Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến Dã và tiểu Chập Long đều có Trùng chủ thuộc tính, năng lực khôi phục và sinh mệnh lực vốn mạnh hơn Hồn sủng khác rất nhiều. Bây giờ Diệp Khuynh Tư đồng loạt chỉ huy đám Hồn sủng cao cấp phụ trợ, gia trì một loạt trạng thái giúp cho lực chiến đấu của chúng nó tăng lên hai cấp bậc.

Nhất là Chiến Dã được lợi lớn nhất, sinh mệnh lực tăng lên gấp bảy lần Hồn sủng đồng cấp, cộng thêm bảy lần Đoạn Chi Trọng Sinh có thể nói là tiềm lực vô tận. Đợi đến khi nó hoàn thành Đoạn Chi Trọng Sinh lần cuối cùng, thực lực sẽ tăng cường đến trình độ kinh khủng, một hơi giải quyết toàn bộ địch nhân cũng không thành vấn đề.

"Bảo vệ ta ngươi !"

Liễu Băng Lam không có gia nhập chiến trường, mà dừng lại ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư đã chỉ huy bốn đầu Hồn sủng phụ trợ Chiến Dã và tiểu Chập Long chiến đấu, chỉ một mình Chiến Đình Ô Thú sơ đẳng Bất Hủ rất khó bảo vệ cho nàng an toàn.

Diệp Khuynh Tư gật đầu đồng ý, nhờ có Băng Lam bảo vệ, nàng sẽ yên tâm hỗ trợ tốt hơn.

Diệp Khuynh Tư ngẩng đầu nhìn về phía Sở Mộ đang ở trung tâm hắc động.

Hắn bây giờ đang ra sức hủy diệt tòa thành, khí chất tà ác khiến cho lòng người run sợ.

Hắn là Ma nhân nắm giữ lực lượng không gì sánh nổi, nhưng chỉ có Diệp Khuynh Tư mới rõ ràng nhất hắn đã trải qua bao nhiêu thống khổ để có được lực lượng này.

Từ lúc ban đầu hóa thân Bán Ma mất đi lý trí, sau đó hồi phục thành người, từ Bán Ma biến thành Song Tà ma nhân. Bất kể giai đoạn nào cũng khiến hắn thừa nhận vô tận đau khổ, nhiều khi đã sắp mất đi bản tâm. Cũng may hắn còn có Diệp Khuynh Tư làm chỗ dựa, mỗi lần mệt mỏi đều được nàng an ủi nội tâm bi thống.

Bề ngoài hắn lạnh băng, hờ hững không thèm để ý bất cứ chuyện gì. Nhưng nội tâm hắn lại là một ngọn lửa nóng rực, chiến ý chưa bao giờ nguội lạnh.

Thời điểm mọi người không còn tin tưởng vào năng lực của mình thì hắn gọi tới quân đoàn Hải tộc, Yểm Ma và Hoa yêu thủ hộ Tân Nguyệt Địa.

Thời điểm quân đoàn Tân Nguyệt bị chèn ép, một mình hắn đối kháng ba mươi vạn đại quân chinh phạt, kích thích chiến tâm trong lòng mọi người.

Khi địch nhân yêu cầu ngưng chiến, hắn lại điên cuồng giết chết một vị lãnh tụ, lấy lực lượng một người hủy diệt cả tòa thành.

Hắn bây giờ đang ở trong hắc động, sử dụng sức mạnh của mình trả thù cho những người đã chết vì Tân Nguyệt Địa.

Hắn tức giận nguyên thủ Ô Bàn đã giết phụ thân của hắn.

Hắn tức giận hơn nữa vì liên minh chinh phạt quân đã thảm sát rất nhiều người dân Tân Nguyệt Địa trong cuộc chiến tranh này.

Vân Môn quan ải, thi thể Vân Môn lão nhân đã lạnh băng, Diệp Hoàn Sinh quật cường bảo vệ tòa thành cho đến hơi thở cuối cùng.

Tuyền thành tiếp liệu bị đánh lén, Thánh vệ trưởng Trác Nông tử trận.

Thời điểm Vạn Triêu Thú vô lực ngã xuống, Triêu Lãnh Xuyên thất hồn lạc phách.

Hùng Thủ Viên Tuế thống lĩnh hải quân Tân Nguyệt bị thương năm hồn, cho đến bây giờ chỉ còn nửa cái mạng nằm liệt giường, suy yếu không dậy nổi.

Tướng quân Tiêu Hợi chết trận trong một đợt xung phong liều chết bảo vệ Vạn Tượng thành.

Bán Ma Bạch Ngữ trấn thủ Thiên Hạ thành đối mặt với nguy cơ hủy diệt, tử thủ suốt một ngày một đêm kiên quyết không lùi.

Mục Thanh Y mất đi người thân vẫn tự mình ra trận, chiến đấu thương tích chồng chất cho đến khi hôn mê bất tỉnh.

Đó là những người thân cận nhất của Sở Mộ, ngoài ra còn có rất nhiều thành viên quân đoàn Tân Nguyệt tử trận, tầng lớp bình dân thương vong vô vố kể.

Hắn vẫn luôn cho rằng mình là một người ích kỷ, nhưng khi hắn nhìn thấy mấy ngàn mấy vạn binh sĩ Tân Nguyệt liều chết chống cự, hắn có thật sự thờ ơ?

Nếu như hắn thờ ơ, vậy thì trong thân thể hắn làm sao ngưng tụ cỗ oán khí khổng lồ như thế? Nếu như hắn lãnh đạm không thèm quan tâm, những chiến hồn binh sĩ có tự nguyện hóa thành lực lượng nhờ hắn trả thù hay không?

Hắn không muốn thừa nhận mình là một người thần thông quảng đại, không phải là một người tâm tính thiện lương. Nhưng một khi hắn đã quyết định một chuyện, vậy thì hắn sẽ kiên trì, không ngừng nỗ lực cho đến khi hoàn thành mục tiêu.

Hai cánh tay tràn đầy ma diễm giữ lấy hắc động, lực lượng bá đạo điên cuồng xé rách không gian. Hắn không sợ mình rơi vào nguy hiểm, hắn chỉ muốn tiêu diệt địch nhân. Chỉ riêng cái tâm cuồng bạo này đã khiến cho liên minh chinh phạt kinh hồn hoảng vía.

Hắn là vương giả, hắn đang thủ hộ Tân Nguyệt Địa.

Hắn không chỉ thủ hộ người thân của mình, mà còn bảo vệ tất cả con dân Tân Nguyệt Địa.

Hắn tức giận báo thù là vì Mục Thanh Y, Triêu Lãnh Xuyên, Viên Tuế, Vân Môn lão nhân … hắn muốn kẻ thù phải trả cái giá thê thảm nhất, bọn họ sẽ phải hối hận vì hành vi của mình.

Không chỉ có Diệp Khuynh Tư hiểu được tâm tình của hắn, những người khác cũng giống như thế. Tất cả mọi người thật sự lo lắng hắn rơi vào tình huống nguy hiểm.

Vì thế bọn họ lao vào trận doanh địch nhân không chút do dự, bọn họ đều muốn dốc toàn lực chiến đấu, thậm chí là hi sinh bản thân chỉ vì trì hoãn một chút thời gian cho hắn.

Cho đến lúc này đã có rất nhiều thành viên liên minh chinh phạt biến mất bên trong hắc động, nhưng nhiêu đó vẫn còn không đủ. Cái hắn muốn là toàn bộ địch nhân, là cả tòa thành phía dưới kia.

Bọn họ xâm lược lãnh thổ Tân Nguyệt Địa, cướp đoạt thành trì và tài nguyên, thỏa sức dày xéo người dân vô tội, không điều ác nào không làm. Hắn có giết sạch cũng không cần áy náy.

Thời điểm liên minh chinh phạt nhận thấy Tân Nguyệt Địa ngoan cường phản kháng, cảm thấy cuộc chiến này không dễ dàng thắng lợi. Bọn họ đề nghị ngưng chiến, yêu cầu bỏ qua hết thảy tội lỗi.

Tại sao hắn phải tha thứ cho bọn họ?

Người xưa có câu “ác giả ác báo”, bọn họ sẽ trả giá vì hành vi của mình. Tính mạng tất cả địch nhân ở trong Quan Ải thành sẽ dùng để tế điện linh hồn những binh sĩ Tân Nguyệt tử vong trong chiến tranh.

Vào lúc này, tòa thành đã hỗn loạn triệt để, từng mảng kiến trúc bay lên không trung kéo theo vô số người và sủng. Giông bão thổi tung tro bụi mù mịt, đất đá quay cuồng mang theo lực sát thương ghê gớm.

Một đôi cánh to lớn vẫn đang bao phủ một nửa tòa thành, đại đa số quân đoàn liên minh tạm thời yên ổn dưới sự bảo vệ của nó.

Trung tâm tòa thành là một đầu cuồng thú hung mãnh, nó dùng trọng lượng thân thể và lực lượng Nham hệ giữ vững tòa thành không bị hắc động kéo lên.

Cự Nhân thú bảo vệ nội thành yên ổn, trong khi đó đám cường giả Bất Hủ của liên minh chinh phạt và Tân Nguyệt Địa đang chiến đấu oanh liệt tại khu vực trung thành.

"Phải đánh sụp Cự Nhân thú."

Liễu Băng Lam dùng tinh thần âm nói với hai mươi mấy cường giả Bất Hủ Tân Nguyệt Địa.

"Nhưng mà chúng ta công kích không có hiệu quả đối với nó."

"Chiến Dã của Sở Mộ hoàn thành Đoạn Chi Trọng Sinh lần thứ ba đã tiếp cận cao đẳng Bất Hủ. Chỉ cần tranh thủ thời gian cho nó đạt tới cao đẳng Bất Hủ, đám người kia không thể nào ngăn cản Chiến Dã công kích Cự Nhân thú."

Triêu Lãnh Xuyên vội vàng nói.

"Vậy thì chúng ta chỉ cần bảo vệ Chiến Dã không ngã xuống là được."

Đám cường giả Bất Hủ cùng nhau gật đầu.

"Đúng, chỉ cần chúng ta bảo đảm nó không chết, nó nhất định có thể tự mình đứng lên, thực lực càng lúc càng mạnhu."

Giọng nói Diệp Hoàn Sinh vô cùng nghiêm túc.

Chỉ cần Chiến Dã không chết nhất định sẽ quật khởi, nó chính là chiến sủng kiên cường nhất của Sở Mộ.

Cho dù số lượng địch nhân nhiều hơn nữa, chỉ cần Chiến Dã không chết, bọn họ nhất định sẽ thắng trận chiến này.

Tất cả mọi người hưng phấn bừng bừng, trong lòng tự nhủ Tân Nguyệt Địa nhất định thắng lợi.

Nguyên thủ Phan Quân đứng trên lưng Tứ Mục Cương Thiết ma ưng, ánh mắt nhìn xuống khu vực chiến trường giữa Cự Nhân thú và đám cường giả Bất Hủ.

"Đoạn Chi Trọng Sinh, Cổ Lực Phục Tô, Dũng Triết Chi Tâm, trên thế giới này lại có Hồn sủng hoàn hảo như thế?"

Một lúc sau, Nguyên thủ Phan Quân tập trung lực chú ý tới Chiến Dã càng đánh càng hăng.

Hiện tại hắn cuối cùng đã biết Sở Mộ tại sao dám dùng một con Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ đối kháng với Cự Nhân thú của mình.

Hắn biết thực lực chiến thú Mặc Dã sẽ không ngừng tăng cường, thời gian chiến đấu càng dài thì năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh phát huy càng mạnh mẽ.

Một khi chiến thú Mặc Dã đạt tới cao đẳng Bất Hủ, Cự Nhân thú sẽ không thể bảo vệ tòa thành này, thậm chí còn gặp phải nguy hiểm. Cho nên bất luận như thế nào, hắn cũng phải giải quyết chiến thú Mặc Dã thật sớm.

"Các ngươi bất kể trả giá thế nào cũng phải giết chết chiến thú Mặc Dã cho ta."

Nguyên thủ Phan Quân đã triệu hoán năm con Hồn sủng, hiện tại không có cách nào phân tâm đến chiến trường bên kia.

Bây giờ hắn chỉ có thể trông cậy vào đám cường giả Bất Hủ giết chết Chiến Dã.

Cho đến lúc này, đám người Hỏa phu nhân, Hàn Nham, Trữ An cũng ý thức được chiến thú Mặc Dã có năng lực đặc thù, nếu kéo dài thời gian chiến đấu sẽ dẫn đến hậu quả đáng sợ. Vì thế cả đám người cùng nhau ngó chừng Chiến Dã, chuẩn bị liên thủ phát động công kích.

“Ầm ầm ầm !”

Cho dù Chiến Dã có bảy lần sinh mệnh lực cũng trôi đi trong nháy mắt, trên người hiện ra từng dãy vết thương nhìn thấy mà giật mình kinh hãi. Nếu là Hồn sủng bình thường sợ rằng đã hấp hối gần chết rồi.

Nhưng công kích vẫn không có đình chỉ, từng đạo Hỏa cầu, Liệt trảo từ trên trời giáng xuống chấn động không gian. Nếu như đợt công kích kéo dài thêm một lúc, Chiến Dã rất có thể tử vong trước khi sử dụng năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh.

Cũng may hai mươi mấy cường giả Bất Hủ Tân Nguyệt Địa đã chạy tới kịp, vội vàng dùng thân thể Hồn sủng của mình ngăn cản dùm cho Chiến Dã mấy đợt công kích kế tiếp.

Trong lúc nhất thời tiếng Hồn sủng gào thét vang lên bốn phía, những Hồn sủng thực lực hơi yếu đã bị trực tiếp oanh sát trong cơn bão năng lượng dữ dội.

Chiến Dã ngẩng đầu nhìn lên một con Mính Tiên Điểu biến thành tro bụi, cặp mắt nó dần dần đọng lại.

"Bàng Duyệt."

Ánh mắt Diệp Khuynh Tư cũng kinh ngạc nhìn sang Bàng Duyệt. cách đó không xa

Sắc mặt Bàng Duyệt trắng bệch dọa người, hai mắt trống rỗng nhìn về phía Mính Tiên Điểu mới vừa tử vong, miễn cưỡng nở nụ cười:

"Ta cho rằng nó có thể ngăn cản..."

Diệp Khuynh Tư không có cơ hội xuất thủ cứu viện Mính Tiên Điểu, chỉ qua một đợt năng lượng loạn lưu càn quét, Mính Tiên Điểu sơ đẳng Bất Hủ của Bàng Duyệt chỉ còn lại một đám lông chim bay lả tả.

Diệp Khuynh Tư không biết nên nói gì cho tốt, nàng nhìn thoáng qua Chiến Dã, xác nhận chung quanh không có bất cứ uy hiếp gì mới nói:

"Chiến Dã, Đoạn Chi Trọng Sinh."

Sở Mộ không có ở đây, Diệp Khuynh Tư tạm thời thay hắn chỉ huy Hồn sủng chiến đấu. Mặc dù nàng cũng biết mình khó thể bao quát hết thế cục.

Nhưng nàng cũng không thể để cho mọi người hi sinh vô nghĩa.

"Rống rống rống !"

Chiến Dã gầm thét một tiếng, thân thể trọng thương tràn ra trùng dịch nhanh chóng phủ lên vết thương, xương cốt nứt vỡ bắt đầu quá trình khôi phục. Sau đó một làn da và khải giáp mới toanh chậm rãi mọc lên thay thế những bộ phận bị thương tổn.

Trùng dịch sềnh sệch từ từ cố định, cuối cùng biến thành khải giáp cứng rắn bao trùm thân thể Chiến Dã, khí thế theo đó tăng lên một mảng lớn.

Hai loại lực lượng Dũng Triết Chi Tâm, Cổ Lực Phục Tô đồng thời xuất hiện, hồn ảnh quanh thân Chiến Dã lóe sáng mạnh mẽ, dần dần trở nên chân thật.

“Ngao ~!”

Chiến Dã lại gầm lên giận dữ, khôi giáp trên người nó dần dần đổi sang màu đỏ như máu.

“Thị Huyết Cuồng Hóa.”

Lực lượng gia trì thứ ba nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Chiến Dã, khí thế nó đã không còn thua kém Cự Nhân thú.

Chiến Dã từ dưới mặt đất một nhảy dựng lên, thân thể biến thành một thanh Tử Vong liêm đao khổng lồ hung hăng chém tới địch nhân.

"Xẹt !"

Đầu Hỏa Man Long đang phun lửa bị chém đứt ngang lưng, biến thành hai mảnh thi thể rơi xuống đất.

Sau khi giải quyết Hỏa Man Long sơ đẳng Bất Hủ, Chiến Dã dùng đuôi ném thi thể nó tới chỗ Bàng Duyệt.

"Rống !"

Chiến Dã kêu lên một tiếng với Bàng Duyệt, tựa hồ muốn nói với nàng nó đã báo thù cho Mính Tiên Điểu.

Bàng Duyệt nghe thấy thanh âm của Chiến Dã cũng không nhịn được nữa, nước mắt lập tức tràn ra như mưa.

Chú ngữ niệm lên, Bàng Duyệt tiếp tục triệu hoán Hồn sủng.

Nàng là Hồn sủng sư phụ trợ, năng lực phụ trợ không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Chiến Dã và tiểu Chập Long. Nhưng nàng có thể trợ giúp những người khác chiến đấu.

Chiến Dã vừa mới hạ xuống mặt đất, Hỏa phu nhân đã khống chế Bàng Ảnh viêm thú cùng với mười đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ nhào tới vây công. Hàng loạt kỹ năng phủ xuống kín mít khiến cho Chiến Dã không có chỗ nào né tránh.

Diệp Khuynh Tư vội vàng phát ra mệnh lệnh đối với Ám Hỏa Thiên Ma và Liệt Dương Đồng.

Hai đầu Hồn sủng này đồng thời niệm chú ngữ, sau đó buông thả hai đạo hộ thuẫn hỏa diễm che chắn chung quanh Chiến Dã.

Nhưng hộ thuẫn chỉ có thể giảm bớt thương tổn, thoáng cái đã bị năng lượng loạn lưu chấn nát. Chiến Dã lợi dụng cơ hội hiếm có rời khỏi khu vực nguy hiểm, nhảy tới trước mặt Tinh Mục ngô công.

"Vù !"

“Ầm !”

Một đạo Hỏa cầu từ sau lưng bắn tới nhanh như chớp, Chiến Dã còn chưa tiếp cận Tinh Mục ngô công đã bị đánh văng ra ngoài.

Lực lượng hỏa diễm sát thương rất mạnh, khải giáp trên người Chiến Dã trên cũng bị đốt cháy nám đen. Ngay sau đó lại là một đống kỹ năng đua nhau bắn về phía nó.

Đòn công kích đột ngột kia xuất phát từ Bàng Ảnh viêm thú của Hỏa phu nhân, thực lực nó đã là trung đẳng Bất Hủ có sức uy hiếp rất lớn đối với Chiến Dã.

Liễu Băng Lam thấy Hỏa phu nhân chèn ép Hồn sủng của nhi tử mình, trong lòng nàng cũng dâng lên lửa giận.

"Phải có người kiềm chế Bàng Ảnh viêm thú. Mẫu thân đối phó nàng đi, ta có thể tự bảo vệ mình !"

Diệp Khuynh Tư nói với Băng Lam.

"Ừ !"

Liễu Băng Lam gật đầu, nhưng vẫn không có yên tâm, dùng tinh thần ầm dặn dò Diệp Hoàn Sinh thay thế mình bảo vệ Diệp Khuynh Tư.

Nhờ có Diệp Khuynh Tư phụ trợ Chiến Dã và tiểu Chập Long sẽ kéo dài thời gian chiến đấu, hơn nữa tốc độ khôi phục và thế trận sẽ từ từ chuyển biến tốt hơn. Vì thế địch nhân nhất định sẽ chú ý tới điểm này, Diệp Khuynh Tư hẳn là người dễ gặp nguy hiểm nhất trên chiến trường cấp Bất Hủ.

Diệp Hoàn Sinh vô cùng thích hợp bảo vệ Diệp Khuynh Tư, cho dù hắn hi sinh bản thân mình và Hồn sủng cũng không để cho địch nhân thương tổn muội muội của mình một sợi tóc.

Hỏa phu nhân đứng trên lưng Bàng Ảnh viêm thú, khuôn mặt tái nhợt tràn đầy tức giận, chỉ oán hận không thể lập tức giết chết Chiến Dã.

Bàng Ảnh viêm thú móng vuốt lên rồi thi triển ra một đạo Liệt trảo nóng rực tấn công Chiến Dã.

Tất cả lộ tuyến né tránh của Chiến Dã đã bị phong kín, đối mặt Bàng Ảnh viêm thú công kích chỉ có thể dùng thân thể của mình ngạnh kháng.

“Ầm !”

Thế nhưng, một trảo này còn chưa đánh xong, thân thể Bàng Ảnh viêm thú bỗng nhiên bị một đạo Tinh Quang bắn trúng đánh văng ra xa, hỏa diễm trên người ảm đạm đi vài phần.

Bàng Ảnh viêm thú chật vật bò dậy từ trong đống phế tích, Hỏa phu nhân đầu tóc rối bù đưa tay phủi tro bụi bám trên y phục.

Ánh mắt nàng cực kỳ phẫn nộ nhìn tới người vừa mới đánh lén mình.

"Ngươi muốn chết phải không?"

Hỏa phu nhân nói với Băng Lam.

Liễu Băng Lam khống chế Hồn sủng Tinh Hà điểu, bên cạnh chính là Tinh Không Ai Linh có năng lực chuyển dời không gian.

Liễu Băng Lam sẽ không nói nhảm với loại người này, trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh cho Tinh Hà điểu và Tinh Không Ai Linh liên thủ công kích. Cả hai con Hồn sủng đồng thời niệm chú ngữ, nhất thời bầu trời chung quanh hiện ra vô số vẫn thạch lao xuống Hỏa phu nhân.

“Rống !”

Bàng Ảnh viêm thú gầm lên cuồng bạo, dùng cánh tay lực lưỡng đánh nát từng khối vẫn thạch, vô số mảnh vụn bắn ra bốn phương tám hướng hù dọa đám người gần đó vội vàng tránh lui.

"Chỉ bằng vào ngươi cũng muốn đấu với ta, còn kém xa lắm !”

Hỏa phu nhân có thể nói là cực kỳ chán ghét Băng Lam.

Nàng chán ghét bởi vì đối phương vừa mỹ lệ, lại có tính cách ôn nhu, thanh cao hơn người. Nàng lại càng tức giận khi Liễu Băng Lam có một nhi tử xuất chúng như vậy.

Phải biết rằng, Hỏa phu nhân bò lên chức chưởng môn đã tiêu hao không biết bao nhiêu tâm huyết, trong đó còn có không ít lần giao dịch khiến cho chính nàng cũng cảm thấy sỉ nhục?

Một khi bản thân nàng hèn hạ, dơ bẩn sẽ rất khó chịu khi nhìn thấy người khác băng thanh ngọc khiết, lại càng chịu không được khi thế trận đang dần dần nghiêng về phía Tân Nguyệt Địa.

Băng Lam mặc kệ Hỏa phu nhân đứng đó lảm nhảm, mệnh lệnh cho bốn con Hồn sủng Tinh Hà điểu, Tinh Không Ai Linh, Chưởng Thự Cơ và Mính Tiên Điểu đồng thời phát động công kích đối với Hỏa phu nhân.

Lúc trước Hỏa phu nhân chiến đấu đã thương tổn linh hồn rồi, hiện tại không có cách nào triệu hoán thêm Hồn sủng khác. Liễu Băng Lam không có Hồn sủng mạnh mẽ như Bàng Ảnh viêm thú, nhưng cả bốn con Hồn sủng đồng thời công kích cũng khiến cho Hỏa phu nhân chống đỡ rất là chật vật.

Băng Lam im lặng không nói đã chọc cho Hỏa phu nhân càng thêm tức giận. Nhưng mà Hỏa phu nhân càng tức giận, Băng Lam xem như đạt được mục đích. Chiến Dã không bị Bàng Ảnh viêm thú quấy nhiễu sẽ giảm bớt không ít nguy hiểm.

Băng Lam bắt đầu dẫn Hỏa phu nhân ra ngoài chiến trường, nhưng mà nàng không ngờ Hỏa phu nhân thù oán mãnh liệt quá sức tưởng tượng. Dưới tình huống liên minh chinh phạt yếu thế vẫn triệu tập bốn gã cường giả Bất Hủ vây công nàng.

"Lần này ngươi nhất định phải chết, ha ha ha !"

Hỏa phu nhân cười phá lên.

Hỏa phu nhân triệu tập bốn gã Hồn sủng sư sơ đẳng Bất Hủ, mỗi người chế trụ một con Hồn sủng của Băng Lam. Cứ như thế, bản thân Liễu Băng Lam sẽ lộ ra trước mắt Bàng Ảnh viêm thú công kích.

Liễu Băng Lam quay đầu lại nhìn thoáng qua Chiến Dã đang dựa vào Dũng Triết Chi Tâm tăng cường thực lực một lần nữa.

Lần Đoạn Chi Trọng Sinh tiếp theo, nó nhất định bước vào cao đẳng Bất Hủ.

Ánh mắt Băng Lam trở nên kiên nghị hơn, đây là thời khắc quan trọng nhất đối với Chiến Dã. Nàng dẫn dụ Hỏa phu nhân và bốn cường giả Bất Hủ xem như Chiến Dã đã được an toàn.

Nhưng chính nàng lại rơi vào thế trận bị đám người Hỏa phu nhân vây công.

Cho tới lúc này Liễu Băng Lam vẫn không biết mỗi lần mình gặp nguy hiểm sẽ có một thân ảnh lượn lờ ở vùng phụ cận, nàng chỉ có một ý nghĩ là hi sinh thân mình để Tân Nguyệt Địa giành thắng lợi trong cuộc chiến tranh này.

Liễu Băng Lam yên lặng nói với đám Hồn sủng của mình:

“Ta xin lỗi !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK