Bước vào cảnh giới Hồn Hoàng xác thực có tuổi thọ dài hơn người thường, nhưng mà tất cả Hồn Hoàng đều phi thường rõ ràng, chín niệm Hồn Hoàng chính là môt cái hạm không thẻ vượt qua, không có người vượt qua thì cuối cùng sẽ già yêu, cuối cùng phải đi lên con đường tử vong.
Minh chủ Lăng Xiển cũng là chín niệm Hồn Hoàng, cuối cùng cũng có một ngày nhất định đi vào khô bại!
- Những lời này có thể thực buồn cười, ngươi cho rằng Lăng Xiển ta là loại cấp bậc như các ngươi sao? Ha ha ha. Những lời của ngươi nói ta không hiểu. Tiễn ngươi lên đường thôi, chắc hẳn những lão gia hỏa kia đang ở dưới kêu gọi ngươi đấy.
Ánh mắt Lăng Xiển trở nên lợi hại!
Vẫn Long đưa móng vuốt của nó lên, bao phủ trên đầu của Liễu nguyên lão!
Ánh mắt Liễu nguyên lão trở nên nghiêm nghị. Mặc dù hắn biết rõ chính mình không cách nào ngăn cản bất cứ kỹ năng nào của Lăng Xiển, nhưng cho dù chết hắn cũng muốn chết có cốt khí.
Giương mắt lên nhìn. Liễu nguyên lão đã nhìn hồn sủng phát ra mệnh lệnh công kích!
NHưng mà thời điểm hồn sủng của hắn vừa bay lên thì bỗng nhiên một thân ảnh màu xanh xuất hiện!
Thân ảnh này toàn thân ẩn chứa lực lượng bàng bạc, dưới cổ lực lượng này Liễu nguyên lão cảm giác được lực lượng hồn sủng của mình nhỏ bé thế nào.
Nhưng mà thân hình này lặng yên không một tiếng động, không có khiến cho bất luận không gian nào chấn động, cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, nó làm cho cả thế giới này lâm vào yên tĩnh, nhanh chóng ngăn cản một kích đánh tới! !
- Long! ! ! ! ! !
Lực lượng long giác đánh ra. Vẫn Long căn bản không có ý thức được sinh vật này lại tạo thành thương tổn cho nó, thậm chí ngay cả kỹ năng phòng ngự cũng không phóng thích ra ngoài, lồng ngực của nó bị long giác xé mở một lỗ lớn.
Thân hình nặng nề bay ngược ra phía sau, bay thẳng vào một nội thành của Tam đại cung điện trước kia, trên mặt đất xuất hiện một khe nứt kinh người! !
Vẫn Long của minh chủ bị đánh bay! ! !
Tất cả mọi người có thể thấy được một màn này, nhưng mà là sinh vật nào có thể đánh bay Vẫn Long cơ chứ?
Các thành viên Hồn Minh trống mắt líu lưỡi, ngơ ngác nhìn qua đuổi cuối cùng của khe rãnh. Nhìn qua Vẫn Long một hồi lâu không thể đứng lên được!
- NGAO rống rống! ! ! ! ! ! ! !
Rốt cục Vẫn Long lại đứng lên lần nữa, đôi cánh của nó biến thành nham thạch, ánh mắt hung tàn nhìn qua thân ảnh màu xanh kia phát ra tiếng gào thét điên cuồng tới cực điểm! ! !
Bao nhiêu năm Vẫn Long không có bị tổn thương qua, hôm nay cho dù là ai làm nó tức giận thì nó đều muốn tháo kẻ đó làm tám khối, sau đó nuốt sống vào bụng!
Minh chủ Lăng Xiển có chút lảo đảo đứng lên long giác của Vẫn Long lần nữa, hắn liếc mắt đầy tức giận và táo bạo qua bên kia, ánh mắt của hắn biến thành lạnh giá như băng!
Là ai dám đánh lén hắn! !
Ánh mắt quét tới long ảnh màu xanh kia đứng ở vị trí của Tam đại cung điện, đứng ở trước mặt Liễu nguyên lão, mà phía trên long ảnh kia là một thanh niên, dùng ánh mắt lạnh giá nhìn qua hắn.
- Thiên Thương Thanh Chập Long...
Ánh mắt minh chủ Lăng Xiển dần dần phát sinh biến hóa!
Cho dù u lam sắc bao trùm nhưng Lăng Xiển vẫn phân biệt ra chủng tộc của thân ảnh u lam pha lẫn màu xanh này.
Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn qua thân ảnh này.
Minh chủ Lăng Xiển chưa từng gặp qua người này nhưng mà hắn phi thường rõ ràng hôm nay còn có thể sinh ra uy hiếp với hắn chỉ có một mình kẻ đã giết hồn sủng của hắn.
- Hừ, ngươi chính là Sở Phương Trần!
Hai mắt minh chủ Lăng Xiển quái dị nhìn qua Sở Mộ.
Sở Mộ lắc đầu.
Minh chủ Lăng Xiển nhíu mày, lại hỏi:
- Vậy ngươi là ai?
- Con trai Sở Thiên Mang, Sở Mộ.
Sở Mộ dùng âm thanh lạnh như băng nói ra.
Minh chủ Lăng Xiển sững sờ, sau đó lại cười ha hả! !
- Thì ra là thế, thật là thu vị, thật là thú vị a.
Minh chủ Lăng Xiển thu hồi ánh mắt lệ khí kia, ngược lại mang theo vài phần nghiền ngẫm nhìn qua Sở Mộ.
Hắn đã khẳng định người trước mắt này là Sở Phương Trần, nhưng hắn không nghĩ tới lại là con của Sở Thiên Mang cùng Liễu Băng Lam!
- Ngươi có biết sau khi phụ thân của ngươi làm cho ta tức giận nên biến thành một phế nhân? Lúc này cách hơn hai mươi năm, ngươi cũng muốn bước theo gót phụ thân của ngươi? Vậy rất tốt, ta rất thích thành toàn cho người khác.
Lăng Xiển nói ra.
- Phế nhân? Không qua vài năm hắn dùng một con hồn sủng cũng có thể tiêu diệt ngươi.
Sở Mộ hờ hững nói ra.
Sở Mộ cũng không phải sùng bái phụ thân của mình mù quáng, mà là Sở Thiên Mang xác thực là người Sở Mộ tiếp xúc có nhận thức thật sâu với hồn sủng, những gì hắn nói giúp cho Sở Mộ đạp vào con đường hồn sủng sư này có ý nghĩa chân chính và trợ giúp thật sâu.
Sở Mộ bền gan vững chí đạp vào con đường hồn sủng này, đồng thời Sở Thiên Mang cũng một lần nữa đi lên con đường này, Sở Mộ tin tưởng đã trải qua vô số tôi luyện, trải qua vô số chua xót, trảo qua vô số lần nhấp nhô, hôm nay thành tựu của hắn vô cùng cao, hắn tuyệt đối có thể siêu việt minh chủ!
Sở Mộ biết rõ người trước mặt là địch nhân của phụ thân mình, nội tâm của hắn cừu hận nhất định đã sâu tận xương tủy, hắn lang thang khắp bốn phía thì mục đích duy nhất chính là tiêu diệt người này!
Nhưng mà phụ thân không ở đây, Sở Mộ cũng có thể hoàn thành thay hắn.
- Ngươi muốn thừa kế nghiệp phụ thân của mình!
Minh chủ Lăng Xiển cười lạnh một tiếng, nhưng vẫn ra lệnh cho Vẫn Long đang tức giận công kích!
Vẫn Long cường đại ở chỗ nó có lực lượng và phòng ngự tuyệt đối, Thanh Chập Long nhất mạch ở phương diện phòng ngự còn kém một bậc, vừa rồi tiểu Chập Long đánh một kích làm Vẫn Long bị thương nhất định, nhưng loại bị thương này không có ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Vẫn Long!
Phi vẫn mang đi tất cả, trong khoảnh khắc phong bạo đục ngầu xuất hiện quanh thân của Vẫn Long, cơn bão táp này không phải là cát bụi, mà là một khối nham thạch cực lớn!
Vẫn Nham Phong Bạo cơ hồ cuốn theo cả đám mây, lại bị Vẫn Long đang điên cuồng dùng để công kích.
Hung tàn, thô bạo như thế làm thực lực của Vẫn Long chỉ sợ còn trên cả Thiên Thương Thanh Chập Long.
Sở Mộ cũng không có đi ngạnh kháng, lại cho tiểu Chập Long thi triển kỹ năng u linh trốn vào vào trong thế giới hư không!
Lực lượng cấp chúa tể có thể dễ dàng chuyển di không gian, thậm chí xuyên thấu qua một không gian khác cũng dễ dàng, tiểu Chập Long thi triển U Linh Tàng cũng không cách nào hoàn toàn né tránh công kích của nham hệ, lực lượng nham hệ xuyên thấu qua không gian nham đánh vào lân giáp của tiểu Chập Long lân, lưu lại không ít vết thương nhỏ trên đó.
- Vẫn Long này có thực lực còn mạnh hơn Lôi Quân!
Sở Mộ nhíu mày.
Sau khi thừa nhận công kích thì Sở Mộ có thể đưa ra phán đoán rõ ràng, chuyện này có ý nghĩa mặc dù Vẫn Long không có đạt tới cấp chúa tể cấp thấp, chỉ sợ cũng không khác nhau lắm!
- NGAO! ! ! ! ! ! ! !
Hiện tại tiểu Chập Long ưa thích chiên đấu với đối thủ cường đại, Sở Mộ chỉ huy chiến đấu nó cũng căn bản sẽ không lo lắng phương diện thiếu thốn kinh nghiệm chiến đấu.