặt rất sống động. Lúc Sở Mộ đi qua bỗng nhiên thấy mình quá mức nhỏ bé.

"Người này là ai vậy? Chẳng lẽ cường giả ngàn năm trước?" Sở Mộ chỉ vào pho tượng khổng lồ hỏi.

Có thể được điêu khắc và đặt ở vị trí gần đại môn Thiên Hạ thành, như vậy người này khẳng định phải có ý nghĩa lịch sử nào đó, cũng có thể đây là một nhân vật trong thần thoại.

"Trên đời này còn có người không biết Lê Hồng đại nhân sao? Hiếm có, đúng là hiếm có…"

Một vị Hồn sủng sư trẻ tuổi đứng ở bên cạnh quay đầu lại, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Sở Mộ.

Sở Mộ cũng nhìn sang gã thanh niên có vẻ cao ngạo này, nhưng không có nói gì. Thật ra Sở Mộ lúc nãy hỏi Ly lão nhi, người thanh niên ở bên cạnh vô tình nghe thấy mới biểu hiện cảm khái và kinh ngạc như thế.

Ly lão nhi đang chuẩn bị trả lời thì người thanh niên kia chậm rãi giải thích:

"Người này tên là Lê Hồng, không phải là cường giả ngàn năm trước. Mà hắn bây giờ vẫn còn sống trong một nơi hẻo lánh, có thể nói là cao nhân ẩn dật. Hắn là người được các thế lực lớn công nhận và trao cho Thiên Hạ vương tọa. Nếu như có một ngày thực lực của ngươi đủ để các thế lực lớn vừa kính vừa sợ, có thể đóng góp công lao vĩ đại cho nhân loại, vậy thì mười năm sau sẽ có người đập nát pho tượng này rồi điêu khắc cho ngươi một pho tượng giống y như thế. Để ngươi luôn luôn đứng ở trên cao nhìn xuống thiên hạ chúng sinh.

"Thiên Hạ vương tọa?"

Sở Mộ lần đầu tiên nghe thấy danh từ này, thế nhưng chỉ một cái tên thôi đã làm cho hắn cảm giác vô cùng khí phách và rất đáng tự hào.

"Thiên Hạ vương tọa, mười năm thay đổi một lần, những người có thể người đứng ở chỗ này đều là Hồn sủng sư đứng trên đỉnh Kim tự tháp. Ngàn ngàn vạn vạn Hồn sủng sư trên đời này đều lấy Thiên Hạ vương tọa làm vinh dự cao nhất.”

Vào lúc này Ly lão nhi mới mở miệng giải thích.

Sở Mộ lại ngẩng đầu chiêm ngưỡng pho tượng khổng lồ một lần nữa, trong đầu âm thầm suy nghĩ: “Đây chính là bảo tọa quyền uy trong lĩnh vực Hồn sủng sư?”

"Thiếu chủ, ngươi đã có tín niệm kiên định không ai sánh kịp, trên thực tế Thiên Hạ vương tọa chính là địa vị cao nhất đáng để ngươi dốc toàn lực theo đuổi. Mặc dù chưa chắc có thể đạt tới nhưng chỉ cần tiếp cận được thì cả đời của ngươi không còn điều gì tiếc nuối nữa." Ly lão nhi khẽ vuốt ve chòm râu của mình, cười nói.

"Thiên Hạ vương tọa..." Sở Mộ lẩm bẩm tự nhủ.

"Thiếu chủ, càng đi về phía trước, ngươi sẽ minh bạch vì sao vô số cường giả đều chấp nhận tan xương nát thịt cũng nguyện ý được chôn thây trên con đường đi tới vương tọa." Ly lão nhi nói tiếp.

Sở Mộ gật đầu, đi vòng qua pho tượng khổng lồ rồi tiếp tục bước về phía trước.

Ánh trời chiều chiếu xuống mặt đất tựa như một dải lụa vàng mỏng manh phủ lên tòa thành hùng vĩ.

Vừa mới vòng qua một ngã rẽ, ở trước mắt Sở Mộ bỗng nhiên xuất hiện một tòa cung điện lấp lánh màu vàng kim chói mắt.

Tòa cung điện này chỉ có một màu duy nhất, đó là màu vàng kim của vinh quang, đồng thời cũng đại biểu cho sự cao sang, quyền quý.

Tòa cung diện trải dài ngàn thước tỏa ra ánh sáng huy hoàng và rực rỡ, chỉ có một tòa... đúng, chỉ có một tòa cung điện bằng vàng kéo dài gần một dặm, tất cả mọi thứ đều được bao phủ bởi ánh sáng chói lọi nhất, cao sang nhất mà con người có thể tưởng tượng được…

Mười lăm bậc thang thông lên đại môn to lớn dị thường, mỗi một cái bậc thang cao gần hai thước, hai bên trái phải là những pho tượng Hồn sủng đại biểu cho các chủng tộc cao cấp nhất.

Trên mỗi pho tượng là một Đồ đằng có ý nghĩa khác nhau, hoa văn điêu khắc tinh xảo và sắc nét lạ thường. Từ đó có thể nhận ra ngay tay nghề của vị Điêu khắc sư cao tới mức nào.

Đây là cảnh tượng hoành tráng và cực kỳ rung động. Tinh thần Sở Mộ bắt đầu không chịu nổi những chấn động liên tục như thế, trong đầu hắn lúc này chỉ còn lại mỗi hình ảnh Thiên hạ vương tọa và tòa cung điện hoàng kim kia. Hắn mất đi năng lực suy tư trong thoáng chốc…

"Đó là vinh dự dành cho Thiên hạ vương tọa. Thiếu chủ đã minh bạch tại sao vô số cường giả ở bất kỳ địa phương nào cũng không ngừng phấn đấu, không ngừng rèn luyện, cho dù thành công tới mức nào cuối cùng vẫn quyết định trở lại Thiên Hạ thành chưa?"

"Trói buộc linh hồn bọn họ không phải là mảnh thổ đại cố hương, cũng không phải là tòa thành cổ xưa trang nghiêm, mà là tòa cung điện hoàng kim bảo vệ Thiên Hạ vương tọa mười năm không mở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK